[Dịch]Yêu Phu Sủng Thê- Sưu tầm

Chương 82 : Hỏa Vương Lăng

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:26 08-02-2019

.
Edit & beta: Thiên Mạn Mọi người không trở về Yêu giới, dựa theo chỉ thị trên hồ sơ, trực tiếp đi đến mục tiêu kế tiếp, mộ tràng lớn nhất Yêu giới. Bọn họ muốn tìm đến Hỏa Vương Lăng mà hồ sơ nói. Nghe nói Hỏa Vương Lăng từng là Yêu Vương, Hỏa Vân lăng mộ. Phong Minh đứng ở lối vào nói: “Nơi này nguyên bản là một mộ tràng khá lớn, mai táng đều là một ít yêu thú bình thường. Vương Hậu thường thành lập lăng mộ trên lãnh địa bản thân. Nhưng Hỏa Vân lại lặng lẽ thiết lập lăng mộ của mình tại nơi này.” Mọi người khó hiểu nhìn Phong Minh. Phong Minh tiếp tục nói: “Nghe nói Hỏa Vân sinh tiền sưu tập rất nhiều bảo bối, sau này bảo bối liền cùng hắn cùng nhau nhập táng. Hắn sợ hậu nhân sẽ bởi vì ham bảo bối của hắn mà quật mộ phần hắn, cho nên trước khi chết liền thiết kế mộ ở trong này.” Lạc Nhất Nhất đau đầu nhìn đám lăng mộ lớn lớn nhỏ nhỏ, dựa theo Phong Minh nói, sự tình liền phiền toái. Nếu Hỏa Vân cố ý che giấu lăng mộ, liền khẳng định không dễ dàng tìm được rồi. Này phiến mộ tràng lăng mộ đâu chỉ trên vạn tòa, bọn họ tìm tới khi nào a? Phong Minh mở miệng nói: “Phân công nhau tìm đi, tìm được rồi lại tập hợp.” Mọi người gật gật đầu, hiện tại chỉ có thể làm như vậy. Lạc Nhất Nhất lấy hồ sơ ra cho mọi người xem, làm cho mọi người nhớ kỹ bộ dáng lăng mộ. Mọi người nhìn lăng mộ trên hồ sơ, có loại cảm giác rơi lệ đầy mặt. Nơi này giương mắt vừa thấy, lăng mộ nơi nơi đều là bộ dạng này. Phong Minh mở miệng nói: “Tuy rằng Hỏa Vân cố ý che giấu lăng mộ, nhưng hắn vẫn để ý đánh dấu hiệu, chỉ cần là gì đó của hắn, mặt trên đều khắc lại hình dạng ngọn lửa. Cho nên, các ngươi chẳng những phải nhớ kỹ bộ dáng lăng mộ, còn phải dùng linh lực xác nhận dấu hiệu có khả năng bị che giấu trên lăng mộ.” Lạc Nhất Nhất nhìn Phong Minh nói: “Minh ca ca biết thật nhiều, trên hồ sơ đều không có biểu thị ra hình dạng ngọn lửa đâu.” Phong Minh mở miệng nói: “Bởi vì vị Yêu Vương này ở Yêu giới cũng coi như có danh tiếng, cho nên trước kia nghe nói qua.” Phong Minh vì bản thân tìm một cái cớ qua loa tắc trách. Chân chính nguyên nhân chính là: trước kia trong cuộc sống của hắn không có việc gì, trừ bỏ tu luyện đề cao thực lực, là tìm hiểu vài sự tình này nọ được Yêu giới truyền lưu. Như Khóa Hồn Châu của hắn, Khóa Yêu Châu của Phong Liệt, không cần Phong Mộ Hàn giải thích, hắn đều biết. Mọi người rất nhanh liền chia ra bắt đầu tìm kiếm, Lạc Nhất Nhất có chút do dự nhìn Manh Manh, đứa nhỏ này linh lực hiện tại chủ yếu dùng để chữa thương, nếu như gặp phải nguy hiểm, không có năng lực tự bảo vệ mình a. Vừa định mở miệng bảo Manh Manh đi cùng nàng, Manh Manh trước một bước mở miệng nói: “Lạc tỷ tỷ, ta đi hướng này.” Lạc Nhất Nhất nhìn ánh mắt tự tin của Manh Manh, lấy ra một bài tử nói: “Manh Manh, đây là thông tin bài, nếu như ngươi tìm được, liền cho ta biết. Ta để Chíp Bông đi cùng ngươi được không? Ta không muốn ngươi gặp nguy hiểm.” Manh Manh gật gật đầu, nàng biết nàng không nên cậy mạnh, làm cho mọi người lo lắng. Nhưng là, nàng nhất định sẽ mau chóng làm bản thân trở nên thật lợi hại, làm cho nàng có thể một mình đảm đương một phía. Vì đề cao hiệu suất, Lạc Nhất Nhất phái Chíp Bông, Đằng Long, huyễn thú có thực lực cao đi ra ngoài hỗ trợ. Chúng nó cùng Lạc Nhất Nhất có liên kết linh hồn, không cần như những người khác cần thông tin bài mới có thể liên hệ. Tìm suốt hai ngày, vẫn không có phát hiện gì. Đang lúc Lạc Nhất Nhất nhìn mộ tràng trước mắt phát sầu, thu được tin tức của Manh Manh, nàng không quá khẳng định nói: “Lạc tỷ tỷ, ta nhìn thấy một tòa lăng mộ, rất giống lăng mộ trên hồ sơ.” Lạc Nhất Nhất hỏi phương vị, hưng phấn hướng tới nơi Manh Manh nói. Manh Manh đứng ở trước mộ, nhìn Lạc Nhất Nhất kích động chạy tới, có chút bất an. Vạn nhất không phải, chẳng phải là làm cho Lạc tỷ tỷ bạch bạch cao hứng một hồi? Lạc Nhất Nhất nhìn tòa lăng mộ, lăng mộ đã từng bị linh lực động qua, lộ ra dấu hiệu ngọn lửa, duy nhất làm cho người ta hoài nghi là, từng làm Yêu Vương, lăng mộ này tựa hồ hơi nhỏ. Lạc Nhất Nhất phát ra tin tức, rất nhanh tất cả mọi người tập hợp đến nơi đây. Phong Minh nhìn tòa lăng mộ nói: “Hẳn chính là chỗ này, loại này lớn nhỏ là thích hợp nhất, quá lớn dễ dẫn người chú ý.” Lạc Nhất Nhất ôm lấy Manh Manh vui vẻ nói: “Manh Manh, ta biết ngươi là thiên sứ trên trời tặng cho ta, là phúc tinh của ta.” Manh Manh cũng vui vẻ nở nụ cười, nàng có thể giúp đỡ mọi người. Mọi người tiến vào lăng mộ, qua không bao lâu, Tiểu Bạch từ Phượng giới đi ra, nói: “Phía trước cùng lăng mộ bình thường khác nhau, nơi này có thiết trí ảo trận.” Nói xong, nhảy lên trước, dùng móng vuốt xoa bóp vài cái, khung cảnh trước mắt liền xảy ra biến hóa. Lăng mộ vẫn đi xuống, mọi người theo thông đạo đi xuống dưới. Càng đi đường càng rộng mở. Trên vách tường lăng mộ nơi nơi đều được khảm đá thủy tinh dùng để chiếu sáng. Không lâu, bốn huyệt động giống nhau như đúc xuất hiện ở trước mặt mọi người. Lạc Nhất Nhất nhìn bốn huyệt động trước mắt nói: “Hồ sơ có nhắc tới phải đồng thời mở ra bốn cửa thạch bích, mới có thể mở ra cửa vào chân chính của lăng mộ, cho nên chúng ta sẽ chia thành bốn tiểu đội.” Mọi người gật gật đầu, Lạc Nhất Nhất tiếp tục mở miệng nói: “Minh ca ca cùng Mộng Toa một tổ, Kiều Phi cùng Vũ Yên một tổ, Tiểu Thần cùng Linh Nhi một tổ, ta cùng Manh Manh một tổ.” Mộng Toa và Kiều Phi cảm kích nhìn Lạc Nhất Nhất, thực săn sóc. Mọi người tách ra tiến vào bốn huyệt động, trong bốn huyệt động, cụ thể sẽ có nguy hiểm gì, hồ sơ cũng không có giới thiệu, cũng chỉ có thể xem vận khí mỗi người như thế nào. Lạc Nhất Nhất và Manh Manh vừa mới tiến nhập huyệt động liền tao ngộ cơ quan, Lạc Nhất Nhất rất nhanh chống đỡ cơ quan. Đối Manh Manh nói: “Manh Manh, nơi này không biết có bao nhiêu nguy hiểm, ngươi vào trong Phượng giới đi.” Manh Manh gật gật đầu, nếu như không phải có Lạc Nhất Nhất, nàng vừa rồi khẳng định đã chết ở chỗ này. Nàng biết năng lực của nàng, nếu như vẫn đi theo phía sau Lạc Nhất Nhất, sẽ chỉ làm nàng phân tâm. Manh Manh tiến vào Phượng giới, phát hiện linh lực trong Phượng giới thực dư thừa, vui vẻ đối Lạc Nhất Nhất nói: “Lạc tỷ tỷ, ngươi cẩn thận một chút, ta ngay tại trong Phượng giới tu luyện.” Lạc Nhất Nhất gật gật đầu, lấy ra Băng Phách, đổi Phòng Ngự Chi Khải. Cẩn thận đi tới, trong huyệt động này thiết kế rất nhiều cơ quan. Trong lòng có chút lo lắng những người khác, không biết bọn họ hiện tại thế nào. Không lâu, Lạc Nhất Nhất bước vào một phòng tràn đầy cơ quan, vừa tiến vào, từ trong vách tường phóng ra một mũi tên nhọn bằng đá, mũi tên nhọn là hai đầu đều có móc câu. Vách tường bên trái phóng ra mũi tên trực tiếp tiến vào trong vách tường bên phải, bên phải phóng ra lại trực tiếp tiến vào trong vách tường bên trái. Mặc dù Lạc Nhất Nhất dùng Băng Phách đánh gãy vô số mũi tên, nhưng tên vẫn không có chút giảm bớt. Toàn bộ phòng không có một góc chết, Lạc Nhất Nhất tránh cũng không thể tránh. Chỉ có thể không ngừng đánh gãy các mũi tên chung quanh nàng. Nhìn vũ tiễn không dứt, Lạc Nhất Nhất triệu hồi Chíp Bông, Đằng Long ra, hỗ trợ ngăn cản. Nàng tranh thủ quan sát phòng này. Vách tường bên trái và bên phải, cửa cơ quan đều là đối xứng. Vách tường bên trái phóng tên ra ước chừng hai giây, là có thể trực tiếp tới vách tường bên phải. Bên phải từ hấp thu đầy đủ tên đến phát ra ước chừng một giây. Hai bên vách tường liền như vậy tuần hoàn không ngừng phóng ra vũ tiễn, Chíp Bông và Đằng Long thử chặn toàn bộ tên của một mặt vách tường, nhưng giây lát, một đợt vũ tiễn lại theo nhau mà đến, không có chút ảnh hưởng. Mũi tên nhọn này cứng rắn vô cùng, trên mỗi mũi tên đều có chứa linh lực dư thừa, nếu như thực bị mũi tên gây thương tích, cũng là khá nghiêm trọng. Quan sát nửa ngày, Lạc Nhất Nhất cũng tìm không thấy phương pháp giải quyết. Tuy rằng nàng có thể chắn này đó vũ tiễn, nhưng như vậy không dứt, nàng cũng ăn không tiêu. Nàng cũng không có tự tin có thể đẩy ngã hai mặt tường này. Các huyễn thú thay nhau ra trận giải quyết vũ tiễn, dưới chân tên bị chém đứt dần dần chồng chất, hai bên vách tường vẫn không ngừng phóng tên. Tình huống càng ngày càng không ổn, tiếp tục như vậy, không phải bị mũi tên bắn chết, cũng sẽ bị mệt chết. Mắt thấy tên gãy càng ngày càng nhiều, Lạc Nhất Nhất tâm niệm vừa chuyển, thu tên gãy vào Phượng giới. Nhóm huyễn thú cũng có chút thở hổn hển vù vù. Lạc Nhất Nhất chuyển linh lực lên Băng Phách, dùng sức hướng một mặt tường chém tới, vách tường giống như có một màng bảo hộ, linh lực tiếp xúc đến vách tường lập tức tiêu tán. Lúc này, các huyễn thú vì bảo tồn thực lực, toàn bộ tập trung vào một chỗ, chỉ hủy diệt mũi tên tới gần mình. Nhìn xa xa không ngừng lần lượt thay đổi cửa cơ quan phóng tên, Lạc Nhất Nhất nghĩ nghĩ, thử đem linh lực chuyển lên mũi tên không ngừng tuần hoàn. Mũi tên mang theo linh lực của Lạc Nhất Nhất gào thét bắn vào trong vách tường. Lạc Nhất Nhất quan sát thấy, trong lần công kích tiếp theo, mũi tên có chứa linh lực không có xuất hiện. Biết được phương pháp, Lạc Nhất Nhất cùng các thú ăn ý tránh đi các mũi tên, sau đó đem linh lực bao trùm lên mũi tên. Rất nhanh, vách tường không còn mũi tên phóng ra. Lạc Nhất Nhất còn không có nhả ra khí, vách tường tự động vòng vo một mặt. Sau hai mặt vách tường đi ra mười người đá, bên cạnh người đá đều có trang bị một cơ quan. Lạc Nhất Nhất bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai các mũi tên vừa rồi đều là này đó người đá khống chế. Không thể không nói, có thể làm ra cơ quan cao cấp thế này, Hỏa Vân thật sự phi thường lợi hại. Nàng đánh bậy đánh bạ, đem linh lực bao trùm lên mũi tên, mũi tên trái lại hủy diệt cơ quan này. Đã không còn cơ quan, mười người đá rất nhanh đã bị Lạc Nhất Nhất cùng các huyễn thú giải quyết. Giải quyết xong chướng ngại, một cái thông đạo xuất hiện ở trước mắt, Lạc Nhất Nhất lấy tên gãy trong Phượng giới ra, tiếp tục tiến lên, hi vọng những người khác đều không có việc gì. Lạc Vũ Yên và Kiều Phi đi tới một huyệt động sáng ngời vô cùng, trên đỉnh huyệt động khảm vào rậm rạp tinh thạch, chiếu sáng huyệt động giống như ban ngày. Lúc này, từ trên thạch bích chung quanh đi ra bốn người đá. Còn không có động thủ, người đá từ bốn biến thành hai mươi cái, bao vây hai người. Hai người nhìn đột nhiên nhân thêm người đá, triệu hồi ra huyễn thú, khẩn trương chuẩn bị chiến đấu. Người đá mặc dù bị đánh gãy đầu, chặt đứt tay, còn có thể không ngừng công kích. Hai người liếc nhau, xem ra chỉ có thể bắt bọn nó hoàn toàn dập nát. Đập nát hai mươi người đá hẳn là không thành vấn đề đi. Sau khi đập nát hoàn toàn một người đá, hai người còn chưa kịp thở, liền phát hiện nười đá bị đập nát một lần nữa tổ hợp lại. Hai người hai mặt nhìn nhau, không phải đâu, này đó đều là người đá đánh không chết.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang