[Dịch]Y Gia Truyền Kỳ - Sưu tầm
Chương 41 : Ta rất tò mò, nàng là gì của ngươi?
Ngày đăng: 19:05 09-08-2018
                                            .
                                    
             Chắc là rốt cuộc ông  trời vẫn không nhẫn tâm xem tiếp thảm kịch nhân gian này, nên đem đôi mẹ  con kia chậm rãi đưa đến bên tay Ynanna. Ynanna vừa chạm đến cánh tay  bị nước sông thấm lạnh kia, hai chân căng thẳng bám chặt vào cây, dùng  sức phần eo, rốt cuộc cũng kéo được người lên trên một nhánh cây bên  dưới.
Mà người mẹ trẻ tuổi kia, vẫn giữ nguyên tư thế Ynanna túm  trụ nàng, tay còn lại cố gắng với lấy đứa nhỏ còn chưa được hơn trăm  ngày tuổi kéo lên. Ynanna lớn tiếng khàn giọng gào thét trong gió, bảo  Sarru đang ngồi ở một bên mau chóng thò người ra tóm lấy đứa nhỏ.
Không  ngờ ngón tay Sarru vừa mới chạm đến bàn tay nhỏ bé đang vung vẫy của  đứa nhỏ, một cơn sóng lớn đã tràn tới tựa như muốn kéo hết cả đám người  đi cùng, mà sau khi Sarru lau hết nước trên mặt nhìn qua, trong tay hắn  chỉ còn lại một mảnh vải, đứa nhỏ đã bị cuốn trôi đi xa.
Người mẹ  trẻ tuổi kia như muốn phát điên gào thét thê lương, liều mạng thoát  khỏi tay Ynanna, nếu như nàng ta đuổi theo đứa nhỏ, vậy chỉ có một con  đường là chết, Ynanna siết chặt không buông tay, nàng cũng không biết  hiện trên mặt nàng là nước sông hay là nước mắt, mặc cho nữ nhân kia  không ngừng cào tay nàng, nhưng nàng vẫn quyết không buông ra.
Sau  này tuy Ynanna cũng không còn nhớ rõ gương mặt của nữ nhân kia, nhưng  nàng không tài nào quên được ánh mắt màu lá cọ vừa chấp nhất vừa tuyệt  vọng đó.
Vào lúc nàng không kịp phản ứng, đã bị nữ nhân kia cắn  vào tay, mới đầu nàng ta cắn không mạnh, chỉ là muốn Ynanna buông tay.  Nhưng Ynanna không một chút tức giận, hqi người đối mặt nhau, nàng ta có  thể nhìn thấy rõ ràng khẩu hình của Ynanna, tuy rằng lời khẩn cầu kia  bị tiếng nước bao phủ, nàng ta vẫn hiểu lời Ynanna nói “Xin ngươi, mau  leo lên cùng ta!”
Nhưng mà nữ nhân kia không hề bị lay động, nàng  ta càng dùng sức cắn, tựa hồ răng đã muốn cắn đến tận xương. Izumin  không thể nhịn được nữa, hắn dùng sức ôm kéo cả người Ynanna lên, bảo  Sarru giữ lấy nàng, sau đó cố gắng cạy mở bàn tay Ynanna ra.
Tay  Ynanna cả trong lẫn ngoài đều có dấu răng, miệng vết thương thấm máu đỏ  tươi kèm theo cả bùn của nước sông, Izumin cũng mặc kệ nàng có đau hay  không, dùng tay gõ khuỷu tay nàng vài cái, Ynanna vừa cảm thấy từ cánh  tay đến cổ tay bỗng tê rần, nữ nhân kia đã rơi xuống nước trôi đi xa.
Nàng giống như một khúc gỗ bị hai nam nhân kéo lên cây, ngây ngốc hồi lâu không nói lời nào.
Izumin  bị nàng liên lụy cũng dốc ngược đầu hồi lâu, lúc này sắc mặt đỏ ửng,  đầu váng mắt hoa không nói nên lời; Sarru là vương thất Phoenici, tâm  địa so với Izumin cũng không lương thiện hơn bao nhiêu, nhưng mới rồi  một đứa nhỏ sơ sinh vừa ở trên tay hắn đã bị nước cuốn đi, trong lòng  cũng có chút buồn bã không thoải mái.
Trong một lúc, ba người đều trầm mặc, chỉ còn tiếng hít thở mệt mỏi.
Sau  khi phục hồi hô hấp, Izumin liền vươn tay kéo Ynanna đến bên người, để  nàng tựa vào thân cây, vén lên tóc ướt trên mặt nàng, liền nhìn thấy một  đôi mắt vô hồn ẩm đạm đến ghê người. Hắn cẩn thận kiểm tra thương thế  của nàng, trên cánh tay có một vết thương do binh lính Ashur chém phải,  bị ngấm nước sông làm cho trắng bệch, bên cạnh miệng vết thương còn dính  chút bùn, trên bàn tay là những dấu răng rất sâu, đang tụ ra máu tươi.
Hắn  lại xốc váy Ynanna lên đến trên lưng, kéo co chân lên để quan sát vết  thương, làn da mỏng manh trên đùi của nàng dính đầy mảnh vụn gỗ. Mà  trong lúc Izumin làm những hành động như vậy, nàng lại giống như vô tri  vô giác, không hề phản kháng. Izumin nghĩ lại đêm qua khi hắn nhìn đến  da thịt lộ ra ngoài của nàng, nàng liền có biểu cảm trợn mắt oán trách,  hoàn toàn đối lập với sự thờ ơ lúc này, đột nhiên trong lòng hắn có chút  tức giận: Nữ nhân này thật ngu ngốc!
Sarru từ phía sau lưng  hắn đưa đầu tới dò xét, rồi vô cùng thương tiếc lắc đầu “Một nữ nhân tốt  như vậy, sao lại thành ra thế này?”
Nói xong hắn lấy trong lòng  ra thuốc trị thương tùy thân, ném cho Izumin “Đây là ta mang theo phòng  thân, thoa cho nàng một ít, tuy rằng không bằng những thứ thuốc quý báu  trong vương cung, nhưng vào lúc cấp bách này cũng có thể giữ mạng. Chờ  nước rút, chúng ta liền ai đi đường nấy.”
Izumin tóm lấy niết ở  trong tay, khóe miệng nở nụ cười lạnh “Ashur cũng không biết làm sao lại  đắc tội thần linh, để nhận phải tai ương ngập đầu như vậy, nếu ngươi  trở về Phoenici chuẩn bị thỏa đáng, nói không chừng có thể kiếm được  chút tiền tài. Trận lũ này không biết đã chết đuối bao nhiêu người, cho  dù may mắn thoát được sợ là cũng không sống được lâu. Từ trước đến nay  mỗi lần sau khi lũ qua đi thì số người chết vì bệnh dịch còn nhiều hơn  bị chết đuối, lượng thực Ashur tích lũy bao nhiêu năm qua nay bị ngâm  nước, không nẩy mầm thì cũng sẽ nổi mốc, đến mùa thu còn không biết sẽ  có bao nhiêu người chết đói.”
Sarru cảm thấy Izumin nói nhiều hơn  bình thường, nhưng lại giống như muốn khuyên giải người nào đó, mà lúc  này, người đang xiêu vẹo tựa vào thân cây lại có chút động đậy, hình như  đã nghe lọt tai một chút, hắn cảm thấy hai người này có chút thú vị,  liền tiếp lời nói “Đúng vậy, người thoát nạn sẽ chỉ càng thêm gian nan,  bởi nếu như gặp phải gian thương nâng giá ào ào như ta, chỉ sợ chết sớm  còn tốt hơn! Về phần Algol, đến lúc đó sẽ khúm núm tìm ngươi và Ragushu  vương xin trợ giúp, bất quá da mặt hắn rất dày, hẳn là sẽ không khó!”
Tuy  rằng lời hai người là thật, nhưng giọng điệu kia lại làm cho người ta  vô cùng chán ghét, Ynanna chán ghét vung tay vung chân tứ tung, nhưng  lại không có sức gây hại cho ai.
“Hừ, trên đời này làm gì có thần  linh, nếu như có thần linh, cũng sẽ không lãnh khốc vô tình tạo ra cục  diện như vậy!” từ mắt Ynanna rơi xuống một giọt nước, chỉ có nàng biết  đó là nước mắt, nhưng ánh mắt nàng lại lạnh như băng khiếp người “Đây rõ  ràng chính là do người tạo nghiệt!”
Sarru không hiểu hỏi “Ai lại  có thể có năng lực làm thay đổi hướng dòng chảy của sông, đây rõ ràng  là vì Algol bắt nhốt nữ nhi sông Nile, làm cho thần sông nổi giận…”
Izumin  biết kiến thức trên người Ynanna luôn làm cho hắn không thể nào hiểu  hết được, bởi vậy đối những lời trào phúng của nàng, hắn ngược lại rất  nghiêm túc tìm hiểu “Suqammumu, cẩn thận lời nói, phải biết tôn kính các  vị thần. Nhưng nếu như ngươi thực sự biết có gì kỳ quái, ngươi cũng nên  nói ra, nếu như thực có người có thể nghĩ ra loại chiến thuật như này,  vậy chẳng phải tất cả những quốc gia ở ven bờ lục hải đều sẽ gặp nguy  hiểm?”
Vị này vĩnh viễn chỉ lo lắng cho Hittite, ngoài trừ  Hittite ra thì tất cả đều là cát bụi dưới chân hắn, nếu không làm sao  hắn lại có thể nhẫn tâm cạy mở tay nàng, tận mắt nhìn một sinh mệnh rõ  ràng như vậy mất đi, Ynanna châm chọc nói “Izumin vương tử, đây rõ ràng  chính là chuyện tốt do người trong lòng ngài tâm niệm làm ra nha! Carol  tuy rằng không thể chạy khỏi Ashur, nhưng khoảng thời gian ngắn nàng  biến mất khỏi yến hội kia cũng đủ để nàng tìm đến viện binh của Ai Cập.  Ngoài thành có mấy ngàn binh Ai Cập đang đóng quân, mà vì Menfuisu bị  nhốt nên vẫn án binh bất động, chỉ cần Carol ra lệnh một tiếng, cho cả  đội quân đốn cây ngay trong đêm, chặn lại dòng sông Tigris ở hạ lưu, thì  việc đảo nghịch dòng nước phá tan thành Ashur căn bản không có gì khó!”
Nàng  liếc mắt nhìn vương tử, mang theo sự khinh thường nói “Ta nhưng là rất  khẩn thiết hy vọng Izumin vương tử ngài có thể cưới nàng làm phi, có  ‘thông minh tài trí’ của nàng, Hittite xưng bá chỉ là chuyện sớm muộn.”
Sarru  nhìn Ynanna miệng lưỡi sắc bén, lại nhìn Izumin đang nhếch miệng cười,  cảm thấy bản thân giống như một người dư thừa, mông không tự chủ nhích  cách ra xa một chút.
“Nữ nhi sông Nile tuy có quyền thừa hưởng Ai  Cập, nhưng hành quân đánh trận là việc của nam nhân..” giọng điệu của  Izumin vẫn bình tĩnh, giống như Ynanna căn bản không có chọc giận hắn  “Huống chi loại chiến thuật này tuy rằng hiệu quả nhưng quá kịch liệt,  các nước phân tranh chẳng qua là vì lãnh thổ và dân chúng. Hiện tại tòa  thành phồn vinh này bị hủy hoại chỉ trong chóc lát, nhưng lại có mấy vạn  người mất mạng, tòa thành như vậy, cho dù chiến thắng, cũng không có ý  nghĩa gì.”
Izumin tuy rằng đang bàn chuyện, nhưng lại nghĩ đến  thiếu nữ bé nhỏ quật cường kia, trong một khoảng thời gian ngắn lại có  thể đoạt lấy người mạng người như vậy, cũng không khỏi có chút khó chịu.  Hiện thời quan niệm của con người vẫn còn cỗ hủ, các quốc gia đều ủng  hộ nam nữ tự do hoan ái, vì muốn gia tăng dân số, quốc gia nào có nhiều  người sẽ càng có nhiều lương thực, có người chế tạo vũ khí, có người ra  trận giết địch, dân chúng chính là mạch máu của một quốc gia.
Mà  vị nữ nhi của thần này, chỉ tùy tiện nói một câu, liền có thể đem bao  nhiêu nỗ lực gây dựng của Ashur phá hủy, mấy vạn dân này muốn gầy dựng  lại cũng mất hơn mười năm, mà cho dù dùng lửa thiêu hay dùng nước nhấn  chìm cũng là một thủ đoạn diệt cỏ tận gốc tàn nhẫn.
Đối với một vị vương giả tài đức sáng suốt như Izumin, Carol đã làm cho hắn phản cảm từ tận đáy lòng.
Kết  cục của Ashur bây giờ đối với hai nước láng giềng là Babylon và Hittite  chính là chuyện tốt, nhưng thân là một chính khách thanh tỉnh, hắn  không khỏi nghĩ đến có một ngày, Hittite phải chăng sẽ đi theo vết xe đổ  của Ashur?
Chờ đến khi Menfuisu mang nữ nhi sông Nile trở về Ai  Cập, chuyện nàng vẫy tay một cái liền diệt vong một quốc gia sẽ truyền  đi khắp chư quốc, người Ai Cập sẽ càng tôn sùng nàng, các chư quốc Đại  lục hải sẽ càng kính sợ nàng.
Nếu như nàng tạo ra hình tượng nữ  nhi của thần vĩ đại không thể phá hủy trong lòng dân chúng, như vậy sau  này khi Hittite đối đầu với Ai Cập, sĩ khí chắc chắn sẽ bị áp chế.  Izumin tuyệt không cho phép trong các chư quốc vùng Đại lục hải xuất  hiện một thần tượng vĩ đại như vậy, làm dao động sự khống chế của vương  tộc đối với quốc gia của mình. Nếu nữ nhi sông Nile đã không thể vì  Hittite mà hiến tài, vậy chỉ có thể hủy diệt nàng, những chủ ý của nàng  luôn gây ra những chuyện đáng sợ, Izumin thậm chí cảm thấy, nàng đối với  Ai Cập mà nói cũng là một tai ương.
Sarru bỗng xen mồm nói  “Izumin, ngươi thế nhưng lại nhẫn nại như vậy, ta rất tò mò Suqammumu là  gì của ngươi, tại sao ngươi lại giải thích loại chuyện này với một nữ  nhân? Trận chiến giữa Hittite và Ai Cập ta cũng có nghe qua, thế nào,  người vẫn chưa buông tha nữ nhi sông Nile sao? Loại nữ nhân này thật  đáng sợ, nếu một ngày nào đó nàng cũng dùng nước đến nhấn chìm Phoenici  ta, nếu không phải Phoenici có rất nhiều thuyền, chắc ta cũng sẽ bị nhấn  chìm chết đuối a!”
Izumin không để tâm đến Sarru, người như nữ  nhi sông Nile, chỉ cần không cho nàng gây họa khắp nơi, nhốt đến chết  vẫn còn dùng tốt. Ở Hittite quốc nữ nhân có địa vị rất cao, thần Thái  Dương là nữ nhân, chính phi của quốc vương cũng không phải chỉ là vật  trang trí, mà được hưởng một số đặc quyền của người và thần. Nếu như hắn  giống như Menfuisu đem quốc sự ném sang bên, thì một Tawananna như vậy  cũng có thể phá nát cả một quốc gia. Mấy tháng trước, mỗi khi đêm xuống  nhắm mắt lại, hắn luôn mơ thấy trận chiến hỏa tận trời của Sarigale và  sinh mạng của vô số thần dân.
Nhưng là lời Sarru nói cũng không sai, Izumin hắn muốn làm gì, một nữ nô thì có quyền gì mà chất vấn?
Hắn  cũng không quan tâm Ynanna đang trợn mắt nhìn, ngón tay lấy một ít  dược, chậm rãi bôi loạn trên cánh tay và bàn tay Ynanna, sau đó lại vói  vào trong váy của nàng. Ynanna quả thực không nói nên lời, nàng đè lại  tay của Izumin, Izumin biết nàng muốn nói gì, có chút ghét bỏ đáp “Nữ tử  trong hậu cung nếu như trên người có nhiều sẹo, thì không cần hỏi ý của  ta, Mura cũng sẽ đem ngươi đuổi đi!”
“Để ta tự làm!” Ynanna nói  vậy, nhưng tay nàng không nâng lên nổi, cố nâng vài lần cũng không thể  chạm đến lọ thuốc, cuối cùng đành phải để Izumin động tay.
Không  biết có phải do nơi bị thương ở chân rất mẫn cảm hay không, nhưng Ynanna  lại tỏ vẻ vô cùng đau đớn, che miệng khóc thút thít, Izumin cũng biết  nàng cần phải phát tiết, tuy rằng hắn nghĩ nàng cứu người không liên  quan là rất ngu ngốc, nhánh cây chịu sức nặng của ba người đã rất miễn  cưỡng, nếu lại thêm một lớn một nhỏ, sẽ không thể chịu được, mặc dù cứu  lên được hắn cũng sẽ đá họ xuống nếu cần thiết. Nhưng Ynanna thật sự là  một người kỳ quái, Izumin biết nàng rất thương tâm, nên mặc kệ cho nàng  khóc, chỉ cảm thấy nữ nhân thật phiền toái.
Nhưng Ynanna nhìn hắn  càng lúc càng ngứa mắt, trong đầu không ngừng nhớ đến cảnh nàng buông  tay, càng không ngừng khóc to, Izumin không nhịn được liền thét lên ra  lệnh cho nàng im miệng, hận không thể lấy bình dược nhét luôn vào miệng  nàng.
Sarru là một ma cô hành tẩu khắp các chư quốc rất có kinh  nghiệm, bán vải rất có tài, bán nữ nhân cũng rất nhiều, hắn thấy Izumin  rối rắm, trong lòng thầm cười nói “Này này, Izumin, nàng là nữ nhân của  ngươi, ngươi muốn dỗ nữ nhân, mà cứ hung dữ như vậy, làm sao có thể  được! Ngươi phải để nàng tựa vào vai, vỡ vỗ lưng nàng, nói vài câu an ủi  là được!”
Lời an ủi là Izumin hắn không thể nói, mà có thể vỗ  lưng nàng, nhưng là kém chút nữa hắn đã vỗ chết Ynanna (Thỏ: k thể nhịn  cười với anh =]] ), Ynanna vốn chỉ mới học qua vài năm ở trường cảnh  sát, lại chỉ mới làm một cảnh sát nho nhỏ hơn hai năm, mặc dù không có  tâm khí cao thượng, nhưng cứu người đã là bản năng. Nếu đã không cứu  người thì thôi, đằng này đã vươn tay ra cứu sống người rồi lại để người  chết trong tay mình, là một việc khiến cho người ta cảm thấy vô cùng hối  hận và thương tâm.
Nàng bị Izumin vỗ càng nghẹn ngào, cảm giác  như bị người đánh lén, nàng uất ức đánh vài cái vào lưng hắn, há miệng  cắn một phát vào bả vai Izumin cho hả giận. Vết thương của Izumin lúc  trước vì dùng sức mà rạn nứt, máu thấm một mảng, lại thêm phát cắn của  nàng, nhưng hắn lại chỉ cau mày, hai người lạnh lùng đối mặt, ánh mắt  giống như đao kiếm không ngừng giao đấu, Sarru lại cảm thấy không khí  giữa hai người thật kỳ quái.
Nếu ngươi nói nữ nô này lớn mật  cuồng vọng, không coi ai ra gì, nhưng nàng lại nghĩ biện pháp cứu Izumin  thoát ra, bằng không hiện tại Izumin đã sớm thành xác chết trôi; nếu  ngươi nói Izumin đối với nàng rất hung ác, nhưng trong lời nói và hành  động lại dễ dàng bỏ qua và tha thứ, nhưng mà Sarru nghĩ chờ đến khi viện  binh Hittite đến, nàng chỉ sợ sẽ bị gã này trừng phạt rất thảm.
Nhưng là mặc kệ thế nào, Izumin mặc dù chịu chút nổi đau da thịt, nhưng Ynanna rốt cuộc cũng nín khóc.
Ngày  dài thấm thoát qua mau, vào lúc chạng vạng lũ có vẻ hòa hoãn, Izumin  ngẫu nhiên nhìn thấy có mấy con bồ câu bay xẹt qua trên đầu, hắn âm thầm  thở phào nhẹ nhõm. Lại sờ một chút Ynanna đang nhắm mắt bên người, trên  chiến trường khi bị thương không chữa trị kịp thời, miệng vết thương bị  bẩn sẽ làm cho người ta dễ bị sốt cao. Ynanna dù sao cũng là nữ nhân,  vào đêm nhiệt độ không khí giảm xuống, thân thể nàng sẽ không ổn, lúc  này hai gò má nàng nóng bừng cũng là không ngoài dự đoán.
Sarru  lại gấp gáp đến khó chịu, lúc trước Ynanna đã cùng hắn làm giao dịch,  nếu như nàng phát sốt đến chết, thì thứ vũ khí kỳ quái làm hắn thèm  thuồng suốt mấy ngày nay phải làm sao.
Hắn lại đem ánh mắt đặt  lên người Ynanna, Izumin sơm đã nhận ra hành động của hắn, không kiên  nhẫn hỏi “Ngươi đến cùng là muốn làm gì?”
Sarru cười hắc hắc đáp  “Ta và nữ nhân của ngươi đã có giao ước, nếu như ta giúp nàng gặp được  ngươi, nàng sẽ vì ta mà cởi bỏ đai lưng.”
Lời này lọt vào trong  tai người tự nhận là nam nhân chân chính của nữ nhân kia hoàn toàn sẽ  hiểu theo loại ý nghĩa khác, Izumin kinh ngạc không ngờ Ynanna sẽ chấp  nhận làm loại giao dịch này, nhưng trên mặt hắn vẫn không có gì thay  đổi. Hắn ôm lấy Ynanna, thân thể nàng vô cùng nóng, lại giống như đang  khao khát tìm kiếm cảm giác mát lạnh, liều mạng chui vào trong lòng  Izumin co sát.
Izumin cởi đai lưng của nàng xuống, ước lượng nặng nhẹ, đưa tới trước mặt Sarru lắc lắc “Thứ này có thể cho ngươi.”
Sarru  vô cùng vui vẻ tiến đến gần Izumin, ngón tay còn chưa chạm đến vật mơ  ước bấy lâu, lại nghe Izumin nói “Nhưng ta cũng có điều kiện, lấy y phục  trên người ngươi để đổi.”
Cũng khó trách tại sao Izumin lại đưa  ra điều kiện như vậy, trên người hắn lúc này còn đang mặc quần lụa mỏng  của nữ nhân, vô cùng diễm lệ, đợi lát nữa người Hittite tìm đến, còn  không phải vương tử như hắn sẽ mất hết mặt mũi.
Sarru cảm giác  giao dịch này cũng không thiệt, dù sao cũng không có ai biết hắn, hắn sẽ  không mất mặt. Liền cởi hết chỉ chừa lại khố quần, đưa hết tất cả giáp  trụ và trường bào đều ném qua cho Izumin, sau đó thoải mái vươn tay đến  thứ hắn muốn có.
Izumin thừa lúc hắn lơ là đạp 1 cước, ngay giữa  mặt hắn, Sarru ôm mũi đang chảy máu ngã vào trong nước, người bị một cơn  sóng nước đánh tới liền trôi đi xa, nhưng hắn không cam lòng đập tay  vào nước tạo thành bọt văng tung tóe, tức giận gào to “Izumin, ngươi hãy  đợi đấy!” 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện