Ngã Đích Đồ Đệ Đô Thị Chủ Giác

Chương 75 : Không có gì, việc nhỏ

Người đăng: by P

Ngày đăng: 17:25 10-06-2020

.
Tần Lôi quyết chiến cùng kiếm khách Lãnh Hoa này tức khắc khiến mọi người chú ý. Kiếm pháp của hai người đều thập phần cực đoan, kiếm pháp Lãnh Hoa như cực băng, rét lạnh thấu xương, thiết kim đoạn ngọc quyết đoán sắc bén, kiếm pháp Tần Lôi thì như rộng lớn đại khí, ngẫu nhiên như sét đánh chợt lóe, mau đến tuyệt luân! Đơn thuần luận kiếm pháp mà nói, Lãnh Hoa không hổ là kiếm khách, tựa hồ vẫn trên Tần Lôi. Tần Lôi hơi chau mày, tức khắc thi triển ra công phu áp đáy hòm. Thiên Lôi Cổn Cổn Đại Pháp! Dưới trạng thái này, tức khắc thuộc tính cả người hắn nháy mắt bạo trướng, lực lượng chẳng những bạo trướng gấp ba, cả các hạng chỉ tiêu nhủ tốc độ, công kích, phòng ngự đều cùng bạo trướng. Bá! Nhất kiếm đánh ra, vốn dĩ hắn hơi hạ phong, lực lượng nháy mắt nghịch tập, ngăn chặn Lãnh Hoa! “Ân?!” Lãnh Hoa sắc mặt biến đổi, Hoành Kiếm đón đỡ, như đóng băng ngàn dặm, vạn dặm tuyết phiêu, phòng thủ vô cùng chặt chẽ. Nhưng Tần Lôi tập trung lực lượng, bạo trướng tăng lên gấp ba, chợt bộc phát một chút ra, thi triển Tất Sát Nhất Kiếm trong Ngự Lôi Kiếm Pháp …… “Lôi Sát!” Xuy! Tuy Lãnh Hoa phòng ngự hoàn mỹ nhưng Tần Lôi lại dựa vào lực lượng vào tốc độ áp chế, phá vỡ một chỗ hổng trong , trường kiếm đâm thẳng tới, nhẹ nhàng chạm vào trước ngực đối phương. Tần Lôi cười: “Thắng bại đã phân.” Lãnh Hoa sửng sốt một lát, lắc đầu thở dài nói: “Hảo kiếm pháp!” Tần Lôi thu hồi trường kiếm cười nói: “Luận kiếm thuật ta còn chưa kịp Lãnh huynh, chỉ thắng trên lực lượng thôi.” Lãnh Hoa thở dài một tiếng: “Ta là Thất Phẩm Võ Giả, ngươi là Ngũ Phẩm Võ Giả, nhưng lực lượng của ngươi lại hơn ta, ta còn có cái thể diện gì mà nói không phục?” Hắn lắc đầu, trường kiếm tra vỏ, sải bước đi xuống. Tần Lôi nhưng thật ra rất thưởng thức loại người một lòng đắm chìm trong kiếm đạo và tu luyện như hắn, hơi mỉm cười, đi xuống. Long Chiến Thiên hừ một tiếng: “Vương trưởng lão chiến đội thắng lợi!” Vương Bất Túc ngơ ngác nói: “Ta…… Chúng ta thắng?” “Ta cư nhiên thắng lão gia hỏa Vệ Long kia?” Lý Thiên Sinh sớm cùng hắn ngồi xổm xem diễn, vỗ vai Vương trưởng lão: “Bình tĩnh bình tĩnh, ngươi yên tâm, chỉ cần có đại đệ tử của ta ở đây, ta bảo đảm ngươi tuyệt đối sẽ không thua!” Vương Bất Túc: “Ngươi nói…… Tần Lôi? Ngươi sao lại tự tin về hắn thế?” Lý Thiên Sinh: “Trăm phần trăm!” Vương Bất Túc cười hắc hắc: “Mượn ngươi cát ngôn!” “Chậm đã…… Ngươi không phải cũng là đệ tử mới nhập môn sao? Sao lại ngồi ở chỗ này!” Phảng phất để chứng tỏ lời Lý Thiên Sinh, ba người tổ Tần Lôi một đường quá quan trảm tướng, thế nhưng không hề bại, không đến nửa ngày đã đánh sâu vào vị trí Tứ cường cuối cùng. Vương Bất Túc vui tươi hớn hở liên tục ngây ngô cười, phảng phất thấy được mình nghịch tập số mệnh điểm cong…… Hắn đã sớm quên Lý Thiên Sinh cũng là đệ tử mới nhập môn, vỗ vai cùng hắn xưng huynh gọi đệ. “Lão Lý a, ngươi nói thật đúng là cmn linh …… Cái Tần Lôi này, thật đúng là cường!” Lý Thiên Sinh: “Đó là, cũng không nhìn xem là đồ đệ của ai!” Nhưng tới cuối cùng, bọn họ cũng gặp đối thủ vô cùng mạnh mẽ! Đó chính là…… Đặc Chiêu Sinh. Cũng chính là đội ngũ Long Chiến Thiên đại trưởng lão tự tay dẫn dắt, tổ bốn người. Đội ngũ này cùng bọn Tần Lôi có thắng bại bất đồng, từ lúc bắt đầu thi đấu đến bây giờ, một hồi đều không thua, cho nên, trước nay đều chỉ có hai người lên sân khấu đã chắc thắng, thậm chí đều vận dụng không đến người thứ ba. Sau khi bọn Tần Lôi tam cục hai thắng đánh bại vòng đối thủ bán kết, Long Chiến Thiên đội ngũ vẫn tư thái hai chiến toàn thắng, tiến vào quyết chiến cuối cùng! Tần Lôi và Vân Thanh Khung liếc nhau, đều bộc phát ra chiến ý nồng đậm. Quyết chiến cuối cùng! Trận đầu, Vân Thanh Khung đối chiến Long Bá Thiên! Vân Thanh Khung là Lục Phẩm Võ Giả, mà Long Bá Thiên…… Là Bát phẩm Võ Giả! Tuy Vân Thanh Khung dùng hết toàn lực nhưng vẫn không thể tránh, nghênh đón lần đầu tiên đối chiến bại trận ! Hắn nhìn thân ảnh chiến thắng đối diện cao ngạo, cười khổ một tiếng, lau khóe miệng chảy ra vết máu, lắc đầu đi xuống lôi đài. Vương Bất Túc bắt đầu luống cuống. Lý Thiên Sinh vỗ vai hắn: “Không sao, việc nhỏ……” Trận thứ hai, Tần Tích Vũ đối chiến, Long Ngâm Thiên! Đồng dạng là hai nữ tranh chấp. Ở chiến đấu trước, mọi người đều nhìn ra tới, tuy…… Khụ khụ, Tần Tích Vũ nhân khí là tối cao, nhưng sức chiến đấu chỉ sợ là thấp nhất ba người. Lúc này, Vân Thanh Khung đã bại bởi Long Bá Thiên, nếu Tần Tích Vũ lại thua thì không cần Tần Lôi lên sân cũng đã chắc bại cục…… Vương Bất Túc thở dài một tiếng: “CMN vấn đề này còn không lớn?” Lý Thiên Sinh ha hả cười: “Ổn định, chúng ta có thể thắng.” Vương Bất Túc: “…… Ngươi tự tin từ đâu ra?” Tần Tích Vũ nhảy lên lôi đài, đối Long Ngâm Thiênmhơi mỉm cười: “Thỉnh chỉ giáo nhiều.” Thân hình Long Ngâm Thiên cao lớn cường tráng, so hán tử còn muốn hán tử hơn, cho nên…… Tuy nàng đã là Lục Phẩm Võ Giả, tu vi cảnh giới hơn xa Tần Tích Vũ nhưng các đệ tử dưới đài sớm đã đều cố lên Tần Tích Vũ …… Cái này làm cho nàng ta càng thêm phẫn nộ. “Ta ghét nhất nữ nhân xinh hơn ta!” Tần Tích Vũ xinh đẹp cười: “Ân, nói cách khác ngươi chán ghét tất cả nữ nhân.” Mọi người nhịn không được cười lên. Tần Lôi cũng không khỏi nhoẻn miệng cười, Tích Vũ, đúng là ngoài mềm trong cứng a…… Long Ngâm Thiên giận dữ: “…… Trọng tài, này có tính công kích nhân thân không?” Nàng gầm lên giận dữ, đã xông lên, thi triển Bá Đạo Tuyệt Luân Thiết Quyền Pháp! Tần Tích Vũ nhìn như nhu nhược, ở dưới thế công mưa rền gió dữ như vậy, phảng phất tùy thờ sẽ bị đánh thành trọng thương. Nhưng cố tình, thế công đối phương dù mãnh liệt nhưng lại không có chiêu nào có thể đánh trúng một mảnh góc áo của nàng ! Tần Lôi cười: “Nha đầu Tích Vũ này, quả nhiên ẩn tàng rất nhiều thực lực ……” Hắn cũng không ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra trên người cô nương lớn lên cùng nhau từ nhỏ này cất giấu rất nhiều bí mật. Sắc mặt Vân Thanh Khung cũng hơi đổi, không nghĩ tới, có lẽ chính mình mới là người yếu nhất trong tổ? Vương Bất Túc choáng váng, sau khi Vân Thanh Khung thua trận, hắn không có tâm tư lại xem tiếp, nhưng hiện tại…… Hắn vỗ đùi, gia nhập đội cổ động viên đệ tử đông đảo: “Tần Tích Vũ, cố lên! Tần Tích Vũ, cố lên!” Lý Thiên Sinh: “……” Bỗng nhiên, đối mặt thế công Thiết Quyền mưa rền gió dữ của đối phương, Tần Tích Vũ chợt rút từ sau lưng ra một thanh trường kiếm, đồng dạng là một thanh Lục Huyền Kiếm sơn môn đưa! Thứ! Nàng đón gió nhoáng lên, thân kiếm như gió thu mưa phùn, hóa thành một đạo quang mang cực kỳ tinh mịn, mỏng như cánh ve, vô khổng bất nhập! Từ trong mưa rền gió dữ trung, xé rách một chỗ hổng, đâm vào! Xuy! Nháy mắt sau, trường kiếm trong tay nàng đã đâm trúng chỗ trái tim Long Ngâm Thiên, chỉ cần dùng sức một cái, chính là nhất chiêu đoạt mệnh! Mọi người tức khắc lặng im không tiếng động. Tuy đều cổ vũ nàng cố lên, nhưng ai có thể nghĩ nàng thật sự sẽ đánh bại đối thủ? Rốt cuộc, đối thủ phía trước nàng từng thua, nhưng đều không bằng Long Ngâm Thiên này! Nhưng hiện tại…… Nàng bại bởi kẻ yếu, cư nhiên sẽ thắng cường giả? Ánh mắt mọi người đều dừng trên người Tần Lôi. Các đệ tử đó đều không ngốc, tới hiện tại tự nhiên cũng nhìn ra được, Tần Tích Vũ thắng bại…… Căn bản chính là xoay chuyển xung quanh Tần Lôi! Hết thảy đều vì để Tần Lôi lên sân mà thôi. Vân Thanh Khung thắng, nàng liền bại, Vân Thanh Khung bại…… Nàng liền thắng. Không có đạo lý gì, nhưng nàng làm như vậy, hơn nữa, dễ như trở bàn tay làm được. Nàng cư nhiên chiến thắng Lục Phẩm Võ Giả Long Ngâm Thiên! Long Ngâm Thiên mặt tái nhợt, không dám tin tưởng ngốc lăng ở trên đài, Tần Tích Vũ lại thu hồi trường kiếm, phiêu nhiên xuống. Tần Lôi nhìn Tần Tích Vũ đi tới phía mình, hơi hơi thở dài một tiếng: “Tích Vũ, muội vì ta lên sân, chơi cũng quá lớn……” “Nếu Nhị sư đệ ở đây, khẳng định sẽ nói, quá không cẩn thận, chẳng sợ ngươi có át chủ bài thì cũng không nên ở một cái lôi đài tranh tài nho nhỏ thi triển ra tới.” Tần Tích Vũ xinh đẹp cười: “Muội không phải là hắn, cái gì thắng bại thắng thua, với muội mà nói chỉ là việc nhỏ. Muội chỉ là theo tâm ý hành sự mà thôi, hiện tại tâm ý của muội, chính là muốn nhìn thấy huynh nở rộ quang mang.” Lý Thiên Sinh, Vương Bất Túc: “Y…… Toang! Toang, đến nha cũng đổ!” Vân Thanh Khung cười khổ một tiếng: “Tiên Sư đại nhân, Vương trưởng lão, nhị vị ngài xác định không phải ghen ghét?” Lý Thiên Sinh: “Không phải ngươi cũng là cẩu độc thân à?” “……Đau lòng.” Đang lúc này, trong đội ngũ của Long Chiến Thiên, một nam nhân thập phần chói mắt bước ra, nhảy lên lôi đài, đứng ngạo nghễ, giận chỉ Tần Lôi nói: “Rốt cuộc đến lượt lão tử lên sân!” “Tần Lôi đúng không? Để Long Ngạo Thiên ta tới chiếu cố ngươi!” Lý Thiên Sinh phốc phun một ngụm nước miếng ra. “Long…… Long cái gì thiên?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang