Kỳ Nhân

Chương 13 : Phân tích

Người đăng: Minh Quân

Ngày đăng: 14:10 10-02-2020

Sau khi đón nhận sự thật là bản thân đã xuyên đến một thế giới khác, Trầm Thiên Sách và Triệu Nguyệt Nhi bắt đầu phân tích tình hình hiện tại của bọn hắn. Hắc Lân Xà hiện tại vừa tiến vào yêu thú cấp ba tương đương với thực lực của Kim Đan sơ kỳ. Tuy khi xưa cả năm đều tiến vào Đại Thừa kỳ, luận đồng cấp cũng xem như cường hãn nhưng những tuyệt kỹ nghịch thiên vượt cấp giết người cũng chẳng có cái nào. Dù gì thì đa phần đám thiên tài kia khi chết cũng đem theo mọi thứ bên mình, thu thập được vài môn thần thông cũng là không dễ. Về lá bài tẩy thì thần thông Thiên Nhân Tam Thức của Trầm Thiên Sách có thể tính là một, phân biệt gồm ba thức là Thiên Thủ Phù Đồ, Vạn Vật Quy Nguyên và Hồng Trần Như Mộng. Tuy nhiên cả ba thức khi sử dụng đều khiến người thi triển lãnh chịu hậu quả nặng nề, đặc biệt là thức cuối cùng Hồng Trần Như Mộng, cơ bản không nằm trong phạm vi thường thức. Lôi Hệ Phong Hành của Cổ Nguyên cũng tính là một. Tuy thần thông này không dung trong chiến đấu giết địch nhưng còn mạng dù sao vẫn tốt. Ngoài ra cả bọn cũng sở hữu ba loại thần thông khá thực dụng là Kính Hoa Thủy Nguyệt của Trần Lãng, Vụ Lý Khán Hoa và Hồ Thiên Dung Hải của Triệu Nguyệt Nhi. Vụ Lý Khán Hoa có tác dụng như Ẩn Thân Thuật nhưng mạnh hơn không chỉ vạn lần. Mỗi ngày Triệu Nguyệt Nhi chỉ có thể thi triển môn thần thông này một lần, thời gian kéo dài là một canh giờ. Trong lúc thi triển thì đối thủ có là Độ Kiếp Kỳ đứng đối diện cũng không thấy được. Tuy nhiên Vụ Lý Khán Hoa có một điểm yếu trí mạng là không thể ẩn nấp khí tức. Hồ Thiên Dung Hải tuy có cái tên cực kỳ ngưu bức nhưng về cơ bản chính là thần thông thu nhỏ. Thứ khác biệt duy nhất của thứ này so với thu nhỏ trận pháp trong túi trữ vật cấp thấp của đa phần tu sĩ là nó có thể thu nhỏ vật sống. Tuy nhiên nó cũng có một thiếu sót là kích cỡ người thi triển càng nhỏ thì thuật pháp sử ra càng yếu. Cả ba thần thông này tiêu tốn năng lượng cực kỳ ít, nếu tính ra tổng thì dùng tu vi Luyện Khí một tầng có thể dung ròng rã một năm. Còn đối với bọn Trần Lãng thì chỉ cần nhắm mắt thổ nạp một lần là dùng mãi không hết. Tố Linh tuy không có bất kỳ thần thông nào nhưng ma âm của nàng chính là một trong những thuật pháp hàng đầu của Thương Lan đại lục. Môn thuật pháp này chính là công phòng đầy đủ, có tác dụng không thua kém thần thông. Về thuật pháp thì hiện tại vẫn còn là thân rắn cả năm cũng không có biện pháp gì. Dù sao thì lộ tuyến và vị trí kinh mạch của yêu cũng rất khác nhân loại, cũng không thể nhắm mắt luyện bừa. Kỹ nghệ và thủ đoạn thì năm người ngược lại không thiếu, có thể xem là chân chính tập hợp của toàn bộ tri thức còn lại của Thương Lan đại lục. Từng phải tranh đấu với vô số thiên tài ở Vệ Đạo Chiến cũng như trải qua thời gian dài kẹt lại ở Đại Thừa Kỳ (Thiên Nhân cảnh), mỗi người trong đám Trần Lãng cũng tự đi tìm và có những cơ duyên cho mình. Đặc biệt là khi chiến tranh kết thúc thì mọi động phủ, di tích, môn phái đều có dấu chân của bọn hắn. Tuy hầu hết thần thông đã trở về với thiên đạo, nghịch thiên công pháp và bí thuật cũng tan thành sương khói, nhưng một số tinh hoa vẫn còn được giữ lại và tồn trữ trong trí nhớ của năm người. Đó là tổng hợp thực lực của cá nhân Hắc Lân Xà bây giờ. Về phần thực lực bên ngoài thì ngoài lực lượng chiến đấu chính gồm bốn tên tiểu đệ với tiểu hôi, tiểu hầu và tiểu hắc sắp đột phá lên yêu thú cấp hai, tiểu bạch là yêu thú cấp hai thì hai tộc đàn là Hoàng Kim Thử và Âm Ảnh Bức cũng là lực lượng hỗ trợ không tồi, đặc biệt trong một số trường hợp có thể xông lên đánh hội đồng nha. Về tình thế hiện tại của bọn hắn ở khu vực nằm giữa vùng ngoại vi và chỗ sâu của Hoành Đoạn sơn mạch cũng không tính quá nguy hiểm nhưng chắc chắn không thể ở lâu dài. Thứ nhất là do hành động săn giết tu sĩ của Trần Lãng, Hiện tại nếu chết một vài tiểu đội cũng không dẫn đến chú ý của đám tu sĩ, dù gì mỗi ngày đều có người chết khi đi liệp thú. Tuy nhiên, nếu về lâu về dài thì người hữu tâm có thể nhìn ra chút mánh khóe, không cẩn thận dẫn ra vài khối thiết bản thì không ổn. Thứ hai là dã tâm bừng bừng Lâm gia. Không rõ đám người kia đã bố trí thứ gì ở tảng đá thông đạo nhưng rõ ràng là với thần thức bị thương của Trần Lãng hiện tại là không nhìn ra thứ gì. Và có trời mới biết đám người kia có bao nhiêu cứ điểm như vậy trong rừng. Nếu không cẩn thận khiến lộ ra việc Hắc Lân Xà có trí tuệ hơn xa yêu thú cấp hai bình thường thì bọn hắn rất có khả năng bị âm thầm truy sát. Thứ ba là mối quan hệ giữa yêu thú trong sơn mạch và nhân tộc tu sĩ. Dựa vào phán đoán của cả bọn thì rất có khả năng đám yêu thú trong Hoành Đoạn sơn mạch sắp nổ ra chiến tranh với tu sĩ giới. Hành động bất thường của Hắc Dực Bức Vương hơn năm năm về trước có thể là một hành động thăm dò, dù sao thì bọn hắn không có mặt lúc đó để có thể thấy rõ tình hình. Tuy nhiên kết hợp điều đó với động thái của đám người Lâm gia cũng có thể nhìn ra chút gì đó. Muốn hoàn toàn thay thế địa vị độc tôn của Ngự Thú Tông thì trừ khi Lâm gia có thể đánh giết lão tổ Đại Thừa Kỳ trong tông, nếu không hậu quả nhận được sẽ là vô tận ám sát và trả thù. Một tu sĩ Đại Thừa Kỳ nếu toàn lực chạy trốn thì trừ phi có một Đại Thừa Kỳ áp trận và hoặc là một Đại Thừa Kỳ khác, hoặc là một cao cấp sát trận, nếu không việc chém giết chỉ là người si nói mộng. Chưa kể việc Ngự Thú Tông kinh doanh nơi này đã lâu, mỗi thành trì và quận huyện đều có thế lực hiệu trung, muốn lôi siêu cấp thế lực này xuống thì chiến lực cao cấp là không đủ. Vì vậy thời cơ của Lâm gia chỉ có thể là khi Ngự Thú Tông bị tổn thất nặng nề, nặng đến mức đả kích mọi tầng thứ trong tông môn, từ đệ tử, trưởng lão đến lão tổ. Một thời cơ tựa như một cuộc nội loạn hay là … một trận đại chiến. Cao tầng của bọn hắn chắc chắn đã ngửi thấy điều gì nên bắt đầu tích cóp lực lượng trong bóng tối. Kế hoạch của Trần Lãng là xâm nhập trận doanh của tu sĩ sử dụng một môn bí pháp gọi là Quỷ Khôi. Đây là một trong thập đại bí pháp dùng để ngụy trang ở Thương Lan đại lục bài danh đệ tam do chính hắn và sư phụ đã mất hợp lực nguyên cứu ra. Môn bí pháp này lấy bản chất là biến một sinh vật sống thành khôi lỗi. Người thi pháp sẽ giết chết một sinh vật rồi dùng máu tươi để ngăn không cho thi thể chuyển màu hay thối rữa. Tiếp đến, chậm rãi bổ đầu xác chết, lấy hết não tương ra đồi bắt đầu khắc những trận pháp đặc biệt lên phía trong của hộp sọ. Tiếp đến, thiết kế một khôi lỗi mini đặt vào vị trí của não bộ rồi kết nối nó với tủy sống bằng cách sử dụng vô số vật liệu trân quý. Cuối cùng là cố định hộp sọ lại vị trí ban đầu rồi khâu liền lớp da ngoài, sử dụng máu tươi tiếp tục ôn dưỡng để vết cắt lành lại. (giống phẫu thuật não @_@) Sau một năm thì sử dụng liên kết tâm thần bắt đầu điểu khiển mini khôi lỗi để nó điều khiển thi thể kia. Chỗ thần diệu của bí pháp này là thi thể bị điều khiển vẫn có thể bày tỏ cảm xúc và tu luyện như một người bình thường, nếu có đại năng đưa thần thức vào dò xét kinh mạch đan điền thi thể cũng không nhìn ra mánh khóe. Tuy mini khôi lỗi yêu cầu nhiều tài liệu quý hiếm với độ khó yêu cầu kỹ thuật không thua gì ngũ cấp khôi lỗi nhưng Trần Lãng không định chế tạo nó, thay vào đó hắn sẽ nhờ thần thông của Triệu Nguyệt Nhi biến bản thân Hắc Lân Xà thành thứ điều khiển thi thể thay vị trí của mini khôi lỗi. Tuy làm vậy sẽ có nhiều vấn đề phát sinh nhưng thời gian vừa qua hắn cũng tìm ra giải pháp. Khó nhất là kết nối Hắc Lân Xà với tủy sống. Tố Linh hai năm trước nói nàng có thể khắc phục vấn đề này bằng cách đập nát phần đuôi dưới của Hắc Lân Xà để kết nối nó với tủy dịch, sau đó khắc trận văn lên cơ thể của Hắc Lân Xà để biến thành cầu nối, tuy sau đó sẽ khiến mệnh lệnh truyền đạt bị chậm lại nhưng nói chung vẫn trong phạm vi chấp nhận. Về phần dưỡng khí thì nàng cũng sẽ khắc phù văn phía trong hộp sọ của thi thể để tách dưỡng khí từ máu của thi thể, trận pháp này tựa như Ích Thủy Trận ở những thủy cung của tu sĩ dưới mặt nước. Do tác dụng của Hồ Thiên Dung Hải nên lượng dưỡng khí cần thiết cho Hắc Lân Xà cũng không nhiều, hoàn toàn có thể duy trì được. Nếu người ngoài nhìn vào chỉ thấy thi thể có làn hơi dài, không đáng chú ý. Trần Lãng chọn biện pháp gia nhập trận doanh của tu sĩ là cũng có nguyên nhân. Tuy Hoành Đoạn sơn mạch ngăn cách Vân Châu và Tây Huyền Châu lâu như vậy chắc chắn là không hề đơn giản. Nếu thực lực thực sự của chin đại yêu vương còn lại chỉ sàn sàn như Hắc Dực Bức Vương thì nơi này đã bị biến thành bãi săn của tu sĩ chứ không ở tình trạng dằn co như hiện tại. Cũng rất có khả năng ở trung tâm Hoành Đoạn sơn mạch tồn tại một siêu cấp yêu thú hoặc thế lực khổng lồ khiến tu sĩ e dè. Nhưng dù gì thì thực lực của đám yêu thú không hề đơn giản như lời đồn. Lại nói về phía tu sĩ. Tuy Tây Huyền Châu có sức chiến đấu rác rưởi nhất trong cửu châu với bốn tên Đại Thừa nhưng lại có hàng xóm là Vân Châu. Nếu xét về chiến lực tổng hợp thì Vân Châu chính là đứng tại đệ nhất, vỏn vẹn ép Trung Châu, Bắc Man Châu và Ma vực một đầu. Trần Lãng không tin những lão quái vật ở Tây Huyền Châu không nhận ra sự thăm dò của yêu thú hoặc tự tin vào thực lực của mình đến mức lửa cháy đến mông mà vẫn bình bình thản thản như không có chuyện gì, trừ phi tu sĩ Vân Châu ra mặt lần này. Hoặc cũng có thể Vân Châu xúi dục trận đại chiến với yêu thú trong Hoành Đoạn sơn mạch cũng không chừng. Dù gì thì Trần Lãng cũng không tin nho nhỏ Hoành Đoạn sơn mạch có thể chọi trực tiếp với Vân Châu. Một lý do nữa là Trần Lãng không muốn bỏ mặc bốn tên tiểu đệ khi gặp nguy cơ, tâm phúc cũng không phải bồi dưỡng như vậy nha. Hắn đánh chủ ý vào Linh thú đại ở tu sĩ phường thị. Có thứ này thì hắn có thể bảo toàn lực lượng trung kiên của mình đồng thời dung danh nghĩa linh thú để công khai sử dụng bọn tiểu hôi chốn đông người. Còn lý do cuối cùng là sử dụng một cơ thể nhân loại sẽ khiến bọn hắn dễ dàng hành động hơn. Bí pháp, luyện đan, vẽ phù… cũng dễ dàng hơn. Dù sao thì có hai bàn tay vẫn tốt hơn là không có bàn nào. Đang luyên thuyên thì Trầm Thiên Sách và Triệu Nguyệt Nhi xen vào: - “(Ta) ta nghĩ có thể giúp ngươi cải thiện kế hoạch một tay”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang