Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 45 : Khắp nơi rung độnng

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 13:57 29-07-2019

Cùng thời điểm Lý Công Uẩn đăng cơ, tất cả các nơi đều rung động. ………….. Trong 1 hang động nơi sâu của Hoan Châu(1). Những tàn quân còn lại của nhà Đinh bị dồn vào trong góc, khuôn mặt đầy hoang mang. …………… Chuyện bắt đầu từ hai ngày trước. Ngô Chiến sau thời gian chốn chui chốn lủi, giả trang là Đinh Tráng- cháu họ của Đinh Bộ Lĩnh, bắt đầu tập hợp được tàn quân và những tù trưởng ủng hộ nhà ĐInh tạo thành phản tặc chiếm vùng núi Du. Hay tin Lý Công Uẩn tiếm ngôi, nhân mọi chuyện còn chưa ổn, khởi binh cát cứ một phương. Ngô Chiến nhanh chóng chiếm được một vùng rộng lớn, xưng hiệu Ngô Vương. Đang say men chiến thắng cùng các tướng lĩnh, một tên thân cận lại tâu: “ Bẩm Vương, vùng núi sông Hạ xuất hiện tàn quân nhà Lê.” Ngô Chiến nghe tin, bật dậy nói: “ Thật chứ.” “ Trăm phần trăm, thuộc hạ đang đi tuần liền phát hiện, sợ kinh động, lên cho người giám sát, một mình tiến về bẩm báo.” Ngô Chiến cười lớn: “ Đi, giết lũ giặc họ Lê.” Có tướng lĩnh can ngăn, Ngô Chiến nói: “ Giặc ngay trước mặt, chần chừ thì mất cơ hội.” Rồi nhảy mình lên ngựa, binh lính vội vã đuổi theo. …………. Vừa nhìn thấy bóng dánh quân Lê, sẵn hơi men và sự căm tức, Ngô Chiến thúc quân lao lên, nhưng những binh lính nhà Lê trong trang phục rách rưới không hề yếu như họ nghĩ. Quân lính của Ngô Chiến dần bị đẩy lui, dồn vào tử kì. Ngô Chiến đang hoang mang, thì tất cả quân lính nhà Lê bỗng dẹp đường, cúi đầu cung kính: “ Bệ hạ.” Thanh niên thân mặc áo choàng đỏ, vóc dáng khôi ngô từ trên mình ngựa nhảy xuống. Ngô Chiến trông thấy tướng mạo nhất thời cả kinh: “ Ng..ư…..ơ..ơ…i.” Rồi ngẩng mất lên trời cười lớn: “- Haha, họ Lê nhà các ngươi cũng đến nước này. Ác giả ác báo.” Rồi quỳ xuống mà khóc: “- Phụ thân, con không thể trả thù cho người..” Bỗng cầm kiếm lao về Lê Long Đĩnh. Hộ vệ thấy vậy. Lao đến đè Ngô Chiến xuống, Lê Long Đĩnh cười: “ Cha con ngươi vẫn hèn hạ như nhau. “ rồi quay người đi ra và nói: “- Tha hắn đi.” Quân đội nhà Lê cũng rời đi. Ngô Chiến hoàn hồn, lao lên, lần này không có hộ vệ ngăn cản. Ngô Chiến gằn giọng hỏi: “- Tại sao…Tại sao…” Lê Long Đĩnh cười: “- Thời thế, thế thời. Ngô Vương là người chấm dứt nghìn năm Bắc thuộc. Cũng mở ra thời kì độc lập cho dân tộc. Ta rất tôn trọng. Nên không muốn họ người bị diệt tuyệt. Cha ngươi cũng như ngươi, đều vì ích kỉ có thể đem voi rầy mả tổ, Phụ thân cho Ngô Nhật Khánh chết vậy là quá đơn giản. Nếu là ta sẽ không đơn giản vậy đâu.” Ngập ngừng lúc rồi nói: “ Lần này là lần cuối, nếu ngươi còn dấy binh làm loạn thì lần sau gặp chính là ngươi tử kì.” Bỗng Lê Long Đĩnh nghe được Thành truyền âm: “- Mang nó về làng Đại. Có việc.” Lê Long Đĩnh quay người vỗ vào ót Ngô Chiến. Nhìn bóng người ngã xuống, nói với thân vệ: “ Đem hắn về làng, công tử có việc cần.” “ Vâng,” …………………… Một tháng sau, Hoàng đế Lý Công Uẩn ban bố lệnh truy lã đối với tàn quân nhà Lê, cho bảo vệ kín biên giới và sai sứ giả trình thư sang nhà Tống và Nhà Liêu xin lỗi và xin sắc phong. Nhờ phối hợp phong tỏa. Cấm thương nhân buôn bán để ổn định trong nước. Những vụ bắt bớ diễn ra khắp nơi. Rất nhiều người Tống và gốc Tống bị bắt và trả lại bên kia biên giới. Cùng lúc với 2 xe vàng bạc kéo sang đưa nhà Tống ……………….. Ơ Chăm pa, Lưu Kế Tông đang lưu lạc tới thành Ô Ban ( Champa.) bên cạnh là thái tử Ba Mỹ Hàn. Lưu Kế Tông nói: “- Thưa điện hạ, hôm qua thần về kinh đô cũ liên lạc với mật thám của Quân Sư thì hay tin, nhà Lê đã bị quân đội nổi dậy và bị giết. Giờ nước Đại Cồ Việt đang rất loạn. Thần nghĩ, thái tử lên xưng vua và cho người cầu kiến nhà Tống trần tình và mong đem quân đánh Đại Cồ Việt. Từ thời đức vua Ba Mỹ Thuế. Nước ta và nhà Tống đã lập quan hệ bang giao.” Thái tử Ba Mỹ Hoàn nghe khá vừa ý. Hôm sau, ở kinh đô mới Ô Ban, Thái tử đăng cơ và cấp tốc sai người theo đường biển trở 1 thuyền vàng đem thư sang nhà Tống. ……………….. Sau khi sai người đưa Ngô Chiến về làng, Lê Long Đĩnh mang theo “ tàn quân” nhà Lê vượt vào vùng núi. Biếu rất nhiều vàng bạc, mong tù trưởng người Ê Đê cho “ ẩn náu” đế tránh sự truy đuổi nhà Lý, Nhận vàng bạc, Ê Hạ( tù trường người Ê Đê) rất nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng quân đội nhà Lý hay tin “ đuổi đánh”. Tù trưởng Ê Hạ bị chết trong “ loạn lạc”. Dân làng tiếc thương. Muốn bầu người khác. Có tiếng bầu cử chàng “ thiếu niên trẻ” dũng mãnh, diệt rất nhiều quân nhà Lý. Cả buôn làng đồng ý. Từ lúc “ thiếu niên trẻ” nắm quyền. Dân làng bỗng quay ra hợp cùng quan quân nhà Lý đánh cho “ quân phản loạn” nhà Lê thua và tháo chạy. Buôn làng càng tin phục “ thiếu niên trẻ “ hơn. ……….. Trong doanh trướng nhà Lý, Lê Long Đĩnh ngồi chủ tọa, hai bên là tướng Lý Long và tù trưởng Ê Ban. Lê Long Đĩnh nói với Ê Ban: “- Dân làng đã tin phục, hãy lãnh đạo và nghe chỉ huy của Công tử. Ngươi rõ chứ. Đừng có như tên tù trưởng cũ mà nhận hậu quả.” Ê Ban đáp: “- Mạng này do Công tử cứu, dù chết Ê Ban này cũng hoàn thành việc cho Quốc Công. Mà điều Công tử làm đều vì dân làng. Ê Ban cũng không gì phải sợ.” Lê Long Đĩnh cười nói: “ Đã xong, gần đây nhất là người Mán, lại mèo vườn chuột tiếp thôi.” Rồi cả 3 cụng chén cười haha. ps: Cảm ơn đạo hữu thekingdead1 đã ủng hộ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang