Làm Công Vu Sư Sinh Hoạt Lục (Đả Công Vu Sư Sinh Hoạt Lục)

Chương 925 : Yên tâm đi

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 11:04 04-11-2025

.
“Đương nhiên sẽ không.” Marina không chút nghĩ ngợi buột miệng trả lời. Có điều sau khi lời nói ra khỏi miệng, nàng liền mở to hai mắt nhìn Hạ Vân Kiệt đang vẻ dương dương tự đắc uống rượu vang đỏ, một lát sau mới đột nhiên khanh khách bật cười thành tiếng. Cả tòa biệt thự chiếm diện tích cũng chỉ sáu bảy trăm mét vuông, Marina bật cười thành tiếng, người trong viện tử tự nhiên đều nghe thấy, ào ào liếc nhìn về phía cây ô liu, Anufri và Vladimir tự nhiên cũng không ngoại lệ. Người sau thấy dáng vẻ Marina vui vẻ cười lớn như vậy, sắc mặt trở nên đặc biệt khó coi. Con đĩ hạ tiện này! Marina rất nhanh liền phát hiện rất nhiều người nhìn về phía nàng, vội vàng thu hồi tiếng cười, mị nhãn liếc Hạ Vân Kiệt một cái, hạ thấp giọng nói: “Hạ, không ngờ ngươi còn kiêu ngạo hơn bọn họ, lại đem bọn họ ví von thành lũ kiến, bọn họ chính là phú gia công tử rất có tiền đó! Đặc biệt là Anufri kia, ngươi chưa từng nghe nói phụ thân của hắn còn là thượng khách của Nữ hoàng Catherine ở biệt thự Limassol sao? May mà bọn họ không nghe thấy, nếu không nhất định phải nổi trận lôi đình.” Hạ Vân Kiệt cười cười, nói: “Không cần lo lắng cho ta, Marina, ngươi đi chào hỏi bằng hữu của ngươi đi, bằng không bọn họ thật sự nổi trận lôi đình rồi.” Marina rốt cuộc là không thể nào vì Hạ Vân Kiệt mà bỏ lại bằng hữu của nàng, thấy tâm thái hắn rất tốt, một tảng đá trong lòng treo lơ lửng cũng đã đặt ở xuống, nghe vậy cười gật đầu với hắn, xoay người đi về phía giàn nho. Thấy Marina bỏ lại Hạ Vân Kiệt đi trở về, sắc mặt Vladimir lúc này mới hơi giãn ra, trên mặt Anufri cũng từ âm trầm chuyển thành mang theo một tia vẻ đắc ý. Theo hắn thấy, thế giới này rốt cuộc vẫn là tiền bạc chưởng khống tất cả, hắn là một người có tiền, bất kể Hạ Vân Kiệt nhảy nhót thế nào, cuối cùng mọi người vẫn tụ tập bên cạnh hắn, lấy hắn làm trung tâm, còn Hạ Vân Kiệt thì chú định chỉ có thể trở thành người cô đơn đáng thương. “Marina, vừa rồi tiên sinh Anufri kiến nghị sau khi bữa tiệc kết thúc, bốn người chúng ta cùng nhau cưỡi du thuyền của hắn ra khơi xem mặt trời lặn, ý kiến này có phải là rất tuyệt vời không?” Marina còn chưa đến dưới giàn nho, Sophia đã nghênh đón, vẻ mặt hưng phấn nói với nàng. Đối với tao ngộ của Hạ Vân Kiệt, nàng tuy rằng trong lòng biểu thị đồng tình, cũng không hài lòng Anufri và Vladimir cố ý gièm pha hắn, nhưng nữ hài tử ham hư vinh này, càng nhiều hơn vẫn là đem ý nghĩ đặt ở chuyện cưỡi du thuyền tư nhân ra khơi thưởng thức mặt trời mọc. “Chỉ có bốn người chúng ta?” Marina hơi ngẩn ra, trong mắt lộ ra một tia vẻ do dự. Nàng đương nhiên nhìn ra được Vladimir có tâm tư thèm muốn nàng, chỉ là nàng cũng nhìn ra được Vladimir đối với nàng chẳng qua chỉ là ôm thái độ chơi đùa, chứ không phải là thật sự yêu nàng. “Đúng vậy a, ta thấy Vladimir hình như thích ngươi tên này, ánh mắt gì chứ, chẳng lẽ ta kém ngươi nhiều lắm sao? Cơ hội lần này nhất định phải bắt được đó.” Sophia ghé vào tai Marina thấp giọng nói. “Hắn chẳng qua chỉ là thích cùng ta lên giường mà thôi.” Marina trừng Sophia một cái thấp giọng nói: “Ngươi tốt nhất cũng đừng đi quá gần với bọn họ, những người có tiền này, coi trọng chẳng qua chỉ là thân thể của ngươi và khuôn mặt mà thôi, chơi chán rồi, lúc nào liền một cước đá ngươi ra rồi.” “Marina, không đến mức nghiêm trọng như vậy chứ, tất cả mọi người chỉ là chơi đùa mà thôi. Nói đi nói lại, quen biết thêm vài người có tiền cũng không phải chuyện xấu. Vừa rồi Vladimir còn hỏi chuyện phòng ở nhà các ngươi bán ra, nói hắn có một bằng hữu muốn mua nhà.” Sophia không cho là đúng nói. “Thật sao?” Marina mặt lộ vẻ kinh hỉ nói. Hai năm trước phụ thân và ca ca của nàng mở một nhà hàng, vay ngân hàng không ít tiền, giờ đây nhà hàng đã đóng cửa, nhưng tiền ngân hàng vẫn chưa trả được, mắt thấy liền sắp đến kỳ rồi, đành phải chuẩn bị đem gian nhà này bán đi, tạm thời trước tiên mua một căn chung cư hoặc thuê phòng ở. Chỉ là địa phương Síp này, người địa phương nhà nhà đều có đất, thật sự cần nhà, trên cơ bản đều là tự mình xây, có thể nói nhu cầu của người địa phương đối với nhà cửa rất nhỏ. Người mua thực sự một bộ phận rất lớn là người nước ngoài, ví dụ như người Nga có tiền, người già Anh đã về hưu chuẩn bị đến Síp dưỡng lão vân vân. Mà người ngoài đến rốt cuộc là thiểu số, cho nên nhà Marina muốn bán đi cũng không phải là chuyện dễ dàng, trừ phi bọn họ chịu bán phá giá siêu thấp. Có điều nếu không còn ai coi trọng nhà của bọn họ nữa, nhà Marina liền thật sự chỉ có thể dùng giá siêu thấp để hấp dẫn người mua rồi. Giờ đây nghe nói Vladimir có một bằng hữu muốn mua nhà, Marina tự nhiên rất là kinh hỉ. “Đương nhiên là thật, cho nên nói, Marina, ngươi thấy quen biết bằng hữu có tiền có phải rất quan trọng không?” Thấy vẻ mặt kinh hỉ của Marina, Sophia không khỏi có chút đắc ý khuyên nhủ. Marina nhìn Sophia mặt mang vẻ đắc ý, nhớ tới tình hình kinh tế nhà mình, cuối cùng cũng chỉ có thể yên lặng gật đầu. Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi đến dưới giàn nho. Vừa đến giàn nho, trước mặt Vladimir, Marina liền có chút không kịp chờ đợi hỏi: “Vladimir, ta nghe Sophia nói, ngươi có một bằng hữu chuẩn bị mua nhà?” “Đúng vậy, bằng hữu Nga của ta muốn mua một gian nhà ở ngoại ô để nghỉ phép, nhờ ta giúp xem xét một chút.” Vladimir hồi đáp. “Ngươi thấy nhà của chúng ta thế nào? Có thể hay không giới thiệu cho bằng hữu của ngươi, ngươi yên tâm, sau khi việc thành chúng ta có thể cho ngươi sáu phần trăm phí giới thiệu.” Marina thấy quả nhiên như vậy, không khỏi vừa căng thẳng lại vừa mong đợi nhìn Vladimir nói. Phí giới thiệu mà Marina nhắc tới, nếu như là ở Trung Quốc, tất cả mọi người là bằng hữu thì khẳng định không có ý tứ mà nhận, hoặc là đặt ở trên bàn mà nói. Nhưng ở Síp, đây là quy định đã thành tục lệ của địa phương, cho dù là bằng hữu tốt vô cùng, bất kể làm sinh ý gì, dù chỉ là mua một chiếc xe cũ, chỉ cần ngươi giới thiệu, sau khi việc thành, đều phải cho một phần phí giới thiệu. Giống như bất động sản, tỉ lệ hoa hồng môi giới cao nhất do địa phương quy định là năm phần trăm, Marina nói sáu phần trăm, còn cao hơn quy định một phần trăm, chủ yếu là muốn Vladimir có thể tận lực giới thiệu nhà mình. “Marina, ngươi cũng biết đó, những thứ này đối với ta mà nói đều là tiền lẻ, không đề cập tới cũng được.” Vladimir thấy Marina quả nhiên lo lắng chuyện phòng ốc, xua xua tay, trên mặt mang theo một tia ngoạn vị, ánh mắt từ trên mặt Marina một đường quét đến bộ ngực bên trên đầy đặn cao ngất của nàng, toát ra một vệt nóng bỏng. Ý của Vladimir đã quá rõ ràng rồi, tiền hắn không quan tâm, thứ thật sự quan tâm là Marina. Marina sao lại không nghe ra được ý ở ngoài lời của Vladimir, chỉ là muốn nàng vì tiền mà cùng Vladimir lên giường, đối với nàng mà nói lại là một chuyện làm nhục tôn nghiêm, cho nên nàng cố ý giả vờ không lĩnh hội ý ở ngoài lời của Vladimir, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Ta biết, tiên sinh Vladimir, đối với ngươi đây chỉ là tiền lẻ, nhưng ta vẫn hi vọng ngươi có thể tận lực giúp đỡ, phương diện giá cả chúng ta cũng sẽ tận lực hạ thấp.” “Đó là đương nhiên, chỉ là chủ yếu vẫn là phải xem chính mình ý tứ của bằng hữu của ta.” Thấy Marina cố ý giả vờ không hiểu ý của hắn, Vladimir trong mắt lóe lên một tia vẻ tức giận, sau đó nói với vẻ hời hợt không hứng thú. Thấy Vladimir bắt đầu thoái thác, sự mong đợi trong mắt Marina chuyển thành ảm đạm, chỉ là muốn nàng vì tiền mà khuất phục dưới háng của Vladimir, mặc hắn đùa bỡn, Marina lại tuyệt đối không cam tâm. “Ha ha, hôm nay là sinh nhật của tiểu thư Marina, chuyện phiền lòng này chúng ta cũng đừng nói nữa đi, vẫn là nói chuyện vui vẻ đi. Vừa rồi ta cùng Kimi và tiểu thư Sophia thảo luận, nói sau khi bữa tiệc ở đây kết thúc, bốn người chúng ta cùng nhau cưỡi du thuyền của ta ra khơi để thưởng thức mặt trời lặn tiếp tục chúc mừng sinh nhật tiểu thư Marina, không biết tiểu thư Marina cảm thấy thế nào?” Anufri thấy giữa Vladimir và Marina dường như nói chuyện có chút không thoải mái, cười cười, chen lời nói. Nếu như là trước đó Anufri cùng Marina đề xuất kiến nghị này, nàng khẳng định sẽ không chút nào do dự cự tuyệt, nhưng vào lúc này nhớ tới chuyện phòng ốc, nàng lại do dự. Vừa rồi nàng cũng cảm thấy Vladimir đã có chút tức giận, lý trí nói cho Marina biết, vì bán nhà, nên thừa dịp cơ hội này bù đắp quan hệ giữa nàng và Vladimir, chỉ là một mặt khác, lý trí cũng đồng dạng nói cho nàng biết, túy ông chi ý của bọn họ rõ ràng không ở rượu, lần ra khơi này, hai nam hai nữ chỉ sợ không đơn giản như vậy a. Thấy Marina do dự, Anufri và Vladimir đều hơi biến sắc mặt, Sophia cũng nhịn không được nữa sự sốt ruột trong lòng, tranh nói giúp đáp: “Đây là một ý kiến hay, đương nhiên...” “Marina, ta có một bằng hữu có lẽ đối với nhà cửa cũng có hứng thú, không bằng sau bữa tiệc ta tìm thời gian hẹn nàng cùng ngươi quen biết một chút.” Lời Sophia còn chưa nói xong, một giọng nói cắt ngang nàng. Anufri bọn người ngẩng đầu nhìn một cái, thấy là Hạ Vân Kiệt, trên mặt đều nổi lên một tia vẻ xấu hổ và tức giận, đặc biệt là Vladimir càng là suýt chút nữa hai mắt muốn phun lửa. “Thật sao?” Marina nghe vậy lại vẻ mặt không dám tin nhìn Hạ Vân Kiệt. Người Trung Quốc ở Síp ít, người Trung Quốc mua nhà ở đây càng ít, căn bản không có cách nào so sánh với người Nga tập trung gần một phần tư dân số Limassol, hơn nữa Hạ Vân Kiệt còn chỉ là một du khách, Marina thực sự có chút khó mà tưởng tượng được hắn lại cũng có bằng hữu đối với nhà cửa cảm thấy hứng thú. Marina không tin, Anufri bọn người tự nhiên cũng là không tin, đều cho rằng Hạ Vân Kiệt thuần túy là đến gây rối. Hạ Vân Kiệt xác thực là đến gây rối, viện tử chỉ lớn như vậy, cuộc nói chuyện của Marina bọn người, hắn tự nhiên nghe thấy. Giờ đây Marina cũng coi là bằng hữu của hắn, hắn tự nhiên không muốn Marina vì chút tiền mà bị hai tên phú gia công tử Nga này dắt mũi, càng không muốn Marina vì chút tiền mà hy sinh. “Đương nhiên, mua bán nhà cửa là chuyện lớn, ta sao có thể nói đùa chứ.” Hạ Vân Kiệt hồi đáp. “Hạ, nơi này là Síp không phải Trung Quốc, ngươi hiểu rõ giá nhà ở Síp không? Biệt thự này ít nhất phải 350-360 ngàn Euro đó. À phải rồi, giờ đây tỷ giá hối đoái giữa Nhân dân tệ và Euro là bao nhiêu?” Hạ Vân Kiệt vừa mở miệng, Vladimir cuối cùng cũng hoàn hồn lại, nhìn khóe miệng của hắn nhếch lên một tia khinh thường, hỏi. “Đại khái là khoảng mười thôi, cũng chính là 350-360 vạn Nhân dân tệ, Hạ, ngươi xác tín bằng hữu ngươi sẽ mua nổi sao?” Anufri mặt mang vẻ châm chọc, tiếp lời, nhìn Hạ Vân Kiệt hỏi. “Yên tâm đi tiên sinh Anufri, bây giờ người Trung Quốc có tiền hơn người Nga các ngươi.” Hạ Vân Kiệt ung dung hồi đáp.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang