[Dịch]Yêu Nữ Đối Thượng Tà Nam - Sưu tầm
Chương 23 : Đính hôn thì đính hôn!
                                            .
                                    
             Chưởng môn nhìn nhìn  Bạch Nguyệt, hơi đăm chiêu một lúc, nhưng rất nhanh liền cười tươi như  hoa, trong mắt xẹt qua tia toan tính. Chưởng môn vuốt râu, cười nói:”  Muốn khi nào?”
” Tuân theo Lôi chưởng môn an bài.” Lê Ngạo Nhiên lễ phép chắp tay hành lễ.
”  Tốt lắm, tốt lắm, các ngươi nghỉ ngơi trước, ta đi lo liệu.” Chưởng môn  sai người đưa Lê Ngạo Nhiên, Lăng Ngôn đi xuống nghỉ ngơi, lưu lại Lục  Du, Bạch Nguyệt vẫn còn ngơ ngác. Bạch Nguyệt nghĩ thế nào cũng không  thể hiểu được, nàng có cảm giác giống như mình vừa bị người ta bán đi.
” Haha. Lục Du, ngươi cứ lui ra trước. Bạch Nguyệt, ngươi lưu lại, ta có lời muốn nói.” Chưởng môn cười hòa ái.
Lục  Du nghi hoặc, nhưng không hỏi nhiều, hành lễ rồi xoay người rời đi.  Bạch Nguyệt nhìn Chưởng môn cười thân ái, nhưng lại thấy sợ hãi.
” Cái kia, Bạch Nguyệt, đi theo ta.” Chưởng môn cười, vẫy tay rời đi, ý bảo Bạch Nguyệt đuổi theo.
” Ta và lão đâu có thân thết đến mức đó?” Bạch Nguyệt nhỏ giọng.
” Cái gì?” Nhĩ lực của lão Chưởng môn thật tốt, quay đầu hỏi.
” À, không có gì, không có gì.” Bạch Nguyệt khoát tay, đi theo Chưởng môn.
Chưởng  môn mang Bạch Nguyệt xuất môn, rồi đi về hướng sau núi, đến trước rừng  trúc, Chưởng môn bỗng lên tiếng:” Ngươi đã gặp qua hắn?”
” Cái gì? Ai?” Bạch Nguyệt giả ngu hỏi, đơn giản là làm theo lời sư phụ, không thể nói cho bất kỳ kẻ nào.
Chưởng  môn bất đắc dĩ lắc đầu, cười, không hỏi thêm nữa, chỉ là tiếp tục bước  đi, rồi cất tiếng hỏi:” Khu rừng trúc này, biết tại sao không cho phép  ai vào không?”
Bạch Nguyệt lúc này mới nhớ, nơi này hầu như không có ai lại gần.
”  Trong này là cấm địa bản môn, ngươi lần trước xông vào chỉ có thể nói  là mệnh số, minh minh chi trung tảo hữu định sổ (Số phận đã được định  sẵn).” Chưởng môn trầm giọng.” Ngươi không cần phủ nhận, bộ kiếm pháp  lần trước ngươi dùng để khiêu chiến Mộc Xảo Hề, ta đã sớm nhận ra.”
Bạch  Nguyệt không nói gì, nhớ lại lần trước tên Khổng tước nam Lục Du chỉ  trích nàng không sử dụng kiếm pháp của môn phái, nhưng Chưởng môn lại  lên tiếng phủ nhận.
” Giờ ta mang ngươi đi gặp hắn.” Chưởng môn  tiến vào Huyền Địa Trận, nhưng lại không chịu ảnh hưởng nào, Bạch Nguyệt  gắt gao bám theo. Thầm nghĩ, lần này gặp sư phụ, sẽ có chuyện không hay  xảy ra.
Khi hai người xâm nhập Huyền Địa Trận, thì người trong  nhà gỗ lập tức mở mắt, nhìn phía xa xa thở dài :” Chuyện gì nên đến sẽ  đến, là chính hay tà? Là phật hay ma?”
Chưởng môn, Bạch Nguyệt đi đến trước nhà gỗ, Chưởng môn nhẹ giọng:” Sư huynh……”
Bạch  Nguyệt kinh ngạc, hóa ra sư phụ lại là sư huynh của Chưởng môn. Nhưng  tại sao sư phụ lại ở trong này? Tự nguyện hay vì Chưởng môn đưa tới?  Trong lòng rất nghi ngờ.
Trong giây lát, từ trong phòng truyền ra giọng nói mà Bạch Nguyệt vô cùng quen thuộc:” Vào đi.”
Hai người đi tới, Bạch Nguyệt nhìn sư phụ vẫn y nhiên tĩnh tọa. (Ngồi yên, như luyện công ý >. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện