Hắc Ám Chi Quang
Chương 33 : Hong Kong dậy sóng.
Người đăng: Ẩn Hồng
Ngày đăng: 00:43 09-09-2018
.
Ba người rời khỏi Disneyland, đi vào một ngõ nhỏ gần đó. Thân ảnh Ảnh Sát từ từ hiện ra, tay vẫn nắm lấy cổ của nữ nhân kia. Nữ nhân gương mặt vặn vẹo, thân hình kịch liệt giãy dụa, nhìn qua giống như một con dã thú.
Rầm!
Ảnh Sát vung tay ném mạnh nữ nhân vào tường, một chân dẫm lên mặt nàng, nhìn qua mọi người nói:
- Nữ nhân này chỉ còn là một bộ thi thể, linh hồn sớm đã tiêu vong. Cái này gần giống với hành thi, nhưng khí lực còn lớn hơn một chút.
Anna tiến tới xem xét nữ nhân, hơi nhíu mày:
- Trong người nàng có một bộ phận là ám năng lượng, nhưng càng nhiều là quỷ khí. Nữ nhân này không giống như là bị oan khuất gì chết đi sinh ra thi biến, mà càng nhiều giống như bị người luyện chế.
- Luyện chế?
Mọi người nghe vậy khẽ trầm ngâm. Nếu như là có người làm, vậy việc này không đơn giản rồi. Lúc này từ đầu ngõ một người đi tới, chính là Vô Hư.
- Ngươi chơi cũng vui vẻ quá nhỉ?
Ảnh Sát nhìn qua hắn, hơi lạnh giọng nói. Vô Hư cười gượng hai tiếng, tiếp đến ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát nữ nhân. Một lúc sau hắn sắc mặt ngưng trọng nói:
- Không phải là luyện chế, mà là bị lây nhiễm.
- Lây nhiễm? Giống như bệnh dịch ư?
Trương Hàm kinh ngạc hỏi, hắn còn chưa nghe nói qua bị lây nhiễm biến thành quỷ đấy.
- Gần giống như vậy. Nói thế nào nhỉ, đây là một loại nguyền rủa, sẽ do một quỷ vật làm ra, nguyền rủa những người gặp phải nó, theo sau biến họ thành một loại sinh vật nửa người nửa quỷ, gần giống như là hành thi, hay là zombie của phương Tây vậy.
Vô Hư cúi sát mặt quan sát đồng tử của nữ nhân, thuận miệng giải thích.
- Nhưng những loại quỷ quái này thường thường chỉ có ở trong lăng mộ hay là các nơi bị phong ấn mà thôi, tại sao thành thị lại xuất hiện được?
Ảnh Sát nhìn bộ dạng của nữ nhân, chân mày khẽ nhíu chặt. Nàng không hiểu sao có một loại dự cảm bất tường.
- Nếu như có quỷ tu chuyên môn luyện chế ra loại quỷ vật này, sau đó lại dùng nó để lây nhiễm người sống thì hoàn toàn có thể xảy ra.
Vô Hư phủi phủi tay, đứng lên nói. Mà hắn vừa dứt lời, bất chợt phía ngoài ngõ nhỏ chợt vang lên một tiếng nổ mạnh. Mọi người hai mắt nhìn nhau, Ảnh Sát dưới chân khẽ đạp đem đầu lâu của nữ nhân dẫm nát, theo sau cả đội chạy ra ngoài ngõ nhỏ.
Cảnh tượng trước mắt nhất thời khiến bọn họ sững sờ. Trên đường, hai cỗ xe hơi đâm mạnh vào nhau, trong đó một xe đầu máy còn đang bốc cháy. Mọi người đang xúm đông vào xem xét, cũng có người đã lấy điện thoại ra báo cảnh. Bỗng nhiên, từ chiếc xe cháy, cả mặt kính đằng trước của chiếc xe đột nhiên bị đập vỡ, một người đàn ông nhảy bật ra ngoài. Trên mặt hắn đầy máu, tóc tai rũ rượi, nhưng hai mắt hắn lại long lên sòng sọc, giống như một con dã thú bò lổm ngổm xuống đường. Tiếp theo, tên này hú lên một tiếng quái di, lao vào một người gần đó. Hắn đè đối phương xuống đất, miệng há ra nhắm thẳng đến yết hầu người nọ.
- Cút.
Trương Hàm nhanh chóng lao tới, một đạp đem gã đàn ông bắn ra ngoài. Nhưng tên này hơi ngọ nguậy lại nhanh chóng bò dậy, hai mắt trợn trừng nhìn Trương Hàm, theo sau nhảy bổ về hắn.
Rầm!
Trương Hàm vung tay túm lấy cổ áo hắn, sau đó quăng mạnh xuống đường. Đầu lâu của gã đàn ông bị đập nát bét, thân hình hơi giãy dụa vài cái liền bất động.
- Giết người, giết người rồi.
- Á, chạy mau.
Hành động của Trương Hàm nhất thời gây nên những người xung quanh thét toáng lên, chen lấn nhau bỏ chạy. Trương Hàm khẽ thở dài, nhìn qua Ảnh Sát. Ảnh Sát hơi trầm ngâm, nàng có thể mơ hồ nghe được các nơi khác trong thành phố cũng vang lên vài tràng nổ mạnh, e rằng không phải chỉ mỗi nơi này xảy ra vấn đề. Nàng thở sâu, theo sau quay qua Ota ra lệnh:
- Đem trang bị không gian của chúng ta lấy ra, mặc vào chiến phục, chuẩn bị tác chiến, ngay lập tức.
Ota lúc này cũng không còn bộ dạng cười đùa cợt nhả, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu. Năm người quay lại ngõ nhỏ, Ota từ trong ngực lấy ra một hộp nhỏ bằng sắt, bên trên còn có một nút tròn màu đỏ. Ota nhấn nút, nhất thời hộp sắt tỏa ra quang mang hồng nhạt, mọi người thấy vậy thò tay vào trong hồng quang, tự lấy ra vật dụng của mình.
Trang bị không gian này là vật phẩm chuyên dụng do tổ chức cấp cho mỗi chiến đội, bên trong lưu trữ một mét vuông ám không gian, dùng để gửi lại vật phẩm chung cho toàn đội. Chiến phục của bọn họ là một bộ trang phục bó sát người màu đen, chỗ các khớp nối còn có một vài đường nét hoa văn màu bạc. Giữa ngực chiến phục khắc một mặt quỷ lạnh lùng to bằng bàn tay, chính là biểu tượng của Thiên Ma chiến đội. Chiến phục này cũng không cần bọn họ phải tự mặc vào, mà giống như một chất lỏng màu đen, sẽ tự động trải dài phủ kín thân thể mỗi người.
Chiến phục này ngoài khả năng chống chịu tổn thương mạnh mẽ ra, tăng cường thân thể tố chất còn có các loại tăng phúc phối hợp với năng lực của từng người, là do tổ chức tự thân định chế. Chỉ là thứ đồ này chỉ dùng trong những trường hợp chiến đấu giữa các dị năng giả với nhau, đối với các nhiệm vụ L mà mục tiêu phần lớn là quỷ vật tác dụng không lớn, vì vậy lần trước bọn họ làm nhiệm vụ không mang theo. Nhưng lần này khác biệt, e rằng sẽ phải đối mặt với các dị năng giả khác, bọn họ cần thiết cẩn thận.
Trương Hàm mặc xong chiến phục, nhất thời cảm giác được toàn thân tràn ngập sức mạnh, các hạng thân thể tố chất đều được tăng cường ít nhất hai thành. Điều này làm hắn không khỏi cảm thán tổ chức cường đại, qua đó cũng có thêm phần tin tưởng với mục tiêu của Cổ.
Ảnh Sát đợi mọi người trang bị xong xuôi, khẽ đảo tay, hai thanh dao găm màu bạc liền xuất hiện trong tay nàng. Nàng nhìn qua cả đội, tiếp theo hơi trầm ngâm nói:
- Tình hình hiện tại chúng ta không biết toàn bộ Hong Kong đã có bao nhiêu người bị nhiễm, nhưng phải coi đây là một lần sinh hóa nguy cơ. Việc này rất lớn, nhất định sẽ có người của chính phủ tham gia, hơn nữa phân bộ của tổ chức ở đây là Thiên Thi chiến đội cũng sẽ có người tới. Điều tôi quan tâm nhất hiện tại là rốt cuộc kẻ đứng sau việc này là một người hay một tổ chức.
Vô Hư nghe vậy khẽ nhíu mày. Hắn trong tay cầm một cây gậy màu vàng kim, hai tai cũng đeo lên hai đôi vòng vàng to lớn, lúc này Vô Hư cầm gậy chỉ về phía cái xác của nữ nhân lúc trước nói:
- Là một người hay một tổ chức hiện tại đối với chúng ta cũng không quan hệ. Việc cấp bách là tìm ra kẻ này, theo sau ngăn chặn việc hắn tiếp tục phát tán nguyền rủa. Tổ chức chúng ta được toàn thế giới chính phủ ngầm cho phép tồn tại một phần là vì lực lượng của chúng ta rất mạnh, có thể hoàn toàn đủ đối kháng vớii sức mạnh của quân đội vài quốc gia liên hợp lại. Nhưng quan trọng hơn là chúng ta giúp bọn họ xử lý một phần các mối nguy hại siêu tự nhiên xảy ra. Việc này nếu làm không tốt, để quy mô lây nhiễm lan rộng, vậy tổ chức nhất định sẽ chịu áp lực từ toàn bộ các nước khu vực Đông Á.
- Nói đúng, chỉ là làm có biện pháp tìm ra kẻ chủ mưu sao?
Ảnh Sát gật đầu tán đồng quan điểm của Vô Hư, theo sau nhìn hắn trông mong hỏi. Nhưng Vô Hư lắc nhẹ đầu, thở dài nói:
- Trước mắt chưa thể tìm ra. Giữa những người này và vật chủ nhất định tồn tại liên hệ, nguyền rủa cũng không phải vô duyên vô cớ mà bị nhiễm được, con quỷ vật này chắc chắn đang nằm ở đâu đó xung quanh đây. Chỉ là ít nhất phải đợi đến số người lây nhiễm nhiều lên một chút, quỷ khí đậm đặc lên tôi mới có thể thông qua đó tìm được phương hướng của nó.
Ảnh Sát hơi thất vọng lắc đầu, nhưng nàng cũng biết việc này nhất thời không thể làm gì, vì vậy quay sang những người khác nói:
- Nhiệm vụ của chúng ta hiện tại là ngăn chặn và tiêu diệt những kẻ bị lây nhiễm làm ra hành động nguy hại cho thành phố, sau đó tận khả năng phối hợp với người của chính phủ nơi này và người của tổ chức chúng ta đến. Nhớ kỹ, không nên xung đột với người của chính phủ, nhưng cũng phải cẩn thận dị năng giả phía sau màn hoặc tổ chức khác, rõ chưa?
- Đã rõ.
Mọi người sắc mặt ngưng trọng gật đầu. Bọn họ cũng biết việc lần này e rằng quy mô sẽ rất lớn, làm không khéo toàn bộ Hong Kong cũng phải đi tong. Anna nắm chặt nắm tay, nàng hơi có chút khẩn trương. Ota và Trương Hàm nhìn nhau, trong mắt dần bốc lên chiến ý. Vô Hư hơi chắp tay, niệm một tiếng phật hiêu. Ảnh Sát đi ra đầu ngõ, hơi nghiêng tai lắng nghe. Toàn bộ thành phố đâu đâu cũng xuất hiện hàng loạt tiếng nổ mạnh, hơn nữa mơ hồ còn nghe thấy những âm thanh thét lên hoảng sợ. Tình hình, đã càng lúc càng trở nên ác liệt.
- Đi thôi, đánh một trận nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện