[Edit] Tiến hóa chung cực của Gấu Mèo.

Chương 13 : Tiểu Bạch của ngươi chết không vô ích

Người đăng: 21302766

Ngày đăng: 19:28 02-01-2019

.
Lothar cẩn thận điều chỉnh vị trí của mình. Phát động tuyến thượng thận bộc phát, tái phát động Ảnh Tử Nạp Trùng. Một Nạp Trùng màu đen lớn bằng nắm tay con người, chậm rãi ngưng tự ở giữa hai tay khép hờ của Lothar. Dùng ý niệm nhắm ngay vào miệng phun tuyết thể ở phần bụng của con nhện, Lothar hạ lệnh phát động công kích. Phốc phốc. . . Trong tiếng trầm đục nhục thể xé rách, một con băng nhện sau cùng đang định trở về địa động, trong tiếng gào thét thảm thiết, trực tiếp nhảy dựng lên. Phần bụng to lớn của nó nhiều hơn một lỗ thủng lớn. Dịch thể màu ngà sữa phun ra, phun trên mặt đất sau đó đông cứng một mảng đất lớn. Nhiệt độ huyết dịch của đối phương lại có thể thấp đến thế! Danh xưng, tuyến thượng thận bộc phát, dưới song trọng chồng chất, Nạp Trùng uy lực công kích 240% cũng không phải là dùng để trưng cho đẹp. Nhược điểm phần bụng của băng nhện trực tiếp bị đánh xuyên, nội tạng nhện không biết tên rơi đầy đất, mắt thấy là không sống nổi. Hai con băng nhện khác nhìn thấy đồng bạn lọt vào công kích, phẫn nộ vung vẩy chân trước, tám con mắt kép vòng tới vòng lui. Lothar liền đứng tại trong bóng cây trước mặt bọn chúng, chỉ tiếc mấy con băng nhện này căn bản là không cách nào phát giác được hắn. Hai con băng nhện tìm không thấy kẻ công kích, phẫn nộ bới vài cái xuống bùn đất. Kéo lấy con băng nhện đã gần chết kia chuẩn bị trở về hang động. Ngay tại thời điểm bọn chúng xoay người không có phòng bị, Lothar lần nữa ngưng tụ ma lực, phóng xuất ra Nạp Trùng được cường hóa tuyến thượng thận bộc phát. Bóng đen lóe lên, lại là một tiếng hét thảm. Một con băng nhện bị đâm xuyên phần bụng, nội tạng phun đầy đất, mặt đất cháy đen lần nữa dính lên một tầng sương trắng. Một con băng nhện khác không bị công kích, tỏ vẻ triệt đệ bị chọc giận. Nó mở to giác hút, phun ra băng vụ lung tung hướng về bốn phía. Hơi thở màu trắng đảo qua, chung quanh bao trùm lên một tầng băng sương. Lothar lập tức rời khỏi vị trí cũ, từ trong bóng cây bò lên trên cây. Kiên nhẫn chờ đợi bên dưới băng nhện phun tung tóe dừng lại. Hai cái hô hấp, con băng nhện kia liền ngừng lại. Dáng vẻ giống như là thoát lực, bò trên mặt đất. Sau đó bò về phía dang động, xem bộ dáng như là muốn chạy trốn. Lothar sẽ bỏ qua nó sao? Từ trên cành cây cháy thành than cốc bay vọt xuống, đánh về phía băng nhện đang lùi bước. - Đi chết đi! Thái Sơn áp đỉnh. . . Ôi chao ta c! Trong lòng Lothar hét lớn một tiếng, chuẩn bị kết thúc thời gian chiến đấu lần này. Nhưng mà băng nhện bỗng nhiên tung người nhảy vọt một cái, tránh khỏi công kích không trung của Lothar. Lothar không có phòng bị suýt nữa là dập mặt, còn tốt phản ứng nhanh, lập tức điều chỉnh thăng bằng. Tứ chi chạm đất, phù phù một phát rơi xuống mặt đất. Không để ý tới tứ chi hơi hơi run lên, Lothar vội vàng phát động truy kích. Bắt được một cái chân của băng nhện. - Lên cho ta! Lothar meo ô một tiếng, một lần nữa sử dụng tuyến thượng thận bộc phát. Lực lượng Lothar bạo tăng, dễ dàng lôi kéo băng nhện, vứt lên, xẹt qua một nửa hình tròn trên không trung, nặng nề nện xuống mặt đất. Sau đó lại vung lên, lại nện, lại vung mạnh, lại nện. Phanh phanh phanh! . . . Tiếng trầm đục nhục thể va chạm với mặt đất hòa thành một. Đáng thương băng nhện giống như là bao cát bị Lothar vung qua vung lại, không có lực phản kháng chút nào. Quẳng 7, 8 lần, Lothar lại lôi kéo băng nhện xoay tròn, nhưng cánh tay trực tiếp ném mạnh ra ngoài. Băng nhện bay ra xa mười mấy mét trên không trung, đụng gãy mấy nhánh cây, cuối cùng đâm vào một thân cây. Lăn xuống đất, không có động tĩnh. Chỉ là chân nhện thỉnh thoảng run rẩy một chút. 【 Thành công đánh giết Băng Sương Tri Chu, lấy được kinh nghiệm 350 điểm. Đánh giá thủ đoạn đánh giết: Hung tàn phá dỡ đại đội, khen thưởng thêm 700 điểm kinh nghiệm. 】 - Kinh nghiệm thật cao. Lothar sững sờ, sau đó mừng như điên. Vẻn vẻn kinh nghiệm đánh giết vậy mà nhiều đến 240 điểm, cũng liền nói ăn nó là có 3500 kinh nghiệm. Trước tiên không quan tâm con nhện đã chết, Lothar chạy đi kết thúc hai con nhện trọng thương. 【 Thành công đánh giết Băng Sương Tri Chu, thu hoạch được kinh nghiệm 320 điểm. Đánh giá thủ đoạn đánh giết: Hoa cúc mở từng đóa (... ), khen thưởng thêm 300 điểm kinh nghiệm. 】 【 Thành công đánh giết Băng Sương Tri Chu, thu hoạch được kinh nghiệm 340 điểm. Đánh giá thủ đoạn đánh giết: Hoa cúc mở từng đóa (... ), khen thưởng thêm 300 điểm kinh nghiệm. 】 Không nhìn bộ dáng bất lực nhổ bọt của hệ thống, Lothar kéo lấy thi thể rời khỏi nơi này, chuẩn bị thôn phệ tiêu hóa những con băng nhện này, thu hoạch toàn bộ kinh nghiệm. Ngay lúc Lothar đang vui vẻ thu hoạch kinh nghiệm, bên trong sở nghiên cứu hư không. Alice bưng lấy một chiếc chén thủy tinh tinh xảo, dùng thìa bạc khảm nạm bảo thạch và điêu khắc hoa văn truy long trực phượng, cử chỉ ưu nhã ăn từng ngụm nhỏ kem trong ly. Vừa ăn, Alice thông qua Linh Hồn Chi Nhãn, quan sát nhất cử nhất động của Lothar. Nhìn thấy Lothar bộc phát tiểu vũ trụ, đem một con nhện lớn hơn hắn làm quả bóng chơi. Giật mình trừng to mắt. Buông thìa bạc xuống, cầm lấy bút kim cương bên cạnh, ở trên một bản bút ký viền rìa màu vàng kim, viết xuống một chuỗi văn tự xinh xắn. Ngồi bên cạnh Alice còn có một tiểu la lỵ cột hai bím tóc đuôi ngựa. Tóc là màu trắng bạc hiếm thấy, mắt to xích hồng giống như là một khối bảo thạch màu máu. Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu, lại thêm một thân váy liền áo xa hoa lộng lẫy xõa tung, trang trí hoa vân con mèo, viền ren rườm rà và băng gấm. Cơ hồ đem định nghĩa 'Đáng yêu' cùng 'Moe' phát huy đến mức độ cực hạn. Tuyệt bức này là 'Tam niên huyết trám, tử hình bất khuy', để quái thúc thúc tru lên thâu đêm đỉnh cấp la lỵ. Sau khi nàng nhìn thấy một màn này, thì ngạc nhiên nói ra: - Oa nha! ~ Tiểu Ái Tiểu Ái, đây là mang theo... Bát... Nồi... ? - Ngươi còn đĩa kìa. - Chán ghét, nó gọi là cái gì nha. - Gấu mèo. -A ~ là gấu mèo, cái tên này thật khó nhớ. Chẳng qua nó thật là lợi hại nha ~ mấy con băng nhện này chỉ là ma thú cấp 1, nhưng mà ma thú cấp 2 cũng không dám trêu chọc nha. Mà nghe ngươi nói, còn là mấy ngày trước vừa mới tiến hóa thành ma thú, tiểu Bạch của ngươi chết không vô ích rồi. Nói xong tiểu la lỵ liền cảm giác mình nói sai, hết chuyện để nói. Mấy ngày nay Alice đang vì tiểu Bạch chết nên không cao hứng, mới kéo theo bạn chơi khuê mật đến nói chuyện phiếm, ăn vặt để phát tiết cảm xúc. Quả nhiên, Alice buông xuống thìa bạc trong tay. Cố ý giả vờ như đang tức giận, gằn từng chữ một: - Ly, ly, na! - Thật có lỗi thật có lỗi, ta sai rồi ~... Nha a! Khanh khách! Không cần... Ha ha ngứa. Hai nữ hài tử cười đùa náo làm một đoàn, Alice đuổi theo Lilyna, ý đồ gãi dưới nách của nàng. Lilyna cười khanh khách, không ngừng trốn tránh. Lúc này, cửa phòng bị gõ. - Ai đó? - Ta. Nghe xong giọng nam hiền hòa già nua đôn hậu kia. Hai người lập tức minh bạch là ai, lập tức thấp giọng kinh hô, vội vàng thu lại các món ăn ngon vụn vặt trên bàn, còn có sách vở ném ở một chỗ. Sở nghiên cứu minh xác quy định, trừ nhà ăn ra, địa phương khác là không cho phép ăn. - Nhanh nhanh nhanh, nhanh giấu đi, làm sao Andrew đạo sư tự dưng tới rồi. Hai người luống cuống tay chân, chẳng qua, từ dáng vẻ thành thạo quét đồ vật nhét vào không gian giới chỉ đến xem, loại chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên. Thuần thục, hai người liền đem hiện trường xử lý sạch sẽ. Sau đó Alice vội vàng hấp tấp chạy tới, mở cửa phòng ra. Một lão nhân thân mặc ngân bào viền vàng, râu ria rủ xuống phần eo, xuất hiện ở cửa. - Andrew đạo sư, thánh an. Alice và Lilyna đứng dậy, làm một lễ tiết tiêu chuẩn thục nữ. Lão nhân cười gật đầu, nhưng ra vẻ nghiêm túc nói: - Alice, lần sau không cho phép ăn thứ gì ở sở nghiên cứu nữa. Quy củ chính là quy củ, trò thân là công chúa, càng phải làm gương tốt. Phát giác bị phát hiện ăn vụng, sau đó Alice cùng Lilyna vụng trộm liếc nhau một cái, thè lưỡi. Sau đó Alice rất cung kính khom người nói: - Đồ nhi biết sai. Andrew phất phất tay nói: - Tốt, cho ta xem một chút ghi chép của trò về tình huống con gấu mèo kia trong khoảng thời gian này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang