[Dịch]Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình - Sưu tầm

Chương 60 : Chương 60

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:15 14-04-2018

.
Mà Trương Tiểu Hoa còn không tự biết, tiếp tục oan ức nói với Lưu nhị nương: "Nhị tỷ tỷ, ngươi phải tin tưởng ta a, những chuyện này đều là tiện nhân Trương Tiểu Thúy này để ta làm, ta không biết gì cả a, " "Cái gì? Ngươi tiện nhân này, lại dám đem toàn bộ tính trên đầu ta, ngươi tên bạch nhãn lang này (kẻ vô ơn bạc nghĩa), ta tốt với ngươi như vậy, " Trương Tiểu Thúy thấy Trương Tiểu Hoa đem mọi chuyện đổ lên đầu hắn lập tức phản bác, "Hừ, tốt với ta? Ngươi tốt ta còn không phải vì chính ngươi, cho rằng ta không biết sao. " Trương Tiểu Hoa xem thường nhìn Trương Tiểu Thúy, Hiện tại hai người đã triệt để trở mặt , "Nhị tỷ tỷ, ta đồng ý gả cho ngươi, ngươi thú ta đi ta có thể sinh con cho ngươi, Lý Thanh đã không thể sinh, nhị tỷ tỷ ngươi thú ta đi, " Trương Tiểu Hoa một mặt cuồng nhiệt nhìn chằm chằm nhị nương, Bị Trương Tiểu Hoa nhìn chằm chằm nhị nương thực sự không chịu nổi, lại nghe Trương Tiểu Hoa nói càng khiến cho nhị nương phẫn nộ, Trương Tiểu Hoa là một cổ nhân sao có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy. "Câm miệng, phu lang nhà là không phải người ngươi có thể bố trí, Thanh nhi rất khỏe mạnh, ngươi tính là thứ gì lại dám nói Thanh nhi như vậy, người như ngươi đưa không cho ta, ta cũng không muốn, còn để ta nghe ngươi nói Thanh nhi không tốt thì đừng trách ta không khách khí. " Nhị nương mạnh mẽ trừng Trương Tiểu Hoa, sau đó xoay người không thèm nhìn Trương Tiểu Hoa khiến người thần căm ghét kia nữa, nhị nương xoay người ôn nhu nhìn Lý Thanh, "Thanh nhi không nên tức giận, chúng ta không cùng người không biết liêm sỉ chấp nhặt, người như vậy không đáng để chúng ta sinh khí, " "Uh, có thê chủ ở đây Thanh nhi không tức giận, " Lý Thanh nghe mấy câu nói của nhị nương mấy cũng sớm đã cảm động không chịu được, nơi nào còn nhớ Trương Tiểu Hoa. Trương Tiểu Hoa thấy Lưu nhị nương đối xử với mình như thế thì như bị đả kích dáng vẻ nhìn nhị nương, "Nhị tỷ tỷ, ngươi không phải thích ta sao? Ta đồng ý gả cho ngươi, ngươi tại sao lại nói như vậy, " Theo lời Trương Tiểu Hoa nói thì vẻ mặt tức giận của Lưu Lý thị hiện ra rất nhanh, sau lưng Trương Tiểu Hoa tàn nhẫn mà trừng mắt Trương Tiểu Hoa, "Mình trước đây mắt bị mù mới thấy Trương Tiểu Hoa tốt, thực sự không biết xấu hổ, có nam nhân tốt nào ngay ở trước mặt nữ nhân kêu người ta thú mình, " Lưu Lý thị tức giận nghĩ, Khoảng thời gian này nhị nương vì khiến cho Trương Tiểu Hoa làm việc, cho Trương Tiểu Hoa không ít khuôn mặt tươi cười, để Trương Tiểu Hoa cho rằng nhị nương yêu thích mình cho nên mới dám lớn mật như vậy nói ra lời trong tim của mình. Nhưng nhị nương vốn không thích Trương Tiểu Hoa, như thế nào sẽ quan tâm hắn nói cái gì, làm cái gì chứ? " Được rồi, thực sự là tức chết ta rồi, tất cả im miệng cho ta, đều vào phòng của ta hết đi, ta ngược lại muốn xem xem chuyện ngày hôm nay đến cùng là xảy ra chuyện gì?" Lưu Lý thị sắc mặt lạnh nhạt nói. Nhị nương lôi kéo Lý Thanh vào phòng đầu tiên, sau đó Lưu Lam cũng đỡ Lưu Lý thị đi, Nguyên nương mạnh mẽ trừng Trương Tiểu Thúy cùng Trương Tiểu Hoa cũng vào phòng. Trương Tiểu Hoa cùng Trương Tiểu Thúy thấy người đều vào phòng, hừ nhau một tiếng, từ trên mặt đất đứng lên cũng vào phòng. Trong nhà có hai hài tử, nhị nương sớm để cho bọn hắn ngốc ở trong phòng không cho đi ra, tự mình ở trong phòng chơi, hai hài tử cũng hiểu chuyện, nhị nương không cho ra liền không ra, rất nghe lời. Vào phòng, Lưu Lý thị ngồi ở ghế chủ vị, Nguyên nương ngồi ở bên phải, nhị nương cùng Lý Thanh ngồi ở bên trái, Lưu Lam thì lại ngồi sát bên Nguyên nương. Trương Tiểu Thúy khi đi vào vốn định ngồi ở bên người Nguyên nương thì bị Lưu Lý thị trừng một không dám di chuyển, thẳng tắp đứng ở đại sảnh. Trương Tiểu Hoa sau khi đi vào thấy Lưu Lý thị bình thường đối với mình nhiệt tình lại trừng mắt mình, những người khác cũng đều một mặt lạnh lùng nhìn mình, Trương Tiểu Hoa bắt đầu chột dạ cho nên tự nhiên không dám ngồi, Trương Tiểu Hoa đứng Trương Tiểu Thúy bên cạnh, cúi đầu, Lưu Lý thị thấy người đều đến đủ sau đó mở miệng nói: "Nguyên nương ngươi nói trước đi, ngươi tại sao lại ở trong phòng tắm nhà nhị nương?" Nguyên nương lập tức nói: "Nữ nhi mới vừa phải về nhà đúng dịp thấy nhị nương xuất môn tìm tiểu Ngôn Nhi, nhị nương thấy bụi bẩn trên người ta, nhà ta rửa ráy cũng không tiện cho nên nhị nương nói sang nhà nàng tắm rửa, còn nói tỷ muội chúng ta cũng đã lâu không cùng nhau uống rượu , vừa vặn nhân cơ hội này tụ tập " "Đúng, cha, ta đi ra ngoài tìm Ngôn Nhi vừa vặn gặp đại tỷ, nghĩ đã lâu không cùng đại tỷ cẩn thận mà nói chuyện cho nên gọi đại tỷ đến. " Lưu nhị nương đứng lên nói. "Uh, " Lưu Lý thị ừ một tiếng biểu thị đã biết. Sau đó hỏi Trương Tiểu Hoa nói: "Trương Tiểu Hoa, ngươi thì tại sao lại xuất hiện tại phòng tắm của nữ nhân?" "Cái này, cái này, " Trương Tiểu Hoa cúi đầu ánh mắt hoảng loạn không biết làm sao trả lời, "Nói, " Lưu Lý thị quát to một tiếng khiến Trương Tiểu Hoa hoảng hồn, sau đó nói lắp bắp: "Ta cho rằng phòng tắm không có ai, nhị tỷ tỷ nói muốn đi tắm nên ta nghĩ thêm nước nóng cho nhị tỷ tỷ, đúng, là như vậy, " "Nói bậy, lẽ nào phòng tắm có người hay không ngươi cũng phân biệt không được sao?" Lưu Lý thị rõ ràng không tin quát to, "Lúc đó ta cũng không có nghĩ nhiều như thế, cho nên không biết bên trong có người, " Trương Tiểu Hoa tìm được lý do lập tức lời lẽ thẳng khí hùng trả lời, Nhưng bất kể là ai thì cũng không tin, thế nhưng Trương Tiểu Hoa chết sống cắn vào cái cớ này, Lưu Lý thị nhất thời cũng không có cách nào, "Hừ, nói bậy, ngươi là tên hồ mị tử, vốn muốn quyến rũ thê chủ nhà ta, hiện tại còn không thừa nhận?" Trương Tiểu Thúy hiện tại đã không nhớ tới là chính mình để Trương Tiểu Hoa đi quyến rũ người. Hiện tại Trương Tiểu Thúy chỉ muốn trong lòng mình hả giận một chút cho nên cái gì cũng đều không để ý tới chỉ muốn nhìn thấy Trương Tiểu Hoa chật vật, Trương Tiểu Hoa bây giờ trở nên càng thảm thì Trương Tiểu Thúy sẽ càng hài lòng. "Hừ, Lưu Nguyên nương nhà ngươi ta còn nhìn không lọt mắt đấy, " Trương Tiểu Hoa cũng không cam lòng yếu thế đáp lễ, Mà Nguyên nương bị người nói như vậy làm sao có thể chịu được , trừng mắt nhìn chòng chọc vào Trương Tiểu Hoa "Ngươi tính là thứ gì, không biết liêm sỉ, ta cũng không lọt mắt ngươi. " "Cũng không nhìn một chút ngươi là cái thứ gì, Nguyên nương nhà ta ngươi có thể xứng với nàng ?" Lưu Lý thị cũng phẫn nộ lớn tiếng nói, Trương Tiểu Hoa thấy mọi người quở trách mình không phải, trong lòng Trương Tiểu Hoa oan ức không khỏi nhìn về phía nhị nương, hi vọng nhị nương có thể giúp hắn nói chuyện, thế nhưng nhị nương căn bản cũng không có nhìn hắn, chỉ lo phải cùng bên cạnh Lý Thanh liếc mắt đưa tình, Trương Tiểu Hoa nhìn càng bi phẫn, nhưng cũng không còn cách nào, hiện tại mọi người không ai chịu giúp hắn, hắn phải làm sao? Lưu nhị nương vẫn dùng dư quang nhìn Trương Tiểu Hoa cùng Trương Tiểu Thúy, nhị nương nghĩ thầm không thể cứ như vậy, nhị nương nghĩ tới phải làm sao mới có thể làm cho Trương Tiểu Hoa gả cho Lưu Nguyên nương, Nhưng không nghĩ tới Trương Tiểu Hoa lại không biết nhìn tình huống như thế, đã vậy còn đắc tội tất cả mọi người tại đây, Trương Tiểu Hoa cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên biết qua ngày hôm nay nếu như mình muốn lại lập gia đình sẽ rất khó khăn, dáng vẻ đó của mình hàng xóm đều nhìn thấy , lại nói mình từ khi bị hưu về nhà, người trong nhà đều không ưa mình, nghĩ cũng sẽ không gả mình cho người tốt lành gì. Đừng nói như nhị nương như vậy, chính Nguyên nương cũng như vậy đều không ai muốn hắn, dù sao Lưu Nguyên nương không có tiền cũng có một muội muội làm cử nhân a, Trương Tiểu Hoa mắt thấy leo lên Lưu nhị nương vô vọng liền chớp mắt một, biểu tình trên mặt đổi một bộ đáng yêu. Sau đó Trương Tiểu Hoa quỳ xuống khóc ròng nói: "Ô ô, bá phụ, hết thảy đều là Tiểu Hoa sai, thế nhưng Tiểu Hoa đúng là vô tội a, Tiểu Hoa từ khi đi tới nhà bá phụ gia thì đã ái mộ đại tỷ, thế nhưng biểu ca đề phòng ta đem ta nhét vào nhà nhị tỷ , kỳ thực trong lòng ta cũng không muốn, biểu ca nói để ta quyến rũ nhị tỷ tỷ, làm cho nhị tỷ tỷ thú ta, thế nhưng trong lòng ta chân chính yêu thích chính là đại tỷ tỷ, thật sự, cho nên Tiểu Hoa mới vào thời điểm đại tỷ tỷ tắm rửa không cẩn thận xông vào, " Trương Tiểu Hoa sau khi nói xong còn một mặt ngượng ngùng liếc mắt nhìn Lưu Nguyên nương, "Rào!" Trương Tiểu Hoa vừa nói đã dọa sợ tất cả mọi người tại chỗ, Người trong cuộc là Nguyên nương nghe Trương Tiểu Hoa nói người chân chính hắn quý mến mình, vừa nãy tức giận cũng tiêu tán, dù sao có một nam nhân yên lặng yêu thích mình vẫn là một việc khiến người ta sung sướng. Lưu Lý thị trợn to mắt không thể tin nhìn Trương Tiểu Hoa, không biết có nên tin tưởng Trương Tiểu Hoa hay không. Lưu Lam cùng Lý Thanh là nam tử thủ lễ truyền thống, nghe Trương Tiểu Hoa nói như vậy đều dùng ánh mắt không thể tin nhìn Trương Tiểu Hoa, Thật sự không thể tin được trên thế giới này lại có nam nhân không tuân thủ lễ tiết như vậy, hơn nữa còn bày vẻ mặt ngượng ngùng, thật không biết cha Trương Tiểu Hoa làm sao giáo dục Trương Tiểu Hoa. Mà nhị nương nghe Trương Tiểu Hoa nói như vậy, trong đôi mắt rốt cục lộ ra một tia vui vẻ, xem ra sự tình rất thú vị. Mà Trương Tiểu Thúy nghe Trương Tiểu Hoa nói như vậy lập tức "Oa" một tiếng, tức giận hướng về mặt Trương Tiểu Hoa chộp tới, "Ngươi tiện nhân này lại dám bố trí ta như thế, xem ta có đánh chết ngươi không, ngươi là hồ mị tử, ngươi sao không biết xấu hổ lại nói ra lời không biết xấu hổ như vậy, ngươi là nam tử sao? Ngươi là một tên kỹ nam không biết xấu hổ, " Trương Tiểu Thúy quả thực đem những từ thô tục mình biết đến đều dùng ở trên người Trương Tiểu Hoa. Trương Tiểu Hoa đương nhiên không phải người nhẫn nhục chịu đựng, vừa tránh độc trảo của Trương Tiểu Thúy vừa nói: "Biểu ca, ta biết ngươi sinh khí, thế nhưng điều ta nói đều là thật sự a, ta thật sự yêu thích đại tỷ tỷ, cầu biểu ca để ta vào cửa đi, ta nhất định sẽ hảo hảo hầu hạ đại tỷ tỷ cùng biểu ca, nhất định sẽ tuân theo lời ngươi. " Trương Tiểu Thúy thấy trương tiểu hoa không biết xấu hổ thì tức giận đến mặt đều tái, ra tay càng ác hơn, con mắt mở to như muốn rớt ra rất doạ người. "Tiện nhân, tiện nhân, ta đánh chết ngươi, ta đánh chết ngươi, " Tuy rằng Trương Tiểu Hoa bị Trương Tiểu Thúy mạnh mẽ nắm tóc đánh tới tấp, thế nhưng Trương Tiểu Hoa chỉ bảo vệ mình mà không đánh trả. Trương Tiểu Hoa làm như vậy cũng có cân nhắc, dù sao mình nói các nàng không nhất định sẽ tin tưởng, dù sao mình vừa mới nói yêu thích nhị nương, hiện tại lại yêu thích Nguyên nương. Nguyên nương cũng không nhất định sẽ tin tưởng cho nên Trương Tiểu Hoa quyết định để cho mình có vẻ chật vật, đáng thương một chút, để Nguyên nương đồng tình mình đồng thời cũng nhìn thấy Trương Tiểu Thúy dã man cùng hung hãn. "Được rồi, không được nháo , tất cả dừng tay cho ta, " Lưu Lý thị rốt cục không nhìn nổi , Trương Tiểu Hoa cùng Trương Tiểu Thúy không hổ là người một nhà Thực sự không ra gì. "Bá phụ, ngươi phải làm chủ cho ta a, ta lúc đó cùng đại tỷ tỷ ở một chỗ người trong thôn đều nhìn thấy, ngươi nếu như không làm chủ cho ta ta cũng không mặt mũi sống, ô ô, " Trương Tiểu Hoa nói Lưu Lý thị đương nhiên cũng biết, vừa nãy nhiều người vây quanh ở cửa nhà nhị nương, chuyện này làm sao có khả năng giấu đi? Nhưng phải gả Trương Tiểu Hoa cho Nguyên nương, Lưu Lý thị cũng không muốn. Nếu như trước đây Lưu Lý thị có thể sẽ đồng ý, dù sao tại vừa nãy Lưu Lý thị vẫn thấy Trương Tiểu Hoa là một nam tử tốt, nhưng nhìn thấy Trương Tiểu Hoa chật vật dã man lại không biết lễ nghi, không biết xấu hổ một, Lưu Lý thị đương nhiên là không muốn. Nhưng Trương Tiểu Hoa liều mạng lấy thanh danh của mình ra uy hiếp, điều này cũng liên lụy Nguyên nương, đến thời điểm chỉ cần Trương Tiểu Hoa nói mình là một nam tử nhu nhược ở nhà nhị nương bị Nguyên nương bắt nạt , Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhìn thấy dáng vẻ Trương Tiểu Hoa khóc lóc, Trương Tiểu Hoa nói nhất định sẽ có rất nhiều người tin tưởng, dù sao ở trước mặt người ngoài Trương Tiểu Hoa vẫn là một nam tử nhu nhược. Còn có Tam nương, Tam nương tương lai sẽ có chức vị, nếu như bây giờ trong nhà ra chuyện như vậy đối với hoạn lộ của Tam nương cũng rất nguy a, Điều này làm cho Lưu Lý thị có dự không thể quyết định, Trương Tiểu Hoa thấy Lưu Lý thị có chút buông lỏng sau đó lại nói tiếp: "Bá phụ có người nói tam muội muội tương lai sẽ làm quan, ngươi nói nếu để cho người khác nghe thấy người nhà tam muội muội bắt nạt nam tử yếu đuối, vậy không biết đối với tiền đồ tam muội muội có thể hay không có ảnh hưởng gì?" "Ngươi, ngươi" Lưu Lý thị chỉ vào Trương Tiểu Hoa tức giận nói không ra lời, Không được, vẫn không được, nếu hắn gả cho Nguyên nương vậy không phải hại Nguyên nương sao? Không được, không thể hại Nguyên nương. Lưu Lý thị do dự không quyết định, nhị nương nhìn dáng vẻ của Lưu Lý thị sau đó cười cười, tiến đến bên người Lưu Lý thị nhỏ giọng nói: "Cha, kỳ thực cũng không phải là không thể đáp ứng hắn, " Nghe nhị nương nói Lưu Lý thị không vui nhìn nhị nương "Muốn cưới hắn cho đại tỷ ngươi, chẳng phải là hại đại tỷ ngươi?" Nhị nương nói tiếp: "Cha, ngươi xem bộ dáng này của tỷ phu đại tỷ căn bản áp chế không nổi, nếu để cho Trương Tiểu Hoa vào cửa, như vậy có thể để cho Trương Tiểu Hoa áp chế tỷ phu một, vậy đại tỷ cũng có thể thoải mái một chút. " Mặc dù nói là nói như vậy, thế nhưng Lưu Lý thị vẫn không có nhả ra dấu hiệu, Liền nhị nương không ngừng cố gắng nói: "Cha, coi như thú vào cửa, nếu như Trương Tiểu Hoa không an phận bất cứ lúc nào cũng có thể hưu. " "Đúng đấy, coi như miễn cưỡng thú vào cửa thì thế nào? Còn có thể hưu a, " vừa nghĩ như thế Lưu Lý thị đúng là có chút tâm động. Liền Lưu Lý thị quay về phía nhị nương gật gù, sau đó đơn độc gọi Nguyên nương đi ra ngoài , chuyện này hay là cùng Nguyên nương thương lượng một chút Nguyên nương bị Lưu Lý thị đơn độc gọi ra bên ngoài. Lưu Lý thị một mặt khổ sở "Nguyên nương a, ngươi xem chuyện này nên làm gì a?" Nguyên nương không có vẻ mặt gì nói: "Tất cả cha làm chủ là tốt rồi, " "Theo ta thấy, ngươi vẫn nên thú Trương Tiểu Hoa đi, ta biết để ngươi thú Trương Tiểu Hoa có chút oan ứccho ngươi, thế nhưng nhà chúng ta nếu như không cưới hắn, hắn có thể làm xấu danh tiếng nhà chúng ta, không chỉ tiền đồ Tam nương tiền đồ, đối với ngươi cũng không tốt, " Nguyên nương cũng không phải người không biết nặng nhẹ , "Dạ cha, ta biết, cha yên tâm đi, " "Ai, ta biết ngươi hiểu chuyện, chúng ta tuy rằng thú hắn thế nhưng chỉ cần hắn phạm lỗi lầm chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể hưu hắn, " Nguyên nương là người cổ đại, tại cổ đại nếu có một chút tiền nhàn rỗi đều muốn tam phu tứ thị, ôm ấp đề huề. Theo Nguyên nương thấy mình bất quá chỉ có thêm một nam nhân thôi, không thích, nam nhân nếu như gây chuyện hưu là được , cũng không khó khăn gì mấy. Lưu Lý thị thấy Nguyên nương cũng không có phản đối, trong lòng đúng là thở phào nhẹ nhõm. Trở lại trong phòng, Lưu Lý thị tuyên bố đồng ý để Nguyên nương thú Trương Tiểu Hoa. Quyết định này vừa nói ra khỏi miệng, Trương Tiểu Thúy triệt để điên cuồng , mạnh mẽ trừng mắt Lưu Lý thị cùng Nguyên nương, hét lớn: "Không được, không được, ta sẽ không đồng ý, các ngươi chết rồi tâm đi, ta sẽ không đồng ý, " Lưu Lý thị bất mãn nhìn Trương Tiểu Thúy, hừ, còn có mặt mũi nói không, nếu không phải Trương Tiểu Thúy đem người mang đến, nhà các nàng từ đâu sẽ có nhiều chuyện như vậy, "Cảm ơn bá phụ, không, cảm tạ cha, " Trương Tiểu Hoa cao hứng hướng về Lưu Lý thị nói cám ơn. Lưu Lam cùng Lý Thanh cũng không có cảm giác đặc biệt, Lý Thanh hiện tại có chút đồng tình Trương Tiểu Thúy , dù sao cùng người khác chia sẻ thê chủ, có người nam nhân nào cao hứng. Đang ngẫm nghĩ thê chủ mình đối với mình thật tốt a, Lý Thanh cảm giác mình so với Trương Tiểu Thúy may mắn hơn nhiều. Lưu Lam cũng có chút đồng tình Trương Tiểu Thúy, dù sao Lưu Lam cũng bị hưu về nhà, nhưng bình thường Trương Tiểu Thúy làm người cũng thực sự khiến Lưu Lam không thích, cho nên Lưu Lam cũng sẽ không vì Trương Tiểu Thúy nói chuyện. "Hồ mị tử, tiện nhân, ngươi đừng hòng, ta sẽ không để ngươi vào cửa, ngươi đừng hòng, Lưu Nguyên nương ngươi là đồ không lương tâm, ngươi lại đồng ý cho con tiện nhân kia vào cửa, ngươi xứng đáng với ta sao? Ngươi xứng đáng với ta sao?" Trương Tiểu Thúy phẫn hận nhìn chằm chằm Lưu Nguyên nương cùng Trương Tiểu Hoa, lớn tiếng trách cứ. Lưu Nguyên nương dù sao cũng là một nữ nhân, bị nam nhân của mình trước mặt nhiều người như vậy quở trách, khiến Lưu Nguyên nương cũng cảm giác thật mất mặt. Liền cau mày, bất mãn nhìn Trương Tiểu Thúy "Đây là chuyện cha cùng ta quyết định, sao ngươi có thể định đoạt, nhanh câm miệng, " "Tốt, Lưu Nguyên nương, tiện nhân kia còn chưa vào cửa đây ngươi liền đối xử với ta như vậy, nếu như con tiện nhân kia vào cửa, trong nhà ta còn có địa vị sao? Không được, nếu ngươi đồng ý ta sẽ mang theo hài tử về nhà, ta không ở với ngươi nữa " Trương Tiểu Thúy lớn tiếng kêu ầm lên. "Hưu trở về ta còn cầu không được, ngươi nếu như đồng ý đi thì đi đi, thế nhưng hài tử phải lưu lại, " Nghe Lưu Nguyên nương nói lời vô tình như vậy, Trương Tiểu Thúy bi thương nói "Ô ô, Lưu Nguyên nương Trương Tiểu Thúy ta cùng ngươi sống nhiều năm như vậy, không công lao cũng có khổ lao a, ngươi lại đối xử với ta, ta thực sự là mắt bị mù lúc trước lại gả cho ngươi." "Được rồi, " Lưu Nguyên nương thấy Trương Tiểu Thúy càng nói càng kỳ cục, không kiên nhẫn hô. Trương Tiểu Hoa đứng ở một bên cúi đầu, lén lút nhìn Lưu Nguyên nương giáo huấn Trương Tiểu Thúy, trong lòng lén lút cười, hừ, hiện tại Lưu Nguyên nương càng không ưa Trương Tiểu Thúy tương lai đối với mình càng có lợi, Lưu Lý thị thấy Trương Tiểu Thúy khóc nháo không ngừng, trong lòng rất phiền muộn, "Được rồi, hôm nay chỉ tới đây thôi, Nguyên nương ngươi mang theo Tiểu Thúy trở về, ngày mai ta cùng ngươi đồng thời đem Trương Tiểu Hoa đưa trở về, thuận tiện nói một chút chuyện của các ngươi, " "Dạ, cha, " Lưu Nguyên nương cung kính nói, "Không, không được, ta không đồng ý, " Trương Tiểu Thúy vẫn không đồng ý, bất quá chuyện Lưu Lý thị cùng Nguyên nương đều đồng ý sao có thể để Trương Tiểu Thúy tùy tiện cải. Nguyên nương lúc đi ngang qua Trương Tiểu Hoa, Trương Tiểu Hoa bất giác mỉm cười, tươi cười quyến rũ nhìn Nguyên nương khiến trong lòng Nguyên nương một trận dập dờn. Trương Tiểu Thúy sinh qua hai hài tử so với Trương Tiểu Hoa lớn hơn vài tuổi, đã sớm thành nam nhân mặt vàng , nhưng Trương Tiểu Hoa tuy rằng cũng sinh qua hài tử, thế nhưng Trương Tiểu Hoa bình thường hết ăn lại nằm, dưỡng có chút trắng trẻo mập mạp. Nhìn đúng là so với Trương Tiểu Thúy tuổi trẻ rất nhiều, Lưu Nguyên nương đã sớm nhìn chán gương mặt vàng vọt của Trương Tiểu Thúy kia, bây giờ nhìn đến Trương Tiểu Hoa trẻ tuổi cảm thấy Trương Tiểu Hoa so với Trương Tiểu Thúy trẻ hơn rất nhiều, Nhị nương đối với an bài như thế thoả mãn vô cùng, dù sao những chuyện này đều là nhị nương trong bóng tối một tay thúc đẩy. Trương Tiểu Thúy bình thường hay gây chuyện bắt nạt phu lang mình, không có chuyện gì cũng đi tìm việc, hiện tại chỉ cần Trương Tiểu Hoa vào cửa, phần lớn thời gian của Trương Tiểu Thúy đều dùng để tranh sủng, cùng Trương Tiểu Hoa đấu đá. Xem Trương Tiểu Thúy còn có thời gian nào tìm đến phu lang mình gây phiền phức, hơn nữa chỉ cần Trương Tiểu Hoa vào cửa, trong nhà Nguyên nương khẳng định náo nhiệt. Gia đình không yên chỉ có Lưu Lý thị mới có thể trấn được bọn họ, nghĩ đến Lưu Lý thị cũng sẽ rời khỏi nhà mình, như vậy mặt trên của Lý Thanh sẽ không có công công áp lên, Lý Thanh cũng sẽ ung dung rất nhiều Nhị nương đúng là một mũi tên trúng ba chim a, thứ nhất cho Nguyên nương một nam nhân khiến Trương Tiểu Thúy khó chịu, cho Trương Tiểu Thúy một bài học, thứ hai thoát khỏi Trương Tiểu Hoa bám người, tâm tư bất chính. Thứ ba, làm cho Lưu Lý thị chủ động ly khai nhà nhị nương, mấy ngày nay, Lưu Lý thị ở nhà nhị nương quá tự tại, ăn ngon ở tốt, nhị nương cũng nhìn ra Lưu Lý thị không muốn rời nhà mình, bất đắc dĩ, nhị nương chỉ có thể làm như thế. Buổi tối; Nhị nương sau khi trở lại phòng thì nhìn thấy Lý Thanh nhào vào lồng ngực nhị nương. Nhị nương vui vẻ ôm Lý Thanh xoay xoay vài vòng. Nhị nương không biết Lý Thanh luôn luôn thủ lễ hôm nay tại sao lại khác thường như thế, thế nhưng nhị nương biết mình thích Lý Thanh khác thường như thế. Hai người yên tĩnh lại nhị nương mỉm cười hỏi nam nhân trong lồng ngực của mình. "Thanh nhi, thê chủ ta thật thích Thanh nhi chủ động, Thanh nhi rốt cục có thể chủ động tiếp cận ta , thê chủ ta thực sự rất cao hứng, " Lý Thanh có chút ngại ngùng cười cười "Uh, thê chủ đối với Thanh nhi tốt Thanh nhi đều biết, việc hôm nay có phải đều là chủ ý của thê chủ không?" Nhị nương kinh ngạc nhìn Lý Thanh, nhị nương biết Lý Thanh thiện lương làm sao Lý Thanh biết mình muốn làm gì? Nếu biết Lý Thanh sẽ không nhất định đồng ý, cho nên việc này nhị nương vẫn sâu sắc chôn ở trong lòng, Nhưng không nghĩ tới Thanh nhi lại thông minh như vậy có thể đoán được , Nếu Lý Thanh đã đoán được nhị nương cũng sẽ không phủ nhận, nhị nương ngầm thừa nhận để Lý Thanh biết chuyện ngày hôm nay xác thực cùng nhị nương có quan hệ. "Thanh nhi nếu biết chuyện này là chủ ý của thê chủ ta, như vậy Thanh nhi có thể hay không cho là thê chủ ta lòng dạ ác độc, bất hiếu đây? Không để ý tình nghĩa tỷ muội?" Lý Thanh mỉm cười lắc đầu một "Không, thê chủ như thế là vì đau lòng Thanh nhi, trong lòng Thanh nhi chỉ có thê chủ, mặc kệ thê chủ làm cái gì Thanh nhi đều sẽ không có ý kiến, đều sẽ chống đỡ cho thê chủ, Thanh nhi biết thê chủ làm như vậy là vì Thanh nhi, trong lòng Thanh nhi chỉ có cảm động. " Nói thật, nhị nương thực sự không nghĩ tới Lý Thanh luôn luôn dịu ngoan, thiện lương có thể nói lời như vậy, thật sự rất ngoài dự liệu của nhị nương Bất quá nếu như vậy thật sự rất khiến nhị nương cảm động, nhị nương không phải người của thế giới này, tuy rằng nhị nương cố gắng thích ứng thế giới này, muốn đem mình hòa vào, để cho mình chân chính thành người ở đây. Vì thế nhị nương không tiếc khắp nơi nhường nhịn Trương Tiểu Thúy, nhị nương tuy rằng đem Lưu Lam, Lưu Lý thị ở bề ngoài xem là người một nhà, nhưng nhị nương cùng các nàng kỳ thực rất xa lạ, dù sao người sinh hoạt cùng họ mười mấy năm cũng không phải thật sự là nàng. Cho nên nhị nương vẫn không có lòng trung thành, thậm chí đối với tiện nghi phu lang này của mình, vừa mới bắt đầu nhị nương cũng cho rằng cho dù đã là phu thê thì cũng chỉ muốn sống hết đời người. Hơn nữa tính tình Lý Thanh thực sự rất tốt, đồng thời bề ngoài Lý Thanh mỹ lệ cũng thêm cho hắn không ít cảm giác, cho nên nhị nương nghĩ đối với Lý Thanh tốt hơn một chút. Như vậy Lý Thanh cũng sẽ đối tốt với mình, mình ở tại thế giới này cũng có thể có một người quan tâm mình, mình sẽ không cô độc. Nhị nương đúng là làm được , nghe Lý Thanh nói lời này, nhị nương biết Lý Thanh thật sự đem mình để ở trong lòng , chí ít mình nỗ lực không có uổng phí, Hơn nữa nhiều ngày ở chung với nhau, nhị nương cũng thật tâm thích tiểu nam nhân nội tâm có chút nhu nhược này , bây giờ nghe tiểu nam nhân nói lời cảm động lòng người như vậy, nhị nương làm sao có khả năng sẽ thờ ơ không động lòng đây? Cho nên hiện tại trong lòng nhị nương rất mỹ mãn. Lý Thanh cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của nhị nương hơi có chút thẹn thùng, hắn cũng không biết chính mình là làm sao ? Câu nói như thế này trước đây mình tuyệt đối không nói ra được, nhưng hiện tại ở trước mặt thê chủ mình thật giống như càng lúc gan càng to. Nhưng đây thật sự là lời trong tim của mình, mình chính là muốn như vậy, hiện tại ai cũng không thể thay thế thê chủ chiếm vị trí trọng yếu trong lòng mình. Nhị nương tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy Lý Thanh, cười nói: "Thanh nhi ta rất cao hứng, thật sự, ta rất cao hứng ngươi có thể nói như vậy, " nhị nương đem đầu nhẹ nhàng đặt tại bả vai Lý Thanh , biểu tình chưa từng sung sướng như vậy. Lý Thanh cảm nhận được trong lòng nhị nương rất cao hứng, không để ý thẹn thùng thân thủ nhẹ nhàng vòng lấy eo nhị nương "Chỉ cần thê chủ cao hứng, ta cũng sẽ cao hứng, " Nhị nương trong lòng kích động, nhẹ nhàng đẩy Lý Thanh ra sau đó ôm lấy hắn. "A, " Lý Thanh nhất thời không phản ứng kịp kinh hãi kêu thành tiếng, sau đó mở to hai mắt hiếu kỳ nhìn nhị nương. Nhị nương tà tà nở nụ cười, sau đó nhanh chân đi hướng về bên giường, sau đó đem Lý Thanh nhẹ nhàng đặt lên giường, đem tiểu Ngôn Nhi đang ngủ say nhẹ nhàng ôm vào bên trong. Tiểu Ngôn Nhi ly khai quen thuộc ổ chăn khẽ nhíu mày một hồi, sau đó miệng nhỏ chu chu lên, biểu tình rất bất mãn. Nhị nương vội vã nhẹ nhàng vỗ vỗ tiểu Ngôn Nhi an ủi, tiểu Ngôn Nhi lúc này mới yên tĩnh lại, nhị nương thả lỏng thở phào nhẹ nhõm, rón rén đem tiểu Ngôn Nhi phóng vào bên trong, sau đó nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi ngủ thiếp đi mới rời khỏi. Gian ngoài Lý Thanh tựa hồ dự liệu được chuyện gì sẽ phát sinh thì trên mặt hồng hồng không dám nhút nhích. Nghe thấy âm thanh biết là nhị nương trở về , đầu Lý Thanh tựa hồ cúi càng thấp hơn khiến nhị nương không khỏi thấy buồn cười. Nhị nương đi từ từ đến bên giường, nghe tiếng bước chân chậm rãi của nhị nương, Lý Thanh cảm giác tim mình nhảy thật nhanh, căn bản không dám ngẩng đầu lên nhìn nhị nương. Nhị nương chậm rãi ngồi xuống, nhẹ nhàng nâng cằm Lý Thanh lên để Lý Thanh nhìn mình, Lý Thanh bất đắc dĩ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy con mắt nhị nương cực nóng nhìn mình, mặt Lý Thanh tựa hồ càng đỏ. Con ngươi dao động bất định không dám nhìn nhị nương, nhị nương nhìn sắc mặt Lý Thanh phảng phất đỏ như son phóng mị nhãn, trong đôi mắt sương mù mông lung, hàm răng trắng tinh nhẹ nhàng cắn môi. Lý Thanh không biết bộ dáng này của mình ở trong mắt nhị nương quả thực đẹp vô cùng , cũng cực kỳ câu người. Nhị nương chậm rãi cúi đầu nhẹ nhàng ngậm môi Lý Thanh, giải cứu cánh môi bị Lý Thanh căng thẳng mà cắn. "Đứa ngốc, cắn hỏng rồi, ta sẽ đau lòng, " hô hấp nhị nương nóng bỏng nhẹ nhàng tại bên tai Lý Thanh nói, âm thanh trầm thấp, gấp gáp. Khiến mặt Lý Thanh càng đỏ hơn. Nhị nương chậm rãi liếm láp môi Lý Thanh sau đó chậm rãi ngậm, nhẹ nhàng chăm sóc, nhị nương chậm rãi đem đầu lưỡi mình luồn vào cùng đầu lưỡi Lý Thanh cùng múa. Lý Thanh cùng nhị nương trong lòng chỉ có lẫn nhau, hai người chậm rãi nhắm mắt lại cảm thụ sự tồn tại của đối phương. "Thanh nhi, Thanh nhi, Thanh nhi , ta muốn ngươi , ta muốn ngươi, " nhị nương nhẹ nhàng hôn trán, con mắt, môi Lý Thanh, cái này hiện tại muốn đã nói lên tâm tình của nàng. Đầu Lý Thanh hiện tại rất nặng nề, hắn chỉ biết mình hiện tại thật hạnh phúc, trong lòng tràn đầy. Nhị nương đem Lý Thanh đặt ở dưới thân, tại trên người Lý Thanh không ngừng châm lửa, hô hấp của Lý Thanh cùng nhị nương ngày càng nặng nề. Lý Thanh đã qua mấy tháng chưa từng cùng nhị nương làm chuyện kia, Lý Thanh cũng là nam nhân bình thường đương nhiên cũng sẽ có nhu cầu. Lý Thanh trước đây rất sợ cùng nhị nương làm chuyện kia, bởi vì trước đây nhị nương tính tình thô bạo chỉ quan tâm cảm thụ của mình, căn bản mặc kệ Lý Thanh, mỗi lần làm đều sẽ làm cho Lý Thanh một thân bị thương, Cho nên Lý Thanh căn bản không cảm nhận được gì ngoài đau đớn, thê chủ trước đây của Lý Than, tuy rằng so với nhị nương khá hơn một chút, thế nhưng nữ nhân thế giới đối xử với chính phu còn có thể thương tiếc một chút, đối xử tiểu thị xưa nay không biết thương tiếc, cho nên Lý Thanh chưa từng có cảm giác vui sướng khi làm chuyện này. Cho nên trước đây Lý Thanh đối với chuyện như thế này có chút sợ sệt, thế nhưng vừa nhìn thấy người trước mặt mình là thê chủ mà mình thích, tâm Lý Thanh tâm liền kiên định, mặc kệ có đau cỡ nào mình cũng sẽ chịu đựng, bởi vì thê chủ thích như vậy. Nhị nương thỉnh thoảng quan sát biểu tình Lý Thanh, nhìn thấy Lý Thanh từ do dự đến kiên định, lại tới bộ dáng không thèm đến xỉa nhị nương liền cảm thấy buồn cười, mình hiện tại làm chuyện là phu thê đều sẽ làm, sao Thanh nhi lại có dáng vẻ thấy chết không sờn như vậy? Nhị nương chậm rãi cởi quần áo Lý Thanh ra, vóc người Lý Thanh gầy gò, da dẻ trắng nõn, chân nhỏ thon dài rất tinh tế, chân cũng không lớn, rất giống chân của con gái. Đây là lần đầu tiên nhị nương chính thức đánh giá thân thể Lý Thanh, thật sự rất hấp dẫn người ta, đặc biệt tại thế giới này nữ nhân đối với nam nhân như Lý Thanh càng yêu thích, hạ thân Lý Thanh nhị nương nhìn kỹ mơ hồ có xu thế đứng thẳng. "Thanh nhi ngươi thật xinh đẹp, " nhị nương không nhịn được thở dài nói. Lý Thanh nhìn thê chủ mình nhìn mình không chớp mắt, đặc biệt là mình không mặc gì cả, điều này làm cho Lý Thanh rất thẹn thùng. Lý Thanh cẩn thận từng li từng tí một vươn mình cầm lấy chăn che thân thể mình, đầu cũng chôn vào, sau đó đợi một hồi thấy nhị nương không phản ứng gì, trong lòng Lý Thanh có chút bất an, sợ nhị nương sinh khí, sau đó lén lút mở một góc chăn ra lén lút nhìn ra phía ngoài. Vừa vặn đối đầu với nhị nương đang tựa tiếu phi tiếu nhìn mình, Lý Thanh thấy nhị nương không hề tức giận càng thêm thẹn thùng. "Ha ha, Thanh nhi ngươi thực sự quá đáng yêu , " nhị nương cười nói , sau đó vén chăn lên chui vào. "Thanh nhi, Thanh nhi, " nhị nương không ngừng kêu tên Lý Thanh, môi không ngừng hôn Lý Thanh... Một đường hướng về phía dưới. Lý Thanh bị nhị nương khiêu khích dưới, hô hấp chậm rãi trở nên gấp gáp, Biểu tình sợ sệt trên mặt Lý Thanh nhị nương có nhìn thấy , nhị nương biết nhất định trước đây Lý Thanh làm chuyện như vậy chịu không ít khổ sở cho nên trong lòng có bóng tối. Chỉ là nhị nương không muốn để cho Lý Thanh nghĩ đến việc không tốt trước đây cho nên không có hỏi, thế nhưng biểu tình trên mặt Lý Thanh đã nói rõ tất cả, Cho nên lần này nhị nương làm đủ trò để khởi động, thế giới này nữ nhân tính dục rất mạnh, nhị nương nhẫn nhịn như vậy, trên mặt đã che kín mồ hôi, sắc mặt đỏ chót. Thế nhưng nhị nương không dám khinh thường, chỉ sợ mình lỗ mãng , xúc phạm tới Lý Thanh, "Vù vù, hô, " miệng nhị nương không ngừng thổi nhiệt. "Thanh nhi, Thanh nhi" nhị nương lẩm bẩm kêu tên Lý Thanh. Nhìn thấy sắc mặt Lý Thanh đỏ chót, hai chân vô ý thức ma sát , miệng nhỏ khẽ nhếch, trên mặt có một tầng mồ hôi, hạ thân từ lâu đã cứng chắc, Lập tức nhị nương không chần chừ nữa đột nhiên trầm xuống thân thể của mình. "A, ân, a, " hai người đồng thời vang lên âm thanh thỏa mãn. Thân thể Nhị nương giật giật, sau đó tử quan sát kỹ biểu tình Lý Thanh, thấy Lý Thanh cũng không có cái gì không khỏe, Nhị nương lúc này mới triệt để yên tâm, chuyên tâm hưởng thụ để thân thể mình sung sướng. Lý Thanh dưới động tác của nhị nương âm thanh chậm rãi to hơn. Nghe âm thanh Lý Thanh, nhị nương biết Lý Thanh cũng cao hứng, hưng phấn, Mây mưa dần thu, sắc mặt hai người hồng hồng, một mặt thỏa mãn, Lý Thanh mặc dù mệt, toàn thân cũng không muốn nhúc nhích thế nhưng trong lòng thật sự rất cao hứng. "Thật tốt, thật tốt, mình không có chút nào cảm thấy thống khổ, khó chịu, chỉ cảm thấy rất thỏa mãn, cảm giác cả người vui thích chính mình chưa từng trãi qua " Lý Thanh không khỏi cao hứng nghĩ. Nhị nương chăm chú ôm Lý Thanh, hai người lõa xích ôm nhau, Lý Thanh vùi đầu trong lồng ngực nhị nương , hai chân chăm chú quấn quít lấy eo nhị nương. "Làm sao? Còn muốn?" Nhị nương không khỏi trêu ghẹo Lý Thanh. Nghe nói như thế sắc mặt Lý Thanh quả thực đỏ bừng, vùi đầu càng thấp hơn. "Ha ha ha, đứa ngốc, ta là vì muốn tốt cho ngươi, sợ ngươi ngày mai lúc thức dậy trên người không thoải mái, không rời được giường, " nhị nương sủng nịch nói. Lý Thanh lúc này mới ngẩng đầu lên ngượng ngùng nhìn nhị nương, tuy rất xấu hổ thế nhưng mặt vẫn lộ vẻ cảm kích nói: "Cảm ơn thê chủ, thê chủ đối với Thanh nhi thật tốt, " "Đứa ngốc, nói cảm tạ cái gì, ngươi là phu lang ta, là người ta yêu, càng là người ta phải bảo vệ, đây là thê chủ phải làm, " Lý Thanh thấy nhị nương như vậy, trong lòng càng cảm động, để cho mình gặp được thê chủ tốt như vậy, kỳ thực thê chủ như vậy Lý Thanh không quá tán đồng, nữ nhân thế giới này sao có thể nói như thê chủ vậy chứ? Nhưng nữ nhân tốt như thê chủ, mình thật sự rất may mắn. Vừa nghĩ như thế, tâm tình của Lý Thanh càng tốt hơn, trong lòng lén lút vui mừng, sau đó hai tay càng thêm ôm chặt nhị nương, thật giống như muốn đem nhị nương mãi mãi bên cạnh mình. Nhị nương an ủi vỗ vỗ vai Lý Thanh "Nhanh ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đấy, " Còn có một trò hay chờ đợi mình xem đây, chỉ là lời này nhị nương không có nói ra, Ngày thứ hai; "A, nương, cha rời giường , rời giường , " nhị nương ôm Lý Thanh đang ngủ thật ngon, đột nhiên có một âm thanh trẻ con lanh lảnh êm tai đánh gãy mộng đẹp của hai người. Nhị nương tỉnh trước, vừa mở mắt liền nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi đang mở to đôi mắt vô hạn u oán nhìn mình cùng Lý Thanh Nhìn thấy nhị nương tỉnh lại, tiểu Ngôn Nhi lập tức ủy khuất nói: "Nương, hôm qua Ngôn Nhi làm sao lại ngủ ở gian bên trong đây? Nương không giữ lời lại để Ngôn Nhi ngủ một mình, con không chịu, con không chịu, " một bộ ủy khuất nói. Nhìn thấy Ngôn Nhi oan ức gào khóc, nhị nương không đểys trên người mình không có mặc quần áo, từ trên giường lấy một bộ y phục, cũng không có thời gian thấy rõ là của ai. Vội vàng từ bên giường ôm lấy tiểu Ngôn Nhi, nhẹ giọng hống nói: "Ngôn Nhi không khóc a, không khóc a, nương làm sao lại để tiểu Ngôn Nhi ngủ một mình đây? Chỉ là a, ngày hôm qua nương có việc cùng cha thương lượng sợ quấy rối Ngôn Nhi, cho nên mới đem Ngôn Nhi bế vào gian bên trong ngủ, " Nghe nhị nương nói hai mắt tiểu Ngôn Nhi chứa lệ dò hỏi nhị nương "Thật sự?" "Đương nhiên, " nhị nương lập tức tỏ thái độ, "Tiểu Ngôn Nhi là tiểu bảo bối của nương, nương làm sao sẽ bỏ rơi đây?" Nghe nhị nương nói mình là tiểu bảo bối của nàng, tiểu Ngôn Nhi lúc này mới đình chỉ rơi nước mắt, nhìn nhị nương, trái lại thật ngượng ngùng nói xin lỗi: "Nương không nên tức giận, là tiểu Ngôn Nhi không hiểu chuyện, " "Sao lại như vậy? Tiểu Ngôn Nhi là tiểu bảo bối ngoan ngoãn, là hảo hài tử, " Nhị nương an ủi tốt tiểu Ngôn Nhi lại cùng tiểu Ngôn Nhi chơi một lúc lâu, tiểu Ngôn Nhi lúc này mới triệt để quên chuyện không vui vừa nãy, lại trở nên cao hứng. Lý Thanh kỳ thực đã tỉnh rồi, chỉ là trên người không có mặc quần áo, lại thấy nhi tử mình ở trước mặt, cảm thấy thẹn thùng nên vẫn giả bộ ngủ, hi vọng tiểu Ngôn Nhi nhanh đi ra ngoài, mình mới có thể mặc quần áo vào, Phải biết ngày hôm nay mình đã dậy muộn, này nếu như bình thường mình đã sớm tỉnh rồi. Nhị nương cùng tiểu Ngôn Nhi chơi một hồi lâu, mới nói với tiểu Ngôn Nhi: "Ngôn Nhi là hảo hài tử, hiện tại nương cùng cha muốn rời giường mặc quần áo , Ngôn Nhi trước tiên đi tìm Thần Dương tỷ tỷ chơi, có được hay không?" Nhìn trên người nhị nương tùy ý phủ quần áo, lại nhìn cha còn trong chăn ngủ, tiểu Ngôn Nhi đề nghị: "Nương, để tiểu Ngôn Nhi giúp nương mặc quần áo có được hay không? Bình thường đều là nương giúp Ngôn Nhi mặc, lúc này để Ngôn Nhi mặc quần áo cho nương có được hay không?" Nhìn tiểu Ngôn Nhi một mặt hiểu chuyện, trong lòng nhị nương thật hài lòng, mình và Lý Thanh đều không có mặc gì, sao có thể để tiểu Ngôn Nhi nhìn thấy, thế nhưng nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi hiểu chuyện như thấy, nhị nương vẫn rất hài lòng. "Tiểu Ngôn Nhi nhà chúng ta thực sự hiểu chuyện, hiểu được muốn chăm sóc nương cùng cha khiến nương thật cao hứng, thế nhưng nương là người lớn , làm sao có thể để tiểu Ngôn Nhi giúp nương mặc quần áo đây, để cho người khác biết sẽ châm biếm nương cùng cha, " Tiểu Ngôn Nhi nghe nhị nương nói như vậy thất vọng nói: "A, như vậy a, nương cùng cha tự mình mặc quần áo đi, tiểu Ngôn Nhi không muốn để cho người khác chê cười cha cùng nương đâu, " "Uh, tiểu Ngôn Nhi thật ngoan, nhanh đi tìm Thần Dương chơi đi, " "Uh, Ngôn Nhi đi rồi nương phải gọi cha rời giường a, " tiểu Ngôn Nhi vẫn chưa yên tâm căn dặn nhị nương gọi Lý Thanh rời giường, Nhị nương cười cười "Được, nương nhất định gọi cha rời giường."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang