Lão Bà Của Ta Là Zombie (Ngã Đích Lão Bà Thị Chích Tang Thi)
Chương 51 : Vốn liếng để sống sót
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 11:53 09-11-2025
.
Tiểu A Ly kết nối điện thoại, nhưng Tô Thụy từ tín hiệu yếu ớt đứt quãng nghe thấy dường như là giọng nói của mẹ Tiểu A Ly, căn bản cũng không có cách nào nghe rõ ràng rốt cuộc nàng đang nói gì, cuối cùng vì tín hiệu quá yếu, điện thoại truyền đến "tút, tút..." âm thanh bận.
Thông qua cuộc điện thoại này, tin tức hữu dụng duy nhất có thể khiến bọn họ đạt được chính là mẹ của Tiểu A Ly ít nhất hiện tại vẫn an toàn.
Chiếc điện thoại lấy lại từ siêu thị cũng không có bất kì tác dụng gì, Tô Thụy trong chức năng thu thanh không ngừng tìm kiếm đài phát thanh, nhưng không phát hiện một đài nào có thể phát âm thanh bình thường.
"Chú, chúng ta nhanh chóng đi cứu mẹ cháu đi!" Tiểu A Ly kéo góc áo của Tô Thụy, sốt ruột nói.
Tô Thụy nhìn Tiểu A Ly, "Chúng ta nhất định sẽ đi cứu mẹ cháu, nhưng chúng ta hiện tại cần đề ra một kế hoạch, không thể mù quáng không chuẩn bị mà đi, cháu nói có đúng hay không."
Tô Thụy đứng trên sân thượng, giữa bọn họ và tòa nhà mà mẹ Tiểu A Ly đang ở có một khoảng cách không sai biệt lắm hai trăm mét, hiện tại là buổi chiều, zombie trên con đường ở giữa đều đang đi lại vô định.
Tô Thụy không biết ba của Tiểu A Ly đã làm cách nào xuyên qua con đường đầy rẫy zombie dưới chân này, hơn nữa một thân một mình còn có thể xông vào tòa nhà tiêu diệt nhiều zombie như vậy.
Hơn nữa ban đêm là lúc zombie hoạt động mạnh nhất, cho dù Tô Thụy và Laura có sự giúp đỡ của tinh thể, sức mạnh cường đại, nhưng song quyền nan địch tứ thủ.
Bọn họ cũng chỉ có chờ sáng sớm ngày mai mới có thể xuất phát, Tô Thụy cúi đầu cẩn thận nhìn những zombie ngày càng nhiều trên đường, không phát hiện zombie có thực lực cường đại, về cơ bản đều là một số zombie cấp thấp, nhiều nhất trong não cũng chỉ có một viên tinh thể màu trắng, những zombie như vậy nếu như không phải số lượng khổng lồ, về cơ bản đã rất khó gây ra uy hiếp cho Tô Thụy và bọn họ.
Mặc dù đã dọn dẹp xong zombie trong tòa nhà này, vậy bước kế tiếp chính là nên cân nhắc vấn đề đi ở, tiếp tục ở lại đây, cố nhiên là tốt, có ăn có uống, có nước có điện, cũng không có zombie đến quấy rầy, nhưng cùng với sự lan tràn của virus zombie, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày đó cúp nước cúp điện, thức ăn cũng cuối cùng sẽ ăn xong.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là, nếu luôn ở lại đây, sẽ luôn không thu được tin tức của ngoại giới truyền đến, bất kể lúc nào, tin tức đều là quan trọng nhất, không thu được tin tức của bên ngoài, thì giống như một kẻ mù.
Nghĩ đến đây, trong đầu Tô Thụy bất giác xuất hiện nhóm người kia của siêu thị dưới lầu, thực ra bọn họ muốn sống sót vốn dĩ cũng không có gì sai, có phải là mình đã quá mức nguy hiểm hóa rồi không.
Có lẽ dạy bọn họ một chút thủ đoạn sinh tồn cũng không sai, hơn nữa đối với mạt thế mà nói cũng có thể ít một chút zombie, Tô Thụy quay đầu nhìn về phía Xa Li Tử, "Xa Li Tử, chúng ta hiện tại còn có bao nhiêu tinh thể?"
Xa Li Tử không trả lời hắn, Tô Thụy quên mất Xa Li Tử còn đang nằm trên ghế sofa ngủ.
Laura đi đến bên cạnh tủ, đếm một chút, "Chúng ta tổng cộng còn có mười một viên."
Tô Thụy sờ sờ túi quần, "Mười một viên, thêm vào năm viên ở lầu một siêu thị, tổng cộng mười sáu viên."
Tô Thụy gật gật đầu, trong lòng đã có ý nghĩ.
Tiểu A Ly dựa vào bên cạnh cửa sổ, nhìn về phía mẹ và chị gái ở tòa nhà đối diện, mặc dù có chút khó chịu, nhưng lời hứa mà Tô Thụy vừa rồi dành cho nàng, cũng khiến trong mắt Tiểu A Ly nhìn thấy hi vọng.
Buổi tối ăn cơm xong, Laura dẫn theo Tiểu A Ly trở lại phòng ngủ thiếp đi, Laura không biết vì sao bản thân lại có một cảm giác đặc biệt đối với Tiểu A Ly, thật giống như trước đây bản thân cũng có một cô em gái song sinh như vậy.
Sau khi tất cả mọi người thiếp đi, trong thành phố tuy có những ánh đèn khác sáng lên, nhưng ban đêm mạt thế đáng sợ nhất vẫn là những zombie càng thêm hoạt động mạnh vào ban đêm, cùng với những người sống sót không biết mình có thể sống sót tỉnh lại hay không.
Nhưng, hiển nhiên Tô Thụy và bọn họ cũng không thuộc loại người này, bởi vì vốn liếng để sống sót, bọn họ đã có!
Sáng sớm hôm sau, Tô Thụy đã bị tiếng kêu gào ồn ào của Tiểu A Ly đánh thức, "Chú, chú, trời sáng rồi, mau đi cứu mẹ cháu thôi!"
Tô Thụy híp mắt nhìn Tiểu A Ly, lại nhìn một chút đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường một bên, mới bảy giờ.
Nhưng Tô Thụy vẫn thức dậy, đứng bên cạnh cửa sổ sát đất thật to trong phòng, duỗi người một cái, đột nhiên nhìn ngoài cửa sổ, Tô Thụy liền giật mình, đêm qua trời mưa rồi sao?
Tô Thụy vội vàng tìm kiếm mẹ con ở trên sân thượng tòa nhà đối diện, bởi vì hắn nhớ rõ trên sân thượng đó không có bất kỳ nơi nào có thể che mưa.
Tô Thụy không tìm thấy thân ảnh hai mẹ con trên sân thượng.
Chuyện không nên chậm trễ, Tô Thụy quyết định lập tức hành động để giải cứu mẹ và chị gái của Tiểu A Ly.
Đợi đến khi tất cả mọi người đều thức dậy, Tô Thụy đã sắp xếp một chút phân công của hôm nay, về cơ bản giống như hôm qua, Triệu Dữu Dữu canh giữ ở nhà chăm sóc Tiểu A Ly, Tô Thụy và Laura tiến về tòa nhà đối diện để giải cứu các nàng, nhưng lần này, Tô Thụy quyết định mang theo Xa Li Tử, dù sao năng lực phân biệt zombie mạnh yếu của Xa Li Tử vẫn rất hữu dụng!
Triệu Dữu Dữu không có ý kiến, từ sau lần trước song tu với Tô Thụy, nàng thật giống như trở nên ngoan ngoãn hơn một chút, không còn như trước đây Tô Thụy và bọn họ đi đâu, Triệu Dữu Dữu đều cứ nhất định phải đi theo bọn họ.
Nhưng Xa Li Tử lại chủ động yêu cầu ở lại đây, nàng có thể đi vào đại não của Tô Thụy, cũng có thể nhìn thấy ý nghĩ của Tô Thụy đối với những người sống sót, để tránh cho sự cố ngoài ý muốn xảy ra, cho nên Xa Li Tử cuối cùng vẫn ở lại nhà cùng với Triệu Dữu Dữu.
Khi sắp rời đi, Tô Thụy liếc mắt nhìn Thiên Tòng Đoản Kiếm của Triệu Dữu Dữu, nghĩ nghĩ rồi vẫn không mượn Triệu Dữu Dữu dùng một chút, dù sao thanh kiếm này cũng là vũ khí duy nhất của Triệu Dữu Dữu hiện nay, lỡ như giống như lần trước, đột nhiên xông đến mấy người sinh hóa, với sức mạnh hiện tại của Triệu Dữu Dữu lại phối hợp thêm thanh kiếm đó, có thể làm được tự bảo vệ mình.
Laura đi theo Tô Thụy lần nữa đi qua siêu thị, chuẩn bị đi ra ngoài từ trong tòa nhà. Tô Thụy ánh mắt quét qua những thi thể trên mặt đất, trên đầu ngoài vết thương ngoài ý muốn mà bọn họ chém giết zombie hôm qua, tinh thể bên trong vẫn còn.
Những người sống sót bên trong siêu thị, từng người một đều chết lặng, phảng phất như Tô Thụy hôm qua đã từ chối dẫn dắt bọn họ sống sót, từng người một đều mang vẻ đã cam chịu số phận.
Tô Thụy đi qua bên cạnh bọn họ, hoàn toàn không cảm nhận được sức sống của những người này, chỉ có mấy tiểu tỷ tỷ ngày hôm qua đã đứng ra nói chuyện sẽ chào hỏi Tô Thụy.
"Hinh Nhi, ngươi còn chào hỏi hắn làm gì? Người ta căn bản cũng không muốn quản chết sống của chúng ta." Một tiểu hỏa tử chừng hai mươi khinh thường nói với tiểu tỷ tỷ vừa rồi chào hỏi Tô Thụy.
Tô Thụy đi qua không nói gì, bởi vì hắn nói là sự thật!
Ngay khi Tô Thụy đi đến cầu thang, hắn dừng lại, "Ta biết các ngươi rất muốn sống sót, nhưng hiện tại thế giới này, người bình thường căn bản không có vốn liếng để sống sót, đừng trông cậy sẽ có người đến bảo vệ các ngươi!"
Tiểu tỷ tỷ tên Hinh Nhi kia nghe Tô Thụy nói, từ trạng thái ngồi trên mặt đất đứng lên.
Tiểu hỏa tử vừa rồi hừ lạnh một tiếng, "Hừ, ngươi đương nhiên nói như vậy, nhưng chúng ta đánh không lại zombie, ta có thể làm gì!"
Lời nói này đã nói trúng lòng tất cả những người sống sót, nếu như bọn họ có năng lực đối phó zombie, còn sẽ cầu xin Tô Thụy bảo vệ bọn họ sao?
Đối mặt với lời phản bác của nam nhân, Tô Thụy không tức giận, bởi vì điều Tô Thụy nói tiếp theo mới là trọng điểm, "Các ngươi nghĩ như vậy không sai, nhưng mạt thế chính là quá trình mạnh được yếu thua như vậy, zombie chỉ là công cụ dùng để đào thải kẻ yếu!"
Tô Thụy từ trong túi lấy ra hai viên tinh thể, "Ăn hết viên tinh thể màu trắng này có thể tăng lên sức mạnh của các ngươi, có thể trở nên mạnh mẽ giống như ta! Các ngươi còn muốn thử xem sao?"
Tất cả những người sống sót nghe thấy từ "biến mạnh" này, ào ào đứng lên, không tự chủ được nhích lại gần bên cạnh Tô Thụy.
Tô Thụy tiếp tục nói, "Nhưng thứ này cũng không phải ai cũng có thể ăn, trong quá trình tăng lên sức mạnh sẽ mang đến cho các ngươi thống khổ to lớn, sau khi ăn hết nếu như không thể chịu đựng thống khổ này, đầu sẽ trực tiếp nổ tung!"
Những người sống sót nghe thấy "đầu nổ tung", lập tức giật mình, mặc dù bọn họ rất muốn trở nên mạnh mẽ, đạt được năng lực sống sót, nhưng đều sợ hãi bản thân chịu không nổi hậu quả, liền chùn bước.
"Ta không sợ! Ta làm đi!" Từ trong số những người sống sót truyền đến một giọng nói nữ tính non nớt.
.
Bình luận truyện