[Dịch]Xuyên Qua Làm Hoàng Đế Chi Sủng Vật - Sưu tầm
Chương 8 : Ta không về!
.
Đến tối, sau khi được Thiếu Dương bồi ăn đến no căng cả bụng, bồi tắm tử tế, tiểu Vũ liền bị mỗ nam ôm vào phòng để bàn kế hoạch tán tỉnh cô nương nhà người ta.
Dưới ánh nến, một người một chó đang chụm đầu nói truyện rất nghiêm túc. Thiếu Dương sau khi được tiểu Vũ truyền thụ kinh nghiệm liền nhanh chóng viết ra giấy, vẻ mặt của cả hai phi thường nghiêm túc giống như đối mặt với hai người sắp tới là chiến trường chứ không phải chỉ là một tiểu cô nương.
“Tiểu Dương cậu phải biết, tâm của nữ nhân sâu như biển, nhất là những vị cô nương từ nhỏ đã hành tẩu giang hồ như Y Linh nhà cậu. Hơn nữa người ta còn là thần y cho nên mấy cái biện pháp giả bệnh tranh thủ tình cảm liền vứt đi có biết không, xuân dược, mê dược, thuốc xổ cũng đừng dùng.
Bởi vì ấn tượng đầu tiên của muội ấy với cậu cũng rất tốt cho nên cậu càng phải cẩn thận, đừng có làm mất hình tượng nhưng mà cũng không thể giữ mãi không tiến triển có biết không. Tốt nhất là làm cho tiểu Linh cảm thấy ở bên cậu rất an toàn, rất tốt. Khổ nhục kế khi cần dùng thì đừng do dự, kể cả kiếm xuyên qua tim cũng phải lao lên đỡ cho người ta.”
“Tiểu Vũ, nhỡ tớ đỡ xong chết luôn thì sao?” Thiếu Dương nghe đến đó thì tự động hỏi lại.
Tiểu Vũ nghe xong chỉ biết chẹp miệng, dùng ánh mắt khinh bỉ nhất nhìn lại vị bằng hữu của mình. Chẳng lẽ cậu ta học cùng nàng 5 năm mà sao lại không tiếp nhận được tí thông minh nào từ nàng thế. Vô cùng ‘bình tĩnh’, tiểu Vũ cố gắng giải thích cho Thiếu Dương: “Cậu ngu nó vừa thôi, muội ấy là thần y, cậu nghĩ là cậu chết được sao? Hơn nữa ai nói cậu để cho người ta đâm xuyên qua tim? Tớ nói chính là cậu cho em ấy thấy vì em ấy cậu có thể làm tất cả, có chết cũng không hối hận. Hơn nữa…”
Nhưng mà tiểu Vũ còn chưa kịp ghi xong thì cánh cửa đột nhiên bật mở cái “Rầm” và tiếng gầm của Phượng Thiên Hàn đồng thời xuất hiện: “Hai người các ngươi đang làm gì đó?”
Hừ, không nghĩ tới hắn mới rời khỏi nàng có một ngày mà tiểu Vũ của hắn đã biết dựa dẫm vào nam nhân khác. Thử coi xem cảnh tượng gì đang diễn ra trước mặt hắn đây? Hai người Thiếu Dương cùng tiểu Vũ đang nằm trên giường mà vị bằng hữu 20 năm của hắn đang ở trong tình trạng chỉ mặc mỗi cái quần để lộ ra cơ ngực rắn chắc còn tiểu Vũ đang dựa vào người hắn. Hơn nữa trông hai người có vẻ như vừa mới tắm xong.
“Ách, hoàng thượng người về lúc nào nha, haha…” Thiếu Dương vừa nhìn thấy Phượng Thiên Hàn mang khuôn mặt rét lạnh nhìn hắn và tiểu Vũ thì tự động nhảy xuống giường, đem tiểu Vũ cùng chỗ giấy bút kia giấu đằng sau. Mà tiểu Vũ cũng vô cùng tự giác nép vào bên chân Thiếu Dương, dùng đôi mắt trong sáng nhất nhìn lại Phượng Thiên Hàn.
Aiza, sao cái tên Hoàng thượng này lại về đúng lúc thế không biết, nàng còn đang giảng giải cho tiểu Dương về một vấn đề vô cùng quan trọng và đặc biệt hơn là đang ngắm cơ thể hoàn mĩ của hắn thì sao tên này lại nhảy vào cơ chứ.
“Nếu Trẫm không về thì không biết giữa hai người các ngươi sẽ xảy ra chuyện gì đâu” Phượng Thiên Hàn trông thấy tình cảnh sau khi thay đổi thì càng tức giận hơn, hắn cơ hồ là vừa nghiến răng vừa nói.
“Ta là cẩu” Tiểu Vũ vô cùng tự giác bồi thêm một câu, nàng thực sự hiện đang là cẩu và phải đến mười lăm tháng này mới có thể thành người được.
“Ngươi…Tiểu Vũ, nàng qua đây cùng Trẫm hồi cung” Phượng Thiên Hàn nghe xong lời của tiểu Vũ thì không biết phải trả lời như thế nào, hắn lại không thể cáu với nàng nên chỉ có thể gọi nàng hồi cung rồi chừng phạt sau.
Nghe thấy câu nói của Phượng Thiên Hàn, tiểu Vũ cùng Thiếu Dương cơ hồ là cùng nhau nói: “Ta/ Nàng ấy không thể hồi cung”
Lão đại ơi, so sánh ở với ngươi và hạnh phúc của bằng hữu ta đương nhiên sẽ chọn bằng hữu của ta rồi. Hắn chính là đã 50 tuổi sau hai kiếp rồi, ngươi cũng phải cho hắn lấy vợ chứ. Hơn nữa ta còn đáp ứng với phụ mẫu của hắn là sẽ chăm sóc thật tốt cho hắn, tiền cũng đã nhận rồi thì sao mà không làm được.
Càng nghĩ, tiểu Vũ càng nhận định bản thân có nghĩa vụ cao cả đó là làm bà mối cho tiểu Dương cho nên nàng không thể hồi cung, nếu không biết đến ngày tháng nào nàng mới gặp lại được hắn để giúp hắn đây?
Mà trong tâm tư tiểu Dương Dương thì lại nghĩ như sau: Hoàng thượng muốn đem tiểu Vũ về chắc chắn sẽ không để cho cậu ấy có cuộc sống tốt lành gì, hơn nữa tiểu Vũ còn chưa giảng xong về bí kíp truy thê cho mình, nếu để cậu ấy về cung thì biết đến bao giờ mình mới lấy được vợ? Cho nên tốt nhất là liều mạng giữ cậu ấy ở lại, vì hạnh phúc của bản thân và cũng là vì hạnh phúc của tiểu Vũ.
Nhưng đối mặt với sự phản kháng gần như là đồng thời của hai người thì Phượng Thiên Hàn lại nghĩ tiểu Vũ cùng Thiếu Dương có gian tình cho nên mới không muốn về cung cùng hắn. Hắn thật vất vả mới quan tâm tới một người, khó khăn lắm mới biết yêu một người là như thế nào mà bây giờ chẳng lẽ lại để cho Thiếu Dương cướp mất? Tất nhiên là không được. Cái gì hắn cũng có thể nhường cho vị bằng hữu này chỉ duy nhất có tiểu Vũ là nhường không được.
Chính vì thế cho nên Phượng Thiên Hàn dưới chân vừa động liền thành công đem tiểu Vũ đang náu sau lưng Thiếu Dương ôm vào trong tay, đồng thời sử dụng khinh công đưa nàng về Hoàng cung. Nhưng mà nếu sự việc đơn giản như thế thì tốt, mà tiểu Vũ trên đường đi liền mang khuôn mặt đau khổ nhìn Phượng Thiên Hàn mà lời nói trong miệng thì không ngừng tuôn ra.
“Hoàng thượng, người cho ta ở lại Thừa tướng phủ với Thiếu Dương đi, ta còn phải giúp hắn cưa đổ mĩ nhân thần y Y Linh nữa.”
“Hoàng thượng, người ta đã hứa là giúp hắn rồi, người đồng ý cho ta ở lại đi. Hắn là bằng hữu của ta đã 5 năm rồi, hơn nữa người ta còn đáp ứng với phụ mẫu, gia gia cùng nãi nãi của hắn sẽ chăm sóc cho hắn thật tốt, không để cho hắn chịu ủy khuất, làm một vị tỷ tỷ tốt của hắn cho nên Hoàng thượng à, ngươi để cho ta ở lại đi”
“Hoàng thượng, ta với hắn không có gian tình gì đâu, ta chỉ coi hắn là bằng hữu bình thường thôi mà, người đáp ứng cho ta ở lại đi, sau khi hắn thú được lão bà ta sẽ trở lại mà ~”
Đáng tiếc là nàng nói thì nhiều mà Phượng Thiên Hàn lại không đáp lời nào. Có trời mới biết hắn đang vui sướng cỡ nào, hóa ra nàng không phải thích tiểu tử kia mà là nàng vì trách nhiệm của một vị tỷ tỷ nên muốn giúp cho tiểu Dương nghĩ biện pháp truy thê. Cứ thử nghĩ mà xem, nếu như nàng thích tiểu tử đó thì sao lại giúp hắn lấy vợ đây cho nên xem ra là hắn đang hiểu lầm thôi. Nhưng mà Phượng Thiên Hàn hắn tuyệt nhiên không thể để nàng ở gần tên tiểu Dương đó được.
Người ta nói gần nhau lâu ngày sẽ sinh tình. Hắn chính là vận dụng điều này để lấy được trái tim của nàng, làm sao có thể đem cơ hội đi cho người khác. Hắn và nàng đã bỏ lỡ mất ‘vừa gặp đã yêu’ thì bây giờ chỉ có thể thành ‘gần lâu sinh tình’ thôi.
Càng nghĩ, Phượng Thiên Hàn càng cảm thấy mình đúng cho nên cước bộ dưới chân không giảm, đi thẳng một đường trở về Thiên Hi điện.
Về đến nơi, Phượng Thiên Hàn liền tức tốc đi tới ngồi bên cạnh bàn, mài mực rồi nói với tiểu Vũ: “Tên tiểu tử đó dù sao cũng là bằng hữu của Trẫm đương nhiên Trẫm cũng sẽ giúp hắn truy thê. Nàng đọc cho ta biện pháp, ta sẽ ghi lại rồi gửi đến cho hắn”
Tiểu Vũ thấy như thế cũng rất được liền nhanh chóng đọc ra, mà một bên Phượng Thiên Hàn vừa ghi vừa nổi gân xanh trên trán. Các biện pháp truy thê của nàng quả nhiên là độc nhất vô nhị, là gian xảo cùng phúc hắc, là tận dụng triệt để hết các tình huống của thời tiết. Mà sau đây là một đoạn nhỏ làm cho hắn nhớ nhất:
Truy thê là một con đường vô cùng khó khăn và trông gai. Nếu thất bại ngươi mất tất cả, nhưng nếu thành công ngươi sẽ lấy được báu vật mà mình hằng mong ước.
Điều đầu tiên của truy thê đại pháp chính là đẹp trai không bằng chai mặt. Ngươi cứ bám lấy nàng suốt ngày không rời một li, ở gần nhau lâu tất sinh tình.
Thứ hai, mọi điều nương tử nói là đúng, nàng ấy không bao giờ sai, có sai thì người đó chỉ có thể là ngươi.
Thứ ba, nàng ấy nói ngươi làm gì ngươi phải làm cái đó, nàng ấy nói đúng thì phải khen mà nói sai thỉnh xem lại điều thứ hai.
Thứ tư, nếu nương tử của ngươi để mắt tới tên nam nhân khác, diệt tận gốc không cần lí do.
Thứ năm, nếu nương tử của ngươi vì nam nhân khác đau lòng, trước mặt nàng tỏ ra quan tâm chăm sóc, sau lưng nàng đem xuân dược cho tên kia rồi bạo hoa cúc hắn chết đi.
Có ai chịu giải thích cho hắn biết tiểu Vũ của hắn từ bao giờ trở nên phúc hắc, cực phẩm như thế chưa? Nhưng mà cuốn truy thê đại pháp này rất tốt, hắn đương nhiên phải giữ lại một quyển để truy tiểu Vũ, còn Thiếu Dương? Hắn chịu khó chép thêm một quyển là được rồi.
Mà đương sự tiểu Vũ của chúng ta lại không biết bản thân đã trở thành mục tiêu của Phượng Thiên Hàn, mà nàng còn làm con mồi dưới ngay bí kíp của chính mình, thật bi ai mà! Nhưng tất nhiên là nàng ấy không biết mà nàng chỉ quan tâm tới chuyện mười lăm tháng này, nàng sẽ biến thành người. Xem ra cuộc đời sau này của nàng sẽ rất khổ cực đây mà.
*Tác giả tám nhảm*
Mọi người thân mến, không biết mọi người có mong chờ cái ngày chị tiểu Vũ biến thành người không? Tiểu Anh chính là muốn tạo ra một sự kiện đặc sắc trước ngày chị ấy biến thân, một sự kiện đầy máu tươi. Nhưng mà từ bây giờ cho đến chương chị tiểu Vũ hóa người còn cách nhau khá lâu, mọi người có gằng chờ nha.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện