Hắc Ám Chi Quang
Chương 5 : Người chết? Quái vật?
Người đăng: Ẩn Hồng
Ngày đăng: 01:17 09-08-2018
.
Trương Hàm từ từ đưa tay đặt lên ngực, qua một lúc, sắc mặt hắn biến thành tái nhợt, trong mắt lộ ra hoảng sợ.
- Sao lại như vậy? Sao có thể như vậy? Không có nhịp tim? Tim của mình không đập?
Trương Hàm xé rách áo ngoài, nhìn ngực mình. Trước ngực hắn vẫn như vậy, không có một chút gì khác lạ, chỉ là hắn hoàn toàn không thể cảm nhận được nhịp tim của mình. Nhưng như vậy vẫn chưa hết, Trương Hàm còn phát hiện thêm một sự thật càng khủng bố: hắn không có hô hấp. Lồng ngực Trương Hàm một mảnh phẳng lặng, không có chút phập phồng. Hắn đưa tay lên mũi, cũng không hề có hơi thở.
- Thế này là sao, tại sao mình lại biến thành như vậy? Khoan đã, là người chết sao? Đây là lý do bóng đen kia nói mình là một trong chín tử vong giả?
Trương Hàm ngồi bệt trên giường, toàn thân không ngừng run rẩy. Trong đầu hắn hiện tại tràn ngập các loại hình ảnh hỗn loạn. Lúc là cương thi, khi thì là xác sống, rồi vampire ma quỷ đủ dạng. Lại nhìn nhìn bản thân trong gương, làn da của hắn không biết từ bao giờ đã biến đổi trở nên tái nhợt giống như một xác chết, Trương Hàm cảm xúc hết sức phức tạp. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ hy vọng, chạy vào phòng bếp cầm lấy dao, vươn tay cứa nhẹ một đường trên cổ tay. Chỉ là không biết vì sao da của hắn hiện tại quá dày, dao cũng không thể cắt đứt được làn da. Trương Hàm sinh hung ác, dồn toàn lực cứa thật mạnh, mới miễn cưỡng cắt ra một vết thương nhỏ. Chỉ là nhìn phần thịt phía dưới da một màu đen kịt, hoàn toàn không có máu tươi chảy ra, Trương Phàm ủ rũ ngồi xuống.
- Không có tim đập, không có hô hấp, không có máu chảy. Ta hiện tại rốt cuộc là thứ gì? Người chết, ma quỷ, quái vật?
Nếu như ngay từ đầu sống sót khiến hắn vui mừng tột độ, rồi việc bản thân trở nên mạnh mẽ làm hắn sinh ra vô vàn ảo tưởng tốt đẹp về tương lai, thì hiện tại việc bản thân trở nên không người không quỷ như một gáo nước lạnh dội vào mặt Trương Hàm, đưa hắn đối mặt với hiện thực tàn khốc.
Bản thân hắn hiện nay đã không còn là con người nữa, cũng không phải giống như những siêu anh hùng mà hắn thấy trên màn ảnh. Hắn là một cỗ thi thể, một cố thi thể còn đang sống. Vốn nghĩ bản thân khi sống lại vẫn là một con người, nhưng đến bây giờ phát hiện ra mình chỉ là một cỗ thi thể, điều này không khỏi khiến Trương Hàm lâm vào bàng hoàng thật sâu. Cũng không biết bao lâu sau, hắn mới bình tĩnh lại, lẩm bẩm tự an ủi bản thân:
- Trên đời này không có thứ gì miễn phí cả, cái gì cũng có cái giá của nó. Mình còn sống... là tốt lắm rồi.
Nghĩ thoáng lên, Trương Phàm cũng không muốn đi chú ý gì về thân thể mình nữa. Hắn đứng lên đi về phía cửa sổ, nhìn qua dòng người hối hả ngược xuôi phía dưới.
- Hiện giờ mình cần có một vấn đề cần cân nhắc, rốt cuộc nên sống tiếp cuộc sống sau này như thế nào? Trên danh sách nạn nhân tử vong do tai nạn kia không có tên mình, ừm, dù sao sau khi mua vé lên xe cũng không cần đăng kí, cảnh sát là căn cứ thẻ căn cước của những người xấu số kia để tìm ra thân phận họ thôi. Nếu nói vậy nghĩa là bản thân mình "chết đi" là không bị ai biết.
Trương Hàm lại một lần nữa ngồi xuống giường, khẽ lâm vào trầm tư.
- Chỉ là công việc cũ hiện tại là không thể nào làm nữa.
Trương Hàm ngẫm nghĩ, quyết định bỏ việc ở tòa soạn. Thân thể hắn hiện tại đang nằm ở trạng thái cực không ổn định, hắn hoàn toàn không hiểu biết gì về nó, vì vậy tòa soạn đông đúc người ra người vào sẽ không tiện cho hắn. Hơn nữa bản thân cũng vì vất vả đi thu tin cho tòa soạn mới bị tai nạn, càng thêm khiến Trương Hàm không thích nơi này.
- Nên nghỉ ngơi một thời gian, tốt nhất trước khi hiểu rõ thân thể này là không cần đi làm. Ngoài ra cũng cần hạn chế liên lạc với mọi người. Chỉ là không biết trong thẻ còn có bao nhiêu đây, không đi làm chẳng lẽ chịu đói?
Trương Hàm nghĩ tới đây, bất giác lại bùi ngùi thở dài. Hiện tại đã là mười giờ sáng, từ đêm hôm qua sau khi trở về tới giờ, hắn một ngụm cơm không ăn, một hớp nước không uống, nhưng cho đến giờ vẫn không hề thấy đói khát, điều này hiển nhiên đã triệt để chứng minh hắn bây giờ là một người chết.
Trương Hàm sau khi quyết định bản thân từ giờ sẽ triệt để làm một tên vô công rỗi nghề sau, trong lòng bỗng chốc lại nổi lên cảm giác sung sướng. Nói tới điều này, cũng là vì gần nửa năm qua làm thực tập vất vả khiến hắn phát sợ. Chỉ là muốn ở nhà ăn không ngồi rồi, Trương Hàm phát hiện một vấn đề vô cùng quan trọng cần phải giải quyết.
- Coi như vấn đề ẩm thực không cần phải lo đi, chỉ là còn tiền thuê nhà, tiền điện nước. Nếu không đi làm lấy tiền đâu ra chi trả những khoản này?
Trên phim ảnh đối với các siêu anh hùng, với những người có năng lực, tiền là một thứ gần như không hề có giá trị. Nhưng trong hiện thực này, nếu ngươi không có tiền, vậy thì đừng nói làm anh hùng, ngươi có thể sống sót hay không mới là vấn đề chính cần quan tâm.
Trương Hàm so với những người khác còn may mắn chán. Cha mẹ em gái hắn đều đã định cư ở nước ngoài, chỉ duy nhất bản thân hắn vì yêu thích nghề báo chí mà còn bất chấp cha mẹ khuyên can ở lại nước học tập, rồi sau này đi làm. Hàng tháng ngoài số tiền lương ít ỏi ra, hắn còn được cha mẹ trợ cấp cho thêm một khoản, cũng coi như là dư giả.
- Chỉ là trong thẻ cũng không còn bao nhiêu tiền. Nên kiếm việc gì làm bây giờ ?
Trương Hàm nghĩ nghĩ, lơ đãng liếc qua tấm poster Spider Man trên tường, bỗng chốc có một suy nghĩ nổi lên trong đầu.
- Cũng không nhất thiết cần phải kiếm việc a.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện