Ngã Đích Đồ Đệ Đô Thị Chủ Giác

Chương 74 : Nhập môn chiến mạo hiểm kịch tính

Người đăng: by P

Ngày đăng: 20:51 09-06-2020

.
Long Chiến Thiên hừ một tiếng: “Lôi đài chiến, chia làm hai hạng, đoàn thể và cá nhân!” “Cá nhân chiến không cần nhiều lời, đoàn thể chiến thì lấy thời gian các vị trưởng lão khảo hạch nhập môn của mỗi tổ đến làm tiêu chuẩn, tự động phân chia thành một tổ, nhất quyết thắng bại!” “Đoàn thể chiến, hiện tại bắt đầu!” Tuy đội đại biểu Sơn Phong Quốc chằng có mấy hứng thú nhưng các đội ngũ khác lại vô cùng nhiệt tình, một đám xoa tay hầm hè, nóng lòng muốn thử…… Hiển nhiên, khen thưởng mà Long Chiến Thiên nói đối bọn họ, lực hấp dẫn trực tiếp bạo lều! Vương trưởng lão phụ trách đội ngũ cảu Lý Thiên Sinh này đi tới cạnh bốn người, ho khan một tiếng nói: “Ta là Vương Bất Túc, các ngươi kêu ta là Vương trưởng lão, thế nào, có tự tin chiến thắng hay không?” Lý Thiên Sinh ngáy khò khè. Tần Lôi gãi đầu. Tần Tích Vũ mỉm cười không nói. Tình cảnh nhất thời vô cùng xấu hổ. May còn có Vân Thanh Khung giỏi xã giao, vội chắp tay nói: “Vương trưởng lão yên tâm! Chúng ta chắc chắn sẽ ứng phó toàn lực!” Vương Bất Túc: “…… Ngươi xác định? Người đang ngáy kia làm ta có chút chột dạ đấy!” Tần Lôi vội nhẹ nhàng thọc thọc sư phụ, Lý Thiên Sinh đột nhiên bừng tỉnh lại, nhìn bốn phía: “Đánh xong rồi à?” Vương Bất Túc giận dữ: “Còn chưa bắt đầu đâu!” Lý Thiên Sinh cười: “Xin lỗi xin lỗi, ngài là đội ngũ nào?” Vương Bất Túc: “…… Ta là trưởng lão phụ trách các ngươi! Lúc trước chính ta đem các ngươi chiêu mộ vào, đã quên rồi sao?!” Lý Thiên Sinh: “Nga nga, ta nhớ ngài là họ Vương đi?” Vương Bất Túc: “…… Đúng, ta là Vương Bất Túc!” Lý Thiên Sinh vui vẻ: “Vương Bất Túc? Ngươi có nhận thức Thiên Nhai Hải Các Vương Đa Dư hay không?” Vương Bất Túc cả kinh: “Các ngươi quan biết huynh đệ ta?” Mọi người: “???” “Huynh đệ kia của ta không thích tu luyện, chỉ thích buôn bán, cho nên đi Thiên Nhai Hải Các, nghe nói gần nhất làm ở nhà đấu giá…… Không nghĩ , các ngươi cư nhiên nhận thức?” Tần Lôi cười ha ha: “Vương trưởng lão, không nghĩ chúng ta còn có một tầng quan hệ như vậy…… Vương Đa Dư quản sự ở Thiên Nhai Hải Các phân đà Thanh Dương. Lúc trước ở Thanh Dương Thành cũng rất chiếu cố ta, về sau có chuyện gì ngài cứ việc nói, phàm là có thể giúp được, Tần Lôi ta tuyệt không hai lời!” Vương Bất Túc: “……Hình như Huyền Thiên Đạo Tông là địa bàn của ta đi? Sao ngươi lại nói như kiểu của ngươi vậy?” “Được rồi được rồi bớt nói nhảm! Các ngươi có thể chiến thắng giúp ta …… Không, vượt qua vài vòng đầu là ta đã cám tạ trời đất rồi!” “Không lừa các ngươi làm gì, ta đã làm trưởng lão khảo hạch mười lần nhưng lần nào nhập môn đối chiến cũng quang vinh lót đế, người ta cho ngoại hiệu Lót Đế Vương……” Vân Thanh Khung nhoẻn miệng cười: “Trưởng lão yên tâm, năm nay chúng ta nhất định sẽ giúp ngài vứt cái danh hiệu này!” Tần Tích Vũ cũng che miệng cười. Lúc này, Long Chiến Thiên cũng định ra thứ tự xong xuôi, cao giọng nói: “Tổ đối chiến thứ nhất, Ngũ trưởng lão đối chiến Lục trưởng lão!” Ngũ trưởng lão là hán tử cao lớn thô kệch, Lục trưởng lão trông rất tuấn tú lịch sự, rất có điểm tiên phong đạo cốt kiếm tiên…… Hai người bọn họ từng người phái ra ba người, thay phiên đối chiến. Hai tổ này, thiên phú đều không chênh lệch, cảnh giới đều ở Tam phẩm Tứ phẩm Võ Giả nên đánh ngang tay. Người thứ ba, hai tổ đều cho nhân vật áp trục mạnh nhất thượng đài. Một cái là Ngũ phẩm Võ Giả, một cái, là Lục phẩm Võ Giả. Ở sở hữu nhập môn đệ tử trung cũng coi như được với là ưu dị. Kết quả ngoài dự đoán mọi người, tên Ngũ phẩm Võ Giả kia cư nhiên bộc phát lực lượng cường đại, lấy yếu thắng mạnh, chiến thắng đối thủ. “Tổ đối chiến thứ hai, Vương trưởng lão đối chiến Vệ trưởng lão!” Vương Bất Túc cả kinh: “Là cái lão gia hỏa Vệ Long kia……” Tần Lôi: “Sao vậy, hắn rất lợi hại sao?” Vương Bất Túc lắc đầu: “Bản thân hắn thì không lợi hại mấy nhưng vận khí lại siêu cường, mỗi năm đều có thể nhặt được một bát đệ tử ưu tú nhất, trên cơ bản mỗi lần đối chiến đều trên top 3……” “Không nghĩ trận đầu đã phải gặp hắn, bi kịch……” “Làm sao bây giờ, các ngươi ai muốn lên?” Tần Lôi cung kính hỏi Lý Thiên Sinh: “Sư phụ, ngài……” Lý Thiên Sinh vung tay lên: “Không đi!” “Được rồi!” “Ta, Tích Vũ, lão Vân, ba người chúng ta lên.” Thi đấu bắt đầu! Vòng thứ nhất đối phương phái ra một thiếu niên tên Dương Chính, tu vi đạt tới Ngũ phẩm Võ Giả, tương đương Tần Lôi , xem như thiên tư thập phần ưu dị. Chỉ tiếc, hắn gặp Vân Thanh Khung. Dương Chính này nói lắm, còn chưa đấu võ, nhìn trên dưới đánh giá Vân Thanh Khung cười nói: “Vị sư huynh này phong độ nhẹ nhàng, khí vũ bất phàm, không biết là thần thánh phương nào? Hơn nữa xem tu vi sư huynh khó dò, cảnh giới cao siêu, nghĩ tất nhiên là thiên phú dị bẩm, nhân trung long phượng……” Nếu đụng tới loại bạo tính như Tần Lôi, khẳng định sẽ không vô nghĩa cùng hắn, đi lên chính là một chùy. Nhưng thực đáng tiếc, hắn gặp Vân Thanh Khung, loại cao nhân hoàn mỹ vô khuyết xã giao. Hắn cũng không chịu mất lễ nghĩa, một hồi đáp lại, khiến cho toàn bộ Diễn Võ Trường như kẻ tung người hứng…… Long Chiến Thiên giận dữ: “Rốt cuộc hai ngươi có đánh hay không!” Dương Chính hoảng sợ, vội nói: “Vâng vâng, đánh liền, đánh liền…… Hôm nay cùng Vân sư huynh nhất kiến như cố, thỉnh sư huynh hạ thủ lưu tình, đừng để sư đệ thua quá khó coi.” Vân Thanh Khung vội nói: “Không dám không dám, nói không chừng là Dương sư huynh kỹ cao một bậc……” Long Chiến Thiên: “Đánh!” Dương Chính đánh ra một quyền. Vân Thanh Khung ra chiêu Cửu Tiêu Thăng Long Quyết, một tư thế háo du, Dương Chính bị một quyền nháy mắt đánh ra ngoài sân…… Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng: “Đây là cái gọi là hảo huynh đệ a……” Trận thứ hai, đối chiến với Tần Tích Vũ là một nữ đệ tử, dung mạo không tầm thường, cảnh giới cũng tới Tứ phẩm, thậm chí còn vượt qua Tam phẩm Tần Tích Vũ, hai người nhất thời hấp dẫn các đệ tử ánh mắt…… Cuối cùng, Tần Tích Vũ lấy kém một chiêu, bại bởi nữ đệ tử này. Lý Thiên Sinh nhíu mắt lại, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Tần Tích Vũ đã ẩn tàng rất nhiều thực lực, chẳng qua là để cho Tần Lôi có cơ hội phát huy nên mới cố ý thua trận. Bất quá, trận đấu này tuy cũng không xuất sắc nhưng vẫn được mọi người bầu chọn là trận chiến đẹp nhất…… Thanh danh Tần Tích Vũ cũng nhanh truyền khắp ngoại môn Huyền Thiên Đạo Tông. Đệ tam chiến! Bên Vệ trưởng lão phái ra tất nhiên là người mạnh nhất, tên Lãnh Hoa! Cảnh giới, Thất phẩm Võ Giả! Người này có khuôn mặt lạnh lùng, ít nói cười, không nói một lời đi lên lôi đài, trong tay nắm chặt một thanh Thu Thủy trường kiếm. Cả người có khí chất như tương hợp với thanh kiếm, phảng phất bản thân chính là một thanh hàn băng thiết kiếm! Tần Lôi cùng hắn đứng giằng co, có thể cảm giác được, người này tuyệt đối không tầm thường! Tuy thất phẩm Võ Giả trong mắt hắn đã cũng không tính là quá mạnh, thậm chí hắn đã từng đánh bại Võ Đạo Tông Sư. Nhưng chiến lực của người này, chỉ sợ cũng có thể lấy yếu thắng mạnh, vượt cấp khiêu chiến! Lãnh Hoa trầm giọng nói: “Lãnh Hoa, kiếm khách, thỉnh chỉ giáo!” Tần Lôi cũng hơi mỉm cười: “Tần Lôi, thỉnh chỉ giáo.” Lãnh hoa: “Xem chiêu, Cực Băng Kiếm Pháp!” Hắn vừa ra kiếm, xung quanh không tiếng động, cũng không ánh sáng, phảng phất chỉ còn lại chút kiếm quang! Tập trung một chút, đăng phong tạo cực! Tần Lôi không khỏi tán thưởng: “Hảo kiếm pháp!” Hắn trở tay rút ra Lục Huyền Kiếm sơn môn đưa, nhất chiêu, lần đầu tiên trước mặt người khác thi triển ra kiếm pháp…… “Thiên Lôi Cửu Biến, Ngự Lôi Kiếm Pháp!” Thứ! Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng: “Sao trước khi xuất chiêu cứ phải hô tên công pháp làm gì?” Tần Tích Vũ, Vân Thanh Khung, Vương Bất Túc: “……”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang