[Dịch]Xuyên Về Làm Sủng Phi - Sưu tầm
Chương 18 : Tính mạng bị đe doạ
.
- Công tử! tiểu thư.... không thấy trong phòng
. nha hoàn mà Thiên dặn dò chăm sóc cô hổn hển chạy đến
- sao? ngươi chăm sóc tiểu thư thế nào mà nàng ấy biến mất cũng không biết
- thứ lỗi cho nô tì! tiểu thư bảo nô tì ra ngoài kiếm gì đó cho tiểu thư lót dạ nhưng quay trở lại đã không còn
- bảo mọi người đi tìm nàng, ai tìm được sẽ có thưởng, ngươi lui đi!
. nha hoàn kia đầu cúi xuống, tấm lưng đã túa mồ hôi từ từ lui về sau
- nàng dám bỏ trốn...
. “ba” tay cầm chén trà không tự chủ mà bóp nát nó
----------
- mệt...mệt quá! con ngồi đây nghỉ một lát đi, giờ này họ cũng mới biết chuyện, không bắt kịp mẹ con ta đâu
. tay xoa xoa bụng ngồi xuống dựa vào gốc cây chủ quan mà đánh một giấc. Tiếng xì xào của vật thể nào đó bò dưới đất làm cô bừng tỉnh
- aaah...
. nhìn xuống chân thấy một tiểu xà đang chạy đi liền kinh sợ đứng dậy nhưng lại loạng choạng ngã về sau lấy thân cây làm điểm tựa
- xà khốn khiếp, ngươi làm con ta có chuyện gì, ta thề bắt ngươi băm nhuyễn chiên xào nấu nung các thứ... ây da... đau quá!
. đưa tay vén ống quần lên, hai lỗ nhỏ sâu hoắm hiện ra, vài vệt máu xuất hiện nơi đó
- chết tiệt! ở đây không có người, làm sao với vết thương này đây?
. thân hình nhỏ hơi run run gượng dậy đi từng bước khó khăn về phía trước, một căn nhà nhỏ lụp xụp hiện ra
- ai trong nhà giúp ta với!
. cô lớn tiếng gọi một hồi, một thanh niên dìu một bà thím thân hình mập mạp bước ra, đôi mắt bà thím xếch lên nhìn cô sơ qua một lược liền phất tay đuổi cô đi
- đi đi! nhà ta đã chật chội không có chỗ để ngươi tá túc đâu
- bà bà! người giúp ta với, ta chẳng may bị con yêu xà chết tiệt cắn vào chân, đi cũng không nổi, người thương người giúp đỡ nhau là chuyện thường tình mà. thanh niên bên cạnh nhìn chằm chằm cô hồi lâu rồi to nhỏ với bà thím kia chẳng mấy chốc mặt bà giãn ra, nở nụ cười tươi đi đến dìu cô
- cô nương! cô nói đúng! người thương người phải giúp đỡ nhau! cô vào đây nằm nghỉ cháu trai ta đi tìm đại phu cho cô
- cảm tạ!
. bà dìu cô vào nhà, căn nhà nhỏ nóng bức nhưng vẫn tốt hơn là nằm ở chỗ vắng vẻ có khi chết mà không ai biết. Cô từ từ ngồi lên giường nhất thời đụng vào vết thương làm hai mày chau lại, mím chặt môi tím nhợt nhạt cảm nhận cơn đau từ chân truyền đến. Trong cơ thể dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt cô, đau đớn vạn lần. Nghe tiếng ồn ào bên ngoài, theo tự nhiên cô ngẩng đầu lên xem liền không khỏi kinh sợ
- Công tử! người xem đây có phải vị cô nương người đang tìm?
. Bà thím mập mạp tiến lại phía nam nhân còn đang đứng ở cửa kia cười nói làm hai má giật giật
- Hàn Tuệ! nàng dám bỏ trốn! mau theo ta về!
. Thiên đi đến thô bạo nắm lấy tay cô kéo mạnh làm cô không kịp phản ứng kêu lên một tiếng rồi cả người mềm nhũn ngã về sau làm thanh niên trẻ đứng cạnh không khỏi thương hoa tiếc ngọc
- công tử! cô nương này vừa bị rắn cắn người phải cẩn thận
. vừa nghe nói hắn liền sốt sắng vén ống quần cô lên xem. Hai mắt nhìn chằm chằm vết thương, đáy mắt sự lo lắng và tức giận thay phiên nhau hiện lên. Đưa tay vào ngực áo lấy túi tiền thẩy cho hai bà cháu nọ rồi liền thi triển khinh công bế cô rời đi
---------- tại khách điếm
. Đại phu được mời đến bắt mạch cho cô, nhìn cô yếu ớt nằm trên giường bất tỉnh lửa giận không nguôi, hận không thể bảo vệ được người mình yêu!
- nàng ấy thế nào rồi?
- Công tử! Ta e rằng vị cô nương không qua khỏi trăng tròn tháng này!
. Thiên đếm lẩm nhẩm, trăng tròn tháng này? chẳng phải còn 7 ngày nữa sao?
- ý ngươi như thế nào?
- cô nương này chẳng may bị độc xà cắn, mà đây lại là kịch độc, nếu bị nó cắn phải tạm thời sẽ không có biểu hiện nhưng sau đó sẽ bị hành hạ nhiều ngày thân thể như có lửa thiêu đốt rất đau đớn. Khi độc tố ăn sâu vào lục phủ ngũ tạng sẽ như có hàng ngàn hàng vạn kim đâm xuyên qua người, ngứa ngáy khó chịu, miệng vết thương không ngừng chảy mũ lở loét. Hạn trong vòng 10 ngày nếu không có Lam Thảo cô nương này có thể bị vỡ mạch mà chết
- Lam Thảo? ngươi không có thứ đó sao?
- đây là thảo dược hiếm thấy! ta cũng chỉ được nhìn qua sách y! thật ra muốn tìm nó không phải là không có cách, ở phía Đông có một ngọn núi, ở đó có một hang động tên Tuyết Nhu! vừa lúc thời điểm này hằng năm đều mọc Lam Thảo. Nhưng... nhiều thầy thuốc từng tìm đến, kết quả đều đi không trở lại... Ta nghe mọi người nói rằng nơi đó là cấm địa là nơi ở của tộc Hồ ly! Ai xâm phạm sẽ có hậu quả khôn lường! Công tử nên suy xét
. Vừa nói xong một nam nhân vận đồ đen bay từ cửa sổ vào làm đại phu giật mình lùi về sau..
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện