Hồng Hoang Phần Thiên Đế Quân

Chương 5 : Bên trong Bích Du Cung

Người đăng: tulagia

Ngày đăng: 22:28 19-02-2020

Chương 05: Bên trong Bích Du Cung Sau nửa ngày, mọi việc hết thảy đều kết thúc. Phục Hi người mặc trang phục Đế Hoàng uy nghiêm, đứng ở bên trên tế đàn,toàn thân phát ra hoàng y chi khí. "Bái kiến Nhân Hoàng!" "Bái kiến Nhân Hoàng!" ... ... ... . . Bên trên tế đàn, bỗng nhiên vang lên tiếng hò hét như muốn làm cho trời long đất lở, tiếp đó chỉ nghe thấy chân trời cũng có tiếng hô hoán vang lên 'Nhân Hoàng'. Giờ khắc này, Phục Hi đã trở thành nhân tộc chi hoàng chân chính. "Phục Hi, ngươi đã chứng được Nhân Hoàng chi vị, trước mắt hãy đi đến Tam Thập Tam Thiên Hỏa Vân Động mà tịnh tu, sẽ không gặp phải đại kiếp, không được nhúng tay vào sự tình nhân tộc." Lão Quân thần sắc nghiêm nghị mà nói. Lão Quân lần nữa mở miệng, Không Động Ấn cũng ngay lập tức bay vào trong tay áo của hắn, mất tung mất ảnh. "Cẩn tuân pháp chỉ thánh nhân!" Phục Hi có chút khom người đáp. Trở thành thiên định Nhân Hoàng, cũng là một loại gông cùm xiềng xích, từ đây Phục Hi sẽ mất đi tự do, chỉ có thể ẩn cư như lao tù bên trong Hỏa Vân Động. Lão Quân hướng về phía Phục Hi khẽ gật đầu một cái, sau đó liền khôi phục khuôn mặc hiền lành khiêm tốn, ánh mắt nhu hòa lại thâm thúy hướng về phía Chư Thánh nhìn lướt qua một lượt sau đó mới mở miệng nói."Chuyện chỗ này, lão đạo đã hoàn thành giờ liền phải đi!" "Cung tiễn Đại sư huynh (Đại huynh)!" "Đạo huynh đi thong thả!" "Huynh trưởng chờ ta một chút!" Nguyên Thủy Thiên Tôn theo Thái Thượng Lão Quân đằng vân mà đi, rất nhanh hai thánh liền biến mất bên chân trời. Theo hai thánh rời đi, Thông Thiên, phương tây hai thánh cùng Nữ Oa khách sáo vài câu về sau, cũng tự mình rời đi, chỉ có Nữ Oa tạm thời chưa rời đi. Phục Hi mặc dù chứng được Nhân Hoàng chi vị, hưởng Thiên Hoàng chính quả, nhưng cũng cần đem sự tình nhân tộc xử lý một cách thỏa đáng mới có thể bình yên tiến về Hỏa Vân Động ẩn cư, Nữ Oa tự nhiên muốn giúp ca ca mình xử lý thỏa đáng các công việc về sau. Lý Thanh theo sau Thông Thiên hướng về phía Đông Hải mà đi, từ khi Tam Thanh phân gia, Thông Thiên liền mang theo một đám đệ tử tĩnh tu tại Kim Ngao Đảo ở Đông Hải . Kim Ngao Đảo cách Toại Nhân thị mười vạn dặm, nhưng là trước mặt thánh nhân, khoảng cách này không đáng kể chút nào, bất quá Thông Thiên cũng không có vội vã trở về Kim Ngao Đảo. "Lý Thanh, vi sư thu nhận hữu giáo vô loại, muốn vì thiên địa sinh linh tìm một chút hi vọng sống. Nhưng Nhị sư bá ngươi lại không hiểu thấu, có lẽ cũng bởi vì vậy chúng ta giáo nghĩa xung đột, dẫn đến hắn đối với đệ tử giáo ta rất có thành kiến. Vừa rồi hắn đối với ngươi như thế, ngươi cũng không nên ghi hận trong lòng, biết không?" Thông Thiên sắc mặt u uất mà nói. "Đệ tử có thể được lão sư ưu ái, cũng là cơ duyên to lớn, sao dám bởi vì mấy câu của Nhị sư bá mà mang oán hận trong lòng!" Lý Thanh xuất phát từ trong đáy lòng mà nói, hắn căn bản cũng không có đem Nguyên Thủy Thiên Tôn để trong lòng, bởi vì hắn biết Nguyên Thủy chính là người như vậy, mà cho dù có để ở trong lòng hắn cũng không dám có oán khí, trêu chọc thánh nhân không phải là tự tìm đường chết hay sao. "Ngươi có thể nghĩ như vậy, chứng minh vi sư không có nhìn lầm ngươi!" Thông Thiên rất là vui mừng nói."Xuất thân của ngươi mặc dù thấp chút, nhưng lại có thể tuân thủ nghiêm ngặt thiện tính.Là yêu tộc, nhưng không có phạm phải sát sinh, ngược lại còn trở thành thủ hộ đồ đằng cho nhân tộc, nhận cung phụng của nhân tộc ,đối với nhân tộc có công, đây cũng là một việc cao quý khó có thể tìm." "Quan hệ nhân tộc cùng yêu tộc trong thời kì Vu Yêu đại chiến đã là tử thù, không thể hòa giải, trừ phi một phương triệt để bị một phương khác nô dịch. Ngươi là yêu tộc nhưng thiên định sẽ làm nhân tộc chân chính, ngày sau làm việc sẽ có nhiều trở ngại, ngươi phải chuẩn bị tâm lý." Có lúc Thông Thiên ý nghĩ có lẽ rất đơn thuần, nhưng không có nghĩa là vị thánh nhân này thiếu thông minh, có thể trở thành thánh nhân cũng không phải bởi vì hắn sở hữu một trái Thất Khiếu Linh Lung mà cũng là do hắn tu tập mà thành. "Đệ tử hiểu rõ, đệ tử trong những năm này giống như đi trên băng mỏng, sợ một cái sơ sẩy liền sẽ gặp tai vạ. May mắn gặp được lão sư, nếu không đệ tử còn không biết tương lai nên làm thế nào cho phải!" Lý Thanh đem ý nghĩ thực sự trong lòng nói ra. "Ngươi có thể thanh tỉnh nhận biết chính mình thì đúng là rất không tệ! Tu sĩ chúng ta, sợ nhất không nhìn rõ chính mình. Một khi không nhìn rõ mình, như vậy chẳng mấy chốc sẽ có chuốc lấy tai vạ, nhẹ thì gặp nạn không nhỏ, nặng thì thân tử đạo tiêu!" Thông Thiên cảm khái nói, đồng thời cũng đối Lý Thanh cũng tỏ vẽ hài lòng."Tiệt giáo ta những năm gần đây thanh thế nhìn to lớn, nhưng đệ tử trong giáo vàng thau lẫn lộn. Những năm này vi sư quản thúc bọn hắn không để cho bọn hắn ra khỏi đảo, chính là sợ bọn hắn không thấy rõ mình, mà gây nên tai vạ." Lý Thanh nghe vậy, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc, bất quá hắn rất nhanh liền đem phần này kinh ngạc thu lại, yên lặng mà nghe. Thông Thiên khẽ thở dài, nhưng cũng rất nhanh Thông Thiên liền thu thập tâm tình, lại tiếp tục nói. "Khi đến trên đảo, ngươi phải tự kiềm chế thân phận không được dựa vào mình là đệ tử thân truyền liền mắt cao hơn đầu,đối với các ngươi sư huynh đệ phải kính trên nhường dưới, không được gây thù chuốc oán giữa các đồng môn." "Vâng, lão sư!" Lý Thanh nhỏ giọng mà đáp. Tiệt giáo mặc dù gần như bị diệt sau phong thần bảng, nhưng Thông Thiên vi sư chi đạo lại không có bất cứ vấn đề gì, trong giáo đệ tử ngoại giáo, trừ cực kì cá biệt mới bị trục xuất ra bên ngoài, còn lại đệ tử đều là cùng chung mối thù đồng sinh cộng tử. "Nghĩa" một chữ này, Tiệt giáo đệ tử điều thập phần hiểu rõ. Không bao lâu sau, Thông Thiên đã mang theo Lý Thanh đi tới phía trên biển Đông mênh mông, đi tới đạo trường Kim Ngao Đảo của Tiệt giáo. Đạo trường Kim Ngao Đảo nơi được thánh nhân chọn, tất nhiên là một mảnh Tiên gia khí phái, Tiên Vụ lượn lờ, hào quang vạn đạo, điềm lành rực rỡ, cảnh sắc say lòng người, là một nơi Tiên gia phúc cảnh chi địa. Thông Thiên mang theo Lý Thanh trực tiếp đi vào sườn núi Bích Du Cung sau đó tiến về phía Kim Ngao Đảo, mới vừa hạ xuống đất,lập tức có một đồng tử tiến lên chào đón. "Bái kiến lão gia!" Đồng tử khom người hướng về phía Thông Thiên hành lễ mà nói. Đồng tử danh xưng Thuỷ Hoả đồng tử, là người hầu trong Kim Ngao Đảo,cũng được xem như là môn đệ Tiệt giáo. "Ừm! Đây là ngươi Lý Thanh sư huynh!" Thông Thiên khẽ gật đầu một cái mà nói. "Bái kiến sư huynh!" Thủy hỏa đồng tử chắp tay hướng về phía Lý Thanh mà chào, cũng không bởi vì Lý Thanh là người lạ, mà có chút động tác thất lễ. "Sư đệ hữu lễ!" Lý Thanh cũng chắp tay đáp lễ mà nói. Đừng nhìn thủy hỏa đồng tử chính là người hầu cạnh bên Thông Thiên, nhưng không thể bởi vì thân phận này mà khinh thường hắn, thậm chí là không đem hắn để vào mắt, như thế chỉ làm cho mình thêm phiền toái. Thủy hỏa đồng tử nói theo một ý nghĩa nào đó,cũng chính là người hầu thân cận nhất bên cạnh Thông Thiên,thuỷ hoả đồng tử thời gian ở bên cạnh Thông Thiên còn nhiều hơn những đệ tử thân truyền khác. Đắc tội hắn, ngày sau nói không chừng muốn làm bất kỳ việc gì điều rất khó. "Ngươi đi truyền Đa Bảo đợi ta ở Bích Du Cung!" Thông Thiên lại nói. "Vâng, lão gia!" Thủy hỏa đồng tử khom người đáp. Đưa mắt nhìn qua Lý Thanh được Thông Thiên mang về Bích Du Cung về sau, thủy hỏa đồng tử lúc này mới rời đi, đi thông báo mệnh lệnh của sư tôn đến đám đệ tử thân truyền. Tiến vào Bích Du Cung về sau, Thông Thiên đi thẳng tới cuối vân sàng phía trong Bích Du Cung mà ngồi xuống, Lý Thanh thì đứng phía dưới vân sàng. Sưu! Sưu! Không bao lâu,nhóm đệ tử thân truyền của Thông Thiên nhao nhao tràn vào phía trong Bích Du Cung, chúng đệ tử thần sắc không đồng nhất,đối với Lý Thanh ở phía dưới vân sàng liền nhìn qua một lượt. Chúng đệ tử đi vào vân sàng trước sau, liền thu lại tâm thần, cung kính hướng về phía Thông Thiên bên trên vân sàng đồng loạt khom người mà nói."Bái kiến lão sư!" "Ừm!" Thông Thiên nhẹ nhàng lên tiếng , chờ chúng đệ tử đứng dậy về sau, mới lại nói."Đây là sư đệ của các ngươi, Lý Thanh!" "Sư đệ hữu lễ!" Chúng đệ tử nhao nhao chắp tay hướng về phía Lý Thanh mà chào. "Lý Thanh, đây là sư huynh ngươi Đa Bảo, Kim linh sư tỷ, không đương sư tỷ..." Thông Thiên đem tên,họ từng người trong đám sư huynh, sư tỷ mà giới thiệu cho Lý Thanh. "Đa Bảo sư huynh!" "Kim linh sư tỷ!" "Không Đương sư tỷ!" ... . . Trong đám đệ tử thân truyền của Thông Thiên, ngoại trừ Đa Bảo có mặt tại đây đứng chờ phía bên ngoài còn có tứ đại đệ tử thân truyền, còn có Ô Vân Tiên, Kim Cô Tiên, nhân số cũng không ít, trong đó tự nhiên có hậu thế đại danh đỉnh đỉnh Triệu Công Minh cùng Tam Tiêu. Không thể không nói,bầu không khí bên trong Tiệt giáo rất không tệ, đám người này đối với tiểu sư đệ Lý Thanh vẫn là rất hữu hảo. "Lý Thanh, đây là Tử Điện Chùy, là vi sư từ bên trên Phân Bảo Nhai mà đạt được Linh Bảo, uy lực bất phàm! Hôm nay đem bảo vật này ban cho ngươi dùng để phòng thân, chớ có để bảo vật này bị thất lạc!" Thông Thiên tay phải vung lên, chỉ thấy một thanh chùy nhỏ màu đen từ trong ống tay áo hắn bay ra. Nhìn Tử Điện Chùy chậm rãi trôi về hướng Lý Thanh , chúng đệ tử không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ. Cũng không phải bọn hắn có ý muốn bảo vật này, mà là bởi vì lúc Thông Thiên thành thánh Tử Điện Chùy đã luôn ở bên cạnh hắn, ý nghĩa còn có phần cao hơn Linh Bảo. Tử Điện Chùy từ khi đoạt được ở bên trên Phân Bảo Nhai về sau Thông Thiên luôn giữ bên người, chưa từng ban cho đệ tử, đủ thấy Thông Thiên đối với vật này là mười phần yêu thích. Lý Thanh cũng biết ý nghĩa Tử Điện Chùy, liền vội vàng khom người hai tay nắm lại, cung cung kính kính đón lấy Tử Điện Chùy đang bay tới. "Đệ tử Tạ lão sư ban bảo vật!" Lý Thanh nâng Tử Điện Chùy hai tay thành kính thi lễ mà nói. Đối với Tử Điện Chùy, Lý Thanh vẫn còn có chút hiểu biết, mặc dù bên Thông Thiên Linh Bảo đông đảo, nhưng cũng không thể phủ nhận chùy này tuyệt đối là đỉnh cấp Tiên Thiên Linh Bảo, mà thuộc tính lại là chủ công kích. "Ừm!" Thông Thiên ứng tiếng về sau, tiếp đó liền hường về đám người Đa Bảo đạo nhân mà nói."Lý Thanh là người mới, các ngươi làm sư huynh, sư tỷ, không được khi dễ hắn! Đa Bảo, ngươi làm Đại sư huynh, về mặt tu luyện hãy chỉ điểm cho hắn nhiều hơn!" "Lý Thanh, về mặt tu luyện có cái gì nghi hoặc, có thể tìm Đại sư huynh của ngươi cùng đông đảo sư huynh sư tỷ mà thỉnh giáo!" "Vâng, lão sư!" bọn người Đa Bảo cùng Lý Thanh chắp tay mà đáp. "Tốt, các ngươi lui xuống đi!" Thông Thiên khoát tay nói. "Vâng, lão sư!" Đám người sau khi hướng về phía Thông Thiên hành lễ, liền chậm rãi thối lui ra khỏi Bích Du Cung. Vừa ra khỏi Bích Du Cung, Lý Thanh lập tức liền hướng về phía đám người trước mặt chắp tay mà nói."Sư đệ mới tới, ngày sau sợ sẽ làm phiền các vị sư huynh sư tỷ, xin các vị sư huynh sư tỷ chiếu cố nhiều hơn!" "Ừm!" Đa Bảo làm Đại sư huynh, hướng phía Lý Thanh nhẹ giọng mà nói."Sư đệ ngày sau tu luyện có gì không hiểu, hãy đến tìm sư huynh!" "Đa tạ Đại sư huynh!" Lý Thanh mặt mũi tràn đầy vui vẻ mà cám ơn. Thấy thái độ của Đa Bảo,đám đệ tử còn lại cũng không nói gì thêm. Mọi người sau khi cùng nhau hàn huyên vài câu , Lý Thanh được Đa Bảo dẫn đến một động phủ bên trong Kim Ngao Đảo tìm chổ ở lại. Kim Ngao Đảo không hổ danh là thánh nhân đạo trường, trong đảo linh khí tràn đầy, tu luyện tất nhiên là làm ít công to. Đồng thời, ở trên Kim Ngao Đảo ngoại môn đệ tử cũng biết sự có mặt của Lý Thanh, đối với vị sư huynh thân truyền đệ tử này cũng rất là tò mò. Bất quá Lý Thanh vừa đến Kim Ngao Đảo liền tiến vào hình thức bế quan, chưa có rời khỏi động phủ, tự nhiên cũng liền để cho đông đảo ngoại môn đệ tử khó mà thấy mặt. Thời gian dần trôi qua,mọi chuyện liên quan tới nghị luận về Lý Thanh cũng theo đó mà lắng xuống, Kim Ngao Đảo lại khôi phục được vẽ tĩnh lặng như trước.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang