Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 14 : Đoàn Thương Nhân (2)

Người đăng: luubi3112

Ngày đăng: 20:18 25-04-2019

.
Eothur gật đầu, cảm ơn ý kiến của ngài Leods. Vừa đúng lúc đó, âm thanh của lũ sói đã vang lên bầu trời, khi này một người đàn ông to khỏe, bên má có một vết sẹo lên tiếng. “ Chết tiệt lũ sói, chúng luôn theo dấu chúng ta, và chờ đợi cơ hội. “ Người đàn ông này chính là người nói chuyện với Eothur hồi sáng nay. Và ông ấy đã chấp nhận hắn vào đoàn, và khi hỏi thăm một số người, hắn đã biết được tên của ông là Boler. “ Hy vọng chúng sẽ không tấn công chúng ta đêm nay “ Leods thở dài nói. “ Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần, đừng hy vọng vào may mắn. “ Từ cách nói chuyện, đi đứng, hành động của Boler khiến hắn tin tưởng vào phán đoán chính xác của mình. Ông ta từng tham gia vào quân đội Gondor, nổi danh là những chiến binh kỷ luật và lạnh lùng. Boler và một số người ở gần đó đứng dậy, họ đi kiểm tra xung quanh. Eothur nhìn Leods, hắn hỏi ông về thân phận cựu chiến binh này. “ Boler,… ông ta từng là một chiến binh giỏi, ông đã phục vụ trong quân đội Gondor cũng phải đến 10 năm trời, từng tự tay giết chết nhiều tên Orc ở mặt trận phía đông, sống sót qua nhiều cuộc chiến khác nhau. “ Leods dừng lại thở dài, rồi nói tiếp. “ Hơn 10 năm trên chiến trường, ông đã chứng kiến quá nhiều mất mát nào là bạn bè, người thân,… nhiều đến nỗi ông có thể nghe thấy âm thanh của họ vang bên tai khi chìm vào giấc ngủ. Rồi cho đến một ngày, ông ta bị vết thương bên má, cũng là lần ông ta gần như có thể đến với thần chết. Nhưng cuộc sống lại tiếp tục cứu ông, trong thời gian nằm trị thương ở Minas Tirith, cũng là lúc ông ta yêu một người con gái, từ đó họ kết hôn với nhau. Vị chiến binh này đã quyết định rời khỏi quân đội, thoát khỏi những tháng ngày u ám, đen tối, chỉ biết chém và giết. “ Vì khát nước, Leods uống một ngụm từ chiếc bình da rồi kể tiếp. “ Nhưng do thiếu thốn tiền bạc, vị chiến binh quyết định thành lập đội hộ vệ. Chủ yếu là để bảo vệ các thương nhân như chúng ta, dù sao công việc này cũng bớt nguy hiểm hơn trước kia nhiều lần. “ Khi này Boler cũng vừa quay về. Ông ngồi xuống, cũng uống lấy ngụm nước. Boler giờ này khá mệt mỏi, vì một năm gần đây lũ sói, thậm chí là Orc, Wargs bắt đầu xuất hiện, chúng hoạt động số lần càng ngày càng nhiều. Nửa năm trước, trong một chuyến đi tới Dale, và quay về, ông đã phải mất hơn 10 người, đây là con số lớn nhất mà ông đã điều hành đoàn hộ vệ của mình. Có lẽ họ nên giải tán, và chờ đợi mọi thứ lặng xuống một thời gian. Những người của ông, họ chỉ là những thanh niên trẻ tuổi, muốn đi đây đi đó, và muốn kiếm một chút tiền bạc. Đa số họ chỉ là những tay thợ săn, nông dân,… còn cựu binh. Xin lỗi, họ đang được Gondor kêu gọi, cuộc chiến chống lại bóng tối chưa bao giờ kết thúc, máu dân tộc Gondor cũng chưa bao giờ ngừng đổ. Nếu không phải ông đã hứa với vợ mình, sẽ không tham gia chiến trận nữa, thì lúc này ông cũng đang phơi thây đâu đó tại chiến trường. Có khi xác của ông cũng bị lũ Orc làm thịt cho một bữa ăn nào của chúng. Vợ ông nói đúng, 10 năm đổ máu vì Gondor là tròn trách nhiệm, đã đến lúc ông nên nghỉ ngơi. Nghe âm thanh lũ sói, Boler chửi thầm lần nữa. Rồi quay đầu nhìn về phía chàng trai, Boler nhớ lại họ đã vô tình gặp nhau trên một con đường, nhìn Eothur đi một mình nhưng với trực giác nhạy cảm. Ông có một cảm giác, trên người cậu ta cũng dính khá nhiều máu, cậu đã từng giết người, cộng thêm vết chai trên tay, cậu ta nhất định không hề đơn giản. “ Cậu từng tham gia quân đội Rohan à, Eothur ? “ Eothur nghiêng đầu nhìn lấy Boler, hắn không ngờ tới, ông ấy có thể đoán được điều này. Xem ra một con người sống sót hơn 10 năm trong cảnh chém giết quả thật là không đơn giản, linh cảm ông ấy rất tốt. “ Ngài đoán đúng. Hai năm, tôi phục vụ trong doanh trại hai năm “ Leods thì ngỡ ngàng, ông nhìn kỹ Eothur, thấy khuôn mặt trẻ tuổi, chưa đến 20 của cậu. Ban đầu ông nghĩ rằng cậu là con của một viên chỉ huy nào đó, còn thanh kiếm trên tay, chắc lấy từ bố của cậu. Ai ngờ được, khuôn mặt trẻ tuổi thế này lại từng tham gia quân đội. “ Nếu như ta nhớ không lầm, hình như cậu 18 tuổi thì phải. “- Leods hỏi hắn. “ Phải thưa ngài, tôi tham gia vào lúc 16 tuổi. “ Leods tắc lưỡi “ Chậc,… chậc, 16. Nếu như ta nhớ không sai, khi đó ta vẫn đang lang thang với đàn cừu thì phải. “ “ Vậy cậu đóng quân ở đâu ? “ “ Gần sông Isen, chủ yếu là chống lại người Dunlend với vài nhóm Orc “ “ Orc, ta nhớ nơi đó hình như không có căn cứ của chúng thì phải. “ Boler nhíu mày, cuộc đời làm hộ vệ đã giúp ông biết nhiều thứ, ở đâu thường gặp cái này, ở đâu gặp cái kia. Eothur nhún vai, đáp. “ Ngài nói đúng, nhưng một năm gần đây, chúng đã bắt đầu xuất hiện, số lượng cũng ngày càng tăng. Chúng hay vượt qua sông Isen, dãy núi trắng. Đến bây giờ, chúng tôi vẫn chưa đoán được chúng từ đâu đến, có thể là ở trên dãy núi sương mù, ẩn núp trong những cái hang đen tối nào đấy tràn xuống. “ Xem ra mọi thứ đúng như ông nghĩ, Trung Địa ngày càng không an ổn, tốt nhất là ông nên giải tán bọn họ, tạm thời không nhận thương vụ nào cả. Cả ba người họ không còn gì để nói, nên cũng im lặng, chỉ có âm thanh húp bát súp của họ. Một vài phút sau, Leods như nhớ về một vấn đề nào đó, ông liền kể ra. “ Khi đi qua một số thị trấn, hình như ta nghe được tin tức, có vẻ như chàng trai Boromir của dân tộc chúng ta đang tập kết quân đội. Anh ta chuẩn bị tấn công lấy bờ đông của thành phố Osgilliath. “ Osgilliath, từng là thủ đô của Gondor trong thời đại hoàng kim. Còn bây giờ, nó chìm trong ngọn lửa chiến tranh, cả thành phố đã tan tác hoàn toàn, không còn thứ gì gọi là nguyên vẹn. Chính xác mà nói, nó là một đống đổ nát của thời đại cũ. Ở Edoras, hắn cũng được nghe về tin tức này, Rohan bọn họ cũng đã gửi một số nguồn lương thực, chiến mã giúp đỡ Gondor. Không chỉ lúc này, mà là hàng năm, họ đều giúp đỡ cho Gondor, dù sao Gondor chính mà màn chắn cho Trung địa. Vậy Gondor làm màn chắn, Rohan đứng chơi, cung cấp lương thực thôi à. Không, như vậy hoàn toàn sai, Rohan cũng có phần quan trọng không kém gì Gondor, ở mặt trận bên này, họ phải chống lại các cuộc tấn công của Easterling, nếu như chúng tràn qua, trung địa cũng gặp nguy hiểm. Thế nên, thật sự mà nói, chẳng nơi nào gọi là an toàn cả. Còn Boromir, hắn đã nghe nhiều danh tiếng về anh ta, con trai trưởng của quan chấp chính, là thống chế quân đội Gondor. Một người dẫn dắt dân tộc chống lại nhiều cuộc xâm lăng từ quân đội bóng tối, Mordor. Ngoài ra, Eomer từng kể cho hắn. “ Boromir là một người rất đáng kính trọng, ta từng thấy anh ấy. Đối với ta, Boromir như những người con nhanh nhẹn của Eorl hơn là con người trầm lặng vương quốc Gondor, và anh ta sẽ một thủ lĩnh vĩ đại của dân tộc khi thời vận đến. “ Hắn biết Eomer, anh ít khi mở miệng khen ngợi ai. Nhưng một khi đã nói, điều đó rất chính xác. “ Hy vọng bọn họ sẽ đá đít lũ Orc ghê tởm đấy, khỏi thành phố chúng ta “ Leods nói với vẻ mặt chân thành. “ Ta nghĩ cậu ta sẽ làm được thôi. Từ trước giờ Boromir có bao giờ làm chúng ta thất vọng đâu, một khi cậu ta đã quyết định, thì nhất định nó sẽ thành công. “ Ngay cả một chiến binh già như Boler cũng nể phục vị anh hùng này. Eothur mỉm cười, hắn tính nói với họ. Song lại có một âm thanh xuất hiện, cắt đứt cuộc trò chuyện của ba người. “ Lũ sói ... ! “ Chỉ trong chớp mắt, Eothur cùng Boler đều đã bật dậy, chạy ra ngoài. Còn Leods, như một phản xạ, ông đâm thẳng vào trong xe ngựa của mình. Hai người họ vừa chạy đến phía có tiếng kêu, liền phát hiện khoảng 15 con sói đang lao ra từ cách rừng nhỏ. Xem ra cơn đói đã hành hạ lũ chúng, buộc bọn này phải tấn công họ, vì sự sống. Boler vừa tiến lên liền hét “ Cung thủ đâu,… bắn tên ! “. Trước đó, đã có năm người cầm trên tay loại trường cung, giương ra những mũi tên bọc thép, và khi Boler vừa hét lên là họ liền thả tay. “ Vụt,… Vụt “ Âm thanh xé gió của mũi tên Một vài con trong đó đã dính phải, nhưng như thế cũng chẳng ngăn cản được sự tiến công của bọn chúng. Đàn sói lao tới mặc kệ những mũi tên, hai con đã bị hạ gục nằm lại phía sau. Vì khoảng cách lúc này đã là quá gần, cung tên không thể nào sử dụng được nữa, năm tay cung thủ liền vứt nó xuống, móc ra những thanh đoản đao chuẩn bị. Còn Eothur, Boler và một số người đã cầm chặt vũ khí trên tay, ngọn giáo, rìu, kiếm, đủ loại vũ khí. Một con sói dẫn đầu lao tới trước, đối diện nó là Boler, ông dùng sức mạnh vung thanh chiến rìu của mình, và chỉ với một nhát bổ xuống, liền khiến con sói gục ngã, chết ngay lập tức. Trước mặt Eothur lúc này là hai con, hàm răng chúng nhe ra, hiển thị những chiếc răng nanh nguy hiểm, cùng với đó là những giọt nước dãi chảy xuống đất khi chúng đang di chuyển. Cầm chặt Bloodblade trên tay, lưỡi kiếm có chút rung lên, như đang hưng phấn sắp uống máu kẻ thù, đôi mắt hắn nheo lại có chút lạnh lùng. Một con nhảy lên cao, tính vồ lấy Eothur, thời gian như đang chậm lại vào lúc đó, cơ thể hắn bình tĩnh lệch sang một bên phải, kiếm trong tay được giơ cao. Rồi chặt xuống đầu con sói, khiến nó chết ngay lập tức. Bloodblade tiếp tục xé gió, thêm một đòn chém nghiêng tiếp tục được diễn ra, giết luôn con thứ hai vừa đến gần. Chỉ trong chốc lát, Eothur đã liên tiếp xử được cả hai con sói, máu chúng chảy xuống mặt đất nơi hắn đang đứng. Khiến có mùi máu tanh, làm cho vài con trở nên dữ tợn hơn chạy thẳng về hắn. Trái, phải, đâm thẳng. Lại thêm ba đòn liên tục, cuối cùng lưỡi kiếm của Eothur xuyên qua bụng con sói, nó nhe răng, vùng vẫy vẫn còn sống. Nhưng chỉ vài giây sau liền nhanh chóng yên lặng, trở thành những cái xác ở dưới chân. Vài người xung quanh im lặng, nuốt nước bọt vì chứng kiến được màn trình diễn khi nãy. Một vài phút sau, trận chém giết giữa người và thú cũng đã kết thúc, Boler vung rìu xuống kết liễu con thứ ba chết trong tay mình. Rồi ông nhìn lấy xung quanh, xem ra không có người nào bị thương nặng, ánh mắt ông bỗng dừng lại về một phía, chỗ Eothur đang đứng có đến 5 con gục ngã dưới chân của cậu ta. Boler nhíu mày, là một mình cậu ta giết được à. Đây cũng không phải là một việc dễ dàng, ngay cả ông khi trẻ tuổi cũng sẽ gặp chút khó khăn nếu đối đầu bọn chúng, xem ra Eothur cũng không chỉ tham gia quân đội đơn giản như vậy, mà cậu ta đến từ vùng nào nhỉ. Hình như là gần Helm’s Deep, mà khoan cái tên Eothur khá quen quen,… Boler nhanh chóng lục lại ký ức của mình. Một tuần trước, một người bạn của ông sống gần đó, từng kể cho ông nghe về một chiến binh trẻ tuổi, nổi danh là bất bại kiếm thuật, chưa từng thua ai ở trong các trận đọ sức tay đôi, cũng mang tên Eothur thì phải. Khi đó hai người họ đang uống với nhau, nên Boler tưởng rằng đối phương hơi tâng bốc quá, từ đấy ông cũng vứt nó sau đầu. Xem ra người nổi danh đấy là có thật và đang đứng trước mặt ông. Lau lấy mũi kiếm bằng chiếc khăn, Eothur cảm giác có người đang nhìn hắn, nên ngước mặt lên quan sát. Thì ra là Boler, ông chiến binh già cả này đang nhìn chằm chằm. Thấy hắn nhìn lại mình, Boler liền mở miệng nói: “ Cảm ơn sự trợ giúp của cậu. Nếu không nhờ cậu, có lẽ đêm nay chúng tôi đã có vài người thương nặng rồi. “ “ Không có gì cả ngài, Boler. Chúng ta đang cùng một đoàn, việc tôi trợ giúp cũng là một chuyện đương nhiên thôi. “
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang