[Dịch]Xuyên Qua Chi Công Chúa Nghịch Ngợm Quậy Lật Trời - Sưu tầm
Chương 28 : Chương 28
.
Ngày thứ hai, ta sáng sớm liền trang điểm một chút.
Một người ngồi ở vường hoa chơi xích đu, chờ Hiên đến.
Thế nhưng, người tới trước lại là ca ca ta, Nam Cung Linh.
"Muội muội của ta ngày hôm nay làm sao vậy ? Một người ngồi ở chỗ này đờ ra ?" Ca ca cười nhìn ta.
"Éc... Muội nào có a!" Ta phồng miệng, cúi đầu xấu hổ nói.
"Ha hả a, muội muội của ta như thế nào lại đỏ mặt a! Có đúng hay không có cái việc tốt gì a?" Ca ca bắt đầu đùa giỡn.
"Ca ca, ngươi như thế nào luôn luôn khi dễ ta a!" Ta khua miệng, tức giận nhìn hắn.
"Tốt tốt tốt, ca ca biết sai rồi! Thế nhưng, muội muội thế nào sáng sớm liền ngồi ở chỗ này a? Sinh nhật lần trước, muội vẫn đều ngây ngô ở trong phòng không ra, lần này làm sao lại đi ra a ?" Ca ca là vẻ mặt kỳ quái nhìn ta.
Ta thè lưỡi, "Ha hả a, ca ca, muội chỉ muốn đi ra hít thở không khí mà thôi, có cái gì phải ngạc nhiên a!"
"Tốt lắm, ta không ngạc nhiên, như vậy, sinh nhật năm nay, muội dự định làm sao mà qua a, lần trước muội gặp khách rất không lễ phép a!" Ca ca có điểm tức giận giáo huấn ta.
"Ha hả a, năm nay ngoại lệ, năm nay muội đã có hẹn trước, cho nên phải dựa vào ca ca huynh giúp muội!" Ta kéo ca ca cánh tay của, nghịch ngợm nói.
"Được rồi, ca ca đã biết, thế nhưng muội tại sao có thể có hẹn trước a ? Ngày hôm qua không nói, không biết ngày hôm nay làm sao qua !" Ca ca không giải thích được nhìn ta.
"Ca ca, huynh đừng hỏi nữa, có được hay không a!" Ta phe phẩy tay của ca ca, nói.
"Không được!" Ca ca không yên lòng nói.
"Ca ca!" Ta nháy mắt long lanh như nước, nhìn ca ca.
Ca ca có điểm do dự, thế nhưng vẫn là nhịn được, "Không được!"
"Ca ca! Van cầu huynh a!" Ta lôi kéo tay hắn, tiếp tục phe phẩy.
"Linh, ngươi không nên làm khó Nghiên Nhi, Nghiên Nhi là cùng ta đi ra ngoài chơi!" Hiên đi tới bên người ca ca, vỗ vai ca ca.
Ca ca kinh ngạc nhìn Hiên, “Đúng vậy sao?"
“Đúng vậy a, có Hiên ca ca cùng ta sẽ không có chuyện gì!" Ta vừa nhìn thấy Hiên tới, liền chạy tới trước mặt của Hiên, kéo cánh tay của hắn.
"Vậy được rồi, Thái tử điện hạ, Nghiên Nhi nhờ ngươi chiếu cố!" Ca ca cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.
"Được rồi, Nghiên Nhi, chúng ta đi thôi!" Hiên rất cao hứng lôi kéo tay của ta.
Ta gật đầu vội vã, theo Hiên cùng đi ra ngoài, ta oán trách nhìn Hiên nói, "Hiên ca ca, huynh cuối cùng cũng tới, muội đã đợi thời gian rất lâu!"
"Ta trước tiên phải thỉnh an phụ hoàng mẫu hậu mới được ra ngoài!" Hiên theo ta giải thích.
"Nga, đã biết, muội đây sẽ tha thứ huynh!" Ta cười, kéo cánh tay của Hiên.
"Ta mang muộiđi ra ngoài chơi ! Dẫn muội đi một nơi mà ta phát hiện ! Nơi dó nhìn rất tốt !" Hiên nháy mắt.
Ta mong đợi nhìn hiên, “Thật vậy sao? Hiên ca ca, vậy mang muội đi a!"
"Tốt, chúng ta cùng đi thôi!"
Hiên ôm ta lên trên lưng ngựa, sau đó gồi ở phía sau ta, ôm ta.
Phía sau cũng chỉ có hai gã thị vệ.
Hiên ôm ta, hướng ngoài thành chạy đi.
"Hiên ca ca, về sau chúng ta đều như vậy, được không ?" Ta nắm tay của Hiên, cao hứng hỏi.
“Tốt, chỉ cần muội vui vẻ là tốt rồi!" Hiên cúi đầu nhìn ta, cười gật đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện