[Dịch]Y Gia Truyền Kỳ - Sưu tầm
Chương 5 : Bị phát hiện
                                            .
                                    
             Ynanna cả người kề sát vách đá, ngồi xổm ở trên khoảng sân nhỏ, lỗ tai  áp sát vào trong nghe ngóng, muốn biết những người từ bên ngoài xâm nhập  vào này rốt cục có lai lịch thế nào. Nếu là người tốt, nàng liền nhảy  ra cầu cứu, nếu vận khí không tốt có khả năng nàng sẽ ở ngoài đây hứng  gió lạnh cả đêm.
Nghĩ đến đây, Ynanna bỗng nhiên đối với những người đột ngột xuất hiện này nghiến răng nghiến lợi một phen.
“Vương  tử, xin ngài cẩn thận.” một giọng nói khàn khàn của thiếu niên truyền  đến, kèm theo đó là tiếng bước chân “loạt xoạt”, hình như có người đi  qua cái vách ngăn của gian ngoài chui vào phòng trong.
Ynanna  sửng sốt, người này dùng ngôn ngữ gì nàng không biết, nhưng bản thân lại  có thể nghe hiểu, mặc dù là phải cố gắng hết sức, phải ngưng một chút  mới có phản ứng. Cái loại cảm giác này thật giống như ngươi nghe được là  nhờ thính lực tốt, tuy rằng có thể nghe hiểu, nhưng là vì không phải  tiếng mẹ đẻ cho nên phải ở trong đầu suy nghĩ một chút.
Chưa nói  đến việc ngôn ngữ này Ynanna chưa từng nghe qua, cho dù là thần sông có  rộng lòng ban cho nàng phép thuật kỳ diệu, thì đầu óc con người cũng  không thể thích ứng nhanh như vậy.
Sau khi Ynanna sửng sốt, mới ý thức đến trong nhóm người kia có một người gọi là vương tử.
Vương  tử? Nàng chỉ từng thấy qua Ả rập vương tử, vương thất Châu  u vương tử ở  trên mạng, nhưng căn cứ theo những phỏng đoán này nàng không thể tưởng  tượng về tình cảnh của bản thân, chẳng lẽ là vương tử của một tiểu hành  tinh ngoài hệ ngân hà kia sao?
Nàng liều mạng áp vào vách đá nham  thạch không dám thò đầu ra, chỉ có thể sống chết nương theo ánh sáng lờ  mờ trong phòng liếc mắt nhìn xem, chỉ thấy đang kéo lê trên mặt đất là  một mảnh áo choàng tuyết trắng được bóng lửa ánh vàng soi rọi.
Ynanna  tự thuyết phục bản thân, đã là người mặc áo choàng, hẳn nên là Ả rập  vương tử. Ả rập vương thất tuy rằng con cháu đông đúc, nhưng người người  đều là tuấn nam mỹ nữ, chờ bản thân xác định không có gì nguy hiểm sẽ  chạy ra hướng bọn họ cầu cứu, nói không chừng còn có thể cùng soái ca  vương tử chụp ảnh chung lưu niệm.
Nàng mãi miên man suy nghĩ, nhưng vô tình lại đem gió đêm có thể thổi đông lạnh chết người quẳng ở sau đầu quên mất.
“Luka!  Đây là nhà của ngươi?” một thanh âm của nam tử cất lên hỏi, thanh âm  kia giống như thanh âm của dòng suối chảy róc rách mà Ynanna đã từng  nghe qua ở trong rừng, âm luật mạnh mẽ, một câu hỏi đơn giản như vậy  nhưng xuất phát từ hắn lại phảng phất tựa như những người mặc quần áo  duyên dáng đọc diễn cảm thơ ca trên truyền hình, nhưng mà giữa những câu  chữ lại ẩn chứa một phần cao quý uy nghiêm, cơ hồ làm cho người ta hận  không thể không quỳ ở bên chân hắn mà đáp lời.
Ynanna vừa nghĩ,  quả nhiên liền có người quỳ xuống, người tùy tùng trẻ tuổi gọi là Luka  kia “phanh” một tiếng rõ ràng lưu loát quỳ gối bên chân vương tử đáp  lời:
“Vương tử điện hạ, chủ nhân của ta, cảm tạ ngài đại giá quang lâm.”
Vị  vương tử kia cũng không có ý bảo hắn đứng dậy, lại còn hỏi một câu:  “Tại sao một đường đến đây không thấy những người khác đâu?”
Luka  vội vàng ngẩng đầu đáp lời: “Vương tử điện hạ, một tháng trước ta nhận  được mệnh lệnh của ngài, trước khi khởi hành đi Hattusa, có thương nhân  Ashur tìm đến quan giám sát báo cáo ở phía đông phát hiện tung tích của  bọn người Khurrites còn sót lại ( là dân của vương quốc Mitanni đã bị  Hittite tiêu diệt). Quan giám sát ra quyết định rất nhanh, yêu cầu mọi  người trước khi mùa đông đến phải mang theo hoa quả lương thực đã thu  hoạch được đi Địa hạ thành trước, để tránh cho công sức một năm kiếm  được toàn bộ bị người Khurrites cướp bóc.”
Vương tử không lên  tiếng, nhưng lại có một giọng của nam tử trung niên trả lời: “Luka,  ngươi cũng có điểm quá nhát gan đi, vương tử cũng không có trách tội  ngươi mà. Quan giám sát làm vậy cũng chỉ là đề phòng hoạn chưa xảy ra,  nếu như để người Khurrites bao vây bốn phía cướp bóc một phen rồi rời đi  thì năm nay các ngươi lấy cái gì để tiến cống đến vương thành? Vương  thế nhưng thích nhất rượu nho được sản xuất ở nơi này, nếu toàn bộ rơi  vào tay người Khurrites, còn không phải muốn vương nổi giận?”
Luka  vội vâng dạ, thế nhưng vương tử không quan tâm vấn đề nho mà lại hỏi:  “Người toàn bộ đều đi xuống Địa hạ thành, vậy còn có người trông nom bồ  câu sao?”
“Có, có.” Luka chỉ ra bên ngoài: “Nơi đây là trạm trung  chuyển của tất cả bồ câu được sử dụng để các thám tử đưa tin của nước  ta, ta còn yêu cầu quan giám sát mỗi ngày đều phải phái người đến chăm  sóc tổ bồ câu, kiểm kê số lượng, trông chừng cẩn thận, xin vương tử yên  tâm.”
Nói xong lại cúi đầu bái xuống, cho đến tận khi cái trán áp  xuống đến trên sàn đất đầy cát, mới không cảm thấy hổ thẹn với sự phó  thác của vương tử.
Ynanna thật vất vả mới hiểu rõ hết nội dung  bên trong, thế mới hiểu cái tảng đá lớn hình tổ ong ở ngoài kia thì ra  là chuồng bồ câu, nhưng mà cái người trẻ tuổi bên trong kia tại sao lại  hạ thấp bản thân như thế, mà đầu năm nay thế nhưng còn có gián điệp dùng  bồ câu đưa tin để truyền tin tức, Ynanna nghĩ như thế nào cũng không  thấy hợp lí, thân thể bỗng nhiên cứng đờ, nhẹ nhàng rụt đầu trở về, cuộn  mình tựa vào trên bãi đá ở ngoài sân.
Nhưng nàng lại không biết bản thân vì thế mà vô tình để lộ hành tung.
Sau khi vương tử trầm mặc hồi lâu, lại hỏi Luka: “Tất cả mọi người đều đã đi Địa hạ thành?”
“Đúng  vậy.” Luka không rõ tình huống đáp: “Quan giám sát lúc rời đi sẽ kiểm  tra số người, còn yêu cầu quân phòng vệ cam đoan không để lại bất kì  người nào trong thôn trang, để tránh bị người Khurrites bắt lấy và tiết  lộ vị trí của Địa hạ thành. Hơn nữa cho đến mùa xuân năm sau, ngoại trừ  binh lính được quan giám sát cử đến cho ăn và chăm sóc bồ câu đưa tin,  thì không thể có người từ địa hạ thành đi ra.”
Vương tử gật gật  đầu, lại nhìn về phía vách tường ở một bên, Luka cảm thấy kỳ quái cũng  nhìn qua xem, nếu không phải Hazas tướng quân ném cho hắn một cái ánh  mắt giữ im lặng, hắn đã muốn kêu to lên.
Hắn vừa mới bẩm báo với  vương tử nơi này không có một bóng người, hiện tại tình huống này xảy ra  tựa như hắn tự tát vào mặt mình.
Thời tiết ở thung lũng bồ câu  luôn khô ráo, cho dù là một tháng trước hắn quên dọn dẹp sạch sẽ trong  nhà, thì bình chứa nước cũng sớm nên cạn mới phải. Nhưng lúc này, cái  bình đang an ổn tựa vào cạnh tường ở kia, trên mặt còn lưu lại dấu vết  một mảng ẩm ướt, rõ ràng là vừa có người cho nước vào bình.
Luka  nuốt một ngụm nước miếng, dần dần lấy lại bình tĩnh. Hắn hiểu rõ gian  phòng của chính mình nhất, trong phòng vốn chỉ có bốn bức tường, nơi mà  người có thể trốn chỉ có một, hiện tại lối ra đã sớm bị binh lính canh  gác, như vậy vị khách không mời mà đến kia chỉ có thể đang ở ngoài động,  chính là trên khoảng sân nhỏ mà bản thân hắn dùng để nuôi và chăm sóc  bồ câu.
Hắn nhìn về phía vương tử, thấy vương tử gật đầu với hắn,  liền giống như một chú nai con linh hoạt nhảy bật lên trên vách đá, nắm  chặt thanh đoản kiếm bằng đồng tiến đền gần cửa hang, trong lúc đó  không hề phát ra một tiếng động nào, đủ để cho thấy hắn đã được huấn  luyện bài bản.
Ynanna hiện đang vắt hết óc suy nghĩ làm thế nào  sống sót qua đêm nay, mặc kệ nàng cố gắng kéo quần áo che kín người như  thế nào, gió đêm lạnh lẽo vẫn cứ giống như một cái máy quạt gió thổi đến  trên người nàng, làm cả người nàng lạnh cóng gần như chết lặng.
Ngay  tại lúc Ynanna chà sát tay hà hơi giữ ấm, nguy hiểm đang cận kề bên  người cũng không cảm giác được, nàng đột nhiên bị người nắm lấy cổ áo,  túm lên cao tựa như đang xách một con gà túm vào bên trong và ném xuống  đất.
Nhưng vào thời khắc sinh tử nàng lại phản ứng cực nhanh,  trong nháy mắt bị ném lên trên mặt đất thân người liền hướng về phía  trước lăn một vòng kịp thời né tránh mũi nhọn của thanh đoản đao bằng  đồng vung tới, vội vàng quơ tay lung tung bắt được một bó củi đốt ở cạnh  tường chặn lại nhát đao thứ hai vung tới liền sau đó.
Thanh đao  bằng đồng không đủ sắc bén, không thể chém đứt bó củi đốt. Nhưng với sức  lực quá lớn kia, vẫn là làm cho Ynanna cả người suy yếu bị chế trụ ở  trên mặt đất.
Ynanna nằm vật trên đất không ngừng há mồm thở dốc,  đầu óc hỗn loạn trước mắt tựa như sao bay đầy trời, ngay cả kẻ tập kích  là ai cũng không nhìn rõ, lại càng không có khí lực để đứng lên, chỉ  còn chờ đối phương bổ xuống một đao liền sẽ mất mạng. Nhưng lại cố tình  trong thời khắc chỉ mành treo chuông kia, bụng nàng lại không biết tốt  xấu liên tục vang lên âm thanh “Co o o”. Sau đó nàng lại nghe được tiếng  nam tử cười nói: “Luka, dừng tay.”
Ynanna lúc này mới ý thức  được người lấy đao chém nàng chính là chủ của gian phòng, nghĩ một chút ở  nước Mỹ thế nhưng còn cho phép chủ nhà có quyền nổ súng bắn kẻ xâm  nhập, bản thân nàng thế này nếu bị giết chết cũng không phải oan uổng.
Luka  lo lắng nhìn vương tử, trong đầu không hiểu vì sao vương tử không cho  bản thân hạ độc thủ, người Khurrites còn sống sót luôn đối với quốc gia  của họ như hổ rình mồi, mà người có quyền thừa kế vương vị xếp ở vị trí  thứ hai công chúa Mitamune lại mất tích ở Ai Cập, quốc gia hiện tại đang  loạn trong giặc ngoài, loại phần tử khả nghi xuất hiện lúc nửa đêm này,  nên một đao kết liễu để phòng trừ tai họa đáng tiếc về sau.
Ynanna hiểu rõ bản thân tạm thời có thể bảo toàn tính mạng, nói không chừng có thể thỏa thuận tìm được đường sống.
Nàng  đang muốn chống người đứng dậy, lại chạm đến một mảng ẩm ướt, vừa nhìn  mới biết cái bình lúc nãy chính bản thân đổ nước vào đã sớm bị lộ, mà nó  chính là thủ phạm bán đứng bản thân nàng.
Ynanna sau khi hiểu rõ  liền trừng mắt nhìn người đứng ở phía trên bản thân nàng, cái tên tiểu  tử kia còn không chịu hạ bả đao, hắn thế nhưng còn có vẻ mặt bất mãn,  tựa như không thể giết được nàng là vô cùng ủy khuất, nàng vừa mới nghĩ  muốn mắng to một tiếng, ngươi cái tên nghèo đáng chết ngàn vạn lần này  ngay cả cái bình duy nhất trong nhà cũng phá bể được.
Nhưng là  khi thanh âm ra khỏi miệng, lại chỉ phát ra tiếng ú ớ như tạp âm, tựa  như cái thứ Anh ngữ phổ biến nàng vốn đã học rất nhiều năm nhưng tại lúc  này lại không thể nào mở miệng nói ra như những người khác. 
Chính  tại lúc nàng không biết làm sao mở miệng, chỉ nghe thấy thanh âm nhẹ  nhàng tao nhã của nam tử vang lên, nhưng lại làm cho nàng kinh hãi đến  lông tơ dựng thẳng: “Luka, đem nàng đến cho ta xem.”
Ynanna chưa kịp phản kháng, đã bị Luka túm lấy tóc đem nàng kéo tới trước mặt vị vương tử kia.
Người  gọi là “Vương tử” đứng ở trong chỗ tối, da đầu Ynanna bị kéo đau nên  không thể nhìn rõ bộ dáng của hắn, cũng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn,  chỉ nhìn thấy trước mắt bản thân lúc này là một khoảng vải dệt trường  bào màu trắng thêu chỉ vàng uốn lượn, trong lòng Ynanna không tự chủ  bỗng dâng lên cảm giác sợ hãi.
Nàng nghe thấy người nam tử trước mặt nói với người nam tử trung niên: “Lấy cây đuốc đến đây.”
Lập tức có một binh lính đang bảo vệ cửa ra chạy vào nói: “Hazas tướng quân, cây đuốc ngài cần đây.”
Lão  tướng quân kia cũng không cần chờ vương tử ra lệnh, liền bảo người kia  tiến tới chế trụ tay chân Ynanna, bản thân thì đưa mặt nàng hướng tới  gần vương tử, đưa cây đuốc đến cách mặt của Ynanna không đến một ngón  tay, làm Ynanna sợ đến mức lộn xộn lập tức muốn đứng lên, nhưng nàng làm  sao chống lại nổi khí lực của hai nam nhân.
Nàng sợ tới mức muốn  kêu cũng không kêu được, nhiệt độ của cây đuốc áp tới như muốn nướng  mặt nàng, cảm giác nóng rát gần như muốn thiêu cháy da thịt nàng.
Ynanna hoảng sợ mở to hai mắt, nước mắt dâng trào trong đôi mắt phân biệt trắng đen rõ rệt kia, nhưng lại kìm bén không rơi lệ.
Nàng  trơ mắt nhìn vị vương tử tôn quý kia đưa mắt đến, ánh mắt lãnh khốc  đánh giá nàng từ đầu đến chân, lại còn nhĩn kĩ gương mặt của nàng, rồi  bảo Hazas tướng quân kiểm tra xem nàng có giấu thứ gì ở trong quần áo và  tay chân không.
Ynanna sợ tới mức tay chân chết lặng, nàng cũng  biết hiện tại chỉ có thể phối hợp theo, bằng không ba nam nhân kỳ lạ này  và nhóm binh lính vừa rồi đến đây, mỗi người một kiếm cũng đủ cho nàng  chịu đau đớn thống khổ đến chết.
Mà hiện tại nàng rốt cục nhìn  thấy rõ vị vương tử kia, mái tóc của hắn có màu bạc tựa như ánh trăng  đang soi sáng bên ngoài trời kia, ánh mắt màu vàng so với hổ phách còn  muốn lấp lánh hơn, còn có khóe miệng đang mỉm cười lạnh lẽo tựa như gió  đêm đang thổi trong thung lũng.
Cả đời này đây là lần đầu tiên  Ynanna nhìn thấy có nam nhân như vậy, vừa gặp đã làm cho người ta động  tâm, gặp lại liền làm cho người ta sợ hãi.
____________________________
Lời tác giả muốn nói: Nana xác thực vận khí không tốt chạy đến ngay nhà Luka, vừa vặn bị bắt, hahaha~
Người  Khurttites vương quốc Mitanni chính là quốc gia của vị hắc thái tử  trong 《Dòng sông huyền bí》, các bạn trẻ có nhớ cái người đã si tình với  tỷ tỷ của chính mình không?
Lại nói ngôn ngữ của Hittite vốn có  tận tám loại, chúng ta nên tạm quên đi vấn đề về ngôn ngữ, Carol và Yuri  làm sao hiểu, hay Nana làm sao hiểu đi ( tiếng Hittite, tiếng Lô Duy,  tiếng Palaic, tiếng Khurrites, tiếng Ashur cùng với các tiếng ngôn ngữ  của người dân bản địa vùng Anatolia).
Nhận xét về Luka: mặc nam  trang suốt ba mươi năm, không phai màu không có nếp nhăn không sợ hư  hỏng, quan trọng nhất là có thể mặc đến chết (Chú thích: Hắn chưa từng  thay đổi quần áo…); được nuôi dưỡng suốt ba mươi năm, dùng để làm gián  điệp, khi chủ tử tán gái làm người giữ cửa một bước không rời, khi đi lữ  hành là công cụ truyền tin thiết yếu. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện