Loạn Cổ

Chương 22 : Huyễn Tiêu Tứ Kiệt

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 17:58 05-11-2025

.
Ngay lúc này, Thượng sứ khẽ quát: "An Thư, bảo vệ tốt chính mình và Vô Diệp Tử! Mấy người này cứ để ta đối phó!" Nghe lời này, bốn người đối diện cười khằng khặc quái dị. Trong đó một tên người áo đen khinh thường nói: "Hạ Vũ Nhu, ngươi có lợi hại đến mấy, hôm nay cũng phải bị 'Huyễn Tiêu Tứ Kiệt' chúng ta trấn áp! Chi bằng ngươi bây giờ ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, thế nào? Tứ huynh đệ chúng ta có thể suy xét giữ lại cho ngươi một cái tính mạng!" Một người khác nói tiếp: "Chậc chậc chậc~ Hạ Vũ Nhu đại danh đỉnh đỉnh, một trong Thập Mỹ của Đại Thiên Tông, chẳng những có dung mạo bế nguyệt tu hoa, trên con đường tu luyện lại càng có thiên phú dị bẩm, là 'Cửu Phẩm Linh Mạch' hiếm thấy, nếu có thể đem nữ tử tuyệt vời như vậy đè dưới thân thể, đời này của ta cũng không còn gì để cầu mong nữa!" Chiến Vũ mới biết được, vị Thượng sứ Đại Thiên Tông này tên là Hạ Vũ Nhu. Nghe được bốn tên người áo đen bàn tán đánh giá, Hạ Vũ Nhu thật sự là giận không thể nuốt. "Cái gì mà Huyễn Tiêu Tứ Kiệt, thật sự là chưa từng thấy chưa từng nghe! Thương Ngọc Quốc là nơi quản hạt của Đại Thiên Tông ta, Huyễn Tiêu Phái các ngươi tay thò quá dài rồi phải không?" "Xoẹt~" Đồng thời nói, nàng tiên phát chế nhân, trường kiếm trong tay quét ngang ra. Lập tức, kiếm huy màu xanh lam nước giống như sóng to gió lớn, hướng về trong đó một tên nam tử áo đen cuồn cuộn dâng trào mà đi. Người áo đen kia dường như căn bản không nghĩ tới Hạ Vũ Nhu lại quả quyết như vậy, ngay lúc hắn thất thần, kiếm huy cuồn cuộn bất định đã cuốn đến trước mặt. "Nhị đệ, cẩn thận!" Mắt thấy kiếm mang sắc bén liền muốn chém người áo đen kia thành hai nửa, người áo đen lớn tuổi nhất hô. Trong nháy mắt, người áo đen lão nhị kia tỉnh táo, nhìn thấy màn kiếm màu xanh lam nước gần ngay trước mắt, hắn kinh ngạc và tức giận đan xen, bàn chân đạp đất, nhanh chóng lùi lại. Nhưng Hạ Vũ Nhu là người thế nào chứ, nàng có thiên tư hơn người, tài năng kinh thế, ở tuổi rất nhỏ đã đạt đến Tụ Linh cảnh, một cảnh giới mà thường nhân khó lòng với tới. Thành tựu của nàng cực cao, thực lực trong số các đồng bối ở toàn bộ Nam Vực đều có thể xếp vào trăm người đứng đầu. Phải biết rằng, Nam Vực có chín đại môn phái, đệ tử dưới trướng không đếm xuể, thiên kiêu nhân vật chỗ nào cũng có, có thể trước hai mươi tuổi xếp vào trăm người đứng đầu, đủ để nói lên sự cường đại và khác biệt của nàng. Người áo đen kia tuy cũng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi uy năng của một kiếm này, bị màn kiếm màu xanh lam cắt đứt phần bụng, máu tươi đỏ thẫm lập tức chảy xuống, may mắn vết thương vẫn không đủ để khiến hắn lập tức chết. Nhìn thấy tình hình này, ba tên người áo đen còn lại đều nổi giận, nhất là tên lớn tuổi nhất kia, hắn tay cầm đại đao lưng rộng, mắt chứa hỏa diễm. Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, thân chưa động, khí đã đi trước, đao chưa chém, lực đã xuất ra. Chân lực hùng hồn từ khí hải của hắn phun trào ra, cuối cùng hóa thành một đạo khí nhận mỏng như cánh ve, hướng về sau lưng của Hạ Vũ Nhu bay xoay tròn mà đi. Khí nhận vô hình vô sắc, nơi đi qua, không khí rít gào. Đồng thời, hai tên người áo đen còn lại cũng toàn lực bùng nổ, muốn trong thời gian ngắn nhất bắt giữ Hạ Vũ Nhu, hoặc là kích sát. Thời khắc nguy cấp, Chiến Vũ lập tức kéo An Thư chuyển đến chỗ an toàn. Lúc này, An Thư đã bị dọa cho toàn thân run rẩy, nàng chưa từng trải qua cảnh tượng như vậy, sớm đã lục thần vô chủ, không biết làm sao rồi. Còn Chiến Vũ thì vẫn luôn thờ ơ đứng nhìn, mục tiêu của bốn tên người áo đen là Thượng sứ Đại Thiên Tông Hạ Vũ Nhu, cho nên hắn tạm thời vẫn xem như an toàn. Hạ Vũ Nhu đang chuẩn bị thừa thắng xông lên, triệt để chém giết người áo đen đã bị thương kia, tiếc rằng ba tên người áo đen còn lại thực sự quá nhanh, gây cho nàng uy hiếp trí mạng. Giữa sinh tử, nàng lựa chọn bảo vệ tính mạng, chỉ có như vậy, mới có thể chiếm giữ chủ động. "Xoẹt~" "Hô~" "Rít~" Mà đang ở một khắc Hạ Vũ Nhu quay người, một đao, một côn và một kiếm đã ở cách trước mặt nàng ba thước. Còn ba tên người áo đen bùng phát ra khí kình mang tính hủy diệt đã nặng nề oanh kích lên thân thể của nàng. Nhìn thấy một màn này, Chiến Vũ nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được, ba tên người áo đen này cảnh giới tu vi cũng đạt đến Tụ Linh cảnh. Bị ba cái cùng cảnh giới chi nhân vây giết, đây gần như là tình thế chắc chắn phải chết, Hạ Vũ Nhu đã tràn ngập nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng. Chiến Vũ nắm chặt nắm đấm, làm tốt chuẩn bị chi viện. Bất quá, hắn cũng không lập tức hành động, mà là đang chờ đợi. Bởi vì Hạ Vũ Nhu đến từ đệ nhất đại tông của Nam Vực, rất được tông môn coi trọng, khẳng định có năng lực bảo vệ tính mạng, hơn nữa nữ tử này cũng đã từng đích thân nói, nàng mang theo bảo vật phòng thân. Quả nhiên, mà đang ở ba tên người áo đen lộ ra mỉm cười đắc ý lúc, dị biến đột nhiên xảy ra. Chỉ thấy từng đạo gợn sóng màu vàng từ trong cơ thể Hạ Vũ Nhu bùng phát ra, gợn sóng như nước, hình thành một lồng ánh sáng màu vàng óng, ngăn cách ba đạo khí kình sát thương lực mười phần kia. Sau đó, vũ khí của ba tên người áo đen lại hung hăng nện ở lồng ánh sáng màu vàng. Biến cố xảy ra quá đột ngột, khiến người ta trở tay không kịp. Ba tên người áo đen kia lông mày cuồng loạn, thầm hô không tốt, đang chuẩn bị lùi lại. Thì nghe Hạ Vũ Nhu khẽ quát một tiếng, sau lưng của nàng đột nhiên xuất hiện một tôn ảnh 'Băng Linh Huyền Nữ'. "Băng Linh Huyền Nữ", một nhân vật thần thoại bắt đầu lưu truyền từ thời Thượng Cổ, trong truyền thuyết, nàng từ băng phách mà sinh ra, dung mạo tuyệt mỹ không tì vết, cảnh giới cao thâm, tu vi thông thiên. Từng trấn áp loạn lạc, diệt vạn địch, cả đời công tích vô nhân năng bì, là nhân vật lãnh đạo của đại thời đại đó. Nàng ở đây, cả thế gian đều an bình, không ai dám tranh phong. Một tuyệt thế chi nhân vật như vậy, không biết đã sáng tạo ra bao nhiêu công pháp và chiến kỹ tu luyện, hơn nữa mỗi loại đều tiếng tăm lừng lẫy, phẩm cấp cực cao. Tiếc rằng, dòng sông thời gian cuồn cuộn chảy, dù Huyền Nữ tuyệt diễm cổ kim, nhưng pháp và quyết nàng sáng tạo ra lại không có một bộ nào có thể hoàn chỉnh lưu truyền xuống. Bất quá, vẫn có rất nhiều tàn chương đoạn thiên được hậu nhân phát hiện, có người dựa trên nền tảng của những tàn phẩm này tiến hành cải tiến, lại sáng tạo ra rất nhiều công pháp và chiến kỹ tu luyện cường đại. Đáng tiếc, không đạt tới cảnh giới của Băng Linh Huyền Nữ, công pháp và chiến kỹ được cải tiến cuối cùng vẫn không đạt được độ cao vốn có, hơn nữa chênh lệch rất xa. Nhìn ảnh 'Băng Linh Huyền Nữ' kia, trong đầu Chiến Vũ hiện lên rất nhiều chuyện cũ. Hơn năm trăm năm trước, hắn đã từng tự tay có được một bộ chiến kỹ liên quan đến Huyền Nữ, tên là "Huyền Nữ Trấn Thế Quyết", phẩm cấp cực cao, đạt đến Bán Thánh cấp. Năm đó, hắn ngay lập tức đem bộ chiến kỹ pháp quyết kia tặng cho "Chiến Anh", nữ tử đã tự tay giết chết hắn kia. Mà đang ở Chiến Vũ thất thần lúc, một tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai. Hắn lập tức thanh tỉnh lại, trước mắt xuất hiện một màn huyết tinh. Chỉ thấy một tên người áo đen bị Hạ Vũ Nhu dùng trường kiếm đâm xuyên thân thể, một khắc này, trường kiếm màu xanh lam nước kia đang bốc lên hàn khí, máu tươi trên đầu kiếm còn chưa kịp chảy ra đã bị đóng băng. "Tam đệ!" Nam tử áo đen lớn tuổi nhất kia kinh hãi thất sắc, gầm lên giận dữ. Thế nhưng là, chuyện khiến hắn tan nát cõi lòng đã xảy ra, ảnh Băng Linh Huyền Nữ khẽ lay động, một đạo khí tức đủ để đóng băng vạn vật từ trên người Hạ Vũ Nhu bùng phát, đóng băng người áo đen bị trường kiếm đâm xuyên kia, trở thành một băng điêu hình người. "Răng rắc~" Hạ Vũ Nhu khẽ run cổ tay, băng điêu nổ tung mà nát.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang