Hải Tặc Chi Cẩu Đáo Đại Tướng
Chương 66 : Sự quỷ quyệt của Năng lực giả
Người đăng: PhongNhac
Ngày đăng: 15:42 01-10-2020
.
Phanh!
Mới va chạm một chút, tầng giáp dày đã bị lõm xuống một vết.
“Oa!”
Barker hoá thành nguyên hình, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Hắn bỗng cảm thấy da đầu tê rần, liền né sang một bên. Ngay lúc đó, một đạo trảm đánh cực sâu tạo thành khe rãnh hiện ra tại vị trí ban nãy của hắn.
“Không thể nào. Sâu giáp sát mà ta biến thành có thể ngăn chặn được đao kiếm cơ mà.”Barker lăn vài vòng, ngẩng đầu nói với vẻ không thể tin tưởng.
“Vậy phải xem đó là loại đao kiếm gì. Đao kiếm bình thường không chém được không có nghĩa là ta không làm được.”
Kuro đẩy hạ mắt kính, ung dung đứng một chỗ, nói “Khả năng biến hóa rất thú vị. Nhưng nếu năng lực của ngươi chỉ có chừng ấy thì hãy chịu chết đi.
Sức mạnh của người sử dụng và tập luyện Rokushiki rất hung mãnh. Rankyaku thậm chí có thể cắt đứt nham thạch.
Ở Đảo Tư Pháp, Monkey D.Luffy có thể dùng một chân đá vỡ tấm thép, Kuro ta đương nhiên cũng có thể dùng móng vuốt đánh lõm sắt thép rồi.”
“Ngụy trang!”
Barker cắn răng phát ra tiếng gầm giận dữ. Hắn hóa thành một con tê giác có sừng cỡ lớn, hung dữ lao tới Kuro.
“Là tê giác sừng giận.” Leda nhận ra loại động vật này.
“Nga? Ngươi biết?” Kullo nghi vấn hỏi.
Leda gật gật đầu, nước miếng chảy xuống, “Ta ăn qua. Hương vị của nó rất ngon. Tuy da có chút dày nhưng chất thịt rất mềm mịn. Có điều ta không biết đám tê giác ấy sau này đã chạy đi đâu. Thật hoài niệm mà. Loại thịt này không cần bất kỳ gia vị ướp nào, chỉ cần nướng lên là thành mỹ vị rồi.”
“Ta hỏi không phải thứ này ăn có ngon không... Thôi, trong mắt ngươi chỉ có ăn cùng không thể ăn đi.”
Không biết chạy đi đâu?
Sợ là bị ngươi ăn sạch rồi.
Kullo giật nhẹ khóe miệng, trầm mặc phun ra một vòng khói. May mà có nhà ăn Tổng bộ hỗ trợ nên hắn mới không rỗng túi.
“Nga? Đầu óc phẫn nộ đến mức mất tỉnh táo rồi sao. Như vậy rất khó sử dụng Kenbunshoku đấy. Soru.”
Kuro khẽ cười một tiếng, sử dụng Soru né tránh cú va chạm của tê giác. Sừng tê giác lao về phía trước, đâm vào một khối đá nham thạch cao 5 mét, biến khối đá thành đá vụn, có thể thấy được lực lượng va chạm mạnh đến mức nào.
Nhưng không đâm vào được mục tiêu thì mạnh có ích lợi gì.
Ở khoảng khắc nó đâm toái nham thạch, Kullo lắc mình nhảy lên lưng tê giác, “Nếu đồ vật ngươi biến thành bị thương, hẳn ngươi cũng sẽ bị thương đi. Shigan · Trảo!”
Xuy!
Kuro xoay tròn, móng vuốt quét mạnh trên lưng tê giác, xé mở làn da dày của nó. Đúng lúc Kuro định tiếp tục công kích, tê giác giận dữ kêu một tiếng, hóa thành một con tinh tinh lông bạc lớn, quơ tay đánh vào Kuro.
Không kịp trốn!
“Tekkai.”
Kuro cứng người, nganh đỉnh cú quét mạnh từ cánh tay thô to kia.
Phanh!
Thân hình Kuro bắn ra như mũi tên, đánh vào ngọn núi nhỏ gần đó, bốc lên một làn khói bụi.
“Sao lại thế này.”
Barker hóa thành hình người, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm làn bụi.
Hắn cảm giác cú đánh vừa rồi đã đánh vào sắt thép.
Tên kia... Quả thực là tinh anh hải quân!
“Rokushiki sao... Thật phiền toái.”
Barker thở dài một hơi. Đau đớn sau lưng làm hắn bình tĩnh lại, đôi mắt nhiễm lên màu đỏ đậm.
Không thể giấu tiếp. Nếu không mình chết chắc.
Hô!
Bụi mù bị gió mạnh thổi tan. Kuro xuất hiện, đứng yên trên mặt đất, đưa tay rũ bụi trên áo vest.
“Chỉ có vậy thôi sao?”
“Vô dụng thôi. Ngươi đừng mơ chọc tức được ta.”
Barker cười cười, “Để ta làm ngươi nhìn xem, cái gì gọi là sự đáng sợ của năng lực giả!”
Hắn bỗng nhảy dựng lên, hóa thành một con kền kền, lao vào Kuro.
Kuro hơi hơi híp mắt, móng vuốt đưa ra trước mặt, sẵn sàng đón đánh, nhưng mà đúng lúc này, đồng tử hắn co rụt lại.
Hắn đạp chân, nhảy sang một bên.
Oanh!!!
Một viên đạn pháo cực lớn tạp vào vị trí hắn đứng ban nãy. Tuy nó không nổ mạnh, nhưng sức mạnh đủ lớn để làm người đau khổ.
“Đạn pháo? Ngươi còn có thể biến thành loại đồ vật này sao?” Kullo cả kinh nói.
Con kền kền kia ban nãy đã biến thành đạn pháo ngay giữa không trung.
“Oa, liệu hắn có thể biến thành đồ ăn không...” Leda cắn ngón tay.
“Nó là thứ quái gì vậy.”
Mồ hôi lạnh chảy trên Kuro. Nếu hắn không lập tức tránh né, hẳn đã bị thứ kia tạp mạnh rồi.
Chân hắn vừa rơi xuống đất liền vung ra một vết chém. Song viên đạn pháo cỡ lớn kia nháy mắt liền thu nhỏ, hóa thành một con chuột chũi, hai chân đào mặt đất, chui vào trong động, làm vết chém của Kuro mất đi mục tiêu.
Hô!
Bàn tay vung chém của Kuro còn chưa thu hồi lại, vô số dây đằng bỗng xuất hiện từ động, cuốn quanh cánh tay hắn. Kuro cả kinh nhảy về phía sau theo bản năng, song dây đằng vẫn bám lấy hắn như thể không có chiều dai cố định.
Ngay khi Kuro định dùng móng vuốt cắt đứt dây đằng, nó bỗng mềm hóa, biến thành thân hình Barker.
Khoảng cách lập tức thu hẹp.
“Năng lực trái cây ta ăn là chỉ cần xem một lần liền có thể ‘ngụy trang’ thành bộ dáng, đặc tính của chúng. Bất quá mỗi vật chỉ có thể ngụy trang một lần. Các nguoi bức ra nhiều loại mà ta mất công lưu trữ như vậy, nhất định phải trả giá đại giới!”
Hắn cười dữ tợn, một cái tay khác lôi kéo.
“Ngụy trang một phần · biến · ngưu đề ấn!”
Cái tay kia biến thành một con trâu lớn, hung hăng ấn vào ngực Kuro.
Phanh!
Kuro há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân hình như đạn pháo nện ở trên mặt đất.
Lần này hắn không kịp dùng Tekkai.
Kullo quét mắt nhìn bụi mù, lắc đầu: “Cho nên mới nói, tiền thưởng truy nã của hắn cao như vậy không phải không có lý do. Năng lực hệ siêu nhân quá mức quỷ quyệt. Ngươi nên lấy đó làm bài học, ngàn vạn không cần đại ý, Leda.”
Chính vì thế mà Kullo mới chán ghét đi Grand Line, đặc biệt là New World.
Hải tặc có thể sống sót ở New World đều không đơn giản.
Đặc biệt là năng lực giả, người sử dụng Devil Fruit thường có thể tạo ra kỳ tích siêu việt.
Leda gật gật đầu, “Ano, Kuro sẽ không có việc gì chứ?”
Kullo nói: “Hắn muốn thử sức chiến đấu của mình. Bị thương là dĩ nhiên. Hơn nữa hắn cũng chưa bị thương nặng đến mức mất đi khả năng hành động.”
“Khụ khụ khụ.”
Lần này Kuro ho ra máu. Bộ dáng chỉnh chu có phần hỗn độn, vài sợi tóc rũ trên trán, một chân quỵ xuống đất, hơi thở nặng nề không xong.
Barker hạ cánh trên mặt đất, cười ác nói: “Thế nào, hải quân, ngươi không nên coi khinh ta a, dù sao ta cũng là người từng khiêu chiến Tứ Hoàng!”
“Đừng kiêu ngạo, hải tặc!”
Kuro ngồi dậy, cả người lao đến, móng vuốt kéo trên mặt đất, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần tàn ảnh cũng không nhìn thấy.
“Thần tốc cạo · hổ trảo!”
Mười đạo giao nhau lãnh mang xuất hiện ở trước người Barker, mà Kuro đã sớm không có bóng dáng, chỉ để lại thanh âm.
Tốc độ, quá nhanh!
Barker căn bản không kịp trốn, chỉ hét lớn một tiếng: “Ngụy trang · Cá sấu Nam Hải!”
Thân hình hắn bạo trướng, từng đạo gai nhọn xuất hiện ở trên người, toàn bộ thân hình hóa thành một con cá sấu gai nhọn cỡ lớn.
Xuy!
Mười đạo giao nhau tạo ra dấu vết khắc ở ngực hắn, tiêu ra một đoàn máu tươi, Barker không có băng trụ, hóa thành hình người, quỳ xuống đất thở dốc.
Mà Kuro, xuất hiện ở hắn phía sau, đôi tay giao nhau, quỳ một gối xuống đất.
“Di?”
Kullo cùng Leda đều nhẹ than một tiếng.
“Kullo, cái chiêu thức này...” Leda có chút giật mình.
“A, như là chiêu ‘Nhất Tuyến Thiên ’ của ta.”
Kullo nở nụ cười: “Hắn quả là có tư chất. Nhìn lâu như vậy cuối cùng cũng học được một chút.”
Một đao lưu · nhất tuyến thiên.
Đây là chiêu thức hắn dùng để ngăn cản lưỡi rìu của Morgan, tốc độ nhanh hơn Soru nhiều.
Kullo từng triển lãm chiêu thức vài lần trước mặt Kuro, hắn không nghĩ tới Kuro có thể học được tinh túy trong đó.
Có tư chất thật tốt!
Kuro càng mạnh Kullo càng cao hứng. Bởi nếu xảy ra việc thì Kuro có thể đứng ra vác nồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện