Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 68 : Giao dịch hoàn thành

Người đăng: cyv97

Ngày đăng: 13:03 24-04-2022

.
"Ta nhận món quà này, Badr." Bologo tháo mặt nạ xuống, khí thế hung dữ tan biến, mọi thứ trở lại bình thường. Hắn rất thích món quà này, sử dụng nỗi sợ hãi như một công cụ để thương lượng, đây mới là thái độ nên có để trừng phạt những kẻ ác. "Được rồi, đây là một khởi đầu tốt cho chúng ta." Tiếng cười vang lên từ dưới lớp đồ bảo hộ. Đúng như họ nghĩ, Bologo thích Vật khế ước này, tuy miệng thì nói toàn những lời kinh tởm, nhưng trước sức mạnh chân chính thì ít ai có thể từ chối tất cả những thứ này. Không, chính xác ra mà nói thì phải là ít người chấp nhất với những thứ tà dị này như Bologo. Ở đây ngoại trừ Badr đang rất vui thì còn có Jeffrey, hắn thì thầm với Badr. "Vậy thì về danh sách vật tư..." "Chúng ta là một phần của Cục Trật tự, là đồng nghiệp của nhau. Đồng nghiệp giúp đỡ lẫn nhau không phải là chuyện đương nhiên sao?" Badr khách sáo. Con cáo già Jeffrey này sau khi nghe được lời khẳng định của Badr liền để lộ nụ cười khó mà kiềm chế được. Mặc dù nói tất cả các bộ phận đều phục vụ Bộ phận Thực địa, nhưng rất nhiều hỗ trợ phải được thực hiện theo quy định, chẳng hạn như Jeffrey không có cách nào để xin cho những trang bị siêu quy cách đó từ Lõi lò thăng hoa, cho dù có xin được thì cũng phải qua hàng tá lần phê duyệt. Nhưng sau khi thông đồng với Bailey, tất cả trở nên dễ dàng hơn, miễn là nó nằm trong phạm vi cho phép, Lõi lò thăng hoa không ngại cung cấp một số trợ giúp vượt mức cho những người bạn tốt của mình. Nhìn hai người kề vai sát cánh, Bologo thở dài, từ khi nhận món quà này, hắn cũng đã ngầm đồng ý với điều đó. Khi nhớ lại người phụ nữ điên cuồng kia, hắn lại cảm thấy đau đầu, nhưng sau khi được chứng kiến lực lượng của Lõi lò thăng hoa, Bologo vẫn không thể nhịn được mà hợp tác với họ. Đây mới chỉ là sự khởi đầu, Bologo rất muốn biết Bailey còn giấu giếm những món đồ tốt gì nữa để cám dỗ bản thân. "Các ngươi đang nói cái gì vậy?" Yas chẳng hiểu gì cả, hắn vốn định đến tìm Jeffrey, nhưng bỗng cảm thấy nỗi sợ hãi tột độ kia từ bên ngoài phòng thực chiến nên mới vội vã tiến vào. Kết quả chính là vừa mới phát sinh những này, theo Aether câm lặng, làn sương kinh hoàng tiêu tán, ngay sau đó chính là mấy người kia kề vai sát cánh, cấu kết với nhau làm việc xấu, biến hóa nhanh chóng, để cho người ta trở tay không kịp. "Không có gì, không có gì, chỉ là đang ăn mừng tình bạn sâu đậm của chúng ta với Lõi lò thăng hoa." Jeffrey cười rạng rỡ, thật không dễ gì để có một mối quan hệ tốt đẹp với đám thần kinh này. Một chút kinh tởm thoáng qua trên mặt Yas, hắn biết chính xác Lõi lò thăng hoa là một nơi như thế nào. Khi Taida còn tại vị thì còn đỡ một chút, nhưng kể từ khi Bailey nhậm chức, bộ phận này càng ngày càng khiến người ta khó chịu. "Vậy ta sẽ quay lại để báo tin vui này. Về phần hợp tác cụ thể, sau này sẽ có người chịu trách nhiệm." Badr chào tạm biệt mọi người và rời khỏi phòng thực chiến. "Vậy là chuyện gì đã xảy ra?" Palmer cũng rất mê mang, hắn không tham gia nghi thức cấy ghép của Bologo nên không biết gì về mối quan hệ giữa Bologo và Lõi lò thăng hoa, hắn lại càng không biết đến sự thèm muốn của Bailey đối với Bologo. "Không có gì, chỉ là Bailey rất thích Bologo, muốn mời hắn qua Lõi lò thăng hoa chơi vài ngày. Cái này chỉ là quà gặp mặt để trấn an Bologo." Jeffrey vỗ mạnh vào vai Bologo. Palmer nhìn Bologo và Jeffrey, rồi lại nhìn vào cái mặt nạ trên tay Bologo. Hắn dường như hiểu ra điều gì đó. "Nói như vậy thì mấy món quà nhỏ như này về sau sẽ còn có sao?" Hắn hỏi. "Hẳn là như vậy." Palmer hít một hơi thật sâu, cố gắng kiểm soát nét mặt của mình, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà bật cười. Mặc dù Jeffrey cho tới nay, đều tại dùng các loại tràn ngập ám chỉ tiếng lóng nói chuyện phiếm, nhưng mọi người không phải người ngu, cho tới bây giờ nhiều ít đều hiểu ý tứ trong đó. "Nói cách khác, ngươi đã bán nhan sắc của Bologo để đổi lấy tình hữu nghị của Lõi lò thăng hoa? " Palmer sắp cười cả chảy nước mắt, rồi hắn bỗng bật dậy. "Chỉ là sắc đẹp mà thôi, không có gì, Đúng không, Bologo." Palmer đột nhiên tới gần Bologo và nói nhỏ vào tai, "Ta vẫn nhớ là Bailey chưa hề có bạn trai, chỉ cần ngươi cố gắng một chút, nếu như tóm được trái tim nàng... thì chúng ta sẽ là Đội giàu có nhất trong Bộ phận Thực địa." Vừa nói, bàn tay của Palmer còn không ngừng vuốt ve lưng Bologo. "Nghĩ đi, không có lý do gì để từ chối đúng không? Nàng ấy chính là bông hoa mùa đông đẹp nhất giữa ngọn núi lửa đó!". Palmer nhớ lại những chuyện liên quan đến Bailey, chỉ có điều hắn cũng không tiếp xúc nhiều với nàng, nhưng đúng như cảm nhận của Bologo lúc đó, chỉ sau một vài lần gặp gỡ, Bailey đã để lại trong lòng Palmer một ấn tượng sâu đậm. Tất cả mọi người đều mặc một bộ đồ bảo hộ kín mít, chỉ có nàng mặc một bộ quần áo mùa hè mát mẻ, những giọt nước do hơi nóng ngưng tụ lại đọng trên cặp đùi trắng nõn, bàn chân trắng như tuyết xỏ trên đôi dép lê, bước đi thật nhanh, chiếc áo khoác màu trắng trên người nhẹ nhàng đung đưa, phác họa ra dáng vẻ yêu kiều. Palmer vẫn nhớ tâm trạng của mình lúc đó, lúc đó hắn cảm thấy mình như đang yêu, cho đến khi tiếng cười điên dại và hành vi mất trí của Bailey đè bẹp tâm trạng của Palmer như một cái máy ép thủy lực. A... Không phải, người phụ nữ này quá ác liệt, đây là đẩy người anh em tốt vào hố lửa. Hiếm khi Palmer mới có lương tâm như này, nhưng đáng tiếc là nó chỉ tồn tại trong vài giây. Hắn nắm chặt lấy tay để động viên Bologo, vẻ mặt méo mó vì phấn khích, không ngừng nói những lời sàm ngôn của ma quỷ. "Đống vũ khí giả kim đắt tiền đó, vVật khế ước quý giá đó, nắm giữ được nàng, chúng ta sẽ nắm giữ được Lõi lò thăng hoa!" "Ngươi..." Mặt Bologo tối sầm lại, lúc này hắn rất muốn sút bay Palmer. Từ trước đến nay thì Bailey là người mà hắn không muốn đối mặt nhất, không có người thứ hai. Trong mắt của người phụ nữ mất trí này, Bologo dường như đã biến thành một thiếu nữ non tơ, còn nàng chính là một người đàn ông thô kệch, mặt mũi dữ tợn, kèm theo từng tràng cười nham hiểm, chuẩn bị làm gì đó với hắn. Tất nhiên, hình dung như này cũng không chính xác lắm, cách nhìn chính xác phải là mối quan hệ giữa nhà khoa học và chuột bạch. Bailey chính là một nhà khoa học điên, còn Bologo là một con chuột bạch nghịch thế nào cũng không hỏng. "Mối quan hệ này có thể bị gián đoạn bất cứ lúc nào", Bologo nói, "Dù sao thì ta cũng đã có mặt nạ". Chuồn luôn mà chẳng thèm suy nghĩ, Bologo cố gắng không nghĩ về Bailey, hắn đã có được Vật khế ước, về phần hợp tác sau này, hắn chỉ cần tìm cách để thúc đẩy là được. "Chuyện là như thế à? Vậy thì ngươi thật là không may, Bologo." Yas đứng cạnh đã đoán ra toàn bộ câu chuyện, trên mặt thế mà lại có chút thương cảm đối với Bologo, về phần tại sao lại thương cảm thì không ai biết. Hắn không tiếp tục nói mà lại quay sang phía Jeffrey. "Đi với ta, Jeffrey, có chút chuyện phiền phức." "Chuyện gì?" Jeffrey, người vẫn còn đang cười bỗng trở nên nghiêm túc, những lời này được nói ra từmiệng Yas khiến hắn không thể không nghiêm túc xem xét. "Nói tóm lại, đi gặp Lebius trước", Yas vội vàng nói. Hắn đến đây để tìm Jeffrey, nhưng lại bị chậm lại bởi những chuyện hoang đường này. "Nhân tiện, Bologo, ngươi cũng đi cùng ". "Xảy ra chuyện gì à?" Bologo hỏi. "Không liên quan gì đến ngươi… Ngươi là một chuyện khác, sẽ sớm biết thôi." Yass tỏ ra bí hiểm. "Còn ta thì sao? Ta cũng ở trong Đội hành động đặc biệt, đừng có coi ta như người ngoài chứ!" Palmer hét lên. "Ngươi..." Yas cau mày suy nghĩ một chút, "Quên đi, ngươi cũng đi cùng đi, dù sao thì về sau cũng phải tiếp xúc". Cứ như vậy, Palmer cũng tham gia, mọi người theo sau Yas và đi về phía văn phòng của Lebius. Dưới sự điều phối của "Phòng khai hoang", khu vực này đã trở thành nơi ở của Bologo và những người khác. Cho dù là văn phòng, phòng hoạt động, phòng thực chiến hay thậm chí là nhà kho... Tất cả đều được chuyển đến đây, điều này giúp tiết kiệm thời gian rất nhiều và đồng thời cũng khiến Đội hành động trở nên gần gũi hơn. Ở Bộ phận Thực địa cũng có nhiều trụ sở như vậy, nhưng ngoài các hành động cần phối hợp, các đội rất ít liên hệ với nhau. Cho đến nay, Bologo mới chỉ biết về Đội 6 của Yas. Xem ra ngoại trừ Đội hành động đặc biệt, những Đội hành động khác đều vô cùng bận rộn, nhưng sự nhàn rỗi này cũng sắp kết thúc, Đội hành động đặc biệt cũng sẽ sớm lu bù công việc. "Nói đến, cụ thể là chuyện gì?" Trên đường Palmer tò mò hỏi. "Mang Bologo đi thấy chút việc đời." Yas nói một cách mơ hồ, Jeffrey dường như nhớ ra điều gì đó, có chút hưng phấn, nhưng cũng có chút cảnh giác. Đẩy cửa phòng làm việc ra, liếc mắt nhìn Lebius, Yas trực tiếp hỏi: "Ta đưa bọn họ tới đây, vậy tiếp theo ai sẽ mang Bologo đi?" "Ta thì thôi đi, những kẻ đó chưa bao giờ thích ta." Lebius lạnh lùng nói, nói gì đó mà Bologo nghe không hiểu được. "Ta cũng không nghĩ mình phù hợp. Ta ghét những kẻ đó, chưa kể đây là việc của Đội hành động đặc biệt các ngươi." Yas vừa nói vừa chuyển sự chú ý sang Jeffrey, Lebius cũng vậy, chỉ khi có vấn đề trong đàm phán thì mọi người mới ngạc nhiên về sức mạnh của Jeffrey, dường như hắn có thể trò chuyện với bất cứ ai, dù có là một tồn tại quỷ dị và điên cuồng nào đó. "Khoan đã, các ngươi đang nói cái gì?" Lại là loại này chẳng hiểu ra sao tiếng lóng, Bologo chen miệng nói, hi vọng có người sẽ giải thích tất cả cho hắn. "Đừng lo lắng, Bologo, chỉ là một số thủ tục cố định mà thôi." Jeffrey hiểu chuyện gì sắp phải làm, giọng nói có chút mong đợi. "Còn có thủ tục gì nữa?" Bologo không thể hiểu nổi, hắn đã là Người thăng hoa rồi, còn chuyện gì mà hắn chưa làm sao? "Chuyện này không liên quan gì đến Người thăng hoa", Lebius nói, rồi mở ngăn kéo ra và lục tìm thứ gì đó. "Còn nhớ những gì chúng ta đã nói trước đây không? Những kẻ bất tử rất mạnh, nhưng cũng không phải là hiếm". Lebius lấy một chiếc "Chìa khóa mê cung" ra, khác với "Chìa khóa mê cung" mà Bologo đã từng thấy, nó trông cổ xưa hơn, hình dạng cũng khác với so với Cục Trật tự. Đặt nó lên bàn, tay cầm chìa khóa có khắc dòng chữ viết tay mơ hồ, có vẻ như chiếc chìa khóa đã quá cũ kỹ rồi. "Đã đến lúc đưa ngươi đến gặp những người khác, Bologo." "Ai?" "Những kẻ bất tử khác." Lebius nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang