[Dịch]Xuyên Qua Chi Công Chúa Nghịch Ngợm Quậy Lật Trời - Sưu tầm

Chương 39 : Chương 39

Người đăng: 

.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác, ta đã nán lại ở Tam Tuyệt Cốc 9 năm. Hôm nay, ta ở trong vườn hoa luyện kiếm, các sư phụ ở bên cạnh xem ta. Kể từ sau khi ta ăn Kỳ Lân quả, luyện công đều là làm ít công to, nội lực tính ra cũng là siêu cấp cường giả . Hiện tại, ngay cả sư phụ cũng đã không phải đối thủ của ta rồi. Đang lúc ta luyên kiếm chuyên tâm, đột nhiên có một tỷ tỷ xuất hiện ở trước mặt của ta, ngã xuống dưới tàng cây. Thần tiên cô cô vội vàng chạy lên đi, đỡ dậy tỷ tỷ, "Cúc, ngươi làm sao vậy?" Tỷ tỷ mở mắt, gắng gượng hướng về phía thần tiên cô cô nói, "Cung chủ, đã xảy ra chuyện!" Nói xong đã té xỉu ở trong ngực thần tiên cô cô. Ta vốn là tính toán đi lên nhìn nhưng là đã bị Nhị sư phụ vượt lên trước một bước . Ta xuyên thấu qua kẽ hở nhìn vị tỷ tỷ trên giường. Chỉ thấy ngay cả Nhị sư phụ cũng cau mày, "Tiên tử, xem ra Cúc nàng giống như đã nhiễm một loại bệnh." Thần tiên cô cô vội vàng lôi kéo Nhị sư phụ, "Có biện pháp nào hay không?" Nhị sư phụ lắc đầu một cái, "Ta hiện tại chỉ có thể khống chế một đoạn thời gian, bây giờ ta lập tức đi nghiên cứu. Bất quá ta xem bệnh này không phải một loại bệnh bình thường đâu" Nghĩa phụ vội vàng ôm tỷ tỷ từ trong ngực thần tiên cô cô, "Ta trước ôm nàng trở về phòng!" Nói xong, hắn lập tức rời đi, trong vườn hoa chỉ còn sót một mình ta, ta vẫn còn không biết chuyện gì xảy ra, lòng hiếu kỳ xuất hiện, cũng đi theo. Đi tới phòng khách, Nhị sư phụ đang vì tỷ tỷ trị liệu. Không lâu sau, tỷ tỷ tỉnh lại. Tỷ tỷ hướng về phía thần tiên cô cô nói, "Cung chủ, hiện tại bên ngoài phát bệnh dịch, đã có rất nhiều người bệnh chết!" Thần tiên cô cô bọn họ gương mặt kinh ngạc. Nhị sư phụ liền vội hỏi, "Ngươi có phải hay không cũng bị lây?" Tỷ tỷ gật đầu một cái. Ta chen lấn tiến vào, thấy mặt của tỷ tỷ rậm rạp đậu đậu, loại đậu đậu này giống như rất quen mặt, giống như đã gặp qua ở nơi nào. Thần tiên cô cô liền vội hỏi Nhị sư phụ, "Thần y, ngươi có biện pháp nào hay không?" Nhị sư phụ lắc đầu một cái, gương mặt tiếc nuối, "Loại bệnh này ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, ta không có cách nào." Ta nhìn tỷ tỷ, ngồi vào bên cạnh nàng, "Tỷ tỷ, tỷ có cái triệu chứng gì không?" Tỷ tỷ kỳ quái xem ta. Thần tiên cô cô vội vàng giải thích, "Đây là quan môn đệ tử của ta, Nghiên Nhi." Tỷ tỷ liền vội vàng bái kiến ta, "Thuộc hạ gặp qua Thiếu Cung Chủ." Ta vội vàng khoát khoát tay, "Không cần gọi ta như vậy, cứ gọi Nghiên Nhi là tốt." Tỷ tỷ mặt nghiêm túc nói, "Thuộc hạ không dám!" Ta bất đắc dĩ cười cười, "Tỷ tỷ, ta muốn hỏi tỷ, có phải người bị loại bệnh này có triệu chứng là sẽ phát sốt, choáng váng đầu, sau đó chính là thủy đậu*?" *Thủy đậu : gọi là bệnh đậu mùa. Tỷ tỷ bọn họ kỳ quái lôi kéo ta, "Thiếu Cung Chủ, làm sao người biết?" Nhị sư phụ cũng kỳ quái xem ta, "Nghiên Nhi, ngươi biết?" Ta có chút do dự gật đầu một cái, "Ừ, loại bệnh này rất dễ dàng lây bệnh." Tỷ tỷ gật đầu một cái, "Đúng vậy." "Vậy thì đây chính là bệnh đậu mùa rồi." Mọi người lại kỳ quái xem ta, "Bệnh đậu mùa? Cái gì là bệnh đậu mùa?" Ta nghĩ, bây giờ là cổ đại còn không có việc tiêm vào thuốc ngừa, cũng không biết cái gì gọi là bệnh đậu mùa thì cũng là bình thường, nhưng cũng không giải thích, "Đúng rồi, Nhị sư phụ, mọi người làm giúp con dùng Hùng Hoàng đi tiêu trừ độc trước, sau đó dùng dấm ở trong phòng nấu một chút để dùng trừ độc hoàn toàn." Thần tiên cô cô lo lắng hỏi ta, "Vậy còn con? Nghiên Nhi!" Ta hướng thần tiên cô cô bọn họ cười cười, an ủi bọn họ, "Không có gì, con sẽ làm sẵn thuốc ngừa, mọi người không cần lo lắng cho con, nếu như mọi người có bị bệnh này cũng không sao." Nhị sư phụ gương mặt kinh ngạc, lôi kéo ta, "Đồ đệ ngoan, con biết trị loại bệnh này?" Ta muốn nghĩ, ở cổ đại lâu như vậy, hiện đại gì đó cũng đã gần có chút mơ hồ, "Con cũng không rõ lắm, cho nên con sẽ cố hết sức!" Tỷ tỷ cảm kích nhìn ta, "Đa tạ Thiếu Cung Chủ ân cứu mạng!" Ta nói đùa, "Tỷ tỷ, nếu như tỷ còn kêu ta là Thiếu Cung Chủ nữa thì ta sẽ không cứu ngươi đâu nha, cứ gọi ta là Nghiên Nhi được rồi !" Nhưng là tỷ tỷ còn do dự nhìn thần tiên cô cô bọn họ, thần tiên cô cô bọn họ đều gật đầu thì mới dám gọi ta Nghiên Nhi, "Vậy thì cám ơn Nghiên Nhi rồi." Ta cười cười, "Này mới đúng nha!" Sau đó rồi hướng các sư phụ nói, "Nhị sư phụ người đi lấy một chút thuốc có thể trừ độc để khống chế bệnh tình trong cơ thể tỷ tỷ ác hóa giúp con." Nhị sư phụ vội vàng gật đầu, trước khi đi vẫn không quên dặn dò một tiếng, "Đồ đệ ngoan, phải dựa vào con." Ta gật đầu một cái, "Biết. Nhị sư phụ, đồ đệ nhất định sẽ không làm dơ bẩn thanh danh của người đâu!" Thần tiên cô cô bọn họ nghe lời của ta đi trừ độc, còn ta vẫn ở Tàng Kinh các xem sách.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang