[Dịch]Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp - Sưu tầm
Chương 43 : Chương 43
                                            .
                                    
             Đối với Lạc Lan mà  nói, sự kiện hội Phantom “quậy phá” ở trong thị trấn Magnolia cuối cùng  đã kết thúc trong ánh sáng màu vàng bao phủ quanh đó.
Đứng ở trong kết giới cùng với Zeref, Lạc Lan lại cảm giác ánh sáng màu vàng chiếu rọi Magnolia đó vô cùng ấm áp.
Sau  khi cuộc chiến kết thúc, mọi pháp sư trong hội Fairy Tail lập tức đem  tinh thần và sức lực vào xây dựng lại hội. Khi bọn họ bắt đầu xây dựng,  Lạc Lan có đến theo giúp bọn họ một vài lần, nhìn nhóm người pháp sư bận  rộn, cô cũng sẽ không biết xấu hổ mà đi quấy rầy bọn họ. Mắt thấy bọn  họ đã xây dựng hiệp hội lại được một phần, thế này cô mới do dự đi đến  đó một lần.
Laxus cứu cô, cô còn không có chính thức nói lời cảm  ơn đâu. Mặc khác, về phía Loki, hình như cô cũng thiếu một lời giải  thích với anh ta……
Khi mới đi đến bên ngoài quán rượu tạm thời  của Fairy Tail, Lạc Lan liền nhìn thấy một cô có mái tóc màu xanh đang  lén lút nhìn vào bên trong, không biết ló đầu ra nhìn cái gì. Cảm giác  giống như vô cùng tập trung nhìn vào bên trong quán rượu, miệng thì nói  nhỏ lẩm bẩm, ngay cả khi khi Lạc Lan đi đến đứng phía ở phía sau cô ấy,  cô ấy cũng chưa ý thức được sự hiện diện của Lạc Lan.
Lạc Lan  nheo ánh mắt lại, theo góc độ nhìn chằm chằm của cô ấy nhìn qua — Lúc  này, người ngồi ở bên cạnh quầy bar chính là Gray, anh ta đang cùng với  Mirajane đứng ở sau quầy bar trò chuyện, thỉnh thoảng còn lộ ra giọng  cười rất thoải mái, cảm giác như là đang nói về một câu chuyện rất vui  vẻ.
Cô gái này đến tìm Gray có chuyện gì thế? A, chẳng lẽ chính là thầm mến……?
Lạc  Lan vỗ vai cô gái tóc xanh kia, một bên mặc niệm “Em gái, chị chỉ có  thể giúp em đến đây thôi.”, đồng thời vươn tay lên: “Gray — Ở đây có  người tìm…… Ô oa!”
Trong nháy mắt, lúc nghe đến tiếng Lạc Lan hô  tên Gray xong, cô gái tóc xanh kia giống như “chim sợ cành cong”, trong  phút chốc cô ấy liền vung tay lên, vung hai ba lần thì đã không thấy tăm  hơi đâu, giống như vừa mới đánh nhau con gà xong —
“Ể? Lạc Lan?”  Gray thấy cô ngược lại là vô cùng vui vẻ, bước lên hai ba bước đem cô  mang vào bên trong: “Cô chạy đến đây thật sự vô cùng ngạc nhiên đấy, có  chuyện gì sao?”
…… Này, này, thái độ này cô cảm thấy nó thân thiết một cách dị thường đấy………
Quả nhiên, nguyên nhân là vì cô đã đem sư phụ đã hóa thành băng của anh ta đem hấp thu vào người sao……?
Lạc Lan gãi gãi đầu: “Ừm…… Cái kia, Laxus có ở đây khônng?”
Cô vừa mới ngồi xuống ở bên cạnh quầy bar, lời vừa ra khỏi miệng, toàn đại sảnh liền trở nên yên tĩnh thành một mảnh.
Ể? Không khí này……
Mirajane  có chút kinh ngạc che miệng: “Lạc Lan đến đây đã là một chuyện vô cùng  ngạc nhiên rồi, nhưng lại còn tìm đến Laxus — Tớ nhớ rõ lần đầu tiên khi  nhìn thấy tên đó, không phải cậu đã bị tên đó dọa cho hoảng sợ sao?”
Gray đâm chọt vào một câu: “Còn có loại chuyện này sao?”
Mirajane gật đầu.
Lạc Lan cũng không có cách nào khác để phủ nhận — quả thật đã có một sự kiện như vậy.
Bất  quá, Laxus thực rõ ràng chính là một kẻ có thuộc tính kiêu ngạo. Mặc dù  miệng luôn nói ra những lời không tốt đẹp, ở ngoài mặt cũng là biểu  hiện không nói theo lý lẽ, nhưng cô thấy anh ta cũng không có làm ra  chuyện gì xấu hết…… Nhỉ?
Ít nhất, ở trong mắt Lạc Lan chính là nhìn thấy như vậy.
“Tớ  cảm thấy con người của Laxus cũng không tệ lắm.” Cô cười meo meo nói  rồi nhìn ra sau mình, Lạc Lan nhìn một vòng xung quanh: “…… Anh ta không  ở đây?”
Hiển nhiên, mọi người đều bị lời nói của Lạc Lan làm cho  sợ ngây người — “Con người cũng không tệ lắm!?” Cái tên Laxus người gặp  người ghét đó sao???
Ngay cả Mirajane có vẻ tương đối vẫn rất tự  nhiên, phải mất nửa ngày mới từ trong những lời này của Lạc Lan phục  hồi lại tinh thần: “A ha, cậu ta đi nhận một nhiệm vụ rồi, hiện tại rất  “không khéo” để có thể có mặt ở đây được.”
Mirajane nói một câu  này, hiển nhiên cũng đều nói ra tiếng lòng của dân chúng pháp sư — Lasux  cùng với cô gái này rốt cuộc làm sao có thể ở chung với nhau? Rất kỳ  quái! Lúc này, Laxus không có mặt ở đây thật sự rất đáng tiếc!
Lạc  Lan hiển nhiên từ bên trong câu “không khéo” kia nghe ra được “ý ở  ngoài lời”, cười có chút gian trá: “Ây ya, Mira đây là đang thẳng thắn  dò hỏi tin tức sao?”
Mirajane cười tủm tỉm: “Hửm? Có phải hay không vậy?”
“Này này” Gray buông tay đầu tiên: “Thật sự nhìn không ra, hóa ra Mira cũng sẽ có một mặt phúc hắc như vậy a?”
Lạc  Lan đối với kết luận của Gray hết sức đồng ý. Chẳng qua cô em gái này  có thể không bày ra bộ mặt “Hai người nhất định có điều mờ ám”, tươi  cười như hoa như vậy ngược lại khiến cho Lạc Lan cảm thấy không có chút  bối rối nào — Vốn dĩ cô cùng với Laxus cũng không có bất kỳ mờ ám nào.
Lúc ấy, anh ta nói làm người phụ nữ gì đó, chỉ là cách nói đùa không được tốt thôi.
“Như  vậy, nhờ Mira giúp tớ chuyển lời đi.” Lạc Lan nắm tay lại: “Vì thấy mọi  người bận rộn xây dựng lại hiệp hội nên vẫn chưa có chính thức nói lời  cảm ơn, chuyện lúc trước thật sự đã giúp đỡ rất nhiều, vô cùng cảm ơn  anh. — Nhờ Mira cứ chuyển lời như vậy với anh ta đi.”
“…… A,  không thành vấn đề.” Mirajane hiển nhiên không có từ chuyện Laxus “giúp  người” liên hệ đến cái gì, cô cứ thế mà gật đầu. “Laxus lại có thể sẽ  giúp đỡ cái gì sao……”
“Ha ha, hội giúp người làm niềm vui không  phải rất tốt sao.” Lạc Lan vung tay lên: “Tớ nợ anh ta một cái nhân tình  đâu…… A đúng rồi, Loki có ở đây sao?”
“A, người Lạc Lan muốn tìm  hôm này đều không có ở đây đâu. Để bồi thường, tớ sẽ cung cấp một tin  tình báo rất thú vị đi!” Mirajane hướng tới Lucy đang ở một bên đang  cùng với Natsu tranh luận cái gì đó, vẫy tay với cô ấy: “Lucy, lại đây  một chút được không?”
Hiển nhiên, khi vừa bước vào quán rượu hơn  nữa Lucy còn đưa lưng về phía quầy bar nên không có phát hiện sự tồn tại  của Lạc Lan, khi Mirajane bắt chuyện, cô mới quay đầu và bây giờ nhìn  thấy Lạc Lan: “Oa, là Lạc Lan!”
Lucy lập tức chạy tới: “Như thế  nào? Như thế nào? Hôm nay Lạc Lan cũng sẽ xuất hiện ở trong hiệp hội của  chúng ta? Thật sự là một phát hiện lớn!”
“Quá cường điệu rồi đó.  Sự kiện lần trước, nghe nói em đã bị người khác bắt đi. Bởi vì lo lắng  nên chị đã cùng với Loki cùng nhau đi hành động đâu.” Lạc Lan cười khoát  tay áo: “Em không sao chứ?”
“Đương nhiên!” Lucy tràn đầy tinh thần vỗ bộ ngực. “Chuyện của chị, em có từ chỗ Loki — A không, là nghe Leo nói.”
…… Hả?
Lạc Lan cảm giác rất là quái lạ: “… Loki? Leo?” Đột nhiên đổi tên là đang triển khai cái gì vậy?
[Thật lâu sau –]
“Ôi chao!?” Lạc Lan há hốc mồm: “Tinh linh? Loki?”
“Cho nên mới nói, cậu ấy là tinh linh chòm sao Sư Tử, gọi là Leo……”
Lạc  Lan cảm thấy biểu tình lúc này của mình nhất định chính là 囧: “A, loại  sự tình này, rất thử thách năng lực tiếp thu của chị. Một năm trước nếu  nói cho chị biết việc này nhất định chị cảm thấy ngày đêm rất là lẫn  lộn……”
Lucy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Ôi chao? Một năm trước……?”
“Lại  nói tiếp, ngược lại thật sự rất khéo a, cuộc gặp mặt giữa chị và hiệp  hội của bọn em –” Lạc Lan lắc lắc chân, đem chuyện lúc trước được Loki  cứu ra nói, cười cảm khái: “Lúc trước là Loki, ‘Lullaby’ thì là em,  Erza, Natsu, cùng Gray, mấy ngày hôm trước là Laxus. Lại nói tiếp, chị  thật sự gặp tai nạn về thể chất a……” Cô nói xong mới ý thức được sai  lầm: “Không đúng, không đúng, lại nói sai tên nữa rồi, phải là thích ứng  tốt với mọi hoàn cảnh a.”
“Cũng phải ha.” Lucy le lưỡi ra: “Khi mới bắt đầu em cũng nói sai tên, ha ha ha.”
Lạc  Lan chống cằm: “Kia thật đúng là, loại tình huống này khẳng định không  thể quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của anh ta a, chị thấy vẫn là nên đợi  lần sau lại đến đi.” Cô đột nhiên nhớ vừa nãy mới nhìn thấy có một cô  gái tóc màu xanh ở bên ngoài:
“Tôi nói này Gray, vừa nãy –”
“Lạc Lan! Tôi có chuyện muốn nói –”
Quay  đầu thì liền nhìn thấy Gray và cô cùng nhau mở miệng, khiến cô ngẩn  người, hiển nhiên đối phương cũng sửng sốt giống y như cô: “Đúng lúc  quá.” Gray nói: “Xem ra cô cũng có chuyện muốn nói với tôi, đến đây nói  chuyện đi.”
Bởi vì bị Gray phân trần (Phân trần: Trình bày đầu  đuôi một việc để thanh minh) nên cô đã được lôi đi từ trong quán rượu  Fairy Tail đi ra ngoài. Ở phía sau, Lạc Lan nghe được mèo xanh của Natsu  uốn lưỡi nói như thế này “Có một chân thôi ~~~~”, cô cảm thấy rất là 囧.
Gray túm cô, trực tiếp đi tới bên cạnh kênh đào [1] rồi liền buông tay ra:TouLouseArticle (5)
Kênh  đào là một con sông được đào bởi sức người tại một nơi vốn không có  dòng chảy, có thể để tàu thuyền qua lại. Độ sâu của kênh đào phải đủ để  khiến cho tàu thuyền xuôi ngược dễ dàng không chở ngại. Khi đào kênh  thường gặp phải những địa hình cao thấp không bằng phẳng, thế là dòng  chảy của kênh đào cũng tuỳ theo độ cao thấp của địa hình mà phân thành  nhiều đoạn, tại giữa mỗi hai đoạn kênh đều có xây dựng một đợt chắn  thuyền, đập chắn thuyền phân tách dòng sông thành những bậc thềm cao  thấp khác nhau. Trước khi tàu thuyền đi vào những đoạn kênh khác nhau ấy  phải đóng đập chắn ngay sau khi tàu thuyền vào kênh đào, liền đó đổ  thêm nước hoặc rút bớt nước trong lòng kênh khiến mức nước tăng lên hay  giảm xuống bằng với đoạn kênh tiếp theo, sau đó lại mở đập chắn đoạn  kênh tiếp theo để cho tàu thuyền tiếp tục tiến lên phía trước. Đây chính  là tác dụng của đập chắn thuyền, một kế quan trọng của kênh đào.
Kênh  đào thường nối liền hai cảng quan trọnghoặc nối liền các khu vực trong  thành phố. Kênh đào lớn còn có thể nối liền hai đại dương với nhau, ví  dụ như kênh đào Xuyên nối liền Địa Trung Hải và Hồng Hải; kênh đào  Panama nối liền Thái Bình Dương; kênh đào Kinh Hoàng – công trình thuỷ  lợi vĩ đại thời cổ đaị của Trung Quốc, phía Bắc từ Bắc Kinh, phía Nam  đến Hàng Châu chảy qua Thiên Tân, Hà Bắc, Sơn Đông, Giang Tô, Triết  Giang. Nó được bắt đầu đào từ thế kỷ V sau Công Nguyên, có vai trò vô  cùng to lớn trong việc phát triển kinh tế Nam Bắc Trung Quốc.
Nguồn tin: Bách khoa tri thức thiếu nhi
“Cô muốn nói cái gì? Cô nói trước đi.”
Lạc  Lan gãi gãi mặt, trực giác nói cho cô biết, lời cô muốn nói với Gray và  lời Gray muốn nói với cô nhất định ở một cấp bậc khác nhau.
“Tôi  chỉ muốn nói, cái đó, khi tôi đến đây thì nhìn thấy có một cô gái đang  đứng ở bên ngoài, bộ dáng giống như đang tìm anh……” Sau khi nói ra những  lời này, bỗng nhiên Lạc Lan cảm thấy sau lưng chợt lạnh, có cảm giác  như bị ái đó nhìn chằm chằm khiến cô quay đầu lại — Ngã tư sau lưng cô  hoàn toàn trống rỗng, ngay cả một bóng người cũng đều không có
“… Ngược lại tôi không hề nhìn thấy một bóng ai hết nga? …… Tôi nói này, cô đang làm gì thế?”
Lạc Lan quay người lại lắc đầu: “Không có gì.” Cùng theo đi lên, hỏi: “Cho nên anh muốn tìm tôi để nói về chuyện gì vậy?”
“…… Là chuyện về sư phụ tôi.”
Tới rồi! Quả nhiên là chuyện này!
Gray  nhìn Lạc Lan đi đến trước mặt anh, anh cúi đầu, dường như đang kiềm chế  điều gì đó: “Từ sau sự kiện trên đảo Galuna tôi liền không có cơ hội để  hỏi cô. Cô, lúc ấy, quả thật đã đem sư phụ tôi — từ phong ấn có Deliora  cùng Uru cùng nhau hấp thu vào trong cơ thể rồi sao?”
“…… Tuy  tôi hoàn toàn không biết nên giải thích hiện tượng này ra làm sao,  nhưng…” Lạc Lan gãi gãi đầu: “Hình như cách nói như vậy cũng không sai  cho lắm.”
Gray nhìn chằm chằm vào hai mắt của Lạc Lan, cùng với  màu sắc trong mắt có một chút ánh sáng kỳ lạ, anh đột nhiên vươn tay,  đem Lạc Lan ôm vào trong lòng, âm thanh có chút lớn, ngữ điệu cũng không  ổn: “… Nói cách khác, tôi có thể cho rằng Uru đã sống lại sao!”
Cảm  giác của người này đối với sư phụ có tính ỷ lại vô cùng mạnh mẽ a…… Bất  quá quả thật, hiện tại cô có thể sử dụng phép thuật băng thì cũng không  hề sai a, cho nên Gray nghĩ như vậy cũng ok đi……?
Lạc Lan một  bên cảm khái, một bên thử nghiệm tính an ủi vỗ vỗ bờ vai của anh ta:  “Được rồi được rồi, tôi nghĩ cho là vậy thì cũng có thể, thay thế sư phụ  cho anh một cái ôm cổ vũ thì tôi còn có thể làm được a!”
Gray lập tức đem cô đẩy ra: “…… Xin lỗi.”
“Không  có việc gì.” Lạc Lan lại một lần nữa cảm giác được lưng chợt lạnh, như  mũi nhọn đâm vào lưng khiến cô lại quay đầu thêm một lần nữa — Vẫn như  cũ là ngã tư đường trống rỗng.
Quả nhiên chính là có người đang nhìn…… Nhỉ?
Kỳ quái.
**
Có một ngày nhìn thấy hội Fairy Tail đã được xây dựng xong, tiểu thuyết của Lạc Lan cũng đã hoàn thành được một phần ba.
Tin  tức cô ở Magnolia tạm thời dừng chân không biết như thế nào đã bị người  ở trong nhà xuất biết biết được, cư nhiên gửi một lại đây một tấm thiệp  mời — Nói là biên tập viên Yarar muốn nhìn thấy mặt cô một lần, để tiến  hành trao đổi công việc xuất bản quyển sách mới.
Biên tập viên…… Sao?
Lạc  Lan biết đại khái là sau khi tác phẩm của cô hoàn thành xong thì sẽ có  biên tập viên thay cô hoàn thành hết công việc còn lại, nhưng gặp mặt  cái gì đó…… Quả thật cô còn chưa chào hỏi tử tế qua một lần nào.
Sau  khi tính toán tiến độ của tiểu thuyết chắc là sẽ không gặp bất cứ vấn  đề gì. Lạc Lan viết thư hồi âm lại cho nhà xuất bản, đồng ý gặp mặt cùng  với biên tập viên.
Bởi vì cô còn đang trong giai đoạn sáng tác,  thời gian, địa điểm gặp mặt đều căn cứ theo hành trình của cô mà sắp  xếp, cũng chính là — Biên tập viên sẽ tới thành phố Magnolia để cùng cô  gặp mặt.
[Vì thế –]
Sáng sớm vào lúc chín giờ, cô chào hỏi với Zeref xong rồi ra khỏi cửa.
Địa  điểm gặp mặt đã hẹn là quán cà phê mà cô thường hay đến — Cô đã hoàn  toàn gần như mê mệt cửa hàng cà phê đó cùng với đồ ngọt. Sau khi gặp mặt  cũng có thể trực tiếp ở đằng đó viết truyện đến chập tối, tiện lợi đến  cực điểm.
Khi cô sắp đi đến ở ngã tư đường, nơi có hội Fairy Tail  cùng với tiệm cà phê đó thì bỗng nhiên, từ phía sau gáy truyền đến cảm  giác vô cùng đau đớn. Cùng với cảm giác cơn đau từng cơn kia, ngay cả âm  thanh Lạc Lan cũng chưa kịp phát ra, trước mắt liền tối sầm đi — 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện