Hắc Ám Chi Quang
Chương 19 : Phân Loại Nhiệm Vụ
Người đăng: Ẩn Hồng
Ngày đăng: 01:26 23-08-2018
.
- Vậy vai trò của tôi là gì? Ngài đã nói tôi chính là chìa khóa?
Trương Hàm cố gắng bình tĩnh lại, nhưng giọng nói vẫn hơi run rẩy. Cũng không thể trách hắn, thực sự là kế hoạch này quá điên cuồng, nhưng một khi nó thành công, sẽ khiến toàn bộ thế giới này triệt để thay đổi, trở thành... thiên đường.
- Trên người cậu, toàn bộ năng lượng đang lưu động đều là ám năng lượng, thậm chí tôi có thể nhìn ra sinh mạng của cậu cũng không phải là thể sống, mà là một loại trạng thái gần như linh hồn, vong linh, ma quỷ. Tuy tôi không biết năng lực của cậu từ đâu mà tới, do bẩm sinh, hay do nguyên nhân gì khác, những việc này thuộc về tư ẩn tôi sẽ không hỏi nhưng có một sự thật không thể phủ nhận là cậu là người dễ dàng nhất có thể tiếp cận với thế giới kia.
Cổ chậm rãi mở miệng, ánh mắt như có thể quan sát toàn thân trong ngoài của Trương Hàm, đưa hắn toàn bộ đều nhìn thấu.
- Thế giới kia, trong lịch sử dài lâu của nhân loại chúng ta, có người gọi nó là địa ngục, có người gọi là âm ty, cõi âm, còn chúng tôi hiện tại tạm gọi là Ám Giới. Những ác linh, ma quỷ tồn tại trên thế giới của chúng ta, phần lớn đều là linh hồn của nhân loại sau khi chết đi, hấp thu năng lượng của Ám Giới chuyển hóa mà thành. Hiện tại tổ chức vẫn chưa thể tìm ra cửa vào Ám Giới ở đâu, nhưng với sự xuất hiện của cậu, tôi tin chúng ta có thể làm được.
- Vậy tôi... cần phải làm gì?
Trương Hàm hơi nghi hoặc. Nếu như nói Ám Giới thực sự tồn tại, vậy bóng đen thần bí đã phục sinh hắn kia, chẳng lẽ cũng đến từ Ám Giới?
- Hiện tại việc của cậu là tham gia vào một nhóm nhỏ của tổ chức, thực hiện các loại nhiệm vụ loại L. Việc này, sẽ để Ảnh Sát giải thích rõ hơn với cậu.
Cổ đáp, theo sau hắn khẽ búng tay, cửa phòng mở ra, Ảnh Sát từ bên ngoài tiến vào. Nàng nhìn qua Trương Hàm, mắt phượng hơi hơi lưu chuyển, cũng không biết là nghĩ đến điều gì.
- Trương Hàm từ giờ sẽ trực thuộc đội của cô. Mang cậu ấy đi đi, tiện thể giải thích luôn cho Trương Hàm những vấn đề về hệ thống nhiệm vụ. Tôi có chút mệt mỏi.
Cỗ hơi hơi xoa nhẹ huyệt thái dương, phất tay ra hiệu hai người có thể rời khỏi phòng. Trương Hàm hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh đứng lên, hắn hơi gật đầu với Cổ, theo sau theo chân Ảnh Sát ra khỏi phòng. Hai người dọc theo hành lang trở lại thang máy, đến khi tiến vào bên trong, Trương Hàm không nhịn được hỏi:
- Giờ chúng ta lại đi đâu?
- Ra máy bay tiến về cứ điểm của đội chúng ta.
- Đội chúng ta?
- Là Thiên Ma chiến đội, phụ trách nhiệm xử lý các nhiệm vụ dạng L, hiện đang đóng trên một đảo nhỏ ở phía tây nước Pháp. Hầu như tất cả các chiến đội khác đều phân tán ở các nơi trên thế giới để xử lý các loại nhiệm vụ hàng ngày, rất ít có chiến đội đóng ở tổng bộ.
Ảnh Sát đáp, hai người từ trong thang máy đi ra, dọc theo đường cũ trở về chỗ đỗ máy bay. Nhưng lần này họ không ngồi trong chiếc máy bay khi đến nữa mà là tiến vào một chiếc máy bay nhỏ hơn nhiều, toàn thân đen tuyền, chỉ có khoang lái mà thôi.
- Đây là máy bay riêng của đội chúng ta."
Ảnh Sát đơn giản giải thích một câu, theo sau bắt đầu khởi động máy bay. Trương Hàm vội vã đeo đai an toàn vào, làm xong, hắn không nhịn được hỏi tiếp về vấn đề khi nãy:
- Lúc nãy hội trưởng có nói chúng ta chuyên môn xử lý các nhiệm vụ dạng L là có ý gì?
Máy bay từ từ lên cao, theo sau xuyên qua cửa căn cứ vọt thẳng vào không trung, dần dần rời xa phạm vi Nam Cực. Lúc này Ảnh Sát mới mở miệng trả lời:
- Trên thế giới này các tổ chức dị năng giả hàng đầu đều quy định các loại nhiệm vụ siêu tự nhiên cần đến dị năng giả tham gia giải quyết làm ba loại. Loại thứ nhất là S - Super, chính là chỉ những dị năng giả có hành vi gây họa đối với xã hội loài người. Loại thứ hai là L - Limbo, chỉ các dạng Ám sinh vật như vong linh, ma quỷ, thần quái hiện tượng vân vân. Mà loại cuối cùng là A - Ailen, chỉ những sinh vật tới từ ngoài không gian, nhưng loại nhiệm vụ này hầu như là không có. Mà Thiên Ma chiến đội chúng ta nhiệm vụ chủ yếu là xử lý loại L.
- Vậy cô chắc là đội trưởng?
Trương Hàm hỏi, Ảnh Sát không trả lời, xem như khẳng định. Trương Hàm nhìn nàng, không nhịn được khẽ cau mày. Sau này phải làm việc dưới trướng của nữ nhân này xem ra cũng không dễ chịu gì a, thực sự là nàng này so với băng giá của Nam Cực còn lạnh hơn.
Máy bay nhanh chóng di chuyển, như một mũi tên đen xé toạc không trung. Trong khoang lái không khí ngược lại trở nên đè nén, không ai mở miệng nói thêm gì nữa. Ảnh Sát không thích nói chuyện, Trương Hàm lại càng không muốn chủ động đi lên bắt chuyện với nàng, đừng nói đến hiện tại tên thật của nàng ta là gì hắn còn không biết đây. Nghĩ đến từ đây tới nước Pháp còn cần mấy giờ đồng hồ, hắn ngược lại rất thản nhiên nhắm mắt lại ngủ một giấc.
Chờ khi Trương Hàm tỉnh lại, nhìn ra bên ngoài, dưới chân đã là một mảnh biển rộng bao la. Lúc này Ảnh Sát ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng:
- Từ hôm nay trở đi anh sẽ tiến vào đội của tôi, vì vậy có mấy điều tôi muốn nói trước.
- Cô nói đi, tôi nghe.
Trương Hàm đáp, thái độ trở nên nghiêm túc.
- Thiên Ma chiến đội thường thực hiện những nhiệm vụ dạng L, tính nguy hiểm rất cao, lúc nào cũng có thể vứt bỏ tính mạng. Tôi không biết anh là người như nào, nhưng từ những việc anh làm cũng có thể suy đoán ra một phần tính cách của anh, rất phóng đãng, tự do, không thích bị kiềm hãm. Chỉ là từ hôm nay trở đi tôi muốn anh khi làm nhiệm vụ phải tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của tôi, vì Thiên Ma chiến đội đội viên đều coi nhau như người một nhà, nếu như anh phạm phải sai lầm gì, không chỉ bản thân anh phải chết, mà tất cả mọi người đều sẽ đi theo chôn cùng. Lời tôi nói, anh hiểu chứ?
Ảnh Sát một hơi nói ra những điều này, cả quá trình Trương Hàm không mở miệng, đều thực cẩn thận cúi đầu lắng nghe. Qua một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn thẳng nàng, âm thanh vô cùng kiên định:
- Nếu tất cả mọi người trong đội đều coi nhau như người nhà, vậy tôi cũng sẽ không ngoại lệ. Tôi tuyệt đối sẽ không làm gì nguy hại đến người nhà của mình, điểm này xin cô cứ yên tâm, đội trưởng.
Hai tiếng đội trưởng cuối cùng nói thật dõng dạc, hơn nữa còn rất chân thành. Ảnh Sát nhẹ gật đầu, khóe miệng rất nhỏ nhếch lên, dường như mỉm cười. Mà Trương Hàm lại nhìn xuống mặt biển, trong tầm mắt hắn mơ hồ có thể trông thấy bóng dáng một hòn đảo dần dần hiện rõ, đây chính là nơi mà trong khoảng thời gian rất dài sau này sẽ là nhà của hắn.
- Nhà sao...
Trương Hàm nói nhỏ, trong mắt toát ra nỗi buồn, rất nhẹ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện