Hộ Quốc Lợi Kiếm

Chương 41 : Người không thể trêu vào?

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 13:34 10-11-2025

.
Nhưng trong ngữ khí, luôn có một tia lòng chua xót. "Được rồi! Ta biết ngươi còn muốn chờ vị Đại thống soái kia của ngươi đấy." "Nhưng cũng không cần thiết phải xoắn xuýt, nói không chừng sau khi ngươi trở về, trong thế tục có thể đụng phải hắn không?" "Người ta chẳng phải đều nói, tiểu ẩn ẩn ư lâm, đại ẩn ẩn ư thị mà." Tần Uyển Thu khẽ nói an ủi Tô Nhụy, một cách đứng đắn nói. "Uyển Thu, ta biết." "Không nói chuyện này nữa, chờ ta trở về sau này, nhất định phải tìm ngươi đi lăn lộn cùng nha!" Tô Nhụy trầm mặc hai giây, vẫy vẫy tay cười nói. "Không thành vấn đề, ta hiện tại là Giám đốc chi nhánh công ty chúng ta đấy." "Sau khi ngươi trở về, ta khẳng định sẽ an bài công việc cho ngươi." Tần Uyển Thu ra vẻ ngạo nghễ, vui vẻ nói. "Lợi hại! Vậy ta nhất định đi tìm ngươi!" Tô Nhụy tán thán một tiếng, sau đó hai người riêng phần mình ngắt điện thoại. Tần Uyển Thu buông điện thoại xuống, nhớ tới tất cả mọi chuyện xảy ra hai ngày nay, cô ấy nhịn không được nhìn về phía cửa phòng. Sau đó, khẽ đứng dậy, đi tới cửa phòng Lâm Tiêu. "Cốc cốc!" Nhẹ nhàng gõ cửa. "Lâm Tiêu, cảm ơn ngươi." Tần Uyển Thu lấy hết dũng khí, đối diện cửa phòng nói. "Không liên quan gì tới ta." "Đây, đều là sự ưu tú của ngươi đổi lấy." Trong phòng yên tĩnh hai giây, sau đó truyền đến tiếng Lâm Tiêu. Khóe miệng Tần Uyển Thu lộ ra nụ cười, cô ấy thích kiểu này, tất cả đều ở trong sự ăn ý không lời. ... Ngày hôm sau. Lâm Tiêu lái xe, dẫn theo mẹ con Đường Đường hai người, đi tới nhà trẻ nơi Đường Đường học. Hôm nay, nhà trẻ thông báo cho gia đình Đường Đường, đối phương muốn tới nói chuyện lần này. Đường Đường mặc dù chỉ là một đứa trẻ con, nhưng Lâm Tiêu, vẫn như cũ không vi phạm lời hứa. "Hừ! Bọn họ chính là thấy ta không có cha, cho nên mới dám bắt nạt ta!" "Nhưng ta có chú! Hừ!" Đường Đường vung vẫy nắm tay nhỏ, trông có vẻ đầy đủ tự tin. Lý Nhu lắc đầu bất đắc dĩ, để Lâm Tiêu tới, cũng chẳng qua là không muốn làm Đường Đường thất vọng. Trên thực tế, Lâm Tiêu một người què không quyền không thế, lại có thể làm gì đây? Bọn người Lâm Tiêu vừa mới tới gần văn phòng, liền nghe thấy bên trong truyền đến một tiếng hừ lạnh. "Lưu Tổng, Lưu Tổng ngài đừng tức giận, phụ huynh đối diện sắp tới rồi." Ngay sau đó, bên trong truyền đến một giọng nói cười lấy lòng. Trong lòng Lâm Tiêu, như có điều suy nghĩ. Tần Lệ Hùng lão gia tử, trong quân đội đứng hàng cao vị, đương nhiên đắc tội không ít địch nhân. Để tránh cho một số phiền toái không cần thiết, cho nên con cháu đời sau, đều sẽ làm một chút che giấu. Trong nhà trẻ này, không biết thân phận của Đường Đường, cũng là tình có thể hiểu. Cửa phòng mở ra, bọn người Lâm Tiêu đi vào văn phòng. Trong văn phòng có mấy giáo viên nhà trẻ, còn có một cặp vợ chồng, và một bé trai. Tất cả mọi người đều đứng, chỉ có cặp vợ chồng kia một nhà ba người, ngồi trên ghế, mặt mang cười lạnh. "Lưu Tổng, bọn họ tới rồi." Lý viên trưởng vừa nhìn, ngay lập tức đối diện Lưu Tổng nói. "Hừ!" Lưu Tổng hừ lạnh một tiếng, quơ quơ chiếc đồng hồ đeo tay Vacheron Constantin trên cổ tay, dường như đang tận lực phô trương thân phận của mình. "Chú......" Đường Đường trốn ở bên cạnh Lâm Tiêu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ hoảng sợ. "Ồ, lần trước tới đây nói chuyện vẫn chưa rõ ràng." "Lần này còn gọi thêm một người giúp đỡ, thế nào, vẫn còn muốn chúng ta đáng thương nhà các ngươi có một người què sao?" Mẹ của bé trai kia, mặt mang vẻ cay nghiệt, khóe miệng cười lạnh. Đường Đường trốn ở phía sau xe lăn của Lâm Tiêu, còn Lý Nhu thì có chút cắn răng. "Một người què, chẳng trách ngay cả con gái của mình cũng giáo dục không tốt." Lưu Tổng sờ sờ đồng hồ đeo tay, hừ lạnh một tiếng, mặt mang uy nghiêm. Bé trai ăn mặc phi phàm kia, bắt chước theo, tuổi còn nhỏ lại vô cùng kiêu ngạo. Lý Nhu muốn giải thích một chút mối quan hệ với Lâm Tiêu, nhưng Lâm Tiêu có chút vẫy tay ngăn lại. "Lý viên trưởng, ta muốn hỏi, chuyện này, nhà trường muốn giải quyết thế nào?" Lâm Tiêu nhìn về phía Lý viên trưởng, trực tiếp không thèm để ý cặp vợ chồng này. Lý viên trưởng nhìn Lâm Tiêu một chút, trong mắt xẹt qua một tia tức giận. Cô ấy thân là viên trưởng của nhà trẻ này, ngày thường, phụ huynh học sinh vì để cô ấy chiếu cố con mình nhiều hơn một chút, người nào đối với cô ấy mà không khách khí tôn kính có thừa? Hôm nay bởi vì chuyện này, Lưu Tổng này nổi cơn lôi đình với cô ấy, bản thân đã làm cô ấy lòng có chút không sảng khoái. Bây giờ nhìn thấy thái độ như vậy của Lâm Tiêu, oán khí bị áp chế rất lâu, cuối cùng cũng bùng nổ hoàn toàn. "Giải quyết thế nào?" Lý viên trưởng hừ lạnh một tiếng, sắc mặt băng lãnh nói: "Con nhà ngươi trong vườn đánh nhau với người ta, để người ta bị cào rách mặt rồi." "Chuyện này, các ngươi phải chịu trách nhiệm rất lớn." "Ghi lỗi nặng cảnh cáo một lần, nếu còn giáo dục không tốt, vậy trực tiếp cho thôi học đi." Lý viên trưởng căn bản không có ý muốn hỏi nguyên do sự việc, liền trực tiếp nói ra quyết định. Lâm Tiêu nghe vậy, có chút nhíu mày. "Lý viên trưởng, ta là cảm thấy, trẻ con không hiểu chuyện, ồn ào động thủ rất bình thường, huống chi cũng là con nhà hắn trước......" Lý Nhu nắm lại bàn tay, liền muốn mở miệng nói chuyện. "Bình thường? Bình thường cái cóc!" Mẹ của bé trai kia hừ lạnh một tiếng, nói: "Cũng không nhìn một chút thân phận của mình là gì, ai cũng dám đánh sao?" "Trên thế giới này, có rất nhiều người ngươi không đánh nổi, người không thể trêu vào." Người phụ nữ này nói xong, trực tiếp nhìn về phía Lý viên trưởng, nói: "Cách xử lý của ngươi, ta không hài lòng." Lý viên trưởng nghe vậy sững sờ, sau đó liền vội vàng cười lấy lòng. Dù sao Lưu Tổng này, cô ấy thật sự là đắc tội không nổi a! "Vậy Lưu Tổng các ngài xem, chuyện này......" Lý viên trưởng cười lấy lòng, trên mặt đầy vẻ khách khí. Mẹ của Đường Đường có chút lắc đầu thở dài, cho dù Đường Đường gọi tới Lâm Tiêu, lại có thể có cái gì dùng đây? "Ta nói cho ngươi biết, phí thuốc men, thì thôi, ta Lưu mỗ không thiếu tiền." "Nhưng là các ngươi một nhà ba người, nhất định phải trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong vườn, xin lỗi con trai ta."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang