[Dịch][Xuyên Không] Nữ Phụ Ngốc Hóa Lãnh Soái Ca - Sưu tầm
Chương 6 : Ngày Cuối Cùng Trước Khi Tử Nguyệt Biến Mất - Cá Cược - Cuộc Chơi Bắt Đầu
.
Nó mỉm cười, ngẩng đầu lên đối diện thẳng với Anh, đôi môi anh đào khẽ nhếch lên tạo thành 1 đường cong hoàn mĩ, nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo của Anh, mắt Nó lóe lên chút ý cười.
-"Anh nói tôi là con gái sao ? Một lão đại cao cao tại thượng như anh lại nhục mạ 1 "thằng con trai" tuy có vóc dáng mảnh mai như tôi là con gái thì quả thật sẽ có ngày anh chết lúc nào cũng không hay đâu. Hazz !!! Tôi đã từng nghĩ 1 lão đại thì sẽ có bản lĩnh hơn người nhưng tôi đến đây thì đành mang nỗi thất vọng tràn trề này của tôi về vậy, thật là phí công sức của tôi khi đã đến đây gặp anh 1 cách vô ích như vậy quá, xin cáo từ." - Nó không sợ hãi đứng trước mặt Anh mà nói, giọng nói tuy nhẹ nhàng, phảng phất giống như là giọng con gái nhưng thật sự vẫn mang một chút ý cười và thất vọng nặng nề, có thêm 1 chút đe dọa ẩn sâu trong từng câu nói mà những người con gái "chân yếu tay mềm, trói gà không chặt" này không thể nào nói được.
-"Ồ tôi xin lỗi vì đã hiểu nhầm cậu nhé, nhưng chẳng phải cậu đến đây để thách đấu tôi chứ có phải là để đến xem tôi là người như thế nào đâu chứ, chẳng lẽ cậu đang kiếm cớ để chạy khi đã nhìn thấy tôi sao ?" - Anh nhẹ nhàng nói, câu nói này kể cả người ngu ngốc đến mức nào cũng biết đó là 1 câu nói giễu cợt không hề có chút gì giấu giếm, giống như đang muốn nói với tất cả mọi người là Nó đang có ý định bỏ chạy. Còn Nó thì sao ? Có lẽ mọi người đang nghĩ Nó rất tức phải không ? Nhưng sai hết rồi !!! Nó đang cười, đang CƯỜI đó. Đúng như dự đoán của Nó, ngoài chuyện Anh biết Nó là con gái ra thì mọi chuyện hiện đang diễn ra này vẫn đang trong tầm kiểm soát của Nó, nếu cứ như thế này, Nó có thể chiếm được cái ghế lão đại vững chãi này của Anh mà thôi.
-"Ha ha ha .... Vậy sao ? Thế anh có muốn cá cược với tôi không. Nếu tôi thắng, anh hãy đưa cho tôi cái chức lão đại mà anh đang giữ lấy, còn nếu tôi thua, anh muốn gì tôi cũng sẽ làm, nhưng chỉ những việc trong phạm vi của tôi. Đồng ý không, lão đại." - Nó cười khanh khách, đối với mọi người thì đó là 1 nụ cười đẹp mê lòng người, trai gái ai ai cũng có thể ngất ngây vì nụ cười đó, nhưng chỉ là mọi người đâu biết rằng, ở trong điệu cười đó, 1 chút hồn cũng không có, chỉ cười bên ngoài, làm tỏa sáng khuôn mặt thanh tú khiến mọi người yêu mến, thì ở bên trong nụ cười đó, khiến mọi người rét lạnh không thôi.
-"Cậu thật sự dám cá cược với tôi sao ? Được thôi !!! Nếu cậu thắng, tôi sẽ cho cậu cái chức lão đại này, nhưng nếu cậu thua, cậu phải làm 3 điều tôi yêu cầu. Đồng ý chứ ?" - Anh cười, nụ cười âm u, có thể che lấp mọi thứ, dù là ánh mặt trời chói lọi. Đây là lần đầu tiên có người khiến Anh hứng thú như vậy. Sao Anh có thể bỏ qua cho Nó được chứ.
-"Vậy bây giờ nhé, xin mời lão đại" - Nó lại cười, không biết từ đầu tới giờ Nó cười bao nhiêu lần rồi, nhưng sao Anh nhìn Nó, tất cả nụ cười ấy đều mang sát khí khiến Anh cũng bất chợt rùng mình. Nó nói xong liền quay đầu bước ra ngoài, có thể nói Nó khá tự tin về cuộc chiến này, Nó lúc trước trăm trận trăm thắng, lần này chắc chắn không thắng không được. Nghĩ đến đây, Nó liền ảo não, Anh thực sự rất mạnh, có thể là mạnh hơn Nó, nhưng nếu Nó đánh nghiêm túc đối với Anh thì cũng có thể thắng, tỉ lệ có thể khoảng 50-50. Nó hận câu truyện này, ít nhất thì cho Anh đừng mạnh như thế chứ, không thì mạnh bằng Nó thôi, mạnh hơn Nó thì khiến Nó thực sự quá mệt mỏi a~ Nó hận ông trời....
--------------- Đêm - 11.59 p.m - bãi đất trống phía sau Bar Seventeen Saloon ---------------
Ánh đèn sáng mập mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy nơi đây thực rộng nha, nhưng sao lại lạnh lẽo đến tê người, bóng đèn nhấp nháy đang cố gắng chiếu từng tia yếu ớt vào trung tâm bãi đất trống, lập lèo 2 bóng người, 1 cao ráo, 1 mảnh mai...
-"Chúng ta bắt đầu chứ, lão đại." - Nó đứng đối diện Anh, ánh đèn mập mờ chiếu về phía người Anh, khiến cho Nó cảm giác thấy Anh có vè khá cô đơn, hưu quạnh.
-"Được chứ, mời nhóc." - Anh cười nhạt, đôi môi nhếch lên chút ít, nhưng lại tỏa ra thứ sát khí nồng nặc, thực khiến cho người khác sợ hãi, đậm chất 1 lão đại đã sống lâu trong thế giới ngầm đầy rẫy kẻ thù này.
-"Vậy tôi không khách sáo nhé" - Nó cười đáp lại, nhẹ nhàng chạy thật nhanh về phía Anh.
Xa xa, tiếng chuông đồng hồ điểm 12 p.m đã báo hiệu 1 trận đấu tàn khốc đang bắt đầu .....
--------------------- Tobecontinue ------------------------
Òa !!!! mình trân thành cảm ơn mina-san đã ủng hộ truyện của mình, cảm ơn mina-san đã theo dõi câu truyện từ đầu đến bây giờ, hiện truyện của mình đã đạt mức 750 lượt xem, mong mọi người tiếp tục ủng hộ, nếu có 1000 lượt xem, mình sẽ ra 1 chap bonus nha ( chap bonus là chap tặng thêm, 1 chap ảo tưởng liên quan đến truyện, nhưng có thể sẽ không phải chi tiết sẽ xuất hiện trong truyện ) mong mina-san tiếp tục ủng hộ a~ *cúi đầu* arigatou mina-san ~~
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện