Hàn Ngu Chi Vương Đích Du Hí
Chương 63 : Ảnh giấy chứng nhận
Người đăng: Тruy Hồn
.
"Không phải, ta nói, " Kim Min Suk ngồi trước vị trí, thân thể cứng ngắc không dám nhúc nhích, bất đắc dĩ hỏi: "Chỉ là bổ sung giấy chứng nhận chụp tấm ảnh mà thôi, không cần phiền toái như vậy a? Còn muốn trang điểm?"
Jung Soo Jung ngồi trên ghế sô pha phòng trang điểm, đang chán đến chết mà lật xem tạp chí. Nghe vậy, nàng ngẩng đầu, chống lại hai mắt Kim Min Suk trong gương.
"Ngươi biết cái gì? Đây là lễ phép a lễ phép! Ảnh giấy chứng nhận thế nhưng là thường xuyên muốn gặp người đấy, không chụp đẹp mắt một chút, là không tôn trọng đối với người khác được không nào?" Nàng liếc mắt, chỉ điểm Kim Min Suk.
Nhân viên công tác đang làm khách mời thợ trang điểm mím môi cười nói: "Khách hàng nim, xin ngài buông lỏng một chút, rất nhanh liền tốt rồi."
"Aigoo, " Cảm thụ kiểu tóc đã làm tốt của mfinh, phía trên bôi keo vuốt tóc không tự nhiên, Kim Min Suk nặng nề thở dài.
Trách không được người Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ thịnh hành, trang điểm nhất lưu, nam đều là nương pháo. Ở trong bầu không khí xã hội như thần này, mặc cho ai cũng không thể không coi bề ngoài ra gì a.
"Tốt rồi." Cuối cùng đánh một chút phấn thơm, nhân viên công tác hai tay nhẹ nhàng vỗ, cười nói: "Đã xong."
Kim Min Suk nghe vậy như gặp đại xá, vội vàng từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, đưa tay muốn sờ mặt.
"Chớ đụng lung tung!" Jung Soo Jung nhảy qua, hung hăng vỗ vào tay Kim Min Suk, cắt đứt động tác của hắn: "Thật vất vả mới làm tốt tạo hình..."
"Đến, quay tới cho ta nhìn xem." Đứng ở mặt bên không quá thuận tiện, Soo Jung lôi kéo thân thể Kim Min Suk quay nửa vòng.
Một đầu tóc toái tinh anh mà anh khí, tóc cắt ngang trán rủ xuống không thể che hết tinh quang trong con ngươi. Dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi tô son, ngũ quan vốn là tuấn lãng, phối hợp cùng một chỗ càng lộ ra bất phàm.
"Nha, cũng không tệ lắm." Soo Jung sờ lên cằm nhẹ gật đầu, đối với hình tượng của Kim Min Suk tỏ vẻ tán thành, mượn cơ hội che giấu bối rối trong nháy mắt trong lòng
"Tốt rồi? Quá tốt rồi." Kim Min Suk thở phào nhẹ nhõm, đối với tấm gương chiếu chiếu.
Vượt quá dự liệu của hắn, thợ trang điểm cũng không có trang điểm nương pháo cho mình, mà là phối hợp với khí chất thành thục của mình, hoàn thành trang điểm tinh anh nhân sĩ thường dùng, chỉ là bộ trang phục đơn giản trên người nhìn qua rất không phối hợp, thật sự phá hư bầu không khí.
Jung Soo Jung cũng phát hiện vấn đề này, bĩu môi đánh giá cả buổi, không hài lòng mà lắc đầu hỏi: "Các ngươi nơi này có đồ vét sao?"
"Có." Không hổ là chuyên môn nhằm vào VIP nhân sĩ phục vụ, nhân viên công tác vừa nói, vừa đi đến tủ quần áo ở góc tường, kéo cửa ra, tương đối tự tin mà lộ ra một nụ cười mỉm: "Quần áo nơi đây, có lẽ có thể thỏa mãn nhu cầu của khách nhân ngài rồi."
Jung Soo Jung nhãn tình sáng lên, quay đầu hướng trên thân thể Kim Min Suk quét mắt.
Kim Min Suk bản năng phát giác được một tia khí tức nguy hiểm. Hắn tiên hạ thủ vi cường, bước nhanh đi đến bên cạnh tủ quần áo, tùy ý lấy ra một bộ đồ vét cùng một cái áo sơ mi trắng, một bên hướng phòng thay quần áo đi một bên nói với Soo Jung: "Liền bộ này là được rồi, chẳng qua là chụp tấm ảnh mà thôi, lại không phải đi mua quần áo."
Ý đồ muốn để cho Kim Min Suk thử mặc quần áo của mình còn chưa bắt đầu đã bị đánh tan, Soo Jung có chút thất vọng mà chậc chậc hít hai tiếng, tìm địa phương ngồi xuống.
"Như vậy, ta đi chuẩn bị công tác chụp ảnh, xin khách nhân ngài thay xong quần áo trực tiếp đến gian phòng bên cạnh là được." Nhân viên công tác rất có nhãn lực, cúi đầu lui ra, lưu lại cho hai người không gian một mình chung đụng.
"Còn chưa xong sao?" Soo Jung thúc giục nói.
"Lập tức." Kim Min Suk mới vừa vặn cởi quần áo cũ, bất đắc dĩ cao giọng đáp lại.
"Lại nói, ảnh chụp trên CMND của ngươi, là bản thân ngươi sao?" Nhớ tới vừa rồi vô tình nhìn thấy CMND của Kim Min Suk, Jung Soo Jung tò mò hỏi.
Kim Min Suk động tác trì trệ một cái chớp mắt, cười ha hả: "Ngươi đây không phải nói nhảm sao? CMND đương nhiên là ảnh chụp bản thân rồi."
"Không phải, " Soo Jung khó hiểu mà nheo lại mắt: "Làm sao có thể thay đổi nhiều như vậy? Hoàn toàn chính là hai người a! Một người là đại mập mạp, một người là..." Đại suất ca, nàng đem lời chưa nói xong nuốt vào trong bụng.
"Chẳng qua là giảm béo hiệu quả rõ ràng mà thôi." Nói dối lặp lại ngàn lần tức là chân lý, vô số lần nhắc nhở mình là Tống Hách, Kim Min Suk vẫn là đang không ngừng lừa gạt, đã tiếp nhận Kim Min Suk thân phận này: "Sự tình tuyên bố trước, ta thật sự không có phẫu thuật thẩm mỹ ah."
'Thôi đi pa ơi..., nói giống ta phẫu thuật qua." Soo Jung khinh thường mà cắt một tiếng, thuận miệng khoa trương một câu: "Bất quá, ngươi vẫn là hiện tại thuận mắt."
"Nói nhảm, ai sẽ thích một tên mập mạp chết bầm a." Kim Min Suk đối với thẩm mỹ của Soo Jung tỏ vẻ rất bất đắc dĩ.
"Vậy cũng chưa chắc, có ít người thích chính là khẩu vị tương đối nặng." Soo Jung nói xong, bỗng nhiên trầm mặc lại.
"... Ví dụ như Sulli?" Kim Min Suk thăm dò mà mở miệng.
Ví dụ như chị của ngươi?
"Sulli nàng, ha ha..." Soo Jung cười một tiếng, ngậm miệng lại, đã cắt đứt dục vọng tiếp tục truy vấn của Kim Min Suk.
Thay xong quần áo, hắn kéo cửa ra đi ra khỏi phòng thay quần áo. Soo Jung đã nghe tiếng đứng lên.
Nhìn Kim Min Suk đang vuốt phẳng nếp gấp trên quần áo, nàng nhíu mày, đôi môi trong lúc lơ đãng nhếch lên một nụ cười mỉm thản nhiên.
"Cũng không tệ lắm."
Đâu chỉ là cũng không tệ lắm, Kim Min Suk cao chừng 187 cm, có thể nói là móc treo quần áo trời sinh. Bộ âu phục này mặc ở trên người của hắn, bản hình tinh anh, tinh anh nhân sĩ khí tức đập vào mặt.
"Cũng không tệ lắm?" Kim Min Suk không được tự nhiên mà giật giật ống tay áo, không thường xuyên mặc trang phục chính thức, hắn giờ phút này hơi lộ ra không khỏe.
"Đi thôi, nhanh đi chụp ảnh." Soo Jung lôi kéo Kim Min Suk, hướng phòng chụp ảnh bên cạnh đi đến.
"3, 2, 1, kim chi!"
Phối hợp với chỉ thị của nhân viên công tác, Kim Min Suk không được tự nhiên mà làm ra khẩu hình mỉm cười, "Răng rắc" một tiếng, trên SLR camera lưu lại ảnh chụp hơi lộ ra cứng ngắc của Kim Min Suk.
"Tốt rồi, hoàn thành." Nhìn xem nhân viên công tác đem ảnh chụp đóng dấu đến trên bằng lái xe, hai tờ giấy nhựa ép xuống, một bằng lái xe mới ra lò.
Soo Jung vượt lên trước tiếp nhận, lấy điện thoại di động ra nhanh tay chụp một tấm, lúc này mới đưa cho Kim Min Suk.
"Nha, ngươi!" Kim Min Suk nội tâm một hồi điềm xấu: "Ngươi sẽ không đem ta —— "
Soo Jung lông mày nhướng lên, đối với Kim Min Suk lộ ra một nụ cười không có hảo ý: "Cẩn thận một chút ah, hai tấm ảnh của ngươi đều ở trong tay ta, nếu như dám để cho ta không hài lòng mà nói..."
"Đã là đại nhân rồi, như thế nào ngây thơ như vậy?" Kim Min Suk dở khóc dở cười mà nhìn Soo Jung dương dương đắc ý, bất đắc dĩ gật đầu: "Hảo hảo hảo, Jung Soo Jung tiểu thư cuối cùng là bắt được nhược điểm của ta rồi, không biết ngài hiện tại định làm gì?"
"A." Đưa tay nhìn xem đồng hồ, bây giờ còn không đến 11 giờ, bởi vì không có ăn điểm tâm, Soo Jung bụng đã đói kêu vang.
"Chúng ta đi Hán Giang công viên ăn cơm dã ngoại thế nào a?" Nàng hào hứng bừng bừng mà đưa ra đề nghị.
"Nha, ngươi thế nhưng là Idol nha, vạn nhất bị người chứng kiến..." Không đợi Kim Min Suk nói xong lời khuyên nhủ, điện thoại của Soo Jung đã vang lên.
Nhìn thoáng qua người gọi tới, Soo Jung chân mày cau lại, trên mặt lại khôi phục biểu lộ lạnh như băng.
Ý bảo Kim Min Suk chờ một chút, Jung Soo Jung nghe điện thoại.
"Soo Young oppa..."
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện