Ngã Đích Đồ Đệ Đô Thị Chủ Giác
Chương 60 : Khảo thí thứ nhất: Khảo trí cảnh giới
Người đăng: by P
Ngày đăng: 20:50 26-05-2020
.
Khảo thí đầu tiên là khảo trí cảnh giới.
Bởi vì người báo danh thật sự quá nhiều, tổng cộng có 18 trưởng lão phụ trách khảo hạch nhập môn, chỗ đám Tần Lôi là một trưởng lão vóc dáng cao gầy, giọng nói lanh lảnh……
Hắn ho khan một tiếng, cao giọng nói: “Khảo hạch thứ nhất, cảnh giới!”
“Những người tham dự khảo hạch, đi lên trước Hắc Sắc Thạch Bia, nhỏ một giọt máu của mình lên, bảo tháp trên Thạch Bia hiện ra số tầng ứng với cảnh giới của các ngươi!”
“Bảo tháp có tổng cộng 36 tầng, tương ứng là Cửu phẩm Võ Đồ, Cửu phẩm Võ Giả, Cửu phẩm Võ Đạo Tông Sư và Cửu phẩm Đại Tông Sư!”
“Bởi chư vị đều dưới mười tám tuổi, từ ngàn vạn năm nay, người tuổi tác như vậy có cảnh giới cao nhất cũng chỉ là một Lục phẩm Võ Đạo Tông Sư, cho nên……”
Hắn hơi mỉm cười, cảm thấy chính mình đang đùa giỡn chút.
“Các vị không cần lo cảnh giới của mình làm Thạch Bia nổ……”
Không nghĩ chính mình đang lót đường cho người khác.
Mọi người đều phối hợp cười cười.
Ba người Tần Lôi, Tần Tích Vũ, Vân Thanh Khung liếc nhau, cũng cười ha hả.
“Tốt, muốn vào Huyền Thiên Thánh Địa, tiêu chuẩn tự nhiên cực cao, cảnh giới ít nhất phải đạt Nhất phẩm Võ Giả mới đủ tư cách! Trên Tam phẩm, tốt, Ngũ phẩm trở lên là ưu tú!”
“Hiện tại, trảo thí bắt đầu!”
“Người thứ nhất, Tử Hư Quốc, Ngô Minh Thế!”
Người thiếu niên tên là Ngô Minh Thế liền đi ra phía trước, nhíu mày, nhẹ nhàng cắn ngón tay, một chưởng chụp tới, đem máu dấu ấn trên Hắc Sắc Thạch Bia.
Liền thấy Hắc Sắc Thạch Bia cắn nuốt máu tươi, tức khắc hiển lộ ra hình một tòa bảo tháp, quang mang dần sáng lên, tầng tầng lớp lớp, rốt cuộc……
Khi đến tầng thứ 10 thì mới dừng lại.
Hắn nhẹ nhàng thở ra.
Trưởng lão gật đầu nói: “Thắp sáng bảo tháp 10 tầng, Nhất phẩm Võ Giả, đủ tư cách!”
“Người tiếp theo, Ô Hữu quốc, Lộc Nhận Giáp!”
Người này không may mắn như vậy, chỉ thắp sáng 9 tầng, bị trưởng lão phán định không hợp cách, xám xịt đi xuống.
Đám Tần Lôi nhìn một lượt như vậy liền phát hiện thiên hạ to lớn, nhân tài không thiếu.
Người dưới 18 tuổi đạt tới cảnh giới Võ Giả, ở Thanh Dương Thành tính sơ cũng chỉ có 5 người nhưng ở nơi này, trên cơ bản các người tới tham gia trắc thí, cơ hồ đều có thể thỏa mãn điều kiện!
Đương nhiên, không có chút vốn liếng này, người bình thường cũng không dám tới thánh địa sơn môn để mất mặt.
Trắc thí nghiệm cứ tiến hành như vậy, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một hai Nhị phẩm Tam phẩm Võ Giả, bùng nổ chút cao trào, nhưng tóm lại cũng không có gì đáng khen.
“Người tiếp theo, Sơn Phong Quốc, Vân Thanh Khung!”
“Đến ta, Tần Lôi, ta đi trước.”
Vân Thanh Khung tiêu sái đi ra trước, hơi mỉm cười, ngón tay vung lên, một đạo máu bắn ra, rơi tiêu sái lên Hắc Sắc Thạch Bia.
Xoạt!
“15 tầng! Lục phẩm Võ Giả! Ưu tú!”
Ánh mắt trưởng lão không khỏi sáng ngời lên, hài lòng gật đầu.
Ánh mắt mọi người đều hướng về Vân Thanh Khung, hâm mộ ghen tị hận.
Hắn cũng không để bụng, hơi mỉm cười, sái nhiên đứng ở một bên.
“Người tiếp theo, Sơn Phong Quốc, Tần Tích Vũ!”
Tần Tích Vũ vui vẻ cười, đi ra phía trước, cắn ngón tay vỗ vào Thạch Bia.
“12 tầng! Tam phẩm võ giả! Tốt!”
Tần Tích Vũ làm mọi người còn xôn xao hơn Vân Thanh Khung.
Đương nhiên, chủ yếu là do thêm ngoại hình.
Tuy Vân Thanh Khung cũng có khí chất bất phàm, nhưng đáng tiếc đa số người tham gia khảo hạch là nam tử ……
“Người tiếp theo, Sơn Phong Quốc, Tần Lôi!”
Tần Lôi hành lễ: “Sư phụ, đệ tử đi trước.”
Lý Thiên Sinh lười biếng gật đầu nói: “Ân.”
Tần Lôi đi ra trước, cắn ngón tay, đồng dạng là một đạo máu tươi bắn ra, rơi trên Thạch Bia, tức khắc, bảo tháp phát ra ánh sáng thật mạnh……
“Mười tầng, mười một tầng, mười hai tầng, mười ba tầng, mười bốn tầng!”
“Ngũ phẩm Võ Giả! Ưu tú!”
Trưởng lão kia vô cùng kinh ngạc, Sơn Phong Quốc ở Trung Châu đại địa chẳng có mấy danh tiếng, cư nhiên xuất hiện liên tục ba đệ tử thiên tài! Hai ưu tú một người tốt. Quả thực có thể nói vận mệnh quốc gia hưng thịnh!
Lý Thiên Sinh lắc đầu cười.
Nơi vai chính sống sẽ tốt, lớp cũng tốt, đương nhiên là nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Đây đã là định luật, chẳng có gì lạ.
“Người tiếp theo, Xuất Vân Quốc, Bạch Kinh Hồng!”
“Là Tam hoàng tử Xuất Vân Quốc!”
“Nghe nói người này là tuyệt thế thiên tài a……”
Lý Thiên Sinh nghe xong sửng sốt, đây là vị Tam hoàng tử Xuất Vân Quốc bị chủ quán đuổi đi?
Đương nhiên, lúc ấy vị hoàng tử này không ở đó, chỉ là một cái hạ nhân ra mặt, Lý Thiên Sinh cũng là lần đầu nhìn thấy.
Bạch Kinh Hồng đi ra phía trước, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nện một quyền vào Hắc Sắc Thạch Bia, tức khắc……
Cộp cộp cộp đăng đăng!
Quanh manh trên bảo tháp nhanh chóng sáng lên, phút chốc đã leo lên hơn 10 tầng, không hề có dấu hiệu dừng lại…
Mọi người đều nín thở chăm chú nhìn, trái tim nhảy lên bang bang, ngay cả vị kia trưởng lão cũng không tự chủ mà nuốt nước miếng.
“Này, đây là……”
“Thắp sáng 19 tầng của bảo tháp! Võ Đạo Tông Sư! Nhất phẩm Võ Đạo Tông Sư! Kinh thế chi tài!”
Trưởng lão sửng sốt một chút, sau cười ha ha.
“Ta, Vương Lão Ngũ ta cư nhiên phát hiện một kinh thế chi tài! Sau này ta ở trước mặt các trưởng lão khác liền có thể đi ngang. Tin này truyền đi, ai dám không cho ta mặt mũi? Sơn môn cũng sẽ thưởng lớn cho ta!”
Tần Lôi và Vân Thanh Khung liếc nhau, cười khổ một tiếng, lắc đầu.
“Quả nhiên, núi cao còn có núi cao hơn, kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn!”
“Nơi này không hổ là sơn môn thánh địa, thiên kiêu hội tụ a……”
Ngay cả 17 trưởng lão khác thấy một màn như vậy cũng không khỏi chấn kinh!
Võ Đạo Tông Sư chưa đến 18 tuổi đấy!
Kinh thế chi tài a!
Đã bao lâu mấy khi mới xuất hiện một vị! Cư nhiên bị Vương Lão Ngũ kia phát hiện!
Trưởng lão khác thở dài một tiếng, có hứng thú có chán nản, có người càng thêm hưng phấn trắc thí, hiển nhiên là cũng muốn tìm ra một siêu cấp thiên tài như thế……
Đúng lúc này, trưởng lão Vương Lão Ngũ đang đắc ý dào dạt hô một tiếng.
“Người tiếp theo, Sơn Phong Quốc…… Ân? Sao lại là Sơn Phong Quốc?”
“Khụ khụ, Sơn Phong Quốc, Lý Thiên Sinh!”
Lý Thiên Sinh sải bước đi ra.
Franklin cười hắc hắc, mặt đầy vẻ "ta tới để xem tuồng kịch", cả người điện quang nhè nhẹ loạn vũ, rơi xuống cổ chân quần chúng hóng chuyện bên cạnh, không ít người liên tục run run cả người……
Ba người Tần Lôi, Tần Tích Vũ và Vân Thanh Khung vẻ mặt cười khổ.
Lý Thiên Sinh đi đến trước Hắc Sắc Thạch Bia, nhìn nhìn ngón tay, thật vất vả hạ quyết tâm, móng tay xoẹt qua, cắt ra một đạo vết máu, nhẹ nhàng điểm ở Thạch Bia.
Trưởng lão kia hừ một tiếng, hiển nhiên là thấy loại người như Lý Thiên Sinh lấy máu cũng cẩn thận như vậy thì làm được đại sự gì……
“Một tầng hai tầng ba bốn tầng……”
“Năm tầng sáu tầng bảy tám tầng……”
“Cửu tầng mười tầng mười một tầng…… Ân?!”
Mọi người cau mày lại, dần dần phát hiện, sự tình không đơn giản như vậy……
“Mười hai tầng, mười ba tầng, mười bốn tầng……”
Dần dần, mọi người đều trừng lớn mắt như bóng đèn, nhìn quang mang trên Thạch Bia không chớp mắt .
“Mười lăm tầng, mười sáu tầng, mười bảy tầng!”
Mọi người bắt đầu đồng thời đếm lên……
“Mười tám tầng, mười chín tầng, hai mươi tầng!”
Trưởng lão phảng phất như bị bóp cổ, cố thở hổn hển.
Tam hoàng tử Bạch Kinh Hồng Xuất Vân Quốc thanh cao ngạo mạn kia lúc này vẻ mặt mộng bức, há to miệng.
“21 tầng, 22 tầng, 23 tầng……”
Lý Thiên Sinh lắc đầu thở dài một tiếng: “Nhanh lên đi, đừng phát rồ để số như thế, người đọc sẽ chửi cho coi……”
Đúng lúc này, quang mang kia phảng phất như hưởng ứng lời hắn, đột nhiên lập tức phá tan đỉnh bảo tháp, thế đi lên không ngừng, một đạo quang mang đột nhiên xông thẳng tận trời, sáng bừng lên trời cao, chiếu rọi vào mắt mọi người.
“Này, đây là……”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện