Đô Thị Chi Binh Vương Trở Về (Đô Thị Chi Binh Vương Quy Lai)
Chương 16 : Bảo Bối Hiếu Kỳ
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 10:01 11-11-2025
.
Hai người đi thang máy lên lầu, nhà Quan Vi ở tầng 15, thuộc **vị trí tốt nhất** trong tòa nhà **cư dân** này, tầm nhìn rộng rãi, lên xuống lầu cũng khá thuận tiện.
Quan Vi nhập mật mã vào khóa điện tử, mở cửa phòng, sự bày trí xa hoa trong phòng khiến Lâm Trọng giật mình một chút.
Lâm Trọng **đứng tại** cửa, cúi đầu **nhìn nhìn** đôi giày thể thao nhãn hiệu Open-toe trên chân đã rách mấy lỗ, hơi do dự có nên bước vào không.
"Không sao đâu, vào đi **nha**." Quan Vi thay một đôi dép đáng yêu, **vẫy tay** về phía Lâm Trọng.
"Để ta đổi một đôi dép khác **nhé**, đôi này **quá** bẩn rồi." Lâm Trọng **chỉ chỉ** chân. Đây **không phải** vì hắn **tự ti**, mà là hắn cho rằng mang đôi dép bẩn như vậy vào căn phòng sạch sẽ thế này, là **không tôn trọng** **chủ nhà**.
"Vậy **ta đây** **tìm xem**." Quan Vi **lật ra** một đôi **dép lào** từ tủ giày, **đặt ở** bên chân Lâm Trọng.
Lâm Trọng thay dép đi vào trong phòng, **ánh mắt** tùy ý quét **một vòng**, rồi **ngồi xuống** sofa.
Quan Vi **ngã** người vào chiếc sofa bên cạnh Lâm Trọng, vươn **một cái** lười **thật to**, **ngay cả cái bụng trắng như tuyết**, **phấn nộn** của **nàng** cũng **lộ ra**, rồi mở tivi.
Hai **đùi ngọc** của **nàng** **cuộn tròn**, tư thế trông **rất** quyến rũ, Lâm Trọng **tuy** **nói** **mình không thể** nhìn, **nhưng** **ánh mắt** **lại** **khắc chế không nổi** **mà** **cứ** **liếc** về **trên người hắn**.
Quan Vi **không những không** cảm thấy **ngượng ngùng**, **ngược lại còn gác** hai chân lên **đầu gối** Lâm Trọng, **trên mặt cười hì hì**: "**Lâm đại ca**, **ngươi** **làm gì** **mà** **cứ** **nhìn ta** **mãi thế**?"
"**Ta chính là** cảm thấy **kỳ quái**, **rõ ràng** nhà **ngươi có tiền** như vậy, **sao còn phải đến** quán mì nhỏ của **Liêu lão bá ăn** cơm?" Lâm Trọng **tùy tiện** tìm **một cái** chủ đề để **lừa gạt** qua loa.
**Tâm tình khoái trá vốn có** của Quan Vi **sa sút** xuống, **nàng** thở dài **một tiếng** **nói**: "**Vì** **kiếm tiền**, **cha ta** **mẹ ta thường xuyên không ở nhà**, **ăn uống đều phải dựa vào chính ta**, **cho dù có tiền đến mấy thì có tác dụng gì chứ**?"
"**Liêu đại bá** **ông ấy không có con cái**, trong nhà **còn có một người bà bà bị tê liệt trên giường**, **ta không thể làm gì cho ông ấy**, **nhưng mỗi ngày đến quán mì nhỏ của ông ấy ăn một bát mì thì vẫn làm được**, **sao thế**, **Lâm đại ca**, **ta làm không đúng sao**?"
Lâm Trọng **đột nhiên đối với** Quan Vi **lau mắt mà nhìn**, **không ngờ nàng thế mà lại thiện lương** như vậy: "**Không**, **ngươi làm rất đúng**."
Quan Vi **cười hì hì** **một tiếng**, lời khen của Lâm Trọng **lại khiến nàng** vui vẻ **trở lại**: "**Lâm đại ca ngươi đây**? **Là làm gì**? **Từ đâu đến**? **Năm nay bao nhiêu tuổi rồi a**?"
**Nàng lại** **bật** chế độ **bảo bối** **hiếu kỳ**.
"**Bây giờ thời gian không sớm nữa rồi**, **nghỉ ngơi đi nhé**, **lần sau ta lại nói cho ngươi**." Lâm Trọng **vỗ vỗ bắp đùi** của Quan Vi **đặt ở đầu gối mình**, xúc cảm **mềm mại**, **trơn mềm**, **non mềm khiến trong lòng hắn rung động một hồi**: "**Ngươi ngày mai không lên lớp sao**?"
"**Đúng rồi a**." Quan Vi **lồm cồm bò lên**, chân trần **chạy tới phòng tắm**: "**Ta muốn tắm rửa trước**, **ta tắm xong rồi ngươi hãy tắm**!"
**Cái tiểu nha đầu** này, **thật sự là hoàn toàn không** có cảnh giác **a**, hay là **nói ta trông quá an toàn** **chứ**? Lâm Trọng **lắc đầu trong sự bất lực**.
**Không lâu sau**, từ **phòng tắm** **truyền đến tiếng nước róc rách**, **hiển nhiên** Quan Vi đã bắt đầu **tắm rửa**. **Tiếng nước truyền vào lỗ tai** Lâm Trọng, **khiến hắn** cảm thấy **có chút** tâm loạn, **hắn dứt khoát nhắm mắt lại**, **buông lỏng cả người**, **không nghe không nghĩ gì cả**.
**Không biết đã qua bao lâu**, Lâm Trọng cảm thấy **trên mặt có chút ẩm ướt**, **không khỏi mở mắt ra**. **Đầu tiên đập vào mi mắt**, **là một cái khuôn mặt kiều diễm như hoa**, **cách mặt hắn chỉ có nửa thước**.
Quan Vi **thật ra đã sớm tắm rửa xong rồi**, **khi nàng đi ra khỏi phòng tắm**, **vừa hay nhìn thấy** Lâm Trọng **đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn không động đậy**.
**Nàng một mực phi thường tò mò về** Lâm Trọng, **trên người hắn có một cỗ mị lực kỳ dị**, **đối với nàng tràn đầy lực hấp dẫn**. Dưới sự thúc đẩy của **một loại cảm xúc nào đó trong lòng**, Quan Vi **thả nhẹ bước chân**, **đi đến bên cạnh** Lâm Trọng **ngồi xổm xuống**, **cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt** của Lâm Trọng.
"Ừm, **tuy trông có vẻ rất phổ thông**, **nhưng càng xem càng đẹp trai quá đi**, **thuộc loại hình rất nén lòng mà nhìn lần hai đấy**." Quan Vi **vừa** quan sát **vừa ở trong lòng đánh giá**.
**Hơi thở thanh tân xen lẫn điềm hương** Quan Vi **thở ra**, **nhẹ nhàng phun** trên mặt Lâm Trọng, **chính là vì vậy**, **nên mới khiến** Lâm Trọng **giật mình tỉnh lại**.
**Con mắt** Lâm Trọng **đột nhiên mở to**, **khiến** Quan Vi **giật mình một cái**, **nàng hoang mang vội vàng lùi lại mấy bước**, **chân trượt đi một cái**, **"phốc thông" một tiếng ngã xuống đất trên sàn nhà**.
.
Bình luận truyện