Hắc Ám Chi Quang

Chương 10 : Điều Tra

Người đăng: Ẩn Hồng

Ngày đăng: 00:40 15-08-2018

.
Thủ đô, trung tâm điều tra và làm xử lý các hiện tượng siêu tự nhiên, phòng làm việc của thủ trưởng số ba. Thủ trưởng số ba là một người đàn ông trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi, hai mai bạc trắng, khuôn mặt cương nghị, nhìn qua vô cùng nghiêm khắc. Lúc này hắn đang chăm chú xử lý đống văn kiện trước mặt, bỗng cửa phòng gõ vang. - Vào đi. Thủ trưởng mở miệng, theo sau từ ngoài đi vào hai người một nam một nữ mặc quân phục. Nam thân hình vạm vỡ, toàn thân cơ bắp vô cùng khoa trương. Nữ dáng người lại nhỏ nhắn xinh xắn, trên tay còn cầm một tập hồ sơ. Hai người sau khi vào phòng đều đứng thẳng người, cúi chào theo nghi thức quân đội. Thủ trưởng khẽ gật đầu, ánh mắt tập trung vào tập hồ sơ người nữ cầm trên tay. - Có chuyện gì? Cô gái bước ra một bước, hai tay đưa hồ sơ đặt lên bàn, nghiêm giọng nói: - Báo cáo, chúng tôi phát hiện ra một vụ án nghi là thuộc dạng S. - Dạng S? Thủ trưởng mày nhăn lại. Trong trung tâm này, các loại hiện tượng siêu tự nhiên được chia thành ba loại, trong đó dạng S là có dị năng giả dùng năng lực gây án, làm ảnh hưởng tới trật tự xã hội. Hắn tiện tay cầm tập hồ sơ lên, mở ra xem. Hai nam nữ quân nhân đối diện thấy vậy lặng im không lên tiếng. Qua một lúc sau, thủ trưởng mới đặt hồ sơ xuống, trầm giọng nói: - Trong vòng một tháng liên tục gây ra mười vụ giết người, hơn nữa người bị hại đều có thân phận cao quý, đặc biệt nhất là còn có một danh phó bí thư cũng bị ngộ hại. Thực sự là gan to bằng trời. Nói tới đây, hắn không nhịn được đập mạnh tay xuống bàn đánh rầm một tiếng, hai nam nữ quân nhân thân hình khẽ run lên, nhưng vội vã đứng nghiêm lại. Lúc này cô gái mở miệng: - Báo cáo, xét thấy người bị hại đều có thân phận đặc biệt, bên người luôn có các lực lượng an ninh bảo vệ, vì vậy người bình thường hoàn toàn không có năng lực làm được điều này. Vì vậy chúng tôi nghi là do dị năng giả làm. Thủ trưởng khẽ gật đầu, lại hỏi: - Những người bị hại này có điểm chung gì? - Báo cáo, qua điều tra những người này đều có hành vi lợi dụng chức quyền để phạm tội, hơn nữa đều đã làm chết người. Cô gái đáp. Nàng trong lòng đối với cái chết của mấy tên này hoàn toàn không có một chút thương xót nào, trái lại còn cảm thấy vui sướng. Loại xâu mọt làm hại quốc gia này theo nàng nên chết hết đi mới tốt. Chỉ là lời này nàng cũng chỉ dám nghĩ trong đầu mà thôi. - Lạm dụng chức quyền làm hại người vô tội, tội đúng là đáng chết. Nhưng dù bọn hắn có chết cũng phải chết trước pháp luật, không đến phiên những tên dị năng giả này làm anh hùng dân gian cái gì xét xử bọn hắn. Nếu ai cũng như thế, xã hội này, hành tinh này đã hoàn toàn rối loạn. Thủ trưởng lạnh lùng nói, theo sau ra lệnh: - Điều động tổ bảy toàn quân xuất động, trong vòng ba ngày bắt được kẻ bị tình nghi này về đây. - Đã rõ. Hai nam nữ quân nhật gật mạnh đầu, theo sau thủ trưởng phất tay ra hiệu cho hai người rời khỏi. Đến khi ra khỏi phòng một đoạn xa, hai người mới bất giác thở phào, nam quân nhân càng là không nhịn được rên rỉ: - Thực sư là áp lực. Mỗi một lần gặp thủ trưởng xong ra ngoài ta đều cảm thấy như vừa đi tắm xông hơi về, lúc nào cũng mồ hôi ướt đẫm lưng. Cô gái rất có đồng cảm gật đầu, nhỏ giọng nói: - Áp lực là đương nhiên. Số ba thủ trưởng không giống với hai vị kia, thủ trưởng là hàng thật giá thật dị năng giả, hơn nữa là thuộc về loại cường giả đẳng cấp cao nhất rồi. Nghe nói trước đây khi chưa về nắm quyền trung tâm, thủ trưởng là đội trưởng đội một, chuyên môn xử lý những nguy cơ thuộc dạng diệt quốc. Người như thế, trong tay không giết qua tám mươi thì cũng một trăm mạng rồi, chúng ta đứng đối diện áp lực là đương nhiên. - Thực sự là đáng sợ. Mà ta nói tên kia cũng thật đáng thương, giết mấy người xấu mà thôi, cuối cùng phải bồi theo chôn cùng. Nam quân nhân khẽ ừ, nhìn qua tập hồ sơ trong tay cô gái, không khỏi cảm thán một câu. - Lời này tuyệt đối đừng nói lung tung. Tuy rằng hắn giết là kẻ xấu, nhưng pháp có quốc pháp, gia có gia quy, không thể tùy ý giết chóc như vậy được. Nhất là hắn thân là dị năng giả lại giết người bình thường, ngươi cũng biết tính thủ trưởng số ba rồi đấy, chuyện này là hoàn toàn không cứu vãn được. Cô gái nghe thấy chiến hữu dường như trong lời nói có ý, vội vã nghiêm khắc nhắc nhở. - Ta cũng chỉ nói vậy mà thôi. Nam quân nhân cười ngượng ngùng, không đề cập đến việc này nữa. Hai người đi vào thang máy, chuẩn bị ban bố mệnh lệnh đến phòng của đội bảy. Mà lúc này tại thành phố X, Trương Hàm vẫn hoàn toàn không ý thức được một hồi nguy cơ sống còn đang đến gần. Hắn hiện đang ngồi trên ban công của một quán cafe, nằm tựa trên ghế hưởng thụ ánh nắng mặt trời chiếu rọi. Trước kia vốn không nghĩ mặt trời thì có bao nhiêu đẹp, nhưng từ khi trải qua bóng tối của tử vong, chứng kiến hàng loạt nhân tính âm u mặt trái về sau, lại bỗng thấy tia nắng của mặt trời đẹp đến kì lạ. - Nếu có thể mãi mãi nằm như vậy, luôn được mặt trời sưởi ấm thì tốt biết mấy. Trương Hàm khẽ uống một hớp cafe, nhẹ giọng cảm thán một câu. Một tháng qua, hắn giết chóc nhiều lắm, đến mức bây giờ hắn đối với việc cướp đi một mạng người đã gần như không còn quá nhiều cảm xúc. Điều này một phần là do những kẻ mà hắn giết đều tội ác ngập trời, nhưng cũng một phần do bản thân hắn đang ngày càng thay đổi, càng lúc càng trở nên lạnh lùng, dường như hắn đang trở nên ngày một giống một cỗ... thi thể lạnh băng, không cảm tình. - Có lẽ đât cũng là một tác dụng phụ của việc sống lại đi. Trương Hàm khẽ lầu bầu, chỉ là hắn cũng không thấy hối hận. Dù bản thân có càng ngày càng bước sâu vào bóng tối thì đã sao, chỉ cần giúp cho những người bị hại, những người chết oan uổng kia một cơ hội để báo thù, một hồi công lý, hắn cảm thấy dù hy sinh nhiều hơn nữa thì cũng đáng. - Chỉ là ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, không biết có khiến cho chính phủ chú ý chưa? Mà bọn họ lại sẽ dùng cách nào để đối phó ta đây? Tia nắng mặt trời chiếu vào mặt Trương Hàm, hắn bản năng hơi nheo mắt lại. Với khả năng của mình bây giờ, Trương Hàm gần như không sợ hãi lắm vũ khí của người bình thường. Dù hắn không biết bản thân có chịu được những thứ như đạn đạo hay tên lửa hay không, nhưng với tốc độ của mình, Trương Hàm cũng sẽ không ngu ngốc để bị bắn trúng. Lại nói nơi này còn trong thành phố, Trương Hàm không tin chính phủ sẽ dùng những thú vũ khí sát thương cao để đối phó hắn. Thứ khiến hắn lo ngại là những người giống như hắn, những... dị năng giả phi nhân loại. Tuy không biết chính phủ có nắm giữ những người này hay không, nhưng bản năng Trương Hàm vẫn mơ hồ lo lắng. - Ta càng ngày càng giống một phần tử khủng bố rồi. Trương Hàm cười cười tự giễu. Chỉ là so với lúc ban đầu sống lại mơ mơ hồ hồ, hắn hiện nay đã có minh xác mục tiêu sống của bản thân, hơn nữa hắn không cảm thấy mục tiêu này có gì đó sai trái cả. Vì vậy dù có phải đối lập với chính phủ, Trương Hàm cũng sẽ không lui bước.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang