Mở Quán Nét tại thế giới khác

Chương 2 : Chào mừng vào Resident Evil

Người đăng: tenkoaidat

Ngày đăng: 19:15 11-12-2020

Phương Khải vén tay áo lên, liếc nhìn hắn một cái rồi tức giận nói: - Có chuyện gì? Vương mập hỏi: - Ngươi có nhớ ngày mai là ngày Lăng Vân học phủ khảo thí hay không? Đến giờ này còn không đi báo danh? Phương Khải lắc tay: - Ta không đi được, còn phải trông tiệm. - Trông tiệm? Vương mập ngẩn ra, quan sát cẩn thận Phương Khải từ trên xuống dưới. - Bỏ cuộc rồi hả? Hắn cười cười, tùy ý ngồi lên một cái ghế: - Bỏ cuộc cũng tốt, không có cơm còn có phở, như người ta nói, chân tại sao phải đạp 1 thuyền? Hắn dựng lên ngón tay cái tròn vo rồi nói tiếp: - Theo ta nhìn thì mấy năm nay, học võ không bằng về nhà làm ruộng, cha ta đã sớm nhìn thấy chân lý, cũng đưa ra tối hậu thư cho ta, chỉ cần thi không đạt, sẽ cho ta đi đọc sách, thì lấy công danh. Mập mạp nói một thôi một hồi, nước bọt đều phun ra hết một chỗ, chỉ thấy Phương Khải cười ha ha một tiếng: - Không phải bỏ, mà là không muốn đi. - Là sao? Vương mập mạp không hiểu chuyện gì, nhưng hắn nhớ rõ, năm đó có người nào đó thề son thề sắt là nhất định tiến vào học viện Lăng Vân rồi trở thành thần. Bây giờ thay đổi rồi? Phương Khải ngồi một chỗ, chỉ cái máy vi tính: - Nhìn thử xem. Mập mạp gãi đầu một cái: - Ta quên không hỏi, cửa hàng mới mở của người bán cái gì? Là cái này hả? Cái này là cái gì? Phương Khải trả lời: - Cái này là máy tính, ngươi có thể coi như nó là pháp khí. Tác dụng rất đơn giản, chơi Resident Evil. - Trò chơi? Vương mập mạp nhớ tới những trò chơi khi còn bé, cười mắng: - Lớn như vậy rồi còn chơi trò chơi? Phương Khải nhất thời không thể giải thích rõ ràng, chỉ vào bảng đen nói: - Hay ngươi đến chơi thử một chút? - Đương nhiên là vẫn lấy tiền. - Bao nhiêu? Vương mập mạp nhìn bảng đen: - 7 Linh Tinh? Ngươi không phải là đùa ta đấy chứ? Nhà mập mạp không tính là nghèo, ở tòa thành lớn như thế này mở một quán rượu, như thế nào đi nữa cũng không thể coi là nghèo, nhưng một lần lấy ra 7 Linh Tinh, đối với một thiếu niên không làm ra tiền, đúng là số tiền không nhỏ. - Không nói đùa, đúng là nhiều như vậy. Phương Khải nghiêm túc nói. Nhìn Phương Khải giống như không nói đùa, sắc mặt Vương mập mạp lập tức trở nên khó coi: - Ta nói Khải tử này! Ta đến cổ vũ cho ngươi, cuối cùng ngươi lại đánh chủ ý lên đầu ta? Phương Khải dường như đã sớm dự đoán được phản ứng của hắn, giải thích nói: - Ta có rảnh đâu mà đánh chủ ý lên ngươi làm gì? Nếu ngươi tin ta thì thử một chút, nếu không hài lòng ta sẽ đem tiền trả lại cho ngươi? Nghe nói như thế, Vương mập mạp cũng an tâm mấy phần. Nhưng hắn vẫn nghi ngờ Phương Khải, nửa tin nửa ngờ ngồi vào chỗ. Hắn lấy ra 7 viên Linh Tinh óng ánh để lên bàn: - Ta tuyên bố trước, không quan tâm đây là trò khỉ gì, cho dù chơi tốt thì cũng chỉ là trò vặt, nhất thời cũng chỉ vui vẻ mà thôi, muốn ta ngoan ngoãn trả 7 Linh Tinh, không có chuyện tốt như vậy đâu! Số tiền này vốn là hắn để chuẩn bị cho cuộc khảo thí ngày mai, hắn cũng không sợ Phương Khải sẽ cướp của hắn, Phương Khải còn không đủ cho hắn đập một hit, căn bản là rác rưởi 5 điểm sức mạnh . Hắn không tin chơi một cái trò chơi mà lại tốn nhiều như thế, chẳng qua chỉ muốn xem Phương Khải định làm gì. Ngược lại, Phương Khải chỉ cười nói: - Thành giao, chỉ cẩn về sau ngươi có một chút không tình nguyện, ta liền đem tiền này trả lại cho ngươi. - Không chém gió nhá! Mập mạp lập tức vui vẻ. Nhìn thoáng qua cái "pháp khí" đen thui, hắn liếc nhìn Phương Khải: - Vương Thái ta thật sự muốn nhìn xem cái trò khỉ này như thế nào mà khiến ngươi sinh ra lòng tin như vậy? Hắn nhấc cái ghế, cảm giác cũng không nặng, mở miệng hỏi: - Cái này sẽ không gãy chứ hả? Còn nữa, hơi nhỏ một chút! - Nhỏ? Chỉ thấy thân thể gầy gò của Phương Khải lại có thể nhấc cái ghế lên một cách nhẹ nhõm. Hai cái ghế chập lại, lấy cái thanh chắn ở hai bên xuống, lập tức trở thành một cái ghế lớn hơn. Mập mạp cười gian: - Cái này còn tạm được. Mập mạp đặt mông lên ghế, phát hiện ra cái ghế này rất linh hoạt, ngồi xuống lại chắc chấn vô cùng. Nói ra thì những cái bàn này cùng cái biển hiệu kia đều là do hệ thống mang đến. Cái gọi là "hệ thống xuất phẩm chính là tinh phẩm" không phải là câu nói xuông. Bởi vậy cái bộ bàn ghế này cũng rắn chắc một cách hơi thái quá. Con người ở thế giới này không biết máy tính là cái gì, chơi game như thế nào, càng không cần nói tới mấy loại như giả lập. Dù sao quán net mới khai trương, Phương Khải cũng nhàn rỗi, tiện tay chỉ mập mạp cách sử dụng. Phương Khải chỉ đạo mập mạp mở ra Resident Evil, đeo lên mũ VR. Resident Evil Mở đầu là âm nhạc cùng hoạt cảnh, tất cả cảnh tượng dường như đều do chính bản thân mình nhìn thấy. Ngôn ngữ bên trong mặc dù là tiếng Anh, nhưng người chơi lại nghe thành ngôn ngữ quen thuộc nhất, bởi vậy mập mạp hoàn toàn có thể hiểu được những cuộc đối thoại. Resident Evil 1 là bắt đầu của Resident Evil, cũng chính là "Sự kiện Arklay" nổi tiếng. Arklay chính là nơi tĩnh dưỡng của công ty Umbrella được đặt tại vùng ngoài thành thành phố Raccoon. Nhưng phía dưới nó chính là phòng thí nghiệm bí mật của công ty Umbrella. Hoạt cảnh lúc đầu là tiểu đội Alpha ngồi trên máy bay tiến về Arklay tìm kiếm tiểu đội Bravo hiện đang mất tích. - Đây là cái gì? Pháp khí phi hành kiểu mới? Mập mạp nhìn máy bay trực thăng hô to. - Món đồ này chẳng lẽ là pháp khí kiểu mới do mấy lão tu sĩ chế tạo ra? Trong lòng hắn thầm nghĩ "Chẳng lẽ tiểu tử này lại nhận biết mấy nhân vật tu chân lợi hại? Cái món đồ này nhìn rất thật, nhưng mà để Bàn gia can tâm tình nguyện xuất ra 7 Linh Tinh thì vẫn không được!" Ngay sau đó có một tiếng nhắc nhở: - Chấp nhận giả lập hiện thực? - Hả?! - Chọn đồng ý. - Được! Vương mập mạp dựa theo Phương Khải nhắc nhở lựa chọn đồng ý. Hắn bỗng nhiên thấy cảnh tượng xung quanh biến đổi. Ngay sau đó hắn thấy mọi thứ xung quanh đều hết sức chân thật! Thậm chí có thể chạm tay đến! Hắn như một cái linh hồn phiêu đãng trong bóng đêm, mà trước mắt hắn là nơi hoang dã tối om, ở nơi hoang dã ấy nhìn thấy 5 bóng người, hình dạng bọn hắn chính là tiểu đội Alpha trong Resident Evil 1. - Mẹ ơi! Mập mạp lập tức kêu lên: - Làm sao ta lại đi vào trong này? - Đừng có kêu! Phương Khải lườm hắn một cái. - Trong lòng đọc thầm rời khỏi cái này thì là sẽ ra khỏi đấy. Vương mập lập tức lẩm nhẩm rời khỏi, quả nhiên phát hiện phía trước xuất hiện một màn ánh sáng kì lạ "Quit game ?" Vương mập mạp lập tức lựa chọn rời khỏi. Hắn tháo mũ giả lập xuống, nhìn bốn phía xung quanh: - Đã... Đã đi ra ngoài rồi? Hắn ngây ngốc nhìn Phương Khải: - Ngươi khẳng định vừa rồi không phải là một cái thế giới khác? Phương Khải lập tức chỉ vào cái mũi của mình nói: - Ta có bản lãnh tạo ra một cái thế giới để chơi hay sao? Mập mạp lập tức lắc đầu: - Không có! Mập mạp nào đã bao giờ nhìn thấy đồ vật thần kì như vậy, lập tức hứng thú nói: - Nói như vậy, cái này chỉ là môt cái trò chơi? - Đương nhiên là trò chơi, giả lập hiện thực Resident Evil 1 Full HD bản Remaster Mặc dù Resident Evil 1 là loại game cổ nhưng dù sao cũng do hệ thống xuất phẩm, khiến cho Phương Khải cảm giác hoa mỹ hơn nhiều so với phiên bản ở thế kỷ 20 trước kia.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang