Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 27 : Nam Quốc Sơn Hà

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 14:56 26-07-2019

Mọi việc dần ổn thỏa, Thành trở về làng vừa tìm chốn yên bình nghỉ ngơi, vừa suy nghĩ biện pháp. Sau mọi viễ đã trải qua, Thành cũng nhận thức được rằng, thế giới này không hề đơn giản. …………… Vừa đến cửa, Tít đã hô: “ Chào công tử.” Thành gật đầu ra hiệu yên lặng rồi một mình dạo quanh làng xem xét. Cánh đồng bạt ngàn đã thu hoạch, những bao thóc chất đầy trong kho. Hành cây ăn quả đã chín rực khoảng trời. Gần cuối làng, dưới rặng tre, 6 đứa trẻ đang đấu đối kháng, Tèo đứng từ xa quan sát, thỉnh thoảnh chỉ điểm. Một nhóm người thì đang gieo trồng và chăm sóc gà, lợn…. Vừa làm, vừa tám chuyện, không khí yên bình. Hít sâu hương man mác của quê hương, Thành bỗng giật mình bởi giọng hét lớn. “ A! Công tử đã về.” Giọng Mai(ps: Tám thôn dân chia làm 4 cặp vợ chồng: Đào, Quất, Trúc, Mai. Tên vợ và chồng gọi chung) oang oang như loa phát thanh thét lên. Nghe tiếng, mọi người bỏ xuống công việc, chạy lại, nhìn thấy Thành, tất cả thưa: “ Xin chào công tử.” “ Xin chào công tử.” Khẽ gật đầu ra hiệu im lặng, Thành nói: “ Mọi người cứ tiếp tục làm việc của mình đi. Tối chuẩn bị bữa lẩu, tất cả cùng ăn.” “ Dạ.” “ Dạ.” Rồi Thành phất tay, đi về phòng ngỉ ngơi. …………………… Lâu lắm, Thành mới có giấc ngủ khoan khoái và thoải mái. Khi trăng lên cao, soi rọi mọi chốn, Thành đứng dậy ểu oải bước ra. Mọi người đã có mặt đông đủ và ngồi đợi từ lâu, Thành thấy vậy, cười trừ: “ Để mọi người đợi lâu. Thật xin lỗi.” “ Không có gì ạ.” Mọi người đáp. Thành tiến đến vị trí chủ tọa, cầm li rượu rồi nói: “ Hơn một tháng bôn ba, nay mới về. Trước hết cùng nâng li chúc mừng sự thịnh vượng và phát triển của Làng. Mọi người cạn li.” “ Dạ.” Nhìn mọi người uống xong, Thành nói: “ Mọi người cứ ăn uống tự nhiên. Tất cả là gia đình, không phải người ngoài. Cứ ăn uống tự nhiên.” “ Vâng.” Bữa tiệc cứ chầm chậm trôi qua, Thành cũng nói qua loa về chuyến đi, thỉnh thoảng xen lẫn những câu chuyện hài hước đã xẩy ra trong làng cũng như tình hình công việc được giao. Mười đứa trẻ lúc đầu ái ngại, sau dần thoải mái, bắt đầu tham gia cuộc nói chuyện. …….. Tiệc tàn, Thành cũng lắm được sơ bộ về tình hình diễn ra, Mọi người kéo nhau ra quây quần bên ấm trà, nhìn trăng sáng rọi trên trời. Tự dưng nổi hứng, Thành nói: “ Nhân cảnh đêm, ánh trăng sáng ngần. Mọi người cùng làm bài thơ tả ánh trăng. Ai hay nhất sẽ được mười điểm cống hiến. Mọi người nghĩ sao?” Nghe thấy có điểm cống hiến, mọi người ánh mắt sáng rực, đồng thanh hô: ‘ được.” Nhìn sĩ khí mọi người lên cao, Thành hài lòng nói; “ Sau một canh giờ, mọi người lần lượt theo vòng đọc, bắt đầu từ vợ chồng Đào.” “ vâng.” ………….. Dần dần một canh giờ qua, mọi người lần lượt đọc bài thơ mình sáng tác, có những vần thơ dở khóc dở cười: ” Sáng trăng chiếu trải hai hàng Bên anh"xập xám", bên nàng "tiến lên” “ Cũng có bài thơ, khiến Thành cũng cảm thán, không thể lau mắt mà nhìn: “ Trăng nằm sóng soải trên cành liễu Đợi gió đông về để lả lơi Hoa lá ngây tình không muốn động Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi Trong khóm vi vu rào rạt mãi Tiếng lòng ai nói? Sao im đi? Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe Vô tình để gió hôn lên má Bẽn lẽn làm sao lúc nửa đêm Em sợ lang quân em biết được Nghi ngờ tới cái tiết trinh em.” Cuối cùng mọi người đồng ý cho Nguyễn Nhị chiến thắng, Nguyễn Nhị mừng rơi nước mắt, luôn mồm tạ ơn. ( Ps: 10 đứa trẻ lần lượt lấy họ Nguyễn + số đếm: Nguyễn Nhất, Nguyễn Nhị, Nguyễn Tam…) ……………………… Sáng sớm hôm sau, công việc trong làng lại bắt đầu diễn ra bình thường. Tèo và Tít lần lượt đưa những bản báo cáo chi tiết về mọi việc diễn ra, cũng như nghi chép và nhận xét về 10 đứa trẻ. Cầm qua quan sát, Thành khá ấn tượng khi tất cả đứa trẻ đều đã đạt mức tiểu thành của tầng 1 võ Vạn Xuân. Cứ như vậy, gần 1 tuần, Thành chui đầu trong phòng vạch ra kế hoạch, tối lại cùng Tèo thảo luận. ………. Sáng thứ hai, Thành tập trung mọi người lại, rồi chỉ về ngọn cờ đỏ sao vàng đang bay phấp phới trong nắng sớm, nói: “ Lúc đầu, sáng lập ra ngôi làng, ta cũng chỉ muốn tạo ra một nơi để yên bình, nghỉ ngơi cũng như tạo ra sự phá triển cho dân tộc. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, khi ta càng nhân nhượng chúng lại càng lấn tới. Vì vậy, sau thời gian suy nghĩ, ta quyết định tăng quy mô từ Làng trở thành Hội, lấy tên là Thiên Địa. Mục đích duy nhất là lan tỏa con người Việt Nam đến mọi nơi trên thế giới này,” Ngừng một lúc, Thành tiếp: “ Lá cờ chính thức là hội kì, bất cứ hành động nào xúc phạm, vô lễ với hội kì đều đối mặt là cái chết. Từ nay trở đi, bất kể ở nơi đâu đi nữa, đúng 6h sáng thứ hai, đều phải đứng trước lá cờ và hát vang hội ca. Hôm qua, ta đã sai Tít và Mít phân phát, mọi người đã đọc thuộc chưa?” “ Rồi ạ.” “ Tốt, mọi người hát theo ta.” Vừa nói, Thành vừa đứng nghiêm trang, tay đưa lên ngực, mắt nhìn thẳng: “ Nam quốc sơn hà Nam đế cư Tiệt nhiên phân định tại thiên thư Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư. Dịch thơ: Sông núi nước Nam vua Nam ở Vằng vặc sách trời chia xứ sở Giặc dữ cớ sao phạm đến đây Chúng mày nhất định phải tan vỡ.” “ Tốt. Mọi người tiếp tục công việc của mình đi.” Nhìn mọi người tản đi, Thành bất giác nở nụ cười rồi quay vào trong chuẩn bị đón khách.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang