Mở Quán Nét tại thế giới khác

Chương 61 : Ước mơ nho nhỏ của Tiểu Nguyệt

Người đăng: tenkoaidat

Ngày đăng: 15:03 17-12-2020

- Đây, là tiệm này! Tu Sĩ cấp cao như Bạch Lãng chắc chắn không thiếu bạn bè. Chiêm Nghiêm, Chu Hồng 2 người này cũng không ngoại lệ, bởi vậy hôm này lúc tới, trừ 3 người bọn hắn, lại có thêm 3 nam 1 nữ. - Bạch đạo huynh ( Cái này khó quá không dịch ra được ) 1 nữ tu sĩ hơi trẻ tuổi bận áo trắng nghi hoặc mà nhìn theo hướng Bạch Lãng chỉ - Nơi này là khu vựa sinh sống của người thường mà ? Với lại tiệm này cũng không tính là lớn. Loại cửa tiệm này làm thế nào lọt vào mắt của đạo huynh được thế ? Quán net của Phương Khải mắc dù có hơn 50 máy tính, nhưng vẫn chưa giống các quán nét ở kiếp trước của hắn. Có bàn tiếp khách, ghê salon các kiểu từ 1 người cho đến nhiều người cùng ngồi, tất cả đều đồng bộ 1 màu sắc lại thêm phong cách sắp xếp, vừa tự nhiên vừa tiết kiệm không gian. Mặt tiền cửa hàng của hắn so với những Cyber đó còn cách xa lắm. - Du đạo hữu nói đúng. Kế bên tu sĩ áo trắng, là 1 tên tu sĩ trung niên bận áo choàng Lam Đậm, trên đầu mang theo 1 cây trâm cũng không hiểu hỏi - Bạch đạo huynh những năm nay vào Nam, ra Bắc kiến thức rộng rải. Nơi mà Bạch Đạo Huynh giới thiệu sao lài có thể dùng mặt mà bắt hình dong, cơ mà..... Hắn chỉ vào cái tiệm nhỏ trước mặt này, nghi ngờ nói: - Cái tiệm nhỏ này có đồ gì tốt mà đến cả Bạch đạo hữu coi trọng như thế ? Bân người Chiêm Nghiêm là 1 tên tu sĩ trung niên mặt đỏ râu qua nón tỏ ra tương đối ổn trong, nhưng tại lúc 2 người mở miệng ra nói, hắn cũng không tự chủ hướng ánh mắt tới. Hắn mặc dù không có hỏi, nhưng hiển nhiên là cùng kinh ngạc như 2 người kia. - Chu sư tỷ ( lúc đầu tính để là Chu senpai. Cơ mà tui mà làm thế mấy ông ném đá tui chớt ) Thiếu nữ ngây ngô đi theo Chu Hòng Anh, mặc dù không giỏi giao tiếp với người khác, cũng ghé vào tai Chu Hồng Anh, mang theo giọng nói hồn nhiên cùng 1 chút không cao hứng nói - Sáng sơm kêu người ta dậy chỉ để kéo ta đến chỗ này thôi à ? Tu vi của cô hiển nhiên không cao bằng người khác, sáng sơm hôm nay đi linh chu loại lớn từ thành Yên Hải đến thành Cửu Hoa, hùng hùng hổ hổ chạy tới lo là có việc gấp gì xảy ra, nào ngờ vị sư tỷ luôn luôn chăm sóc tốt mình lại mang mình đến cái nơi kỳ quái này.... Tiệm nét Khởi Nguyên? Đây là cái chỗ khỉ ho cò gáy nào thế này? Cô mở to 2 mắt nhìn chằm chằm cái tiệm nhỏ trước mắt này, nhìn tới nhìn lui, nhìn xui nhìn ngược cũng chẳng thấy có điểm gì đặc biệt. Bạch Lãng cười ha ha nói. - Các vị đạo hữu chẳng lẽ không tin ta? Ta dám cam đoan, đồ vật của tiệm này các vị đừng nói là nhìn qua, nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.. Tuyệt đối kích thích! mọi người 2 mắt nhìn nhau - Lợi hại như vậy? Tu sĩ trung niên bên cạnh Chiêm Nghiêm trầm giọng nói - Ta ngược lại là hôm qua có nghe Chiêm Huynh nhắc đến, tiệm này bên trong có 1 loại pháp khí thần kỳ gọi là máy tính. Cực kỳ lợi hại, 1 khi sử dụng liền giống như là trùng sinh ở 1 thế giới khác. Nghe cũng thực sự là cực kỳ mới lạ. Bất quá, nếu chỉ là như thế thì đạo hữu đâu cần phải để ý như thế? Chiêm Nghiêm vuốt râu mà nói - Đương nhiên không chỉ là như thé. Nếu chỉ có như thế, ta cũng sẽ không để cử cho các vị.. Mở cửa lớn ra, quả nhiên có 1 loại cảm giác mới mẻ, trong tiệm mặc dù không chói sáng lắm, nhưng trên trần nhà có những thanh đèn Neon chiếu xuống, lại thêm từng cái màn hình LCD tỏa ra anh sáng sẽ không làm cho mọi người cảm thấy trong tiệm lờ mờ. Toàn bộ tiệm mặc dù dung nhập những đặc điểm của thành Cưu Hoa ví dụ như sàn gỗ, hoa cỏ, nhưng cái bàn, phong cách bài trí lại như từ 1 thế giới khác. Cả 2 hòa quyện vào nhau, làm cho người khác cảm nhân được 1 loại phong cách mói mẻ. Nhìn thấy người tới, Tiểu Nguyệt lập tức ngẩn ngơ - Đây không phải là máy tu sĩ ngày hôm qua? Hôm nay vậy mà cũng đến lại còn mang theo bạn bè ? Bạch Lãng vui tươi hớn hở lên tiếng chào hỏi - Bé con, bán cho chúng ta 4 bộ Diablo 2 Tiểu Nguyệt nháy nháy con mắt, dường như không phản ứng kiệp - Bé.... Bé con? Tiểu Nguyệt: ( ToT ) hậm hực nói - Ông chủ ghê tởm, tên của ta cũng không giới thiệu cho khách hàng . 4 bộ 32 Linh Tinh, mỗi người 1 giờ 2 Linh Tinh, xin hỏi các vị cần mấy h? Ấm ức hay phẫn uất gì thì vì cơm áo gạo tiền Tiểu Nguyệt cũng bắt đầu làm lâu quen việc rồi - Đương nhiên là 6h. Tu sĩ như Bạch Lạng sẽ không thiếu từng ấy tiền. Nếu không có việc gấp, thì thường là 6h. Những người khác lúc này cũng đang tranh thủ thời gian đánh giá toàn bộ tiệm nét. Người trong tiệm net không ít. Lúc này đã gần như ngồi đầy. Bởi vậy không nhìn thì thôi, mà đã nhìn thì có thể nhìn thấy mọi người đang chơi đùa hăng say. CÓ màn hình là 1 người bung cái pháp khí kỳ quái, mỗi 1 lần pháp khí sáng lên sẽ có 1 con quái vật ngã xuống. Có màn hình là 1 người mang theo trường kiếm hoặc pháp trượng. Loại phương thức chiến đấu này tương đối gần thân. Mặc dù bây giờ bọn hắn còn chưa tiếp xúc những cái trò chơi này, nhưng liên hệ với những gì bọn hắn nghe qua, quả thật là có chỗ thú vị mới mẻ Tiểu Nguyệt cũng không hiểu tại sao gọi là bán nữa, vì bé chỉ cần lấy tiền, để tiền vào quầy, bên kia liền tự nhiên chơi được. - Hừ! Dù sao chỉ cần không tính toán sai là được. Dù sao bé con còn có 1 sự tình không nghĩ ra,, bởi vậy nhân tiện hỏi 1 câu: - Các ngươi liền không cảm thấy đồ vật trong tiệm này mắc sao? Đồ mắc như vậy không có mắng người cũng là nhẫn nhịn lắm rồi, vậy mà còn dám tới nữa. Đơn giản là.... cần thông não à. Chiêm Nghiêm cùng Chu Hồng Anh thì đang truyền thụ kinh nghiệm cơ bản về trò chơi cho người mới ở 1 bên. Tiến vào trò chơi, hoàn cảnh và nhân vật chân thực làm cho mọi người cực kỳ rung động, lại hiểu rõ về kịch bản và cách chơi về sau càng rung động. - Hít hà......Thật sự là có điểm thú vị nha.... Đi, Đi, Đi. Ra ngoài giết quái thử xem! Trước quầy, Bạch Lãng kỳ quái mà nhìn Tiểu Nguyệt hỏi: - Quý? Hắn tựa hồ vẫn còn đang suy nghĩ vì cái gì mà bé con hỏi như thế, qua 1 lúc mới mở miệng hỏi: - Ngươi... Chẳng lẽ chưa từng chơi qua Diablo 2 ? - Không có, mắc quá ta không thèm mua! Tiểu Nguyệt hừ 1 tiếng, trong lòng thì âm thầm phiền muộn [ Công chúa ta đây làm gì có tiền mà mua game. Chờ ta có tiền, 1 ngày phải chơi 12h, để ông chủ thối tha ngồi đây! Hừ. Hừ. ] Về phần ông chủ có bỏ độc vào game không liền là lúc đó bé con rảnh quá tưởng tượng ra chứ bé con cũng biết là thứ này làm gì có. Huống chi nhìn mấy người này ngày nào cũng chơi vui như thế làm bé càng thêm tò mò. - Không đúng, vui mới chơi, không vui thì chơi làm gì, cúng tiền cho ông chủ thối tha à ? Bé con cực kỳ cao hứng nghĩ như thế. Cơ mà lý tưởng thì đẹp đẽ, nhưng hiện thực thì..... Bạch Lãng cười nói: - Ngươi chơi thử liền biết. Tiểu Nguyệt lập tức như hóa đá, im lặng mà rơi lệ trong lòng thầm nghĩ [ Đầu tiên là tiền đâu? Chẳng lẽ phải nấu cơm cho ông chủ thối tha à.] Càng nghĩ càng muốn khóc Mà bên nhóm Bạch Lãng, mọi người đều là tu sĩ. Tổng cộng 7 người, tự nhiên chơi đều là Socceress. Đi thám hiểm mà toàn là Socceress, thì mọi người cũng hiểu là tương lai đầu game nó đen tối thế nào rồi đó . - Ice Blast! Ice Blast! Chu đạo hữu, Ice Blast! - Quái dí theo ngươi kìa, chạy mau! - Lão Bạch nguyền rủa giảm tốc độ nó mau! - Mẹ nó, thể lực của Socceress làm đếch gì mà ít thế ? Ta chạy không nổi rồi, tank giùm ta cái! - Cố gắng cầm cự đi, ta đang bị Fallen dí! - Ngươi lure quái 1 chút giùm ta cái! - Lure cái đéo! Ngươi gặp Socceress lure quái à? - Má ơi! Chết tui dzồi! - Ợ.... Hy sinh vì bạn bè là vinh dự đúng không? Ặc, để ta mở cổng dịch chuyển.... Bạch Lãng ngượng ngùng lấy ra 1 quyển Teleport Scroll. Khi hiểu rõ hơn về trò chơi mới lạ này, mọi người càng say mê loại trò chơi này, thế là 1 hành trình khám ( tìm ) phá ( chết ) ở thé giới mới bắt đầu!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang