Hắc Ám Chi Quang
Chương 45 : Bước đầu thâm nhập
Người đăng: Ẩn Hồng
Ngày đăng: 00:27 25-09-2018
.
Đêm, trái ngược với sự ồn ào và náo động ngoài kia, tại trường cấp 3 Hansung là một mảnh vắng lặng. Trong một phòng học tối om, một nữ sinh đang cuộn mình trong góc, cả người không ngừng run lên bần bật. Bỗng nhiên, điện thoại trong tay nữ sinh chợt rung lên, nữ sinh hét lên một tiếng sợ hãi, đem điện thoại văng ra xa.
Ting!
Ting!
Ting!
Trong đêm đen, điện thoại vẫn không ngừng rung, âm thanh từ nó phát ra khô khan lặp đi lặp lại, nhưng nghe vào trong tai nữ sinh lại chẳng khác tiếng của tử thần đang vẫy gọi. Nữ sinh sắc mặt trắng bệch, đôi tay run run từng chút từng chút vươn gần tới điện thoại, rồi cắn răng mở máy ra.
"Thông báo từ nhà vua:
Số 78 Kim Teayon đã quá mười hai giờ đêm nhưng vẫn không hoàn thành mệnh lệnh, vì vậy bị phán tội treo cổ."
- Không.
Nữ sinh thét lên chói tai, trong mắt tràn đầy một cỗ tuyệt vọng. Chợt cô như phát điên, vội vã bò dậy mở cửa lao nhanh ra ngoài. Tiếng bước chân dồn dập phá vỡ hành lang tĩnh lặng, nữ sinh cắm đầu chạy một mạch, rất nhanh đã gần tới cổng trường. Chỉ là đúng lúc nữ sinh chạy qua một thân cây, bất chợt dưới chân trượt ngã, theo sau cả người đổ về phía trước. Mà trước mặt nữ sinh, không biết từ lúc nào đã có một sợi thòng lọng treo sẵn ở đó, rất ăn khớp mà tròng vào cổ nữ sinh, theo sau đem cả người cô nhấc lên khỏi mặt đất, treo lủng lẳng trên cây.
- Ặc, ặc...
Nữ sinh liều mạng vùng vẫy, hai tay cố sức muốn đem sợi dây thừng ra khỏi cổ mình, móng tay cắm vào da thịt đến chảy máu. Chỉ là tất cả đều là phí công, nữ sinh giãy dụa khoảng vài phút sau, cả người giật lên vài cái, theo sau triệt để tắt thở.
Trong bóng đêm, ánh trăng mờ nhạt soi xuống sân trường, thấp thoáng có thể thấy một thân người treo lủng lẳng trên cây, lưỡi lè ra, hai mắt trắng dã nhìn về phía cổng...
* * *
Sáng hôm sau, năm người Thiên Ma chiến đội dậy thật sớm, cùng nhau tập họp ở đại sảnh khách sạn bàn bạc. Ảnh Sát cầm ra một chiếc laptop, điểm vào một thư mục trong đó, theo sau quay màn hình ra cho mọi người cùng chứng kiến.
- Đêm hôm qua tôi nghiên cứu lại hồ sơ của vụ này, phát hiện ra một việc rất kỳ lạ.
- Điều gì?
Vô Hư hứng thú hỏi. Ảnh Sát nhìn qua gã, thấp giọng nói:
- Tất cả những người chết đi này cứ ba mươi người một nhóm chia thành ba nhóm nhỏ. Mà người trong những nhóm này, thời gian tử vong đều cách nhau một ngày. Tất cả đều bắt đầu từ ngày mười lăm tháng trước, đến hôm qua là ngày mười lăm tháng này, vừa tròn một tháng. Như vậy trung bình một ngày đều có ba người chết đi, kéo dài lặp đi lặp lại.
- Còn gì nữa không?
Trương Hàm hỏi, hắn mơ hồ cảm giác được một cỗ bất an, nhưng lại không biết nguyên do từ đâu. Chỉ là linh cảm của hắn từ trước tới giờ đều rất chuẩn, nói như vậy nhiệm vụ lần này thực sự sẽ có nguy hiểm tới tính mạng của bọn họ. Chỉ là việc này hắn cũng không nói với bất cứ ai trong đội.
- Đối tượng tử vong đều là học sinh cao trung, có cả lớp mười mười một mười hai. Hơn nữa người tử vong đầu tiên là một nữ sinh lớp 10 trường Hansung, về sau hơn hai mươi người bị hại tiếp theo đều là học sinh trường này. Vì vậy...
- Vì vậy cô suy đoán ngôi trường này rất có thể là khởi nguyên của vụ việc?
Vô Hư hỏi. Ảnh Sát gật đầu, tiếp theo nói:
- Hôm qua tôi đã báo cáo việc này với tổ chức, tổ chức ra lệnh muốn chúng ta xâm nhập vào trường Hansung để tìm hiểu. Thân phận của mọi người cũng đã sắp xếp, xế chiều hôm nay chúng ta sẽ vào trường.
Dứt lời, Ảnh Sát lấy ra năm cặp hồ sơ, phân biệt chia cho mọi người. Trương Hàm nhận lấy phần của mình, mở ra xem, nhất thời thần sắc hơi quái dị:
- Lại làm giáo viên Anh ngữ hả?
Trong hồ sơ chính là giấy giới thiệu vào trường, bằng tốt nghiệp sư phạm, và các loại văn bằng tiếng Anh. Hồ sơ còn ghi rõ thân phận mà hắn cần giả mạo, là một gã ngoại quốc giáo sư, được thuê để dạy bộ môn tiếng Anh cho trường Hansung. Điều này nhất thời khiến Trương Hàm thấy khá mới lạ, hắn chưa từng nghĩ bản thân lại có ngày sẽ trở thành giáo viên. Phải biết hồi còn đi học, Trương Hàm từng là một trong những học sinh nghịch ngợm nhất lớp, luôn khiến cho chủ nhiệm phải đau đầu.
Bất chợt Ota ngồi cạnh hắn chợt hú lên một tiếng quái dị, vô cùng phẫn uất nói:
- Mẹ nó, tại sao tôi lại phải làm bảo an? Không công bằng, tuyệt đối không công bằng.
Ảnh Sát lườm hắn một cái, lạnh giọng nói:
- Trông ngươi cái đức hạnh này, lại còn muốn làm giáo viên?
- Cái này, ít ra thì cũng có thể làm giáo viên thể dục chứ?
Ota không phục nói, chợt hắn phát giác mọi người đều quay ra dùng ánh mắt quái dị nhìn nhìn thân thể tròn vo của mình, hắn đành biết điều câm mồm. Chỉ là Ota trong lòng vẫn còn hậm hực, hắn lén nhìn qua hồ sơ của Vô Hư. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn Ota không nhịn được cười to, vô cùng vui sướng chỉ vào Vô Hư nói:
- Ha ha ha, tên trọc ngươi cũng có ngày hôm nay.
Vô Hư hừ lạnh, điệu bộ vô cùng buồn bực. Hắn vừa nãy còn vì lần này thâm nhập vào trường cấp ba mà vô cùng hưng phấn, trong đầu đã đầy hình ảnh các em nữ sinh mặc váy ngắn đi qua đi lại, ai ngờ thế sự trêu người a. Trương Hàm thấy vậy cũng tò mò nhìn qua, đập vào mắt hắn là mấy chữ: "Thầy quản giáo khu ký túc xá nam sinh." Trương Hàm suýt chút bật cười, gương mặt nhịn đến đỏ bừng. Hắn bỗng nhiên cảm thấy bản thân được làm giáo viên Anh ngữ là một việc vô cùng không tệ.
- Anh Trương Hàm, Anna phải làm học sinh lớp mười này. Anna không muốn đi học, không muốn làm bài đâu, chán chết.
Anna ngồi cạnh chợt kéo tay áo hắn, môi chu lên, điệu bộ buồn khổ nói. Trương Hàm cười cười an ủi nàng vài câu, dù sao cũng không phải thực sự đi học, không cần thiết phải chăm chỉ làm gì, Anna nghe vậy sắc mặt mới hòa hoãn, vui vẻ trở lại.
- Còn cô đảm nhiệm thân phận gì?
Chợt Trương Hàm nhớ ra Ảnh Sát nãy giờ vẫn không nói gì, hứng thú hỏi. Ai ngờ Ảnh Sát quay qua lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt sát khí nồng nặc:
- Giáo viên Toán Học.
- GÌ vậy chứ?
Trương Hàm khó hiểu nhìn nàng, thầm nói làm giáo viên Toán thì sao, lại không phải bắt cô đi dọn vệ sinh, làm gì sắc mặt như đưa đám vậy. Lúc này Anna ở bên cạnh khều nhẹ hắn, nói khẽ:
- Chị Ảnh Sát lúc đi học đặc biệt dốt Toán, thi học kỳ từng hai lần bị 1 điểm, từng suýt chút lưu ban vì môn này đó.
Trương Hàm ngẩn ra, ánh mắt nhìn Ảnh Sát nhất thời có chút là lạ. Nữ nhân này bề ngoài có vẻ thông minh tài trí, không ngờ lúc đi học lại thuộc dạng "đần" như vậy nha.
- Nhìn cái gì?
Ảnh Sát hừ lạnh nói, ánh mắt gần như đã muốn giết người. Trương Hàm khẽ nuốt nước bọt, vội vã xua tay:
- Không nhìn, không nhìn. Giáo viên Toán giỏi, ha ha, phải thông minh mới làm được giáo viên Toán đúng không?
Cứ như vậy năm người xem kỹ lại hồ sơ thân phận của mình, chiều nay, bọn họ sẽ bắt đầu bước chân vào trường Hansung, giải mã sự việc bí ẩn lần này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện