Hắc Ám Chi Quang

Chương 28 : Kết Thúc

Người đăng: Ẩn Hồng

Ngày đăng: 01:25 02-09-2018

.
Bóng tối, mang theo lấy áp lực khổng lồ đè nặng lên lồng ngực Trương Hàm khiến hắn không thể hô hấp. Miệng của hắn bị đôi tay kia banh ra hết cỡ, giống như muốn đem khuôn mặt hắn xé thành hai nửa. Máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng hắn, ướt đẫm ngực, từng giọt từng giọt rơi vào đêm tối. - Xuống dưới cùng ta đi. Nữ quỷ cười lên ghê rợn, bàn tay càng thêm dùng lực, mơ hồ có thể thấy được gương mặt Trương Hàm đã bị kéo đến biến dạng. Đôi mắt hắn mờ dần đi, thân thể cũng không còn tiếp tục giãy dụa. Chỉ là ngay lúc này, một cỗ khí tức vô cùng bạo ngược từ trên thân Trương Hàm đột nhiên xuất hiện. Bàn tay hắn thoát khỏi mớ tóc trói buộc, nắm chặt lấy đôi tay của nữ quỷ. Đôi mắt vốn đã khép lại của hắn từ từ mở ra, bên trong tràn ngập huyết sắc, giống như ma quỷ từ địa ngục bò lên. Hắn mở miệng, thanh âm khàn khàn, khác lạ vô cùng: - Ta chợt nhớ ra một việc, ta đã không còn hô hấp. Vừa nói, bàn tay hắn chợt phát lực, xiết chặt lấy đôi tay nữ quỷ, từ từ nhấc ra khỏi người mình. - Ta cũng nhớ ra, ta không còn máu để đổ. Tiếng xương nứt gãy vang lên, kèm theo đó là tiếng thét chói tai của nữ quỷ. Trong mắt nó chợt hiện lên vẻ sợ hãi, đôi tay của nó không ngờ bị Trương Hàm bóp đến biến hình. - Đây là trong mộng của ta phải không? Là ngươi đem nỗi sợ hãi nhất trong lòng ta hiển hóa ra. Tóc đen bám trên người toàn bộ bốc cháy lên hừng hực, hắn cựa mình, hai tay đem nữ quỷ kéo tới gần bên người, dí sát mặt vào nó. Trong khoảnh khắc, thứ nữ quỷ chứng kiến là một đôi mắt đỏ hơn cả máu tươi, là sự điên cuồng, hỗn loạn, tà ác không gì sánh được. Nó cật lực giãy dụa muốn thoát khỏi trói buộc, nhưng đôi tay Trương Hàm như hai chiếc kìm thép, giữ chặt lấy nó. - Nếu đây là mộng của ta, vậy thì ngươi, xứng là thứ gì? Trương Hàm chợt nhếch miệng cười, theo sau dùng trán húc mạnh vào mặt nữ quỷ. Rầm! Nữ quỷ bị một húc này khiến cho gương mặt lõm vào, hét lên thảm thiết, không ngừng có khói đen từ người nó thoát ra. - Mộng cảnh khốn kiếp, ta đã từng rất sợ hãi tử vong, thực sự rất là sợ. Chỉ là có một điều ngươi không biết. Trương Hàm buông tay ra, nữ quỷ cả người xụi lơ ngã xuống. Hắn mặc kệ nó, nhìn vào không gian tối đen trước mặt, trong mắt vẻ điên cuồng càng thêm nồng nặc. - Ta con mẹ nó đã là một người chết. Lời nói vừa dứt, Trương Hàm nắm chặt tay, một quyền đánh mạnh về phía trước. Toàn bộ không gian run lên, theo sau như những mảnh gương vỡ nứt toác ra, dần dần tan biến... Mộng cảnh... phá. Trương Hàm hai mắt từ từ mở ra, chợt thấy một gương mặt trắng bệch đã gần như dí sát mặt mình. Hắn hú lên quái dị, vội vã tung ra một quyền, đem gương mặt này đánh cái nát bét, theo sau hắn vội vã ngưng thần nhìn quanh, chỉ thấy nơi đây vẫn là trung tâm làng Waku, mấy người Ảnh Sát ngay gần cạnh hắn, chỉ là mỗi người đều hai mắt dại ra, đang bị một đám thi quỷ vây quanh tấn công. Cũng may trên người bọn họ đều toát lên ánh sáng vàng mỏng manh của trấn ma phù, tạo thành một lá chắn ngăn trở đám thi quỷ ở bên ngoài. Nếu không như vậy e rằng giờ phút này đám bọn họ đã gần như thi cốt vô tồn. - Trấn ma phù thực sự là thứ tốt. Trương Hàm cảm thán một câu, cũng không kịp suy nghĩ nhiều vội vã xông lên cứu người. Hắn trước tiên xông lại chỗ Anna và Ảnh Sát, đem thi quỷ vây xung quanh bọn họ đánh giết. Thi độc của bọn chúng hoàn toàn vô tác dụng với Trương Hàm, vì vậy rất nhanh đã bị Trương Hàm giết một đám, đem Anna và Ảnh Sát cứu ra. Chỉ là hai người vẫn một bộ đờ đẫn si ngốc, nhất thời khiến cho Trương Hàm cũng không biết nên làm thế nào cho tốt. Chợt một giọng nói vang lên phía sau hắn: - Đem trấn ma phù dán vào ấn đường của họ. Trương Hàm quay lại nhìn, chỉ thấy Vô Hư không biêt đã tỉnh từ lúc nào, trên vai còn vác theo tên béo, đang phất tay đánh lui đám thi quỷ xung quanh tiến gần về phía hắn. Trương Hàm thấy vậy vui mừng quá đỗi, vội vã lấy ra trấn ma phù, dựa theo chỉ dẫn của Vô Hư dán lên trán hai cô gái. Trấn ma phù kim quang hơi lóe, theo sau ánh mắt hai người dần trở nên thanh minh, tỉnh lại. Anna toàn thân run rẩy, trong mắt còn phủ đẫm lệ. Ảnh Sát sắc mặt cũng trắng bệch, chỉ là nàng dù sao cũng là đội trưởng, rất nhanh đã bình tĩnh lại. Mấy người trao đổi vài câu, Ảnh Sát rất nhanh đã nắm giữ tình thế trước mặt, hơn nữa đối với việc Trương Hàm có thể ở trong mộng trọng thương sinh vật kia, mọi người đều vô cùng giật mình. - Trước mắt đem thi quỷ toàn bộ giết chết đã, rồi cùng đi tìm vật kia. Ảo trận theo nữ quỷ bị thương đã bị phá, hiện giờ nó chân thân nhất định là đang ở chiếc giếng kia. Nhất định phải đem nó bắt lấy. Ảnh Sát quyết đoán ra lệnh. Lần này Trương Hàm cũng không che dấu nữa, hai tay phủ lên ám năng lượng xông mạnh vào bầy thi quỷ. Vô Hư và Anna cũng đều thi triển bản lĩnh, mọi người trong mắt đều tràn ngập lửa giận, xem ra ở trong mộng cảnh bị gợi lại những kỷ niệm kia đều không tốt đẹp gì. Đám thi quỷ trước mặt rất xui xẻo trở thành chỗ cho bọn họ tiết hận. Nửa tiếng sau, toàn bộ trung tâm làng một mảnh trống trơn, thi quỷ hoàn toàn bị tiêu diệt, chỉ có trong không khí mơ hồ còn phiêu đãng vài cỗ khói đen nhàn nhạt. Trương Hàm thở ra một hơi, trong mắt không dấu được vẻ hưng phấn. Trải qua trận chiến này, năng lượng trong cơ thể hắn không ngờ đề cao tới gần một thành, đều là do hấp thu ám năng lượng từ cơ thể thi quỷ mà đạt được. Mà trong mấy người Ota thì xui xẻo nhất, toàn thân hắn có mấy chỗ da thịt bị lở loét, đều là do lúc chiến đấu lưu lại. Thằng này biến thân thành Bạch Thần Viên, vốn đã không có thủ đoạn chống cự thi độc mà thân thể lại khổng lồ, vì vậy thường thường đều trở thành mục tiêu bị ngắm tới. - Đi, tiến về cái giếng kia. Ảnh Sát đưa tay lau mồ hôi trên trán, trong mắt bốc lên sát ý dày đặc. Nỗi đau kia, nàng đã rất lâu rồi không đi nhớ lại. Nhưng không ngờ lại ở địa phương này một lần nữa bị khơi ra, điều này khiến nàng hận không thể đem con nữ quỷ kia băm thây trăm mảnh. Năm người tiến về phía giếng cạn, Anna phất tay thả ra một quang cầu, ném xuống giếng. Chỉ là tình cảnh dưới giếng lại khiến mọi người vô cùng kinh ngạc. Nữ quỷ kia lúc này đã hoàn toàn hiện ra thân hình, chỉ là bộ dạng của nó lại thảm không nỡ nhìn. Mặt bẹp dí, tóc đen trên đầu rơi rụng lả ta, hai cánh tay càng là vặn vẹo biến hình. Nó lúc này nằm bệt dưới đáy giếng, không ngừng có khói đen từ nơi miệng vết thương thoát ra Mọi người đồng loạt đưa ánh mắt quái dị nhìn về phía Trương Hàm, giống như đang nói: "Ngươi ngược nó cũng quá thảm nha". Trương Hàm xấu hổ ho khan hai tiếng. Đối với việc này hắn cũng không nhớ rõ lắm, chỉ mang máng lúc đó mình sắp ngất đi, theo sau nổi điên lên tấn công nữ quỷ, về tình cảnh lúc đó hoàn toàn là mơ hồ, giống như một hồi mộng du vậy. Nữ quỷ thấy mọi người xuất hiện, hai mắt hiện ra hung quang nhìn chòng chọc đám người. Chỉ là khi nó nhìn thấy Trương Hàm, không ngờ lại hiện lên vẻ sợ hãi, thân hình vặn vẹo muốn đứng dậy. - Đem nó bắt lấy. Ảnh Sát lạnh lùng ra lệnh. Vô Hư tiến sát miệng giếng, từ trong ngực lấy ra một túi vải màu vàng, hắn niệm một câu phật hiệu, mở ra miệng túi nhắm ngay nữ quỷ. Chỉ là lúc này Trương Hàm chợt vọt tới trước, vội vã nói: - Để cho tôi tới. Dứt lời, hắn từ trên thành giếng lao thẳng xuống, để lại mọi người ngây ngốc nhìn nhau, nhất thời cũng không biết nói thế nào cho phải. Rầm! Trương Hàm từ trên rơi xuống đạp mạnh lên người nữ quỷ. Hắn nắm chặt cổ nó, trong mắt mơ hồ có hồng quang chợt lóe. Nữ quỷ thần sắc sợ hãi, vặn vẹo điên cuồng muốn đứng dậy, nhưng Trương Hàm từ trong ngực lấy ra ba tấm trấn ma phù, theo sau một tấm dán lên trán, hai tấm dán lên chân nó. Trấn ma phù tỏa ra kim quang, dán chặt lên người nữ quỷ, nơi tiếp xúc không ngừng có khói đen thoát ra, trong không khí nhất thời tràn ngập một mùi hôi thối. Nữ quỷ gào lên chói tai, nó muốn đứng lên, muốn trốn khỏi nơi này, nhưng đều không thể làm gì. Trương Hàm cười cười, miêng khẽ hấp, khói đen thoát ra từ trên thân nữ quỷ đều bị hắn hút vào trong miệng. Nhất thời, một cỗ ám năng lượng vô cùng dồi dào tràn ngập toàn thân hắn, chạy một vòng trong cơ thể, theo sau bị chuyển hóa thành năng lượng của bản thân Trương Hàm. Mà nữ quỷ bộ dạng lấy mắt thường cũng có thể thấy được đang càng lúc càng trở nên mờ nhạt. Trên miệng giếng, mọi người đều trông thấy hành động của Trương Hàm nhưng không ai ra tay ngăn cản. Nhiệm vụ chỉ nói nếu có thể thì bắt sống đem về, nhưng đấy là trong trường hợp "có thể" a. - Hắn đang làm gì? Ota trong miệng ngậm một điếu thuốc, hiếu kỳ hỏi. - Tu luyện. Vô Hư đáp. - Tu luyện? Chẳng lẽ tên kia trong cơ thể chính là ám năng lượng? Ota không nhịn được kinh hô. Anna trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Ám năng lượng, chính là năng lượng đại biểu cho một thế giới khác hoàn toàn tương phản với thế giới mà mọi người đang sống, nó chính là năng lượng của tử vong. Trương Hàm có thể hấp thu nó, vậy hắn chẳng lẽ không phải sinh vật sống sao? Chỉ là hai người Vô Hư và Ảnh Sát đối với việc Trương Hàm hấp thu ám năng lượng đều rất bình tĩnh, từ rất sớm họ đã nhìn ra manh mối, trước mắt chỉ là khẳng định mà thôi. - Lại nói con nữ quỷ này còn rất lợi hại. Tuy là B cấp nhưng ảo thuật lại vô cùng khó chơi, hơn thế nữa nó dường như là oán linh kết hợp với một loạt yêu quái nào đó mà thành, vì vậy có thể vừa tạo ra mộng cảnh vừa chế tạo thi quỷ. Vô Hư nhìn thân hình nữ quỷ đã biến gần như trong suốt, mở miệng nói. Ảnh Sát nhẹ gật đầu, từ trong ngực lấy ra một quyển sổ cũ nát. - Đúng là kết hợp với yêu quái mà thành một loại dị dạng sinh vật. Nữ nhân này vốn là một người ngoài làng, đi tham quan núi Phú Sĩ, lạc đường qua nơi đây không ngờ bị hai tên con trai của trưởng làng nhốt lại cưỡng bức. Về sau nàng tìm cách chạy trốn, ai dè bị cả dân làng này đổ xô đi tìm nhốt lại, bọn họ là sợ nữ nhân này chạy ra ngoài báo cảnh sát sẽ làm cho làng gặp phiền phức. Nữ nhân này trong cơn tuyệt vọng, cuối cùng đành nhảy giếng tự sát. Cuốn sổ này chính là do nàng ghi lại trong thời gian bị nhốt ở đây. - Thật là một lũ súc sinh đáng chết. Ota không khỏi mắng to. Dù hắn cũng là người Nhật Bản, nhưng hành động của đám người này không khỏi khiến hắn vô cùng giận dữ. - Nàng chết oan cuối cùng biến thành oán linh có thể lý giải. Chỉ là cuối cùng nàng rơi xuống giếng kia đã gặp phải vật gì, không ngờ có thể tạo thành nhiều thi quỷ như vậy, hơn nữa năng lực ảo cảnh kia cũng vô cùng khủng bố. Trong chúng ta chỉ có Vô Hư và Trương Hàm có thể dựa vào tự thân thoát ra, thực là đáng sợ. Anna mân mê cái miệng nhỏ nhắn, cô bé này dường như đã từ trong sợ hãi khôi phục lại, trở về với dáng vẻ đáng yêu thường ngày. - Trong truyền thuyết yêu quái ở Nhật có một loại yêu quái có thể làm được điều này. Vô Hư phất tay thu hồi túi vàng. Nữ quỷ kia đã hoàn toàn tan biến, vật này không cần dùng đến nữa. - Là loại nào? Anna hiếu kỳ hỏi. Vô Hư nhìn nhìn đáy giếng một lúc, xác định không còn gì dị thường mới yên tâm quay đi. - Baku. - Baku không phải là chuyên ăn ác mộng sao? Nó là linh vật tốt đó. Ota nghe vậy không nhịn được phản bác. Vô Hư cười cười, rất bình tĩnh giải đáp: - Nó chuyên ăn ác mộng không giả, nhưng nó là linh vật thì còn phải xem xét lại. Hơn nữa ngươi nói một sinh vật nếu đã có thê ăn ác mộng, chẳng lẽ không thể tạo ra ác mộng sao? - Cái này... Ota nhất thời cứng họng không trả lời được. Mà lúc này một bóng đen từ đáy giếng vọt lên. - Xem ra thu hoạch rất tốt. Trương Hàm cười gật đầu, đích thực là thu hoạc rất tốt, năng lượng trong cơ thể hắn giờ phút này so với dĩ vãng không ngờ đã nhiều hơn ba thành. Điều này nếu so với những người khác tự thân hấp thu năng lượng ngoại giới, khổ tu e rằng phải mất đến một năm trời mới có thể đạt tới. -Nếu tất cả đã xong, chúng ta trở về thôi. Việc còn lại để cho nhân viên ở nơi này xử lý. Ảnh Sát lạnh giọng nói một câu, quay người đi thẳng. Mọi người nghe vậy sắc mặt đều hiện lên sự vui mừng. Có thể sống sót hoàn thành một lần nhiệm vụ, là thực sự không dễ dàng a.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang