Hắc Ám Chi Quang

Chương 30 : Kế Hoạch Du Lịch

Người đăng: Ẩn Hồng

Ngày đăng: 00:13 05-09-2018

.
- Xem gì vậy? Ota bước vào phòng bếp, vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ, ngáp dài hỏi. - Tin tức, hôm qua ở Hong Kong xảy ra một vụ giết người phân thây. Trương Hàm nhìn qua gã béo, thằng này không phải nói hôm qua đi ngủ sớm sao, làm sao giờ vẫn một bộ mơ mơ màng màng vậy. - Ghê như vậy? Chà chà, đầu năm nay càng ngày càng nhiều chuyện giật gân nha. Cái gì mà thiếu niên cướp tiệm vàng sát hại cả nhà người khác, rồi cái gì nhóm nữ quái bắt cóc cưỡng hiếp nam giới. Thế giới này càng lúc càng đen tối thật. Ota hai tay ôm lấy người, vẻ mặt đáng thương, một bộ bảo bảo rất sợ hãi. Chỉ là nhìn dáng vẻ của hắn, người khác rất muốn đạp cho một cước. -Tên mập nào nói hôm qua là sẽ đi ngủ sớm giữ gìn sức khỏe ấy nhỉ? Hôm qua lúc tôi sang phòng anh định rủ anh uống bia, vậy mà không thấy ai nha. Nghe đâu đội trưởng đã quy định buổi tối nhất định phải có mặt tại biệt thự, người vi phạm thì... hắc hắc. Trương Hàm cố ý nói to, dọa tên mập vội xông lên bịt miệng hắn lại, vẻ mặt cầu khẩn nói: - Được rồi, được rồi người anh em. Là tôi sai, lần sau sẽ dẫn cậu đi cùng, ok? Gái nước Pháp cực kỳ phong tình đó. - Hừ! Tôi mới không thèm đi. Trương Hàm bĩu môi, quay qua tiếp tục xem tin tức. Một lúc sau, phòng bếp đã tụ tập đủ người. Cùng nhau ăn bữa sáng đã trở thành thông lệ của bọn hắn, nếu như không có lý do gì đặc biệt thì đều không ai từ bỏ. Anna cầm lên một cốc sữa bò, hơi nhấp môi, chợt quay qua Trương Hàm hỏi: - Hôm nay anh có dự định gì không? - Làm sao vậy? Trương Hàm hơi ngạc nhiên, bình thường không thấy cô bé này hỏi hắn như vậy a. - Là như vậy, nhiệm vụ mới hoàn thành xong nên trong thời gian ngắn chúng ta cũng không có việc gì. Em muốn rủ mọi người cùng đi du lịch. - Du lịch? Trương Hàm mắt trợn tròn, có chút không thể tưởng tượng. Trong suy nghĩ của hắn người như bọn họ không phải là bình thường không thể gặp sáng sao, dù sao cả đám đều là đối tượng bị truy nã. - Du lịch thì có gì mà lạ. Chẳng lẽ chú mày nghĩ đám chúng ta chỉ có biết nhiệm vụ, nhiệm vụ, xong lại trốn chui trốn nhủi như chuột sao? Bình thường ra ngoài thả lỏng một chút cũng rất tốt nha. Ota vỗ vỗ vai Trương Hàm, một bộ người từng trải. - Nhưng không phải thân phận chúng ta đều là kẻ bị truy nã à? Trương Hàm hỏi. Ảnh Sát lúc này đột nhiên mở miệng: - Truy nã thì sao chứ? Dù sao cũng chỉ là mấy việc vặt. Các quốc gia sẽ không vì những chuyện này mà thực sự trở mặt với tổ chức đâu. Chỉ cần anh không đột nhiên phát cuồng giết sạch cả một tỉnh trở nên, còn lại mọi việc đều dễ nói cả. Lại nói Anna, em định đi đâu? - Đi Hong Kong. Em muốn đến Disneyland chơi. Anna hai mắt long lanh, bắt tay Ảnh Sát nũng nịu nói. Ảnh Sát khẽ mỉm cười xoa đầu nàng, hơi trầm ngâm một chút rồi nói: - Hong Kong cũng được. Chúng ta ngồi máy bay bình thường, không nên làm kinh động đến phân đội đóng ở bên kia. Anna nghe vậy vui vẻ reo lên một tiếng, tiếp sau ánh mắt trông mong nhìn về phía ba gã đàn ông. Trương Hàm gật nhẹ đầu, Ota càng là hắc hắc cười, vẻ mặt bỉ ổi lẩm bẩm: - Hong Kong nha, nghe nói con gái Hong Kong đều chân dài da trắng, nhất định phải thử một chút mới được. - Câm mồm đi tên béo. Ở đây còn có trẻ nhỏ đấy. Ảnh Sát hai mắt lạnh buốt nhìn qua Ota, dọa cho tên mập vội vã ngậm miệng. Mà một bên Anna thì bĩu môi: - Em mới không phải trẻ nhỏ nhé. Năm nay người ta mười lăm tuổi rồi đấy. - Rồi rồi, em là người lớn, được chưa? Ảnh Sát gõ nhẹ lên trán nàng, theo sau quay qua người duy nhất nãy giờ không lên tiếng: - Còn ngươi thì sao, tên trọc. Vô Hư không nói gì, đặt dao nĩa xuống bước ra khỏi phòng. Chưa đầy năm phút sau, mọi người nghe thấy tiếng giày da lạch cạch đi vào, cả đám nhìn qua, nhất thời trợn mắt há mồm. Gã trọc này không biết từ lúc nào đã đổi bộ tăng y trên thân bằng một bộ suit trắng phau, trên mặt đeo kính râm, dưới chân là đôi giày da bóng loáng. Vô Hư mặc kệ ánh mắt của mọi người, rất tự nhiên kéo ghế ngồi xuống, hai tay hơi mở ra, tiện hề hề mở miệng: - Các thiếu nữ Hong Kong xinh đẹp, bần tăng... tới đây. - Cút! Nhất thời trong phòng bếp dao đĩa tung bay, tất cả đều hướng Vô Hư ập tới. Hắn quá sợ hãi, vội vã mở cửa chuồn mất. Đợi cho tên trọc trốn mất dạng rồi, Ảnh Sát bèn đứng dậy, nhìn qua mọi người bình thản nói: - Vậy thì, đến Hong Kong thôi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang