[Edit] Tiến hóa chung cực của Gấu Mèo.

Chương 4 : Nửa đường giết ra Trình Giảo Hổ

Người đăng: 21302766

Ngày đăng: 16:22 29-11-2018

.
- Ha ha ha ha ha... Lothar cười đến gập cả người, bởi vì con cự mãng mắc trên cành cây bị cột thành kiểu nút hình bướm, dáng vẻ thực sự buồn cười. Thời điểm hắn trở về gốc cây vừa leo lên trước đó, liền thấy con mãng xà này tự trói mình thành nơ con bướm. Cũng không biết vừa nãy một gấu một rắn tránh né trên không trung, con mãng xà này làm thế nào tự buộc mình trên cành cây. Hiện tại, thân thể của nó bị quấn chặt trên cây, căn bản không thể động đậy. Nhìn thấy Lothar đi tới, cái miệng rắn mở lớn, phát ra thanh âm xì xì, như muốn cắn xé Lothar. - Cái này là trí thông minh chênh lệch sao? Sớm biết ngươi ngu xuẩn như thế, ta tội gì phải nhọc nhằn khổ sở đào hố nửa tháng chứ? Lothar dụi dụi con mắt, thở dài một hơi, cảm thấy có chút phiền muộn, bởi vì hố bẫy mình cần cù vất vả đào móc nửa tháng đã vô dụng rồi. Chẳng qua mục đích cũng đạt được, đối phương đã bị trói. Hắn quay người, theo đường cũ leo lên cây nấm chỗ con rắn thường ngủ. Cầm lên trường mâu bằng xương đùi thỏ tự chế, lần nữa trở về bên cạnh mãng xà. Mặc dù đối phương không thể động đậy, nhưng muốn giết nó còn là khó làm. Nhảy lên rễ cây bản trạng ( plank buttresses root) trước mặt mãng xà. - Ai bảo ngươi đuổi theo lão tử, ngươi lợi hại đến đâu, đến cắn ta, cắn đi ~ Uốn éo cái mông, dùng cái đuôi hình vòng trêu chọc mãng xà. Mãng xà tức đến hổn hển rít gào, nhưng mà nó căn bản không di chuyển được. Lothar suy tư đánh giết nó như thế nào. Lân phiến cứng rắn bóng loáng của đối phương, Lothar thử mấy lần, trường mâu căn bản không đâm thủng. Lần nào cũng bị trượt, Lothar cố gắng đâm cây mâu vào mắt rắn, muốn trực tiếp đâm xuyên đại não giết nó. Nhưng mà đầu rắn gào thét vặn vẹo, cắn trường mâu suýt nữa kéo hắn qua. Thật vất vả tránh thoát, Lothar trực tiếp từ trên rễ cây rớt xuống cái bịch, ngã sấp xuống, gặm cỏ đầy miệng. Lần nữa leo lên cây, nhổ ra cỏ lá trong miệng. Lothar híp mắt nhỏ, bắt đầu quét mắt từ trên thân rắn. Cuối cùng ánh mắt ngừng ở phần cuối đuôi rắn bị hắn chơi qua, mang theo khe hở lạc hồng. Rốt cuộc Lothar tìm được chỗ đột phá. - Huynh đệ à, không phải là ta cố tình làm nhục ngươi, hoặc là cảm thấy hứng thú với một ít bộ vị của ngươi. Thật sự là mấy chỗ khác đều quá cứng. Phần trước của ngươi không được, ta chỉ có thể. . . Tiếp tục hành vi ban nãy. Nếu ngươi cảm thấy khó chịu thì tranh thủ thời gian chết đi. Đắc tội đắc tội. Lothar nói ngao ngô ngao ngô chính mình bất đắc dĩ cỡ nào, cũng mặc kệ đối phương có nghe hiểu hay không. Sau khi nói xong, nhấc lên cây mâu cắm vào. Phốc phốc, từng chút từng chút một! Mãng xà vốn đang hết sức giãy dụa, lập tức mở ra cái miệng to như chậu máu, rít gào không tiếng động, hai con mắt rắn tam giác đẫm lệ. Vô số lá cây bị nó giãy dụa chấn động rớt xuống. Nhưng phần đuôi của nó bị mắc ở một cây khác, nó căn bản không ngăn cản được hành vi man rợ của Lothar. Chỉ cảm thấy dị vật tiến vào trực tràng của mình, đau khổ dữ dội nương theo khoái cảm kỳ lạ mà nó chưa bao giờ thể nghiệm qua. . . Ngay ở thời điểm Lothar cố gắng phấn đấu cắm vào, mãng xà mất máu quá nhiều mà thoi thóp. Tiểu Minh bỗng chạy tới, không ngừng réo lên chi chi chi chi chi chi sau lưng Lothar, giọng điệu rất là nôn nóng. - Làm gì đó? Đi ra đi ra, không nhìn thấy ca ta đang cắm sảng khoái hay sao? Một cước đá bay Tiểu Minh dưới chân ra ngoài, nhưng đối phương lại nhào tới, ôm lấy chân Lothar. Lúc này, Lothar mới không nhịn được cúi đầu xuống, nhìn thấy Tiểu Minh duỗi móng vuốt chỉ vào một phương hướng, kêu chi chi chi. Lúc này Lothar mới cảm giác được có gì đó không đúng, nhíu mày lại. Rất nhanh phát giác được trong không khí tràn ngập mùi nguy hiểm. Lập tức rút ra trường mâu, xóa đi vết máu trên mặt đất, đi theo Tiểu Minh nấp vào trong bụi cây. Trong này có cả Đại Mao và Nhị Mao. Một con gấu mèo và ba con chuột lang cứ vậy mà lộ ra mắt nhỏ, nhìn về một phương hướng. Xào xạc xào xạc. . . Thanh âm cỏ cây chấn động càng lúc càng kịch liệt. Trái tim Lothar có chút đập mạnh hơn, bình ổn hô hấp. Từ phạm vi cỏ cây chấn động đến xem, có vẻ là một đại gia hỏa. Soạt. Cỏ cây gạt ra, một con bạch hổ to lớn nhô ra từ trong bụi cỏ. Một nháy mắt, bốn con động vật sợ đến hồn phi phách tán. Cho dù là Lothar, vừa nhìn thấy chúa tể sơn lâm cũng bị dọa cho phát sợ. Ba con tiểu đệ của hắn sợ hãi thét một tiếng kít, quay đầu bỏ chạy, trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh. Khi Lothar lấy lại tinh thần từ trong kinh hãi, bên trong bụi cỏ chỉ còn một mình hắn. Nghe được tiếng động, đầu hổ xoay sang lùm cây Lothar đang nấp. Chỉ là con hổ này rất nhanh bị con cự mãng không thể động đậy hấp dẫn. Nó chui ra ngoài lùm cây, thân thể dài hơn 3 mét cũng hoàn toàn lọt vào con mắt của Lothar. Thoát ra từ trong sợ hãi theo bản năng ban sơ, Lothar hít một hơi thật sâu, ổn định tâm tình của mình. - Mình chỉ có một miếng thịt, đoán chừng nó cũng chướng mắt. Loài săn mồi càng cao cấp thì lúc đi săn lại càng tính toán chi li. Chỉ có con mồi cung cấp năng lượng cao hơn mức tiêu hao mà bọn chúng dùng để đi săn. Bọn chúng mới có thể xuất kích, đây là bản năng của loài săn mồi, là đạo lý sinh tồn. Con bạch hổ này phát hiện Lothar, nó cũng lười bắt. Bên trong rừng rậm hoàn cảnh phức tạp, bắt được một con gấu mèo nho nhỏ. Lượng ca-lo tiêu hao cũng không phải là con gấu mèo bé xíu này có khả năng bù đắp. Cho nên, chỉ cần Lothar không trêu chọc con hổ, đối phương căn bản không để ý hắn. Mà bây giờ, con hổ này lại để mắt tới con mồi của Lothar. Một con mãng xà không thể động đậy, đây chính là một bữa tiệc lớn. Bạch Hổ nhào tới, một ngụm cắn nát đầu mãng xà. Điều này khiến cho Lothar đâm mười mấy phút cũng không đâm chết mãng xà, cảm thấy rất là xấu hổ. - Khốn khiếp! Đó là con mồi của ta! Lúc này Lothar nổi giận, nhưng mà so với con hổ này. Sức chiến đấu của cả hai cũng không phải là cùng một vị diện. Có 100 con gấu mèo như hắn cũng không phải là đối thủ của con bạch hổ này. Ngay ở thời điểm mãng xà chết, hệ thống xuất hiện nhắc nhở. 【Hiệp trợ đánh giết, lấy được 10 điểm kinh nghiệm. 】 - . . . Trầm mặc ba giây, Lothar lập tức xù lông. - Phi! 10 điểm kinh nghiệm, có khác gì so với ăn trai cò? ! Hệ thống nhắc nhở hiện lên. 【Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, nhiệm vụ chấm điểm độ hoàn hảo: F. Thu hoạch được 100 điểm kinh nghiệm. 】 - . . . 100 điểm kinh nghiệm cùng ăn 10 con trai cò khác nhau cái lông! Nếu có đơn vị đo cơn giận, thanh cơn giận của Lothar khẳng định nổ tung. Bây giờ bạch hổ làm xáo trộn kế hoạch của Lothar khiến cho hắn cực kỳ giận dữ. Phí sức cả nửa ngày, cuối cùng làm áo cưới cho một con súc sinh, Lothar có thể không tức giận sao? - Đồ khốn đáng chết, ta muốn giết ngươi! . . . Lothar cũng chỉ suy nghĩ như vậy mà thôi, hiện tại, sức chiến đấu của cả hai chênh lệch rất lớn. Đúng vào lúc này, Lothar bỗng nghĩ đến cái hố bẫy mà mình đào hơn nửa tháng. - Đợi chút. . . Hố bẫy của mình còn chưa dùng mà! 【Sau nhiệm vụ tân thủ kích hoạt nhiệm vụ tiếp theo: Tên của nhiệm vụ: Vinh quang của ta, ta đến lấy về. Nhiệm vụ mục tiêu: Đánh giết Bạch Hổ. Nhiệm vụ ban thưởng: Lần nữa đánh giá cấp bậc chấm điểm hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, tính toán gom hai lần đánh giết】 Giờ phút này, ánh mắt Lothar sáng rực lên.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang