Lạc Vào Thế Giới Liên Minh

Chương 12 : Ngày bốn mươi bốn – Lựa chọn của Shen

Người đăng: komang09hp

Ngày đăng: 15:04 13-07-2018

.
Vừa bước vào phòng thì con bé nhảy ngay ra khỏi vòng tay ẩm ướt của hắn rồi chạy khắp nơi lùng sục nhà vệ sinh .Hắn theo bản năng đưa cánh tay lên mũi ngửi ,một thứ mùi ngai ngái ,hơi nồng truyền vào mũi khiến hắn khẽ rùng mình .Cũng không biết là rùng mình vì mùi nước tiểu hay vì độ biến thái của bản thân . - Thật hết cách . Hắn mở bảng kĩ năng ,cộng một điểm vào Khống Thuỷ .Hết lửa rồi đến điện rồi đến nước ,từng này chắc cũng đủ cho một nhà dân sinh hoạt rồi . Tạo ra một quả cầu nước thật lớn sau đó hắn thả nó rơi tự do xuống đầu mình khiến cả người hắn ướt như chuột lột .Tiếp theo hắn cho động cơ chạy hết công suất ,lập tức một luồng nhiệt khí sinh ra làm nước trên áo bốc hơi ,nước trên mặt đất cũng theo đó trở thành một làn sương mờ bay lên . Hắn vội dừng lại ,nếu quá vài giây thì e rằng cả cái phòng này cũng sẽ bốc cháy ,khi đó thì đến cái quần lót cũng không có mà mặc . Áo vừa khô thì con bé cũng đẩy cửa bước ra .Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng rực nhìn rất đáng yêu ,đôi mắt to tròn hung hăng trừng trừng nhìn hắn ,răng nanh cắn bờ môi hồng tơi tả mà vẫn chưa biết nên nói cái gì . - Trừng mắt hỏi chấm ?Đâu phải ta kêu ngươi đái dầm . Con bé nhảy tới đấm bùm bụp vào cánh tay hắn ,vừa khóc vừa ấm ức nói : - Còn không phải đều tại mày ?!Sau này không được nhắc đến nữa...Ư... Đột nhiên nó nhăn mặt đau đớn ôm lấy bụng ,hôm qua bị Kusho đâm hai nhát ,lại bị lão túm lên ném xuống đất mấy lần khiến nội tạng của nó lộn tùng phèo hết cả ,phải dùng một lúc mấy bình máu thì mới đứng được tới bây giờ . Hắn nhíu mày túm vai nó ném lên giường ,lạnh lùng ra lệnh : - Đừng loạn động . Giọng nói của hắn lạnh tới nổi da gà ,cộng thêm khuôn mặt hung ác khiến nó không dám cựa quậy .Hắn kéo cái áo vải của nó lên bại lộ phần bụng bằng phẳng ,ở giữa mảng da thịt trắng nõn là hai vết đen đang rỉ máu trông rất rợn người . - Quần áo đâu sao không thay để ướt nhẹp thế này ? Nó ấp úng : - Có...có liên quan không ? - Không ,chỉ thấy khó chịu thôi . Nó sợ sệt nuốt ực một cái ,bị ánh mắt hắn nhìn xoáy vào khiến phần bụng nó ngứa ngáy như bị vô số con kiến bò lên . - Đừng như vậy ,ta xấu hổ lắm ! Giọng nỉ non ngọt ngào truyền vào tai khiến hắn nhíu chặt lông mày ,hung hăng vỗ lên mông nó một cái ,quát : - Ngoạc mồm ra chửi nữa đi !Không phải rất ghê gớm sao ? - Biến thái... Con bé run rẩy khi thấy hắn càng lúc càng dí sát mặt vào ,hơi thở nóng bỏng phả lên da khiến máu trong người nó chạy ầm ầm như phi mã . Bất ngờ hắn cúi xuống chạm môi vào vết thương ,không những thế hắno còn lè lưỡi liếm vào khiến đầu nó nổ ầm một tiếng ,thanh âm nhàn nhạt như người mất hồn : - Tao có được hét không ? - Ừm . - ÁÁÁÁÁ~ Thanh âm xé ruột xé gan làm cả căn phòng như rung chuyển trong bốn giây ,sau đấy nó xụi lơ mặc kệ hắn làm gì thì làm . - Cũng đâu có ăn thịt ngươi .Ngươi gào thét cái gì ? Nó ngại ngùng tránh ánh mắt của hắn ,thấp giọng nói : - Nhưng...xấu hổ lắm .Mày cứ liếm liếm... Chợt nó nhận ra có gì không đúng ,nhổm dậy thì thấy một trong số hai vết thương trên bụng đã không còn nữa .Nó kêu lên một tiếng kì quái ,ánh mắt trừng trừng nhìn hắn như người ngoài hành tinh . - Thế ngươi chọn thủng bụng hay xấu hổ ? Nó nuốt nước miếng ,rụt rè nói : - Chọn...xấu hổ...Ưm...Kimochi... Xong việc ,nó thở hổn hển nắm chặt lấy vạt áo ,toàn thân bủn rủn ,đôi mắt đẫm nước hung hăng lườm hắn . - Giờ mới tới màn chính đây . Hắn kéo một cái ghế lại gần rồi đặt mông ngồi xuống ,lạnh lùng tra hỏi : - Ngươi đến đây bao lâu rồi ? Nó bĩu môi : - Sao tao phải nói cho mày ?Biến thái ! Vừa dứt lời thì hắn vươn tay bóp vào cằm nó ,cười gằn : - Ta chữa cho ngươi là để cho thời khắc này đây .Nếu không há miệng thì...Khặc khặc...ngươi xem phim chắc cũng biết chứ ? Mặt nó vừa khôi phục được một chút lạnh nhạt thì lại một lần nữa hồng rực ,thất thanh la lên : - Cứu !Có biến thái ! Hắn chặc lưỡi : - Đã tạo tường cách âm rồi ,bằng không ngươi gào rú nãy giờ đã gọi cả Ionia đến .Giờ thì nói nhanh ,ta không phải loại người kiên nhẫn đâu . - Tao...tao... Cảm thấy độ hợp tác còn chưa đủ ,hắn túm áo nó kéo lại gần rồi đặt con bé nằm ngay ngắn trên đùi . Nó đã xem quá nhiều hentai đã biết điều gì sắp diễn ra ,lắp bắp nói : - Tao đến...đến... Chát~ Hắn vỗ một cái lên mông nó ,lạnh lùng gằn từng chữ : - Bao lâu ? - Đau !Tao nhớ thế đéo nào được ! Chát~Bốp~Bốp~ - Một tháng...Một tháng trước... Hắn nhíu mày ,một tháng trước tức là con này có khoảng bảy mươi tư ngày ,trong khi hắn chỉ có bốn mươi bốn ,thật quá không công bằng . - Ngươi đã làm những gì ? - Sao tao phải... Bốp~ - Tao khóc...Khóc rất nhiều... Bốp~Chát~ - Vào trọng tâm . - Hu hu ,đừng đánh nữa...Đau lắm... Nó bấu chặt vào đùi hắn .Tại sao cảnh tượng chẳng giống như trong truyện tý nào hết vậy ?Lẽ ra hắn chỉ đánh vài phát vào mông ,sau đó thấy mông nó mềm liền xoa nắn một hồi rồi...ấy ấy chứ ? Bốp~ - Nói . - Hu hu...Sau đấy tao dùng nội tại Hút Hồn để tăng cấp ,rồi...Hu hu...vô tình tìm được bí kíp...Hức...ở Kinkou . - Nội tại Hút Hồn ?Mày không phải Cứu Thế Giả ? - Hu hu... Hắn cau mày vỗ mạnh một cái vào mông nó .Bất ngờ con bé gào ầm lên : - Đừng đánh nữa !Tao nói là được chứ gì ,đánh đéo gì đánh lắm đau vãi *** ! Nó đau quá buột miệng thét lên ,đến khi tỉnh táo trở lại thì thấy hắn đang nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lẽo còn bàn tay thì chậm rãi vươn ra đầy nguy hiểm . Bản năng cầu sinh trỗi dậy ,nó biết chạy đâu cũng không thoát nên đánh liều ôm chặt lấy hắn ,đánh chết cũng không chịu buông . Bỗng nó cảm thấy có bàn tay chạm nhẹ lên đầu ,theo sau là một tiếng thở dài : - Nếu từ đầu ngươi chịu nói thì đâu cần làm tới mức này . Nó lau nước mắt ,ấm ức nói : - Dỗ ngọt một chút không được à ?Tự nhiên đánh người ta đau muốn chết ! Không khí đột nhiên trở nên ám muội ,con tim nhỏ của nó chẳng hiểu sao tự nhiên bang bang nhảy loạn như nai rừng . Lúc này chảng phải thời điểm thích hợp để hôn môi sao ? - Thế rốt cục ngươi là gì ?Đem mọi chuyện kể một lượt rồi muốn cái gì ngọt ta đều cho ngươi . Nó tụt hứng .Quả nhiên đã gặp một thằng đần không hiểu phong tình . - Tao được hồi sinh khi đang hấp hối ,vậy nên mặc dù là NPC nhưng vẫn còn kí ức ,vẫn mở được hệ thống .Nói chung là chỉ cần còn kí ức thì sẽ không khác gì Cứu Thế Giả . Hắn gật gù .Thằng Bảo chính là một ví dụ điển hình ,chỉ là không biết nó đã mở hệ thống ra hay chưa thôi . - Vậy ngươi là NPC gì ? Nó mỉm cười tinh nghịch nói : - Mày đoán đi ! Thấy mặt hắn tối sầm lại tay giơ cao nó vội kêu lên : - Đừng đánh !Ahri ,là Ahri . Hắn nhướn mày ,đây là cái quái sự gì ? Đoán ra được khúc mắc của hắn ,con bé vênh mặt nói : - Là một kĩ năng tao học được từ quyển sách trong Kinkou ,nhờ nó mà tao có khả năng phân thân thành hai cá thể .Phân thân tao để lại Ionia tiếp tục cày cấp ,còn tao thì đi tới Noxus kiếm ăn . Đột nhiên con bé thở dài vỗ lên bộ ngực bằng phẳng : - Thế nhưng vì cấp thấp nên chỉ có phân thân là lớn ,còn tao thì cứ bé xíu thế này .Lên ba cấp mới như tăng một tuổi ,chẳng biết bao giờ mới trở lại như xưa . Hắn cẩn thận lắng nghe rồi thở ra một hơi .Có vẻ như con bé không nói dối ,mọi chuyện nó đã trải qua cũng chỉ có như vậy . - Thôi được rồi .Buông ra đi ,ta không đánh ngươi nữa đâu . - Ứ chịu ! Nó mỉm cười gian xảo : - Được gái xinh ôm không nhịn nổi à ? Hắn thở dài nhìn con bé đểu cáng đang ngồi lì trong lòng mình ,một bộ mặt cười ngu ngốc nào có điểm chung gì với Ahri xinh đẹp thiện lương kia . - Ngươi có chắc Ahri là phân thân của ngươi không ? Nó bất mãn kêu lên : - Chắc chứ !Hành động của nó đều là do tao điều khiển từ xa .Hi hi ,những gì nói cũng mày đêm qua tao đều nhớ hết đấy .Đồ biến thái ,đến thú mà mày cũng không tha . Hắn chặc lưỡi túm lấy con bé ném lên giường : - Một chút cũng không giống . - Ai bảo không giống ?!Nhìn này ! Nó để ngón tay hình chữ V lên ngang mặt rồi chu môi ,làm ra một cái bộ dáng mà nó tự cho là xinh đẹp . - Xấu hoắc . Hắn nhổ ra một câu ,dứt khoát quay lưng đi tìm đồ ăn .Vất vả nguyên một ngày ,dù là máy thì hắn cũng cảm thấy cần có đồ tráng miệng . - Sao lại xấu hoắc ?Bạn cũng lớp đứa nào cũng khen tao xinh gái đấy ! Lòng tự trọng bị tổn thương ,nó từ trên giường nhảy xuống đứng chắn trước mặt kẻ mù kia ,to gan túm cổ áo hắn dí sát vào mặt mình . Tóc đen óng mượt ,má phấn mũi cao ,môi hồng răng trắng ,lông mày lá liễu ,cặp mắt sáng trong ,tuy không đến nỗi khuynh quốc khuynh thành ,nghiêng thùng đổ chậu nhưng cũng tuyệt đối không thể là xấu hoắc như hắn nói . - Thấy...thấy sao ? - Cũng tạm được . Hắn chặc lưỡi rồi gạt đầu nó qua một bên : - Không rảnh cùng ngươi dông dài cả ngày .Lăn qua một bên . Đẩy cửa nhìn ra ngoài ,hành lang vắng tanh không một bóng người ,xem ra hắn phải tự tìm nhà ăn rồi . Nó lẽo đẽo đi theo hắn ,cái miệng líu ra líu ríu không ngừng : - Ai dông dài ?Tao rất là có ích đấy nhé ! Lòng hiếu kì của hắn bị nhấc lên ,nhướn mày hỏi : - Ngươi có ích ?!Nói thử ? Nó xoè bàn tay ra rồi bắt đầu đếm : - Tao biết spam Ám Trảm này ,biết mẹo cày cấp ,biết chỗ nào có boss khủng ,biết nấu ăn ,có mười hai năm học sinh giỏi ,biết hát ,xinh gái ,sức khoẻ tốt .Hơn nữa tao còn từng xem qua không ít truyện hentai ,biết rất nhiều kĩ xảo... Hắn bưng lấy trán cười nhạt nói : - Vậy mời cô nương có ích tìm hộ nhà ăn đi . Nó nghe vậy thì ánh mắt chợt loé ,vui vẻ kêu lên : - Chuyện nhỏ !Tìm đường thì chuỵ là chuyên gia con mịa nó rồi ! Dứt lời con bé chạy lên trước mặt hắn ,vừa đi vừa bắn kiến thức tung toé : - Kiến trúc của Ionia đa phần đều làm từ gỗ ,đây lại là doanh trại trong rừng nên đương nhiên bếp ăn phải đặt ở bên ngoài kẻo cháy bố nó hết thì sao ?Mày thấy hợp lí không ? Hắn gật gù ,kinh nghiệm là tuyệt đối không chen ngang mấy đứa đang bốc phét . Doanh trại khá vắng vẻ ,dường như mọi người đều đã ra ngoài làm nhiệm vụ và chỉ để lại vài người lính canh .Thế nhưng họ cũng không hề kiểm soát bọn hắn ,có vẻ như thân phận “bạn anh Shen” thực sự rất hiệu quả trong trường hợp này . Con bé dẫn hắn ra khỏi doanh trại tiến vào rừng ,hắn chắp tay sau mông vừa thong thả bước đi vừa nghe bài thuyết trình của nó : - Đường em đi là đường bên phải /Đường ngược lại là đường bên trái .Trong sách đã dạy thế còn gì ,hơn nữa bên phải là hướng ra biển ,làm nhà ăn đương nhiên phải làm gần biển thì nó mới sang choảnh . - Có thấy cột khói ở phía xa không ?Đó chính là bếp đấy tuy hơi xa một chút nhưng thế mới an toàn .Nếu chẳng may doanh trại bị tấn công thì còn có thể cắm chốt tại nhà ăn . - ... Nó vừa nói nhảm vừa vén lá mở đường ,thế nhưng đang nói tới lợi hại thì bỗng câm như hến ,cả người run rẩy quay lại nhìn hắn vừa khóc vừa nói : - Tao...tao bị nhện cắn rồi . Hắn chặc lưỡi : - Dùng Bình Máu đi . Nó bừng tỉnh vội vàng lấy ra ba clọ nước đỏ lòm dốc vào mồm ,sau cuộc chiến đêm qua thì đây đã là chút tài sản cuối cùng của nó . Uống ba Bình Máu xong nó há cái miệng đỏ choét mếu máo nói với hắn : - Hu hu ,tao vẫn thấy đau lắm !Đéo hiểu sao luôn ý ! Đồng tử hắn co rụt lại ,cả người lao đến kéo tay nó ra khỏi tán lá ,quát : - Ngươi bị ngu à ?Sao cứ để tay vào ổ nhện làm gì !? Trên cánh tay trắng nõn là gần một chục con nhện đen lông lá bu vào ,những nốt nhện cắn đỏ thẫm trải dài từ đầu ngón tay tới cùi trỏ . Nó nấc một tiếng ,thổn thức : - Tao...tao...sợ...hay mày...liếm... Hắn nhíu mày nói : - Chất kích thích tế bào không có tác dụng kháng độc .Hơn nữa độc đã chạy vào máu ,giờ có bôi thuốc giải ở bề mặt cũng vô dụng . Nó khóc ầm lên ,lần này tuyệt đối là khóc thật : - Tao không muốn chết đâu ! - Nắm chặt . Bàn tay hắn phủi một cái đánh cho toàn bộ nhện rơi lả tả xuống đất rồi bế nó lên nhắm hướng bờ biển lao vụt đi . - Ưm...Đúng hướng rồi . Con bé hổn hển thêm vào một câu . - Im miệng . Hắn cầm tay nó lên rồi bắt đầu hút chất độc ,mắt hắn tuy có thể nhìn được nọc độc đang lưu chuyển thế nhưng muốn tác động vào một thân thể bình thường để lấy ra thì rất khó . Hắn chế tạo cơ thể này vốn là để giết ,không phải để cứu người . Con bé chẳng buồn xấu hổ nữa ,độc đã chạy được một vòng khiến cả người nó đau nhức tê dại ,ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ . Hắn nhổ máu độc tanh hôi trong miệng ra ,độc lưu lại ở vết cắn đã bị hắn hút ra toàn bộ thế nhưng một lượng lớn độc chạy trong máu thì vẫn không cách nào lấy ra được .Thân thể con bé này lại không mạnh như Riven ,đợi đến khi hắn dò được tần số của độc thì chắc nó đã chết thẳng cẳng rồi . Hết cách ,hắn đành dùng móng tay rạch lên cổ tay trái và phải của nó ,bản thân cũng rạch hai vết tương tự sau đó ép vết thương trên tay nó và hắn vào với nhau . Cơ thể hắn có thể tự thay đổi nhóm máu nên không lo hiện tượng bài xích xảy ra ,tuy nhiên việc lọc máu thủ công thế này có hơi bất tiện ,hi vọng trên đường không bắt gặp cái thứ quái gở gì . Vừa nghĩ xong thì một tiếng xột xoạt vang lên ,từ trong bụi cây bước ra một con sói trắng rất lớn dài khoảng bốn mét đứng chặn đường hắn .Ngay sau đó là gần chục con sói đi ra từ những bụi cây xung quanh nhanh chóng bao vây hai người . Hắn nhíu mày ,tuy con dở này bị thương khiến hắn không chạy nhanh được nhưng đám súc vật cũng không nên vì thế mà nhao nhao chồm tới trước mặt hắn ra oai chứ .Thật quá con mẹ nó khinh người rồi ! Grào~ Con sói đầu đàn gầm lên một tiếng để ra oai ,tiếng gầm uy mãnh vang vọng khắp một khoảng rừng thế nhưng bất ngờ phụt tắt khi bị hắn cho một đạp vào mõm ,nhìn sơ cũng gãy mất bốn cái răng . Hắn sau khi đá ra một cước thì cũng không dừng chân ,ngay khi vừa chạm đất liền giẫm mạnh một cái cả người lao vụt đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của bầy sói . - A...Ưm....Đây là đâu ?Thiên Đường ? Nó mơ màng tỉnh lại ,cảm thấy thân thể khoan khoái dễ chịu thì thấp giọng hỏi . - Là địa ngục . Nghe thấy giọng nói lạnh băng của hắn thì con bé liền tỉnh táo hơn nhiều lắm ,liếc mắt nhìn xuống rồi hoảng sợ la lên : - Mày làm cái gì vậy ?Sao tay tao lại chảy máu ? Hắn dường như đoán trước được vẻ mặt đần độn này của nó ,bình tĩnh đáp : - Cơ thể ta có khả năng kháng độc ,chỉ cần cho máu ngươi chạy qua vài vòng thì chất độc sẽ bị triệt tiêu .Chỉ mới được gần một phút thôi ,độc còn chưa mất hết ,tốt nhất ngươi im lặng một chút đi . Nó nuốt một cái ,nội tâm bỗng có một loại lo lắng khó hiểu : - Như vậy...mày cũng bị nhiễm độc ? Hắn còn chưa kịp nạt con bé này là hỏi gì mà hỏi lắm thế thì một hàm răng trắng ởn từ phía sau ập đến cắn mạnh vào cổ hắn .Nó kinh hãi kêu lên ,cũng không biết giữa thanh âm của nó và hàm răng của con sói kia thì cái nào gây sát thương cho hắn nhiều hơn . - Im lặng một chút ! Hắn quát một tiếng ,một lực đẩy cực mạnh thổi văng con sói bay xa cả chục mét . Nó mím môi để không khóc thét khi thấy đằng sau là một bầy sói trắng gần hai mươi con đang hùng hổ rượt theo hắn ,con nào cũng to ngang với chó béc giê trưởng thành khiến nó chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy người mình bị cắn thành hai khúc . Có con thứ nhất ắt sẽ có con thứ hai ,tuy nhiên lần này hắn đã có chuẩn bị nên kịp thời xoay người đá một cái đánh văng con sói đang há to miệng máu nhảy xổ đến .Thế nhưng song quyền nan địch tứ thủ ,hơn nữa còn đang ở trong cái tư thế tay áp vào tay cực kì phức tạp khiến hắn nhanh chóng bị đàn sói bu lấy cắn tới tấp . Nó bật khóc khi thấy máu của hắn chảy ra ướt đẫm bộ đồng phục ,hắn thấy vậy thì cười khẩy : - Vui lắm hay sao mà cười tới chảy nước mắt thế ? - Không phải...Tao... Hắn ôm ghì nó vào ngực tránh cú táp của một con sói điên ,bầy sói càng lúc càng hung hăng tấn công từ khắp mọi hướng . - Hay mày cứ ném tao xuống đi . Thanh âm khàn khàn của nó làm hắn bật cười ,ngạc nhiên hỏi : - Ngươi lại phát cái bệnh thần kinh gì vậy ? Con bé nghiêm giọng nói : - Tao không đùa đâu .Tao không cử động được nên cứ tiếp tục thế này thì cả hai chết là cái chắc ,chi bằng mày ném tao ở lại thì ít nhất mày còn cơ hội thoát thân . Mấy lời sặc mùi anh dũng này làm hắn muốn lăn ra đất mà cười ,thế nhưng sự kiên định trong đôi mắt đẫm nước của nó khiến hắn không cười nổi . Hắn ngại ngùng khịt mũi một cái ,cũng không biết nên nói sao cho phải : - Đang vui mà ,đâu cần nghiêm túc như thế . Máu trong người hắn cũng chỉ có tác dụng tạo màu cho lớp biểu bì thôi .Con bé này đột nhiên tốt bụng như vậy khiến hắn cảm thấy có chút khó xử . Nó thấy hắn đang chạy tới một ngọn núi lớn thì thì kinh hãi thét lên : - Mày chạy đi đâu thế ?Đường cùng... Hắn cầm Bình Máu dốc vào mồm con bé để ngăn nó ầm ĩ .Dưới tác dụng của bình máu thì vết rách trên tay nhanh chóng liền lại ,thân thể tê dại vì trúng độc cũng nhanh chóng khôi phục sức lực. Hắn rùng mình ,phản lực thổi bay đám sói đang cắm răng trên người hắn lăn lộn dưới mặt đất ,những con khác thì chậm rãi vờn quanh dồn bọn hắn tới chân núi . Chân núi dài cả trăm mét ,vách núi dựng đứng ,một khi bị dồn vào thì chính là đường cụt không lối thoát . Hắn bình tĩnh quay lưng lại với đám sói ,dùng tay áo lau đi rêu bụi trên một tảng đá rồi đặt nó ngồi lên . Nó cắn môi nhìn vẻ mặt lãnh đạm của hắn ,lo lắng hỏi : - Đừng nói mày định đánh với bọn nó nhé ? - Không lẽ ngươi có vé ,một khi xoè ra thì đám súc sinh này sẽ cho ngươi đi ? Nó mím môi lắc đầu ,cảm thấy câu đùa của hắn chẳng vui tý nào hết : - Để tao giúp mày .Tao có kĩ năng Ám hệ ,mana cũng hồi được một chút rồi . Hắn nhìn chằm chằm vào mắt con bé cho tới khi mặt nó hồng rực lên ,nghiêm giọng hỏi : - Ngươi có bị cắn không ? Nó không đoán được ý định của hắn là gì ,ngập ngừng đáp : - Không...không có . - Không bị cắn thì ngươi nhiều chuyện cái gì ? Hắn nhìn về phía bầy sói ,lạnh lùng ra lệnh : - Ngồi yên đó cho ta . - Nhưng tao muốn giúp... - Ta chỉ cần ngươi không bị thương là được rồi . Nó nghe vậy thì cúi mặt xuống ,gò má đỏ hồng ,nội tâm tự hỏi có phải hắn đã yêu mình rồi không . ....................... - Đây là nhà ăn mà ngươi nói ? - Ân . - Thật nhiều người . - Ân . Nó nhu thuận đáp ,ánh mắt cũng không thèm nhìn phía trước mà dán chặt xuống chăm chú quan sát mùi giày của mình . - Ừm ,vậy ngươi trở về nhà ăn đi .Ta về đây . Nghe hắn nói vậy khiến con bé giật mình ,nó chợt nhận ra cả hai đã ra đến bãi biển từ bao giờ ,gần đó là lá cờ của quân Noxus đang bay phần phật . Doanh trại của quân đoàn Noxus chiếm một dải đất lớn ở bờ biển ,tại trung tâm là một cột lửa cao cả chục mét bốc cháy dữ dội như sự hiếu chiến của đội quân này . - Không phải...Cái này...Tao... Con bé tái mặt ,ban đầu nó định dụ hắn đến đây sau đó kêu cứu nhưng sau khi trải qua từng đấy chuyện thì nó phát hiện đến can đảm mở miệng cũng không còn nữa . - Trở về đi . Hắn phẩy tay sau đó quay lưng bỏ vào rừng .Con bé vội mặt dày bám theo ,cười hì hì nói : - Tao về sao được ,mấy thứ giấy tờ để trong áo choàng bị rơi hết rồi ,lại không có vật gì để chứng minh .Giờ mà vào bọn nó xiên thành tổ ong luôn ấy chứ . Hắn mỉm cười : - Vậy nên ngươi mới lấy huy hiệu của Riven ?Ta còn tưởng ngươi thực sự thích chơi huy hiệu . Nó ngượng ngùng đáp : - Ừm ,nhưng mày ném đi mất rồi còn đâu . Hắn bỗng quay người búng một vật vào tay nó ,là một chiếc huy hiệu màu đó tươi hình chiếc rìu hai lưỡi : - Nghĩ là ngươi thích ,vậy nên ta giữ lại cho ngươi . Nó ngẩn người nhìn chiếc huy hiệu lạnh lẽo trong lòng bàn tay ,lại thấy hắn chắp tay sau mông đi càng lúc càng xa thì tự dưng cảm thấy một cỗ xúc động tràn lên cổ họng ,thân thể vừa mới khoẻ lại bỗng trở nên vô lực ngã ngồi xuống đất . - Đồ biến thái ,đồ hẹp hòi...Hức... Sao mày nỡ bỏ lại một đứa con gái trong rừng...Hức...Sao mày tốt với Ahri mà đối xử với tao như *** thế ? Hắn thở dài nhìn nó khóc ri ri như ve sầu ,giọng nỉ non tê tái ruột gan này so với cái giọng chua ngoa hồi sáng ngoạc mồm chửa hắn té tát quả là khác nhau một trời một vực . - Tao xin lỗi mà ,lần sau tao không dám thế nữa...Hức...Tao không về Noxus đâu ,tao muốn ở với mày cơ... Hắn cảm thấy da gà nổi đầy người ,đành phải ngồi xổm xuống lau nước mắt cho nó .Ấy thế nhưng lại phát hiện lau một thì nó khóc ra ba ,bốn ,lau mãi mà cả mặt vẫn toàn nước mắt thì buồn bực thu tay về ,nói : - Đừng khóc .Tiếp tục đi tìm nhà ăn thôi . Nó gạt nước mắt ,nghẹn ngào nói : - Mày không giận tao à ? - Giận chuyện gì ? Hắn trong lúc mệt mỏi thì buột miệng nói một câu ,nói xong thì khuôn mặt tối sầm lại . Không bỏ lỡ thời cơ ,con bé ngay lập tức vừa khóc vừa tự bóc ra một đống phốt : - Giận...Hức...tao chửi mày...Hức...Tao đái dầm lên người mày...Hức...Vì tao mà mày bị cắn...Hức...Vậy mà tao...Hức... - Thôi được rồi .Đéo giận !Đéo giận được chưa !? Lông mày hắn nhíu càng lúc càng chặt ,cuối cùng nhịn không được quát ầm lên .Người bình thường sợ bị người khác đối với mình bắt lỗi ,còn hắn thì lại sợ bị người khác đối với mình nhận lỗi .Cảm giác thực sự là tay chân lạnh lẽo ,da gà nổi đầy người . - Quân Noxus đang tìm đến rồi .Bám chặt ,lần này ta chạy hết tốc lực đấy . Con bé ừ một tiếng rồi vươn tay ôm ghì lấy hắn .Vẫn là cái cần thân thể lạnh lẽo mà nó bất đắc dĩ phải bám vào từ hồi sáng ,thế nhưng chẳng hiểu tại sao bây giờ tiếp xúc nó lại cảm thấy một chút ngọt ngào . .............................. Trời đã sẩm tối ,Shen và Riven từ lâu đã xuống nhà ăn ở ngay bên cạnh dãy nhà trọ của bọn hắn để dùng bữa .Đột nhiên cánh cửa bị đẩy ra ,một thanh niên cả người bê bết máu ôm một bé gái đang say ngủ tiến vào nhà ăn khiến mọi người đồng loạt quay sang nhìn ,vài người tiến đến hỏi thăm và lấy đồ ăn mang tới cho hắn . Hắn chém bừa rằng đi lạc đường bị cây cối quẹt vào xước da chảy máu ,mọi người thấy hắn không muốn nói thì cũng không hỏi gì thêm nữa . - Này ,dậy ăn đi . Hắn vỗ nhẹ vào má nó ,phát hiện khi con bé này ngủ thì đáng yêu hơn bình thường nhiều lắm . Nó liếc nhìn đĩa thức ăn toàn thịt xay với khoai tây nghiền thì trực tiếp cự tuyệt : - Không ăn .Đã không có cơm còn làm mấy thứ trông phát gớm ! Hắn không ý kiến ,dù chưa biết ăn vào có vị gì thế nhưng xét về mùi hương và hình dạng thì món này đã đủ tiêu chuẩn cho vào sọt rác rồi .Thế nhưng trẻ con thì không được biếng ăn ,vậy nên hắn đành tập làm bảo mẫu một phen : - Con ngốc này ,nếu không ăn thì ngươi lớn nổi sao ? - Chút nữa tao mua đồ của hệ thống . Nói xong lại rúc đầu vào ngực hắn ngủ tiếp . Ừm ,hệ thống a .Hắn suýt thì quên mất cái mặt hàng vô dụng này . Đang vung vẩy cái thìa phân vân ăn hay không ăn thì bỗng có người đặt khay đồ ăn bên cạnh hắn .Shen nặng nề ngồi xuống ,anh nhìn xung quanh một lúc rồi thấp giọng nói : - Về chuyện sáng nay... - Chuyện sáng nay đương nhiên không lừa ngươi .Để chấm dứt chiến tranh có hai giải pháp :Một là thuyết phục bên Noxus ,hai là hỗ trợ quân kháng chiến giết sạch lũ xâm lược .Vấn đề chỉ là ngươi chọn giải pháp nào thôi . Shen trầm mặc một lúc rồi cáu kỉnh nói : - Đây mà cũng gọi là cách ?Anh lừa tôi ?! Hắn đưa ra quyết định cuối cùng ,cắm phập chiếc thìa vào đống khoai tây nghiền rồi phủi đít đứng dậy nói : - Ai nói đó là cách ?Đó chỉ là giải pháp ,ta mới là cách .Nếu chấp nhận thì đêm nay qua phòng ta ,không thì cảm ơn lời nói dối của ngươi .Sáng mai chúng ta đường ai nấy đi . Nói xong hắn liền đủng đỉnh bước ra ngoài .Shen dõi theo hắn từ lúc đẩy cửa cho tới khi cơ thể hắn biến mất trong màn đêm ,sự đăm chiêu trong mắt anh khiến cho những người quanh đó không dám to tiếng ,ai cũng sợ làm ảnh hưởng tới suy nghĩ của vị nhẫn giả bí ẩn này . - Bạn ngài không ăn à ?Cho tôi có được không ? - À ,ừ . Lúc này mới là trầm tư suy nghĩ ,không ai làm phiền .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang