Mở Quán Nét tại thế giới khác

Chương 58 : Đánh cái gì mà đánh! Vô chơi game trước rồi tính

Người đăng: tenkoaidat

Ngày đăng: 20:13 15-12-2020

Nạp Lan Kệt ăn 1 đập ngay ót, ý định tự tử cũng xuất hiện rồi - Tại sao !!!!! Trong lòng Nạp Lan Kiệt hét lên - Lẽ nào cấp 2 lại không thể đánh Andariel ? Không được, ta phải cày cho mạnh lên, chuyện này sao có thể để người khác giành trước chứ !! 3h sau.... Tu sĩ áo choàng đen cảng thêm nghi ngờ -- Tại sao lâu như thế này còn chưa có động tĩnh gì thế này ? Lúc này Nap Lan Kiệt đã đánh tới Dark Wood, trong màn hình, chỉ thấy 1 đám đã thú to lớn và cường tráng đang lùa hắn chạy vòng vòng như người Việt Nam chọc chó vậy. Nhưng con dã thú này có thể hình cực kỳ to lớn, nhưng hành động lại nhanh nhẹn, đặc biệt là con ở trung tâm, con có lông mày trắng, so với những con khác còn nhanh hơn. [Không xong, không xong rồi. Hết thể lực rồi] Nạp Lan Kiệt gào thét trong lòng, giật mình phát hiện thanh thể lực đã sắp chạm đáy. 1 cảm giác nặng nề truyền đến, chân mềm nhũn ra. Assasin giáp thì yếu, máu thì ít, còn cận chiến. Đối với những con quái vật có tốc độ nhanh, đam cực to như lũ này, Assasin cứ như là Ashe gặp Zed vậy. Nạp Lan Kiệt lập tức bị gangbang, 2s sau 1 dòng chũ to đùng bằng máu "You Die" hiện lên. Màn hình tối lại khuyến mãi thêm 1 tiếng hét thảm của ai đó. Nạp Lan Kiệt nhơ ngác nhìn màn hình - Chết, chết rồi ? Giờ sao đánh nữa đây ? Trong đầu của hắn không ngừng xuất hiện ý nghĩ [Lũ này loài người chống lại được à ?] Đúng lúc này, hắn cảm thấy ngọc truỳen tin treo bên hông khẽ chấn động 1 chút. Cầm lấy ngọc truyền tin bên hông. Nạp Lan Kiệt lập tức vỗ đùi - Đúng rồi. Xem nữa quên chuyện này chứ ! Nạp Lan Kiệt lập tức truyền 1 đạo tin tức - Lập tức dẫn người tới. Tu sĩ áo đen nhận được tin tức, mặt tối sầm lại, liền nói: - Đã có tin tức! Chúng ta đi ! Vài phút sau, Phương Khải chỉ thấy 1 đám hung thần ác sát bận áo choàng đen mang theo 1 luồng khí cực kỳ ủ dột tiến vào. Tu sĩ áo choàng đen tiến đến chỗ Nạp Lan Kiệt trầm giọng hỏi : - Chuẩn bị chiến đấu à ? GIết ai ? Phương Khải từ từ đứng dậy - Có người muốn kiếm chuyện ? Nạp Lan Kiệt lập tức ngẩn người - Giết ai hả ? Tới, tới giúp ta giết Treedead Woodfist ! Ông chủ, bán Diablo 2 ba bộ. 3 người trừng to mắt nhìn Nạp Lan Kiệt - Ơ.... ừm..... ( Poker Face ) Phía sau Nạp Lan Kiệt, mọi nguòi đều ngáo rồi. Chỉ có 1 từ để miêu tả mặt của mọi người lúc này. Poker Face - Cái Lịt Pẹ, éo hiểu. Phương Khải nghe xong, mặt co lại -Bị quái hành đén mức sang chấn luôn. Tội thằng nhỏ. Ngoài tiệm, An Hổ Uy mang theo 1 tiểu đội tinh binh, cùng đi theo hắn là 1 tên tu sĩ mập lùn bận áo khoác xanh nhạt và 1 tên tu sĩ trung niên bận áo khoác màu đen. Bộ Lôi, tu sĩ trung niên bận áo khoác màu đen hỏi - Lão An à, ngươi nói cái trò Diablo 2 gì gì đó đó thật sự là hay như vậy à ? Liền đại nhân Nạp.... vị đại nhân đó cũng đang chơi à ? An Hổ Uy cười ha ha nói: - Tất nhiên là thật. Ta hôm qua chơi 6h, đã lên tới cấp 4, còn nhặt được 2 kiện trang bị hoàng kim. An THành đi phía sau im lạng. An Dương Thừa nói nhỏ - Bác Hổ uy à, chúng ta mỗi người đều có vài món Hắc Kim rồi.... Tu sĩ mập lùn lúc này trưng hắn nói - Im lặng, Nghe lời Bác Hổ Uy của người. Ngươi cái thằng nhóc ngáo này biết cái gì ! Âu DƯơng Thừa:.... An Hổ Uy nhìn cửa tiệm trước mắt, cười ha ha nói - 2 vị, mời. An Hổ Uy vô ngực nói - Đội của ta đều là lính tinh nhuệ cấp 4, trên người thậm chí có 1 trang bị Hoàng Kim, 1 lát nữa liền mang các người luyện cấp. 2 người có chút ngại ngùng nói - Sao dám làm phiền anh Hổ Uy. - Không sao, không sao ! Tiểu Nguyệt đang ngồi tại trước quầy, trợn mắt hốc mồm nhìn xem từng người từng người không ngừng đi vào quán nét. Người chơi lâu cũng không cần nói, ví dụ như nhóm Tống Thanh Phong, sáng sớm liền đến, đều tự giác giao tiền 6h + 1 chai Sprite. Về phần người mới ...... Tiểu Nguyệt chớp chớp mắt to lèm bèm - Đây không phải là thành chủ à ? Hôm nay trời vừa sáng liền chạy tới, chưa hết còn mang thêm 2 người nữa An Hổ Uy hô - Ông chủ, bán 2 bản Diablo 2, cộng thêm 2 chai Sprite. Âu Dương CHấn cùng Bộ Lôi, 2 người nhìn xem bé con Tiểu Nguyệt đưa tới 2 cái bình lạnh màu xanh lá, cầm lên kỳ quái nhìn An Hổ Uy - Sprite ?? Anh Hổ Uy à, đồ uống trong tiệm này có hơi bị đắt quá không thế ? An Hổ Uy cười ha ha nói - Đồ uống trong tiệm này rất không tệ, đảm bao so với rượu làm ra từ Thanh Phong Minh Nguyệt Các còn uống ngon hơn mấy lần. - Thật tốt như vậy ? Nói xong 2 người mỗi người làm 1 ngụm, lập tức cảm thấy mình sống trên đời này là chỉ chờ đến lúc này thôi. 2 người cùng nhau giật mình nhìn chăm chú cái bình, sau đó nhìn nhau, từ trong mắt người kia nhìn thấy sự chấn kinh. - Cái đồ uống này...... Tiểu Nguyệt nhìn xem biểu lộ của 2 người tò mò không thôi chóp cha chóp chép chép miệng nhỏ lằm bằm - Mùi vị kia không biết như thế nào! Làm sao mà ai uống xong đều làm cái biểu tình này. CHảng lẽ ngon đến mức đó à ? An Hổ Uy dùng sức vỗ vỗ bả vai 2 người nói: - Ha ha ha ha, ta nói đúng không! Trước khi chiến đấu làm 1 ngụm này vô, hưng phấn cực ! Âu Dương Chấn vui vẻ nói - Đồ tốt à!!! Còn nữa không, ta muốn mua mấy thùng mang về. Bộ Lôi hô theo - Ta cũng muốn mua mấy thùng mang về nữa. Ông chủ, ngươi còn bao nhiêu Sprite? Bán cho ta mấy thùng. Mấy tên này vừa uống 1 ngụm liền đòi mua máy thùng. Tiểu Nguyệt bắt chước giọng điẽu khinh bỉ của Phương Khải nói - Mổi người 1 ngày chỉ uống được 1 bình. - WTF? cái quy củ gì thế này? - Tại sao lại có cái quy định kỳ quái này chứ ? Chủ quán đâu ta muốn nói chuyện với chủ quán !! Tiểu Nguyệt im luôn, 2 tên này là ai. Đồ uống mắc vãi ra lại còn không có giúp tu vi tăng trưởng, không cho mua lại còn không vui ? An Hổ Uy sớm biết 2 người này sẽ làm loạn lên y như hắn lúc đầu liền cười nói: - 2 vị an tâm, đừng vội. Tiệm này luôn có nhiều quy củ kỳ lạ như thế, đến vĩ đại nhân kia còn tuân theo nữa mà. Thôi vào game, vào game thôi - Chậc, vậy à ? 2 người 1 trận phiền muôn. Đã vị kia còn phải tuân theo quy củ, thì 2 người bọn họ sao có thể làm loạn được Tiểu Nguyệt thì càng thêm nghi ngờ nhìn chàm chằm chai Sprite trong tay bọn họ [ Lão bản này lòng dạ hiểm độc sẽ không bỏ thuốc ghiền bên trong đồ uống chứ? ] - Đúng rồi, đám nhóc kia..... Âu Dương Chấn 1 bên say mê hút từng ngụm, từng ngụm nghe An Hổ Uy giải thích về cơ chế trò chơi nhìn xung quanh 1 chút - Người đâu mất rồi ? Chỉ gặp dãy máy tính trước mặt. Lão Phúc đang cho mổi đứa 1 đập vào ót - Mấy thằng nhóc các người sao giờ mới đến? Chúng ta đều đã đánh đến hầm ngục tầng 3. An Thanh một mặt phiền muộn. Ông già lôi keo thảo luận từ nữa đêm đến gần sáng, nói ra thì lại sợ bị cười. - Tới liền, tới liền !! Mở cổng dịch chuyển cho tụi cháu nào ! Lý Hạo Nhiên lại vội vàng từ cửa chạy vào - Mẹ nó, mấy người các ngươi lại không đợi ta !!! -Đi, đi, đi. Đánh Andariel. Đánh xong chúng ta liền có thể sang màn 2. Nạp Lan Hồng Vũ trừng mấy người - Mấy đưa lẹ lên. Ta chờ cũng gần nửa ngày rồi. Âu Dương Chấn cùng Bộ Lôi cùng nhìn nhau 1 chút - Ờ... Mấy thằng nhóc này từ khi nào quen biết vị đại nhân kia thế ? An Hổ Uy lúng túng sờ lên mũi - Mấy thằng nhóc này hiện tại là đang tổ đội cùng vị đai nhân kia đánh Andariel. An Hổ Uy vừa nói ra, mấy người càng thêm lúng túng, mấy ổng làm cha mà con không = mấy thằng con. AN Hổ Uy hơi lúng túng nói -Chúng ta cũng phải nhanh lên. Đến lúc đó lại đòi tụi nó ít đồ, nghe nói sau này càng ngày càng khó. Không nhanh lên thì đến cả khỏi bụi cụng ko hít được, Xong 3 chương bửa nay rồi nghe bà con
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang