Hải Tặc Chi Cẩu Đáo Đại Tướng

Chương 63 : Sao có thể

Người đăng: PhongNhac

Ngày đăng: 14:30 22-09-2020

Sau khi xác nhận những người trên chiếc thuyền hướng về chi bộ 153 này chỉ là tôm tép, Barker liền an tâm. “Có... Có hải thú!” Cho dù là ở Đông Hải, trải qua biển rộng cũng không có khả năng một đường xuôi gió xuôi nước, Bão táp tia chớp gì đó, ở Đông Hải còn có khả năng né tránh rớt, nhưng hải thú tồn tại, đụng phải đó chính là tự nhận xui xẻo. Con hải thú đột nhiên xuất hiện có đầu giống lão hổ, thân hình lớn bằng hai chiếc tàu chiến, hung mãnh dị thường. “Nã pháo, nã pháo!” Quân tào lâm trận chỉ huy, hải quân chạy vội trên boong tàu, chỉ pháo hướng hải thú tiến hành công kích. Barker thì vẫn lưu ý ba người không hề có chút động tĩnh nào. Kullo móc ra một cây xì gà, bậc lửa, hút một ngụm, phun ra nùng liệt sương khói. Leda nhai đồ ăn vặt, hứng thú nhìn hải thú. Kuro đẩy hạ mắt kính, trong mắt vô bi vô hỉ. Song trong mắt Barker, hẳn ba người này đã bị dọa tới. Đến mức không chút động tĩnh nào. Thậm chí còn không bằng quân tào có lá gan ra lệnh, dũng khí của tên thiếu úy Tổng bộ này quá yếu. Dù không yếu, Barker cũng không để trong mắt, bất quá chỉ là một thiếu úy Tổng bộ mà thôi. “Không biết nó ăn có ngon không?” Leda cắn một ngụm bánh quy nhỏ, tò mò nhìn hải thú hình lão hổ bị đại pháo oanh kích. Hải thú sao, xem như thế nào phân chia. Kẻ yếu sợ chi như hổ, cường giả tưởng nếm hổ cốt. Kullo thì cái gì không nghĩ, chỉ muốn nhanh chóng trở về chi bộ 153. Hải thú ăn chẳng ngon chút nào. Thời còn tu luyện, hắn một mình tể qua vài con, nướng lên hương vị thực tầm thường. Hoặc có thể do không có đầu bếp tốt đi… Kullo vuốt cằm, nhìn Leda mắt đầy tò mò, sau đó thở dài. Người ta nói lâu bệnh thành lương y, nàng ăn lâu như vậy mà vẫn không thể thành đầu bếp tốt là sao… Hải thú bị đại pháo đánh lui, tàu chiến cũng không dám dừng tại đây lâu, gia tốc đi. Đến ban đêm, tàu chiến tiến vào hải phận 153, ngừng ở một hòn đảo gần đó tu sửa… Gọi là đảo, chi bằng nói là một mảnh đất liền nhỏ, diện tích rất lớn, núi san sát nhau, liên miên không dứt, phảng phất nhìn không tới cuối. Đảo trên thế giới này, có vài tòa khiến Kullo lấy làm kinh hãi, tỷ như Alabasta lớn như vậy lại được xưng là đảo. Có thể bởi vì nơi này có rất ít thổ địa nối liền, cho nên chỉ có thể gọi là đảo. “Núi thật kỳ quái a.” Leda nhìn qua, kinh dị nói: “Kullo, núi ở đây không có đỉnh núi.” Núi nơi này có chút kỳ quái, không có đỉnh núi, toàn bộ phảng phất như bị chém rớt từ sườn núi, lưu lại dấu vết không chỉnh tề lúc cao lúc thấp. “Báo cáo thiếu úy, tu sửa xong, thỉnh ở chỗ này nghỉ ngơi.” Hải quân tiến vào đất liền liền bắt đầu dựng lều trại và nhóm lửa. Đợi đến khi chuẩn bị xong, quân tào mới tới thông báo. “Được rồi, nhóm lửa nấu cơm.” Kullo vung tay, làm hải quân nghỉ ngơi, sau đó đối với Barker nói: “Cass, đi, chúng ta đi ôn chuyện.” Bắt được Cass, Kullo liền không nóng nẩy chút nào, chỉ cần hắn ở trong tầm mắt mình liền không có cơ hội tuyên truyền chính nghĩa, không ai duy trì, phong trào sớm muộn cũng đi xuống. Dù Cass đáp ứng bản thân không tuyên dương tên tuổi Kullo, nhưng để đảm bảo, Kullo cảm thấy hắn vẫn là nhìn chằm chằm hắn một thời gian. Chờ khuyên bảo thêm một lần, xác định Cass thật sự sửa lại thì thả cũng không muộn. Dù sao người ở cạnh hắn, không vội, kế hoạch lưu lại Đông Hải của hắn có rất nhiều thời gian. Nhìn nhóm Kullo hướng đến một góc lều trại, Cass thần sắc vui vẻ, hắn còn đang nghĩ làm cách nào giải quyết Kullo đây, không ngờ ông trời liền cho cơ hội. Làm trưởng quan, lều trại của Kullo tự nhiên sẽ không giống các hải quân khác. Ngay cả vị trí cũng khác nhau. Chiếc lều được dựng lên ở điểm cao trên sườn dốc, có thể quan sát lều trại khác, địa thế cũng cách xa nơi hải quân tụ tập, rất thích hợp để Barker xuống tay. Mấy người ngồi xuống, Kullo liền bắt lấy cơ hội, cấp Barker tẩy não, không phải, khuyên bảo về phương lược chính nghĩa. “Cass, ta rất bội phục thủ đoạn và hành động tuyên truyền chính nghĩa của ngươi. Nhưng đây là công lao của riêng ngươi, không phải ta. Có lẽ ta có thể cung cấp cho ngươi một vài phương châm. Nhưng chính nghĩa mà ta và ngươi nhận thức rất khác nhau. Ta thực sự không phải người theo đuổi ‘chính nghĩa ngoan cường’, ngươi cũng không cần bám sát lấy từng bước, mà nên buông tay sáng tạo chính nghĩa thực sự của bản thân mình.” Kullo tận tình khuyên bảo, “Ta đã xem qua sự tích ở Đông Hải, đó hoàn toàn là nhờ vào ngươi dẫn dắt hải quân đả kích hải tặc. Tuy ta ở Tổng bộ lấy đó làm vinh dự chung, nhưng kết quả đó hoàn toàn là của các ngươi. Chẳng lẽ ngươi muốn ta ở Tổng bộ bị các hải quân khác cười nhạo nói ta đánh cắp công lao của các ngươi sao. Cho nên Cass, lần sau đả kích hải tặc gì đó, ngàn vạn đừng nhắc tới tên của ta, ta Kullo khinh thường chiếm đoạt công lao của cấp dưới, ta có cách của ta.” Lời này khiến hải quân đưa cơm tới đây vô cùng cảm động, thiếu úy Kullo cư nhiên chiếu cố cấp dưới đến mức không màng danh lợi, quả là một cấp trên tốt. Tuy Đông Hải thực nhược, nhưng là anh hùng hải quân Đông Hải cũng là danh hiệu không tồi a. Barker có lệ gật đầu: “Ta đã biết, Kullo thiếu úy. Sau này ta tuyệt đối sẽ không nhắc đến ngài.” Kullo vừa lòng nói: “Ngươi minh bạch liền hảo, Cass, ta ở Tổng bộ chấp hành chính nghĩa của ta. Ngươi ở Đông Hải chấp hành chính nghĩa của ngươi. Ta chờ mong ngươi có thể truyền danh khí từ Đông Hải tới Tổng bộ, khiến hải quân Tổng bộ đều nhận đồng!” Đúng vậy, ngươi tiếp tục ở Đông Hải chấp hành chính nghĩa của ngươi đi, ngàn vạn lần đừng tới Tổng bộ, ngàn vạn lần không cần xin về dưới trướng ta! Kullo nói không hề sơ hở, hoàn toàn ra vẻ hải quân không tham công, không kiêu ngạo, chính trực vô cùng, nhưng một người hàng năm đối mặt với nguy hiêm như Barker lại nghe ra vài điểm không đúng. Tên thiếu úy Tổng bộ này, chẳng sợ biểu hiện trấn định, cũng để lộ ra ý vị ‘ sợ hãi ’. Hắn sợ hãi? Cũng đúng. Hắn không có bản lĩnh. Nếu nổi danh liền trở thành bia ngắm, thành đá kê chân giúp hải tặc nổi danh. Barker lập tức hiểu rõ. Có đôi khi, chỉ có người cẩn thận mới có thể minh bạch người cẩn thận muốn cái gì. Trong nháy mắt, Barker có cảm giác thưởng thức lẫn nhau. Hắn cũng muốn cẩn thận sống sót a, dù có định khiêu chiến Kaido, hắn cũng phải chuẩn bị kỹ lưỡng các loại kế hoạch. “Đáng tiếc. Khi đối mặt với cường giả, dù có kế hoạch có được chuẩn bị kỹ lưỡng đến đâu đều vô dụng. Nếu không phải ta cần dùng thân phận của ngươi, có lẽ ta sẽ nói cho ngươi một vài đạo lý.” Barker trong lòng tiếc hận nghĩ. Ngươi khả năng không biết, từ một cái hải tặc bình thường đến một hải tặc bị truy nã hơn 300 triệu là khái niệm như thế nào, chúng ta thường xưng loại người này là ‘đại hải tặc’. Thật cẩn thận, là tuyệt đối sẽ không sai, chỉ cần chọn đúng mục tiêu là được. Tuy hắn từng chọn sai mục tiêu. Nhưng một thiếu úy Tổng bộ nho nhỏ thì không thành vấn đề. Trừ phi tên thiếu úy này là cường giả ẩn trong dân gian, rõ ràng có thực lực lại cẩn thận tới cực điểm. Bất quá... Sao có thể a!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang