Hắc Ám Chi Quang
Chương 21 : Cách Thức Tu Luyện Của Dị Năng Giả
Người đăng: Ẩn Hồng
Ngày đăng: 23:14 25-08-2018
.
Đêm, ngồi trên ban công biệt thự, nhìn sóng biển từ xa đánh vào hẻm đá rì rào rì rào không ngớt, Trương Hàm nâng chai bia nhấp một ngụm, tâm tình có loại nói không nên lời sảng khoái. Lúc này Ota đi tới, trên tay còn xách theo một lốc bia, lấy ra một chai, ngồi xuống cạnh hắn.
- Suy nghĩ gì?
Ota hỏi. Trương Hàm hơi nghiêng đầu, ánh trăng chiếu rọi trên mặt hắn, hơi trắng bệch, nhưng khóe miệng lại khẽ cười:
- Nếu như cuộc sống mỗi ngày đều như vậy, thực là tốt biết bao. Thảnh thơi, vô lo vô nghĩ, thỉnh thoảng lại cùng bằng hữu nâng ly bia, chém gió một hồi, rồi an an ổn ổn mà ngủ một giấc.
- Ha ha, tôi xem cậu dường như vị giác có chút vấn đề, uống bia còn cảm giác sao?
Ota cười to, trêu chọc. Trương Hàm gật đầu, thừa nhận:
- Đúng là, không những bia mà tất cả thực vật khác ăn uống vào đều không còn cảm giác gì. Chỉ là sao chứ? Quan trọng là tâm tình mà thôi.
Ota hơi ngẩn ra, suy nghĩ một chút gật đầu đồng tình.
- Đúng là quan trọng là tâm tình. Tâm tình không tốt, ăn sơn trân hải vị thì cũng chỉ nhạt như nước ốc. Tâm tình vui vẻ dù là uống nước lọc thôi cũng mãn nguyện rồi.
- Tại sao anh lại gia nhập tổ chức?
Trương Hàm hỏi. Ota khẽ trầm ngâm, nhìn về biển, dường như đang hồi ức lại quá khứ, một lúc sau mới trả lời:
- Người thân bị hại, mà thế lực đối phương rất lớn. Lúc này tôi vừa thức tỉnh dị năng, bèn một hơi giết sạch cả ổ bọn chúng, đâu ra chừng hơn trăm người. Vê sau bị chính phủ truy nã, bị thương nặng, lại sau được Thiên Tội cứu, bèn gia nhập luôn, tính ra cũng ba bốn năm gì rồi.
- Lợi hại!
Trương Hàm khẽ cảm thán, hắn có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc ấy một tên béo hai mắt đỏ sọc, thần tình bi nộ, một thân một mình giết vào hang ổ kẻ thù, giết đến quên cả trời đất. Hai người cứ thế ngồi trên ban công câu được câu chăng trò truyện. Nói tới gia đình, Trương Hàm và Ota đều thở dài, chỉ là người trước là mang theo nhớ nhung, người sau lại là thương cảm. Lúc này lại có thêm một người nữa tới, là Vô Hư. Tên trọc này không ngờ cũng cầm lên một chai bia, rất tự nhiên mà uống.
- Lúc nãy trong bàn tiệc không thấy đại sư uống bia nha?
Trương Hàm hơi ngạc nhiên hỏi. Vô Hư khẽ chắp tay, niệm một câu phật hiệu, rất bình thản đáp:
- Lúc nãy không muốn uống, tâm chưa tới. Giờ tâm đã tới thì tự nhiên mà uống thôi.
- Uống bia không vi phạm giới luật sao?
Trương Hàm hỏi, Vô Hư lắc đầu, nói:
- Giới luật là kiêng tửu sắc, tôi uống bia không tính là vi phạm. Lại nói phật tại lòng người, tâm muốn vô câu vô thúc không bị chế ước mới có thể đạt tới đại tự tại, giới luật, nghĩ lại thì cũng là một loại trói buộc.
- Ngụy biện.
Gã béo ở bên cạnh quăng qua một cái ánh mắt xem thường, trào phúng nói:
- Anh em, cậu có thể không biết, đừng nhìn thằng này một bộ cao tăng đắc đạo, gì chứ trong điện thoại của hắn còn lưu lấy hàng loạt số của các em gái đó.
- Khụ khụ...!
Vô Hư ho khan, xem như không nghe thấy, mà Trương Hàm đã sớm trợn mắt há hốc mồm, có mím môi không cười ra tiếng. Vô Hư nhìn hắn, rất bất đắc dĩ than thở:
- Ai, miệng lưỡi người đời thực là độc, rất độc nha.
- Ha ha ha.
Trương Hàm không nhịn được phá lên cười, mà Ota càng là đã sớm cười đến quên cả trời đất. Ba người cười nói ầm ĩ một hồi, mới im lặng nhìn sóng biển. Qua một lúc lâu Trương Hàm mới lên tiếng:
- Dị năng giả chúng ta có cách nào để tu luyện không? Tôi có cảm giác bản thân vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn.
Vô Hư hơi trầm ngâm, chậm rãi nói:
- Dị năng, hay là một loại cách gọi khác của năng lượng biến dị, không đơn thuần là sinh mệnh lực trong cơ thể con người nữa. Như đạo gia pháp lực, phật gia phật lực cũng đều có thể coi như dị năng. Đã đạo gia phật gia có thể tu luyện, dị năng giả đương nhiên cũng có thể tu luyện. Mà càng là mới thức tỉnh dị năng không lâu, không gian phát triển là càng lớn.
- Chỉ giáo cho.
Trương Hàm hơi khom người, chân thành nói. Đạt giả vi sư, đối với người có thể dẫn dắt, chỉ bảo bản thân hắn đều vô cùng kính trọng.
- Chỉ giáo thì không dám, dù sao đây cũng là thường thức trong giới dị năng giả rồi, chỉ có một số người mới như cậu không biết thôi.
Vô Hư xua nhẹ tay, theo sau bắt đầu giảng giải:
- Muốn tăng lên sức mạnh của bản thân có hai cách. Cách thứ nhất là lợi dụng khoa học kỹ thuật hiện đại, cấy ghép ngoại vật phù hợp với năng lực của bản thân hoặc sự dụng trang thiết bị gì đó, qua đó khiến thực lực mạnh hơn. Như cậu xem phim thấy wolverine, captian america gì đó là như vậy. Chỉ là cái này dù sao cũng có tác dụng phụ, cụ thể thì tùy người mà định. Mà cách thứ hai thì cần thời gian lâu dài, nhưng mới là chính đạo. Đạo giáo có thổ nạp hô hấp, phật giáo có thiền định, những việc này ngoài để tâm trí thanh minh, chủ yếu là cảm nhận ngoại bộ năng lượng đồng nguyên với năng lượng trong cơ thể, qua đó chậm rãi hấp thu, kích thích năng lượng ẩn trong cơ thể toàn bộ thức tỉnh, qua đó khiến thân thể biến hóa. Trong tiểu thuyết huyền ảo có nói hấp thu thiên địa linh khí chính là ý tứ này.
- Vậy chẳng phải cần có pháp môn tu luyện hay điển tịch gì gì đó sao?
Trương Hàm hơi nghi hoặc hỏi. Vô Hư lắc đầu, lại gật đầu, giải thích:
- Điển tịch là có, nhưng không phải phù hợp với mỗi người. Mà những điển tịch này phần lớn là nói lên cách vận dụng năng lượng mà thôi, còn hấp thu đa phần đều tự dựa bản thân là chính. Dù sao thế giới này năng lượng ngàn vạn loại, dù là hai người trong cơ thể cùng có hỏa năng lượng, nhưng bản chất vẫn sẽ khác biệt. Tìm ra cách hấp thu phù hợp với bản thân nhất mới là đúng.
-Vậy tôi phải làm thế nào?
Trương Hàm hỏi. Vô Hư lúc này nhìn qua tên béo bên cạnh, khẽ cười nói:
- Thực ra cũng rất đơn giản. Trong không gian này tồn tại vô số loại năng lượng, mà năng lượng trong thân thể chúng ta chính là một loại trong đó mà thôi. Chỉ có điều người vốn là sống, năng lượng là chết, giống như hai cực âm dương của nam châm vậy. Mà năng lượng trong cơ thể do nguyên nhân này sẽ mang thuộc tính dương. Cái cần làm là là dựa vào năng lượng trong cơ thể mình để cảm ứng được năng lượng ngoại giới, sau đó giống như nam châm hấp dẫn nhau hấp thu vào trong cơ thể rồi chuyển hóa thành năng lượng của mình, ngoài ra còn kích thích thân thể tiềm năng phát triển.
Chỉ là cái này cần phải cẩn thận, hấp thu đến đâu chuyển hóa đến đấy, không cần dục tốc bất đạt. Cậu xem tên béo này là một ví dụ, hắn béo như vậy vì do hấp thu quá nhiều ngoại giới năng lượng mà không chuyển hóa được, do đó tồn đọng lâu ngày biến thành một loại mỡ thừa đó.
- Cút mẹ mỡ thừa đi, đây là năng lượng dữ trữ, hiểu không? Là do thể chất của ta đặc biệt mới có thể chứa đựng nhiều năng lượng như vậy, tên trọc ngươi là hâm mộ không được nên ghen tị đúng không?
Ota đang nằm cũng trúng đạn, rất tức giận mắng to. Vô Hư hắc hắc cười, rất khinh thường không thèm đáp lại. Điều này khiến Ota càng điên tiết, vì vậy hai người rất nhanh sảo thành một đoàn. Mà một bên Trương Hàm lại nghiêm túc nghĩ lại những lời Vô Hư vừa nói, nhưng rất nhanh hắn nhớ tới một vấn đề:
- Bóng đen kia và hội trưởng đều nói năng lượng ta thuộc về tử vong, là ám năng lượng. Năng lượng này tương phản hoàn toàn với năng lượng của sinh vật sống, trừ một số u linh quỷ quái trên thân có ra, ngoại giới là hoàn toàn không có, vậy ta phải đi đâu để hấp thu?
Ngay lúc Trương Hàm còn đang vì việc tu luyện của bản thân mà rối rắm, ở một phòng trên tầng hai biệt thự, một tiếng "ting" nhỏ vang lên, Ảnh Sát vốn đang nằm trên giường ánh mắt đột nhiên mở ra. Nàng nhìn Anna đang ngủ say bên cạnh, khẽ mỉm cười, vuốt nhẹ má nàng, theo sau rất nhẹ nhàng bước xuống giường. Từ trên bàn cầm lên điện thoại, Ảnh Sát nhìn thoáng qua nội dung tin nhắn vừa được gửi tới, theo sau sắc mặt rất nhanh trầm xuống.
Tin nhắn hiển thị là nội dung nhiệm vụ tiếp theo, một L nhiệm vụ, mà thời gian là một tuần nữa.
- Từ nhiệm vụ lần trước đến bây giờ mới chưa được một tháng, xem ra tần suất hiện tượng linh dị xảy ra càng lúc càng trở nên dày đặc. Thế giới này, sắp sửa có đại biến cách sao?
Ảnh Sát nói khẽ, ánh mắt hơi mông lung, như lo lắng, lại mơ hồ có một tia hưng phấn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện