[Dịch]Xuyên Không Trường K.w (King World) - Sưu tầm
Chương 4 : K.w.?? Trường Gì Tên Nghe Hách Dịch Thế!
.
Bóng tối thẳng tấp trải dài thành những con đường vô hình sâu hun hút, không thể xác định được đâu là phương hướng và cũng chẳng biết đâu là điểm dừng của bức tường đen kịt ấy.
Yên lặng,... mọi âm thanh dường như bị vô hiệu trong cái màn đêm bất tận này. Một khắc trước, không gian xung quanh vẫn còn đứng yên thì lúc này chúng bắt đầu hình thành những lốc xoáy đen ngòm, xoắn vặn không ngừng tạo nên những lổ hổng vô hình hút tất cả vào trong.
Hoảng loạn,...
-Áaa áaa....
"Trời cái gì vậy nè, tự nhiên đầu óc quay cuồng rồi bây giờ lại cảm thấy như đang rơi, chắc chết quá đi mất".
Con đường xuyên không hiện ra dường như dài vô tận với những đốm hoa văn màu xanh nhạt trên thành của chiếc cầu tuột không điểm dừng, cảnh vật phía trên là một màn đêm vô cùng đẹp mắt với những vì sao lấp lánh màu lam phản chiếu xuống những hoa văn bên dưới tạo nên một thể thống nhất.
Nhưng lúc này đây, cảnh vật xung quanh cũng gần như bị xáo trộn bởi những tiếng hét kinh khủng đó.
(Ian: lần đầu xuyên không nên không có thời gian ngồi ngắm cảnh, con đường xuyên không rất dài và đẹp sẽ được miêu tả vào một dịp khác!!)
_________________
“Mình đang ở đâu đây?”
Tôi tự hỏi khi thấy mình đang đứng trong một không gian mênh mông, chớp chớp mắt, cảnh tượng vẫn như cũ chỉ có sự hiện diện của bóng tối và màu đen thẫm vốn đặt trưng cho một màn đêm lạnh lẽo. Tôi bắt đầu bước đi vô định trong cái không gian rộng lớn ấy, tôi cảm thấy hơi sợ… và có một chút lo lắng.
Rồi từ đâu đó đằng xa, một vùng không gian đột ngột lóe sáng tạo thành một cánh cổng với những tia ánh sáng trắng thoát ra từ đó, tôi cứ ngỡ đó là lối ra nên trong lòng có chút thầm mừng, không kịp suy nghĩ thêm, tôi liền chạy một mạch về phía thứ ánh sáng đó phát ra.
Sau khi bước qua phía bên kia của quần sáng là một mảng không gian khác xa cái thứ bóng tối hồi nãy, phía trước là một vùng thảo nguyên rộng lớn với những rặng đồi phía xa xa kèm những đồng cỏ vi vu bát ngát. Nhưng chưa kịp mừng thì từ trên cao, một cái con trời đánh nào đó nhảy xuống đứng trước mặt tôi, chỉ bằng một phát đập cánh cho màn tiếp đất của nó thôi là đủ khiến tôi lăn quay hơn chục vòng ra phía sau, đến khi bàng hoàng đứng dậy (phủi mông). Con vật xòe tung sáu cánh vẫy nhè nhẹ, hàm răng nhếch lên cười khiêu khích.
“Thì ra ánh sáng lúc nảy là phát ra từ cơ thể màu trắng của sinh vật đó”.
Ánh sáng trắng? Không hẳn, vì đâu đó trên cơ thể sinh vật sáu cánh ấy có một vài chỗ màu tím cũng đang phát sáng theo, cái thứ ánh sáng lôi cuốn người ta một cách ma quái lạ thường..
Đang đấm chìm trong cơn mê sản của ánh sáng trắng tím ấy, bỗng xuất hiện thêm hai đốm sáng đỏ khiến tôi tỉnh ngộ trước cơn say. Hiện ra trong đóm sáng nhòe nhoẹt đó là hai con người máy, một người mang bộ armor (giáp) màu đỏ trắng, với cách tay bị hóa khí (vũ khí hóa) thành khẩu buster (súng), người còn lại khoát trên mình bộ armor màu đỏ vàng, trên tay cầm một thanh kiếm ánh sáng màu vàng cam. Khác với ánh sáng ma quái của sinh vật có lục dực kia, thứ ánh sáng đỏ phát ra từ hai người máy này thật ấm áp và có cảm giác an toàn, như mình đang được bảo vệ bởi ánh sáng của những người anh hùng vậy. Hai người máy ấy chắc là một nam và một nữ, vì người cấm thanh kiếm, có đuôi tóc vàng khá dài, cột ló ra sau mũ.
Nhưng……sao tôi có cảm giác rất quen với sinh vật sáu cánh kia, và cả hai vị anh hùng này nữa! Lục lọi trong trí nhớ hồi lâu, tôi bất ngờ nhận ra tên “lục dực” kia là Lumia, í nhầm là Lumine – Boss cuối trong megman X8. Hai người máy còn lại là X với bộ armor màu đỏ trắng, và người mang trên mk bộ armor đỏ vàng kia là Zero – Thần tượng của tôi (lúc nãy cứ tưởng nhỏ nào, gome Zero-nii ).
* Lục dực: sáu cánh.
* Gome: Xin lỗi.
Ôi mái tóc vàng phất phơ trong mới đẹp làm sao, cũng vì cái đuôi tóc này mà nhiều người hiểu nhầm Zero là con gái (hồi trước tôi cũng thuộc trong số đó), nhưng mà thần tượng của tôi 100% là con trai đấy nhé (chứ không phải thuộc dạng nữa nam nữa nữ như “ai đó” đâu XD).
(Virgo:?... Phải nói mình không ta?????)
Nhưng mà khung cảnh này …. chẳng phải là………màn cuối cùng trong Megaman X8 mà tôi đã từng game over trước Lumine hay sao???. Và có một điều tôi chắc chắn rằng mình đang nằm mơ, vì chỉ có mơ mới “xuyên không” tôi vào tận game được. (Chắc ban ngày đánh em Lumine thua nên ấm ức quá tối về nằm mơ).
Lumine đột ngột chuyển động, hắn (cũng không biết Lumie thuộc giới tính gì nữa => Giới tính không xác định như “ai đó” vậy đếy) lượn qua lại mấy vòng rồi đột ngột cụp cánh lại. Tôi hoảng hốt khi nhìn Lumine trong trạng thái thế này, không phải lo cho hắn ta mà lo cho X và Zero, một khi Lumine cụp cánh lại nghĩa là hắn sắp ra chiêu cuối, mà thời gian giết hắn phải không quá một phút, vì khi bóng tôi đen kịt quay quanh khắp người hắn thì mọi thứ sẽ chìm vào biển chết và không có thứ gì ngăn nổi sức mạnh màu đen chết chóc ấy. Không khí xung quanh nóng dần lên và giọt mồ hôi đầu tiên chảy ra từ rái tay tôi, dù có cảm giác rất sợ nhưng tôi cũng cố gắng nói ra vài chữ:
- Chưa…chưa đánh đấm…gì mà định…..tung chiêu cuối……à!
Tiếng tôi vừa dứt thì một giọng cười lảnh lót cất lên trong vô định, giọng cười đó nghe thật quen nhưng tôi không biết đó là của ai, cho đến khi trên không trung xuất hiện 1 đốm sáng xanh nhạt, một bóng người dần hiện ra. Đầu đội mũ, hai tay khoanh trước ngực, trên vai mang thứ gì đó, chắc là một thứ vũ khí rất đáng sợ. Khi đốm sáng nhoè nhoẹt dần hiện rõ…..tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Chủ nhân của tiếng cười lảnh lót ấy không ai khác là VILE – “Trợ lí” của Lumine (thảo nào nghe quen vậy)
- Xem này, trông bạn ấy như công chúa ngủ trong rừng vậy, để thương quá
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện