[Dịch]Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp - Sưu tầm
Chương 49 : Chương 49
                                            .
                                    
             Vì tiến hành tổ chức  lễ hội Fantasia, toàn bộ thị trấn Magnolia đều thay đổi phong cách. Vì  để thị trấn có nhiều điểm hấp dẫn hơn nữa, mọi người dân đều quét vôi  tường, đổi mới vẻ bề ngoài của tòa nhà, từng tòa nhà càng có thêm nhiều  những lá cờ đầy màu sắc.
Một chuỗi dài bong bóng nhiều màu, vòng  hoa cùng những lớp vải đỏ thẫm được làm thành những nơ bướm từ chính bàn  tay của hội thương mại — Đương nhiên, cũng có những nhóm người dân tự  mình làm ra — Tô điểm cho những mái hiên trên tòa nhà cùng với mặt tiền  cửa hàng bên cạnh, nhiều loại bong bóng cầu vòng hoặc những quả bong  bóng to hơn có những đốm nhỏ hình sao, có vẻ phá lệ có sức sống.
Cả thị trấn tràn ngập không khí của ngày hội.
Đối  với người từ thế giới khác đến, chưa bao giờ tham dự lễ hội Fantasia mà  nói. Toàn bộ mọi thứ xung quanh, ngay cả hàng xóm bình thường thường  xuyên gặp mặt, Lạc Lan đều cảm thấy tràn ngập cảm giác mới mẻ.
Khi  cô lôi kéo Zeref ra khỏi cửa thậm chí còn cùng với bác gái ở tại cách  vách nhà cô nói chuyện — Đương nhiên, ánh mắt bà tám nhìn “cặp đôi” của  các bác ấy có hơi cổ quái một tí.
Mặc dù khi ra khỏi cửa gặp  chuyện hơi bị náo nhiệt như thế, cô cảm thấy có chút 囧, nhưng chút tí  tẹo không chút che giấu này đối với thu hoạch của Lạc Lan có chút kích  thích.
Sau khi nhận lời mời của Lucy, cô còn cố ý tìm hiểu một  chút với cái gọi là gặt hái lịch sử, không chỉ có một năm lao động làm  việc mà còn được tha hồ vui chơi hết mình. Trong lúc đó, Fairy Tail cũng  sẽ vì lễ hội Fantasia mà tổ chức “Miss Fairy Tail Contest” để chúc  mừng.
Lễ hội Fantasia sẽ có một đêm tương đối sôi nổi, cùng nhau vui chơi hết mình.
Kéo  Zeref, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, cuối cùng đứng ở trước tiệm kem,  hiển nhiên Lạc Lan đã lộ ra thuộc tính ăn hàng của mình. Cô nhìn vào  bên trong, có đủ loại kem cùng đủ loại màu sắc có vẻ vô cùng tuyệt vời —
“Ông chủ, lấy cho cháu một phần kem chocolate!” Cô chỉ chỉ đâm đâm vào tủ kính thủy tinh, chỉ vào tủ đông chứa kem vị chocolate.
“Được thôi!”
Ly  thủy tinh chứa kem chocolate cùng với chiếc muỗng nhỏ được đưa tới  trong tay Lạc Lan. Thiếu nữ tóc đen một bên cười trộm, một bên đem phần  kem chocolate nhét vào trong tay Zeref.
Vị Pháp Sư Bóng Tối này sửng sốt một chút, sau đó biểu tình có chút dở khóc dở cười vô cùng tốt để lấy lòng Lạc Lan.
Cô đùa giỡn đẩy đẩy Zeref: “Ha ha mau cầm lấy đi.”
Zeref bị cô quấn lấy không có biện pháp, đành phải cầm lấy thìa múc một muỗng cho vào miệng.
“Ăn ngon không?”
“…… Ngọt.”
“Rất  ngọt, em sẽ hiểu ý là mùi vị ăn không được tốt đấy.” Lạc Lan cười tủm  tỉm vừa xoay đầu: “Ông chủ, lại cho cháu thêm một phần trà xanh.”
— Hoàn toàn chính là một trò đùa dai.
Đương  nhiên, Zeref rất rõ là Lạc Lan đang đùa giỡn, trêu chọc anh — Cũng  không có ác ý gì, cũng sẽ không thật sự chọc anh giận, chính là mỗi khi  bất ngờ, không kịp quay về khu vực phòng thủ đều bị Lạc Lan đánh lén một  chút, khi đó anh chỉ cần có chút dở khóc dở cười là được.
Hành  vi thực hiện những trò đùa dai này là sau khi Lạc Lan trở về từ Tháp  Thiên Đường mới bộc phát ra ngoài. Cho dù nhìn theo góc độ nào, thì tội  danh “đầu sỏ gây nên chuyện” này Zeref càng không biết nói gì hơn.
Lạc  Lan đang cầm ly kem trà xanh xoay người lại, vẻ mặt cảm thấy mỹ mãn —  Toàn bộ quá trình Lạc Lan trêu chọc Zeref ông chủ đều nhìn thấy hết, còn  tặng thêm cho cô một viên kem.
Thân thể đã hoàn toàn được tu  dưỡng tốt, Lạc Lan cao hứng phấn chấn kéo Zeref xuất phát tới quầy hàng  tiếp theo – Dạo quanh mua một đống đồ này nọ, Zeref đã chơi một vài trò  chơi bắn súng, anh miễn cưỡng bắn hoàn toàn không chính xác. Sau khi  chính cô ép buộc ‘phiếu cơm nhà mình’ đến mức vô cùng vui vẻ, thì Lạc  Lan đụng vào một người con trai có mái tóc màu xanh lá cây nhạt thật  dài.
“A, thực xin lỗi.” Đối phương thực thân sĩ, hạ thấp người xuống: “Cô không có việc gì chứ?”
Lạc  Lan lắc lắc đầu, chú ý tới trên mu bàn tay của người đàn ông này có một  hình xăm màu xanh lá cây — Cùng với nhóm pháp sư Fairy tail cũng không  tính là người xa lạ nên Lạc Lan lập tức liền nhận ra ngay.
Người đàn ông này cũng là pháp sư hội Fairy Tail sao?
…… Trước đó hoàn toàn không nhìn thấy qua a.
Nhìn  cô lắc đầu, người đàn ông kia lộ ra vẻ mặt “đã hiểu rõ”, gật đầu một  cái coi như nói lời tạm biệt, hướng tới chỗ có một nam một nữ, rồi ba  người bọn họ tiến hành cuộc nói chuyện ngắn ngủi với nhau rồi rời khỏi  đây.
Gặp Lạc Lan vẫn nhìn phương hướng ba người kia đã rời khỏi,  bỗng nhiên Zeref lôi kéo tay cô, xoay mặt cô lại, không để cô tiếp tục  nhìn chằm chằm vào phương hướng kia nữa: “Không phải Fairy Tail đã mời  đến xem thi đấu sao?”
A a, biểu hiện này của Zeref chính là…… Ghen tị sao?
Chíp chíp chíp…… Dục vọng chiếm hữu mạnh như vậy cũng không thành vấn đề gì sao, thiếu niên Zeref!
Lạc  Lan cười tủm tỉm gật đầu một cái: “Nghe nói chính là cuộc thi tuyển  chọn sắc đẹp, cực kỳ mong đợi!” Cô bắt tay bắt đầu giới thiệu cho Zeref  nghe về những pháp sư nữ trong Fairy Tail: “Nghe nói cuộc thi sắc đẹp  hình như giải thưởng lên tới 500.000 Jewels lận đó.”
Chính là khi nói chuyện, hai người chuyển hướng đi tới Fairy Tail ở ngã tư đường.
Lúc này trước cửa hội Fairy Tail, đầu người đều chật cứng với nhau, liếc mắt nhìn đi nhìn lại vẫn chính là một mảnh đông nghẹt —
“Ô  oa…… Giống như hoàn toàn không thể chen đi vào được rồi……” Lạc Lan nhón  đầu mũi chân hướng vào bên trong nhìn thử, mọi người làm lễ hội  Fantasia đến đây vây xem một hàng dài ở trước cửa, thật sự rất kỳ cục — !
Cô  chính là đang bắt tay nghĩ biện pháp đi vào, bên cạnh liền truyền đến  một tiếng kêu: “Lạc Lan, Jackal, hai người tới vừa đúng lúc!” Gray một  thân áo khoác màu tím vẫy tay với bọn họ: “Cửa chính không thể vào được  đâu, theo bọn này đi đến đây đi!”
Gray vừa đi vừa giới thiệu cho  cô và Zeref một pháp sư tóc đen có vóc dáng cao gầy: “Đây là Warren  Rocko, am hiểu về thuật Telepathy – Thần giao cách cảm.” Đồng thời cũng  hướng về phía đối phương giải thích thân phận của hai người bọn họ.
Sau  khi thuận lợi đi vào trong Fairy Tail, Gray mang bọn họ đi tới một cái  bàn rồi ngồi xuống, mà Warren Rocko thì lại đi bắt chuyện đi tìm người  quen. Ngoại trừ Gray mang theo Lạc Lan cùng Zeref tiến vào hiệp hội,  ngồi cùng bàn còn có Natsu và em trai của Mirajane – Elfman, người mà cô  đã từng được giới thiệu qua một lần.
Gray vừa ngồi xuống thì mặt liền mềm nhũn: “Nhiều người quá, thật sự như vừa mới chết đi vậy..”
Lạc  Lan liếc hắn một cái: “Này này này, ở trước mặt khách mà lại nói về  hiệp hội của mình như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?”
Gray nhún vai một cái, ngón tay chỉ hai người bên cạnh: “Nếu không thì cô hỏi hai người bọn họ thử đi?”
Ngải Elfman nghiêm trang nói một câu: “Hừ! Một người đàn ông sẽ nghiêm túc ngồi!”
…… 囧.
Cùng Mirajane hình như là hai kiểu dáng khác nhau……
Chính  là khi cô đang cảm thán như vậy, trên sân khấu truyền đến tiếng người  chủ trì nói giới thiệu liên tiếp, sau đó ngừng lại, lập tức tấm màn trên  sân khấu được kéo ra —
“Xin cho phép tôi được giới thiệu tới các bạn thí sinh đầu tiên, Cana Alberona!”
A,  là cô gái hay cầm thùng rượu để uống! Chỉ thấy cô ấy dùng phép thuật  với những lá bài, nháy mắt liền biến thành một thân gợi cảm với bộ đồ  bơi trên người. Cùng với thí sinh thứ hai, nghe nói là thành viên mới  gia nhập – Juvia Lockser, cũng y như vậy thay bộ quần áo trên người  thành bộ đồ bơi.
Không biết như thế nào….. Lạc Lan cảm thấy vị  này thành viên mới đứng ở trên sân khấu, ánh mắt của cô ấy có chút không  được thân thiện cho lắm.
Giống như…… Ở nơi nào đó cô cũng đã cảm thụ được loại ánh mắt này?
Suy  nghĩ nửa ngày cũng không rút ra được kết luận nào, Lạc Lan quyết định  buông tha việc tự hỏi chính mình, tiếp tục hướng mắt về phía sân khấu —  Thí sinh dự thi tiếp theo là Mirajane, tiết mục biểu diễn của cô ấy……  Giống như một trò xiếc nhỏ, phép thuật “biến đổi khuôn mặt” khiến mọi  người được mở rộng tầm mắt. Đừng nói Lạc Lan không nói ra được câu nào,  ngay cả Zeref khi nhìn xem tiết mục biểu diễn của Mirajane đều có chút  sững sờ — Khuôn mặt của hai người bọn họ cũng xuất hiện tại tiết mục  biểu diễn của Mirajane.
Lạc Lan cảm giác một ký tự 囧 đã không còn đủ để hình dung tâm tình bây giờ của cô.
Thí  sinh dự thi tiếp theo là Erza, cô ấy đã đem toàn bộ không khí dâng đến  cao trào! Phép thuật của cô ấy dễ dàng biến ra một thân trang phục……  Loli Gothic…………
Cằm Lạc Lan đều muốn rớt ra đến tận bàn, Gray ở  bên cạnh thì cười “ha ha”, vươn tay nắm lấy bả vai của cô: “Này, Lạc  Lan! Cô có còn nhớ rõ không, tôi đã được quen biết với cô khi còn làm  bồi bàn, cô chính là ăn mặc như vậy để làm việc, ha ha ha –”
Lạc  Lan cảm giác được nhiệt độ không khí của Zeref đang ngồi ở bên cạnh đột  nhiên thấp xuống, khóe miệng Lạc Lan vừa nhếch lên, thì cô liền dùng lực  đạp mạnh lên chân Gray. Khi cô đạp mạnh lên chân của cậu ta thì cậu ta  liền “Ngao –” lên một tiếng, đồng thời, ngay lập tức Lạc Lan cảm nhận  được có một ánh mắt muốn giết người dừng ở trên người cô.
Ôi mẹ  ơi, rốt cuộc là ai đang nhìn cô!? Nghĩ tới — cảm giác này tuyệt đối  chính là khi cô chạy tới Fairy Tail để tìm Laxus cùng Leo nhưng kết quả  cuối cùng thì lại nói chuyện với Gray thì xuất hiện, khi cô và Gray ở  chung thì ánh mắt muốn giết người đó liền đi theo cô!
Lạc Lan  chau mày, đầu bắt đầu cảm nhận ánh mắt đó đang ở đâu, nhìn xung quanh  nửa ngày thì cảm thấy đại khái có người ở sau tấm màn nhìn cô. Ngay tại  lúc cô nhìn sang đó, tầm mắt kia bỗng nhiên biến mất trong nháy mắt.
……?
Tìm  kiếm thất bại, lúc này Lạc Lan mới đem lực tập trung ở sân khấu một lần  nữa. Lúc này, tiết mục biểu diễn của Erza đã muốn kết thúc, hai nữ pháp  sư biểu diễn sau Erza cũng đã biểu diễn xong tiết mục của mình. Người  dẫn chương trình thông báo thí sinh dự thi cuối cùng — Người đó chính là  Lucy.
Chỉ thấy Lucy đứng ở trên sân khấu lấy ra hai quả cầu,  đang chuẩn bị biểu diễn tiết mục khiêu vũ cùng với hai tinh linh sao của  cô ấy. Một âm thanh không thuộc về người dẫn chương trình, cho dù nghe  như thế nào cũng không thấy hài hòa vang lên —
“Thí sinh dự thi  thứ tám –” Một người phụ nữ mặc một bộ váy màu xanh lá được hiện đại  hóa, cầm một cây quạt màu đỏ viền lông, từ phía sau khán đài chậm rãi đi  ra: “Nếu mọi người nói đến tiên nữ thì người đó chính là tôi. Nếu mọi  người nói đến sắc đẹp thì người đó là tôi. Đúng vậy! Tất cả đều nói về  tôi! Cho nên, người chiến thắng cuộc thi này chính là tôi — Evergreen!”
Cô đem cây quạt thu lại. “Được rồi, cuộc thi tuyển chọn sắc đẹp nhàm chán sẽ kết thúc tại đây!”
Mọi người, dân chúng pháp sư đều chỉ vào bọn họ, không nói nên lời.
Còn  lại thì Lạc Lan nhẹ nhàng mà “A” một tiếng — Người này cô vừa mới gặp  qua, không phải là đồng đội của của người đàn ông tóc xanh mà cô đụng  phải sao?…… Cô ấy giống như hoàn toàn không được hoan nghênh cho lắm?  Đồng đội cùng hiệp hội nhìn thấy cô ấy sao đều làm ra biểu tình khó có  thể tin được như vậy chứ?
Lạc Lan không hiểu ra sao nhìn nhìn  Zeref — Đối phương nhận thấy được ánh mắt của cô, sau đó liền hướng về  cô chuyên tâm làm một ánh mắt tràn ngập trấn an.
Nhưng mà, hiển  nhiên người được trấn an một cách thuận lợi chỉ có mỗi mình Lạc Lan —  Gần như mọi người ở đây đều bị vị nữ pháp sư tự xưng là “Evergreen” kia  dùng một ánh mắt hóa đá Lucy, dọa mọi người chạy trốn hết.
Tấm  màn trên sân khấu đều bị đốt đi, sáu bức tượng ở phía sau tấm màn trông  rất sống động — Sáu nữ pháp sư vừa mới tham gia cuộc thi đều bị hóa đá  hết!
Lạc Lan thật cẩn thận hỏi: “…… Chúng ta… Cũng nên đi thôi?”
Trên  cơ bản, Zeref không hề có ý kiến gì hết — Lạc Lan ở đâu thì anh ở ngay  tại chỗ đó. Lạc Lan đã có thể dứng dậy, muốn xoay người dùng hết sức  chạy ra ngoài, thì một ánh sáng vàng kim hiện lên, dừng ở trên sân khấu.  Bóng dáng của Laxus, người được Lạc Lan giữ vững chủ quyền là “người  tốt” ở trong ánh sáng vàng kim xuất hiện —
“A! Lũ ngốc Fairy Tail — Lễ hội thực sự bây giờ mới chính thức bắt đầu.” 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện