[Dịch]Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp - Sưu tầm
Chương 54 : Chương 54
                                            .
                                    
             Zeref  ôm lấy Lạc Lan trong lòng, trên thực tế, giờ phút này anh không biết  nên làm sao — Căn bản anh không phải là người có kinh nghiệm an ủi, nên  đành phải ôm lấy Lạc Lan, một lần, lại rồi một lần nữa khẽ vuốt đầu cô,  thấp giọng lặp lại ba chữ “Không sao đâu”.
Không phải hắn ta. Không phải Jellal.
Tuy  nói bộ dáng của người này cùng với Jellal giống nhau như đúc, nhưng bản  chất khí tức ma pháp lại không giống nhau — Mystogan cùng Jellal quả  thật không phải là cùng một người.
Zeref rất rõ ràng: Nếu cảm xúc  của Lạc Lan không phải đang trong giai đoạn cực kỳ không ổn định mà  nói, tất nhiên cũng sẽ có thể cảm nhận được điểm này.
Lạc Lan  nhưng không có khiến cho anh phải lúng túng lâu lắm, cô nắm lấy vạt áo  của Zeref nghiêng đầu đi, sau khi phát hiện bóng dáng của người không  khác gì ác mộng kia đã không còn ở trong giáo hội. Cô nghiêng đầu hướng  về phía anh, cẩn thận lộ ra một nụ cười: “… Vâng, đã để cho anh phải lo  lắng. Em không sao.”
Zeref không có ý nghĩ buông cô ra, Lạc Lan  cũng liền yên tâm thoải mái vùi đầu vào trong lòng phiếu cơm nhà mình.  Một bên cố gắng an ủi sự kiện khi nãy kích thích dây thần kinh của cô,  một bên dời đi lực chú ý để xem náo nhiệt.
Đầu bên kia, Laxus đã  cho luồng điện giật xong một người, rồi lại cho luồng điện tiếp theo  giật người còn lại. Này, để cho anh ta đánh khí thế như mây bay nước  chảy lưu loát sinh động như thế là thật sự muốn cho anh ta lên làm hội  trưởng Fairy Tail sao?
Bất quá lại nói tiếp, cuộc đánh cược mà cô  đã nói với anh ta chỉ là kế sách thích nghi tạm thời thôi, lúc ấy là do  cô thật sự sợ hãi cái câu “Giải quyết” kia nên mới thuận tiện đưa ra  lời đánh cược như vậy. Trên thực tế, khi lời nói vừa ra khỏi miệng, cô  hoàn toàn không nghĩ tới Laxus đáp ứng như vậy, nếu như thắng thì cô và  anh ta sẽ xem như là bạn bè, nhưng nếu như thua cuộc thì……
「Nếu tôi thua, thì tôi sẽ đưa hai tay hai chân của mình ra để giúp đỡ anh, suy cho cùng thì sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ anh.」
Khi  nói ra cuộc đánh cược này, xem ra đã đánh trúng vào tâm tư của Laxus.  Không phải chỉ bằng nói ra một câu “cầm cự” nhẹ nhàng như vậy là xong  chuyện. Xem ra Lạc Lan căn bản không thể cùng một người giao ước để trở  thành quan hệ ngang hàng được.
Trước đó, khi còn ở trong quán  rượu Fairy Tail cô đã từng suy đoán qua. Sở dĩ Laxus muốn phát động cho  “Fairy Tail nội chiến” là vì anh ta muốn được sự chú ý của ông nội nhà  mình. Mà khi đó, cô hiển nhiên cũng hiểu được suy đoán của mình dường  như có gì đó không đúng, hiện tại xem ra quả thật là như thế.
Không  nghĩ tới Laxus so với trong cảm nhận của cô còn kiêu ngạo hơn thế.  Người này trên thực tế chính là muốn “Được chú ý đến”…… Đi?
Lạc  Lan ở Zeref trong lòng cọ cọ, nghĩ muốn đổi một tư thế khác để thoải mái  hơn. Không nghĩ tới cô chỉ vừa mới làm hai động tác thì đã bị Zeref chế  trụ thắt lưng, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy trên mặt anh có một chút đỏ  ửng: “… Đừng lộn xộn……”
“……” Lạc Lan nghẹn họng nhìn trân trối không nói nên lời.
Này  này này, thiếu niên Zeref! Ở đầu bên kia người ta đang chiến đấu kịch  liệt, ở đầu bên này thì anh lại đang [Bíp –], như vậy có được không chứ?
Mặt  Lạc Lan đầy máu (hiện tượng máu dồn lên não), mặt hiện lên vẻ 囧 囧 lộn  xộn mở lời vào đề tài: “Chúng ta ở trong này nhìn xem thì sẽ không có  vấn đề gì chứ?”
Zeref “Ừ” một tiếng, nâng tay lên sờ sờ khuôn mặt  của cô, lại một lần nữa đem tầm mắt chuyển về phương hướng ba người  đang chiến đấu kia. Lạc Lan cũng theo tầm mắt của anh nhìn qua.
Lúc  này tuy rằng Natsu đã muốn bị đập tơi bời rất nhiều lần, nhưng khí thế  vẫn như cũ không thua gì Laxus đánh vài đòn trở lại, hai người kia ẩu đả  đang rất là hưng phấn.
Lạc Lan đối với loại phương thức chiến  đấu dã man như mà nói, ngay cả một chút yêu thích cũng đều không có, cô  thở dài: “Quả nhiên phép thuật văn tự về bùa phép có vẻ vẫn là tao nhã  hơn, em thật sự không thể học sao?”
“Có thể học.” Zeref thuận tay  ôm lấy mái tóc dài được cột lên của cô, vô ý thức cuốn một lọn lên trên  ngón tay: “Chỉ là do hiện tại em có thể dùng phép thuật mạnh hơn rất  nhiều so với bùa phép, vì sao lại đối với cái kia sinh ra hứng thú?”
Cũng đúng ha, vì sao cô lại cố tình sinh ra hứng thú với cái kia?
“…  Đại khái là vì có cảm giác rất an toàn?” Lạc Lan dùng tay chỉ về những  người đang ở trong cuộc chiến đấu, Laxus cùng Natsu — thậm chí ngay cả  Erza cũng đã hồi phục đang tham gia chiến đấu: “Anh xem, anh có thể  tưởng tượng khi em giống như bọn họ tham gia cận chiến sao?”
Zeref  đem cô nhìn từ đầu đến chân quét hết một lần, không thể tin được lại  khẳng định câu hỏi của cô: “Quả thật, thân thể của em quá yếu.”
…… 囧 ! ! !
Tuy  nói đây là sự thật, nhưng tốt xấu gì cũng nên chừa lại một chút mặt mũi  cho cô chứ, như vậy cũng không được sao! Cứ như vậy nói trắng ra sẽ  không sợ cô thương tâm sao Zeref-kun!!!
Lạc Lan thẹn quá thành  giận, nắm lấy phần thịt trên lưng Zeref nhéo vài cái — đối phương như  không đau không ngứa, hoàn toàn không hề cử động. Lạc Lan tức giận đến  mức ngứa ngáy phải nghiến răng — Ông lão chính là một ông lão! Ngay cả  da cũng đều dày hơn cả thanh niên tuổi trẻ!
Zeref đối với hành vi  tức giận vặn nhéo này của cô không hề để ý chút nào, thái độ hoàn toàn  thả lỏng không hề phản kháng. Ngược lại, bỗng nhiên Erza la lên một câu  “Mắt xích ma thuật”, đã hoàn toàn đem lực chú ý của cô dời sang đó.
Trong  âm thanh của Laxus là cuồng vọng mang theo đắc ý khác thường: “Đúng  vậy! Không ai có thể chạm vào quả cầu đó dù chỉ là một ngón tay, đem tất  cả mọi thứ trở thành cung điện lôi của ta — ha ha ha ha !”
Lạc  Lan đối với những danh từ nảy không có cách nào hiểu được, vừa hỏi Zeref  thì mới hiểu được cái gọi là ‘Hall of Thunder’, ‘Mắt xích ma thuật’.  Rốt cuộc Laxus muốn làm gì kia chứ……
Ôi mẹ ơi, tất cả ‘Mắt xích ma thuật’ sẽ hủy diệt toàn bộ thị trấn???
Lạc  Lan ngạc nhiên nhìn chằm chằm Zeref vì cô mà giải thích. Vì thế cho nên  đã khiến cho Zeref hiểu sai là cô đang lo lắng cho sự an toàn của bọn  họ, mở miệng trấn an cô: “Chúng ta sẽ không có việc gì.”
Lạc Lan mở miệng ra nhẩm tổng hợp lại mọi thứ, trong phút chốc đẩy Zeref đứng lên — “Ôi mẹ ơi, bản thảo của tôi!!!”
Cái  tên Laxus này cư nhiên muốn hủy cả thị trấn! Vậy mà cô còn ngồi đây  ngốc, cùng hắn đưa ra đánh cược!? Mãi cô mới mua được một cái máy tính  a!!!
Đầu bên kia, Zerez đã muốn thay đổi áo giáp thành ‘Ba Vương  Điện Giáp’ (Giáp chống sét tối cao), so qua vài chiêu với Zeref. Lúc  này, cô có vẻ đã quyết định không muốn cùng Laxus đấu võ miệng nữa mà  chạy ra ngoài — cô ấy muốn phá đi ‘Mắt xích ma thuật’ đang bao bọc ở  phía trên thị trấn.
Lạc Lan thấy thế, đem Zeref túm lên: “Mau  đứng lên theo em đi ra ngoài!” Lac Lan lập tức dùng một tay lôi kéo  Zeref, cũng nhanh chóng phóng ra ngoài.
Một kích đánh lui Natsu,  Laxus hiển nhiên cũng chưa từng quan tâm đến hai người ngoài luôn đứng  ngoài quan sát, nhưng Lạc Lan chỉ vừa mới cử động được một động tác, hắn  lập tức liền cho một dòng diện chém tới dưới chân cô: “… Cô là nghĩ  muốn nhứng tay vào cuộc chiến tranh nội chiến của Fairy Tail sao? Hửm?”
Hắn  không dự đoán được là sẽ nhìn tới người con gái đó đang làm ra đủ mọi  loại dáng tươi cười cùng với nghiêng đầu kia. Biểu tình trên mặt Laxus  giống như đang muốn giết người:
“Anh như thế này là đang cưỡng ép  người khác đấy, anh không biết là sinh mệnh bản thảo viết tay của tôi  so với cuộc đánh cược giữa anh và tôi cũng giống nhau, là bị cưỡng ép  sao!!!”
Nếu không phải là do thời gian không đủ, Lạc Lan là nghĩ  chắc chắn trước tiên sẽ dùng một cước dẫm nát lên trên khuôn mặt đáng để  tức giận kia rồi nói sau, nhưng lúc này cùng với Laxus so đo thì nhất  định cũng chỉ vô dụng mà thôi — Lúc này cô mới chú ý đến trên những bậc  thang trong giáo hội đang có màn hình đếm ngược thời gian ‘Hall of  Thunder’ khởi động tấn công.
Ôi trời đất ơi! Cô thật sự đúng là có một sự phản xạ vòng cung ngay cả khắp thiên hạ đệ nhất cũng không thể giải thích được!!!
“Natsu  cố gắng lên! Tớ đi giúp Erza phá hủy ‘Mắt xích ma thuật’ –” Để lại một  câu kêu gọi như vậy, nghe Natsu ở bên kia “Ừ!” một tiếng trở về, Lạc Lan  mới cùng Zeref cùng nhau chạy ra khỏi giáo hội.
Hai người bọn họ  một đường đuổi theo Erza đã chạy ra ngoài được một khoảng cách, khi cô  rốt cuộc cũng đã dừng lại vì đã đuổi tới kịp bên người Erza: “Erza! Bọn  này đến để hỗ trợ –”
Erza nhìn đến Lạc Lan cùng Zeref đuổi theo  sau, cảm thấy ngoài ý muốn: “Các cậu…… Không phải là thành viên của hiệp  hội chúng ta, lại có thể làm ra chuyện đưa tay ra giúp đỡ như thế này,  tớ thật sự……”
Lạc Lan vỗ tay một cái: “Vâng vâng vâng, vì cảm xúc  buồn chán nên liền tỉnh ngộ đi, không chỉ bởi vì chúng ta là bạn bè nên  tớ mới giúp cậu — mạng sống cội nguồn của tớ đều nằm ở nhà hết đấy!”  Trên mặt cô có chút căm giận: “Tuy rằng năng lực có hạn, có khả năng  cũng không thể giúp gì được nhiều, thế nhưng góp thêm một phần sức lực  thì thêm một phần hi vọng thôi!”
Bởi vì nghĩ đến Laxus muốn hủy  diệt toàn bộ Magnolia nên Lạc Lan sẽ rất bực bội, cho nên lúc này đây  giọng điệu của cô thật sự không hề tốt cho lắm. Erza nhưng không có so  đo này nọ, cô lộ ra một chút mỉm cười, sử dụng phép thuật đổi áp giáp  xong, Erza bắt đầu triệu hồi vũ khí của cô —
“Đây tuyệt đối không  phải là cuộc chiến đấu vì chính tôi — Đây là vì bảo vệ cho toàn bộ thị  trấn Magnolia. Kiếm ơi! Hãy ban cho tôi sức mạnh!”
Nhiều hình  dạng kiếm khác nhau xuất hiện ở vòng quanh thân thể Erza. Cô còn đang  không ngừng triệu hồi vũ khí, đồng thời chỉ vào ‘Mắt xích ma thuật’ đang  trôi nổi ở trên phía Nam thị trấn: “Tớ sẽ thử phá hủy ‘Mắt xích ma  thuật’ ở phía Nam –”
Lạc Lan cùng Zeref liếc nhau, Lạc Lan nhìn  một vòng mấy trăm ‘Mắt xích ma thuật’ ở phía trên thị trấn, có chút rối  rắm: “Tuy rằng thực anh dũng chạy đến đây, nhưng là rốt cuộc có thể phá  hủy được bao nhiêu chứ, tớ……”
Vẻ mặt Zeref đầy chăm chú nói: “…  Nếu lo lắng đến việc những quả cầu đó sẽ tự động đánh trả những phép  thuật chạm vào nó, thì em chỉ phá hủy một cái thôi.”
Khóe miệng Lạc Lan khóe giật giật vài: “…… Đều đã lúc này mà anh còn nói em như vậy sao?”
Zeref thật sâu sắc liếc nhìn cô một cái: “Nghe lời.”
Ánh  mắt kia của Zeref hoàn toàn có tác dụng trấn tĩnh người khác, Lạc Lan  lập tức phản ứng lại đây — Bên cạnh hai người bọn họ còn có Erza, dựa  vào thân phận lúc này của cô cùng Zeref, vẫn nên lựa chọn không la lên  mới là quyết định sáng suốt.
Cần phải phá hủy hết toàn bộ ‘Mắt xích ma thuật’ nhiều không ngớt này, nói thử xem, vận mệnh chết đi sẽ không có được sao!!!
Nhưng vào lúc này, Erza đang không ngừng triệu hồi vũ khí bỗng nhiên lộ ra biểu tình ngoài ý muốn: “…… Warren… Rocko… Sao?”
Warren? Rocko?
Tên  người này hình như cô đã được nghe qua — A, đây không phài là người mà  trước đó Gray đã giới thiệu qua với cô sao? Còn nhớ rõ hình như là nói  cái gì am hiểu về thuật thần giao cách cảm……?
Zeref hiển nhiên  rất rõ ràng Lạc Lan không biết thuật “Telepathy” là cái gì, một chút  thông tin giáo dục khai thông ở bên phía hiệp hội trước đó cũng chưa kịp  hoàn thành —
“Tớ sẽ phụ trách hai trăm ‘Mắt xích ma thuật’ ở  phía Bắc, mọi người hãy xử lý những quả còn lại trung tâm phía Nam, đem  tất cả những quả cầu đó phá hủy hết đi!” Erza hướng về phía Lạc Lan và  Zeref gật đầu một cái: “Cũng cầu xin sự giúp đỡ của hai người!”
Zeref cùng Lạc Lan không hẹn mà cùng nhau gật đầu một cái.
Nhìn  ánh sáng phép thuật màu tím vô cùng xinh đẹp và loe mắt ở trên người  Zeref xuất hiện, Lạc Lan hít một hơi thật sâu, cũng đem phần ma lực  trong thân thể thuộc về ma pháp hệ băng huy động lên, chỉ hướng về quả  cầu ‘Mắt xích ma thuật’ gần nhất ờ phía Nam.
Cùng với Erza đã  phát động toàn bộ vũ khí tấn công về phía những quả cầu ở phía Bắc, mà  Zeref cùng Lạc Lan đã cùng ở cùng thơi gian như vậy phát động tấn công —  Ánh sáng phép thuật màu tím cùng màu xanh cùng nhau bắn về phía quả cầu  ‘Mắt xích phép thuật’ ở phía Nam!
Tại kia, trong nháy mắt, Lạc  Lan thấy có vô số chùm tia sáng với những màu sắc khác nhau theo các ngã  đường trong thị trấn dâng lên giữa bầu trời, đánh về phía một vòng ‘Mắt  xích ma thuật’ đang vây quanh ở trên thị trấn Magnolia, ánh sáng vô  cùng chói mắt.
Toàn bộ ‘Mắt xích ma thuật’ đã bị nhóm pháp sư phá hủy hết toàn bộ!
Ánh  sáng màu vàng xinh đẹp từ những mảnh vụn của quả cầu chiết xạ ra ánh  sáng, đều theo từ trên trời nhẹ nhàng lay động xuống dưới, trông rất đẹp  mắt. Lạc Lan còn chưa kịp cảm khái, tác dụng phụ của việc đã dùng phép  thuật đánh vào quả cầu đã theo những mảnh vụn đó liền xuất hiện.
Ánh sáng dòng điện màu vàng từ trên trời giáng xuống —
Bởi  vì ‘Hall of Thunder’ là phép thuật hệ điện, tác dụng phụ của việc đã  dùng phép thuật chạm vào nó tất nhiên phép thuật đánh trả lại cũng là  phép thuật cùng loại. Lạc Lan nhìn dòng điện màu vàng kia trong nháy mắt  liền đánh xuống, còn chưa kịp dùng tay chắn đi, cô chỉ thấy dòng điện  màu vàng đó ở đỉnh đầu của cô bị đứt đoạn, như bị cái gì đó hấp thu như  bình thường, dung hợp cùng với luồng điện ở trên đỉnh đầu Zeref, lập tức  liền hung hăng đánh xuống.
“! ! !” Lạc Lan đã bị kinh hách không nhỏ: “Anh — điều này làm sao sẽ!?”
Một  bên, Erza đã phá hủy hai trăm ‘Mắt xích ma thuật’ nên đã bị phép thuật  đánh trả, giày vò đến mức kêu la lên vì đau đớn, nhưng Zeref thì lại chỉ  kêu rên một tiếng, yên lặng tiếp nhận phần tác dụng phụ của hai người.
Ánh  sáng dòng điện màu vàng chỉ lướt qua trong một chớp mắt, Lạc Lan lập  tức liền vươn tay ôm lấy tay Zeref: “Anh không có việc gì chứ!? Rốt cuộc  là vì sao –”
“Bởi vì em là của anh…” Sách ma pháp.
Zeref  ho nhẹ một tiếng, tuy rằng trên mặt không có biểu lộ ra, nhưng hai phần  tác dụng phụ đánh trả kia vẫn tạo thành ảnh hưởng nhất định cho anh. Anh  cũng không có đem ba chữ cuối cùng nói ra, nhưng hiển nhiên Lạc Lan  hoàn toàn có thể tiếp thu được ý tứ trong lời nói của anh.
Bởi vì  là sách ma pháp của Zeref, đó là lý do vì sao cô cần phải nhận lấy một  đòn kia, cũng vì điều đó mà nó đã quay về hết lên trên người chủ nhân  Zeref đi.
Zeref nhìn Erza quỳ rạp xuống ở nơi bên cạnh cũng không  có động tĩnh gì, hướng Lạc Lan lắc đầu — Erza cũng không có nhìn thấy  một màn này.
Lạc Lan cắn cắn môi.
Nhìn xem mặt Zeref đầy  vẻ tự nhiên, anh đương nhiên sẽ không cùng cô so đo này đó — Có lẽ lúc  đầu, Zeref đã có thể đoán được trước hết toàn bộ kết quả này, nhưng cái  gì anh cũng đều không nói, cô muốn làm gì thì anh đều giúp đỡ cô làm cái  nấy……
Người ôn nhu như vậy là phiếu cơm dài hạn của cô, thật sự quá tốt!!!
Lạc  Lan vừa cảm động lại vừa hạnh phúc vươn tay ôm lấy anh, trực tiếp liền  ôm lấy Zeref ngồi ở trên mặt đất, la làng lên: “Yêu anh đến chết mất!  [Ting — ]”
Tác giả có lời muốn nói:
– Tiểu kịch trường: Bộ não hoạt động –
Lạc Lan: Yêu anh đến chết mất! [Ting — ]
[Trong đầu Zeref ngân vang lên vô tận tiếng nói: ‘Yêu anh đến chết mất’ ‘Yêu anh đến chết mất’ ‘Yêu anh đến chết mất’…… x N lần]
Zeref [Chăm chú nhìn]: …… Em lặp lại lần nữa.
Lạc Lan: Gì? Em vừa mới nói gì?
Zeref [Ngây thơ nói]: ‘Yêu em đến chết mất!’
Lạc  Lan: Ôi trời ơi, không thể tin được anh đang tỏ tình với em! Không thể  tin được đang tỏ tình với em! Em nghĩ cả đời anh cũng sẽ không được nghe  anh nói lời tỏ tình!
Zeref:……
Lạc Lan [Hướng về phía Erza, Gray, Lucy, Laxus, Mirajane kêu đợi chút ]: Người kia nhà tớ cư nhiên nói lời tỏ tình với tớ!!!
Chúng [Khinh bỉ]: Tiến triển của cậu chỉ mới được nhiêu đó thôi.  					 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện