[Dịch]Xuyên Không Đến Thế Kỉ 21 - Sưu tầm
Chương 10 : Cuộc sống ở chỗ ở mới
.
Sin mau chóng quên đi chuyện của Lý Thiên, cô là bị hớp hồn bởi căn biệt thự lộng lẫy của Đào Phong Kỳ.
- Cô còn nhìn nữa tôi k chắc mắt cô sẽ an vị trên mặt nữa đâu._Hắn cười châm biếm.
Sin liếc mắt qua hắn, nể phục nói:"Nhà anh to thật đấy, chắc đông người lắm nhỉ?"
- Không có, tôi sống 1 mình._Hắn lạnh lùng nói rồi k nhìn Sin lấy 1 cái mà giao chìa khóa ô tô cho quản gia, thong thả đi vào nhà.
Sin lúng túng theo gót hắn, đường vào nhà là 1 nền đá xanh, hai bên là hàng cây sâu hút như rừng rậm vậy. Thỉnh thoảng cơn gió bay qua gây cho Sin cảm giác hơi ớn lạnh.
- Sau này cô sẽ là Đào phu nhân, tốt nhất nên cử chỉ đúng mực một chút...và...hạn chế oánh lộn đi._Đào Phong Kỳ nói, nghĩ lại những nắm đấm khủng bố của Sin mà khẽ rùng mình.
- Cái đó tôi biết mà._Sin lười nhác trả lời, cô từ khi đến đây thì ban nãy là lần thứ nhất cô tung chưởng đó.
Đứng trước cảnh cửa của căn biệt thự, đôi mắt tinh anh của Sin sáng bừng lên.
Và thứ làm cô để tâm chính là chiếc bát út ngược điêu khắc tinh sảo bằng vàng trên nóc cửa kia!
- Này, thứ đó là gì vậy?_Sin hí hửng kéo ống tay hắn.
Khi đó hắn chẳng cả quan tâm đến bàn tay thô bạo kia, tận tâm nói với Sin:"Đó là đèn, nhập từ Italia, cô có bán thân cũng k mua được đâu."
-Là hàng quý hả?_Sin ngây thơ hỏi,
- Đúng thế, đến cái chạm cô cũng đừng có mà mơ....cơ mà nhà cô k phải dạng nghèo khổ, lẽ nào chưa nhìn thấy đồ quý bao giờ?_Hắn tỏ vẻ khinh thường.
Sin bĩu môi:"Đâu có, chỉ thấy nó hơi lạ, cứ cho là tôi chưa nhìn qua, giờ nhìn r cũng thấy thật tầm thường."
Hắn k quan tâm đến Sin nữa, nhàn hà tháo bỏ chiếc cà vạt ra, nhàn nhã bước vào nhà.
Căn phòng này là tầng 2, xuống tầng 1 sẽ là lối ra vào thông ra biển, quả là 1 căn biệt thự nó nội thất tinh tế, người phác thảo được căn nhà này chính là 1 người đáng nể.
Sin bước vào, cảm giác mùi biển mặn mà mà sung sướng nhí nhảnh, quên hết mọi thứ bay từ tầng 2 xuống tầng 1. Chân cô nhún lên đạp vào thành hành lang, làm cú quay vòng 360 độ r đáp đất 1 cách an toàn với cách quỳ 1 chân.
Toàn bộ người làm trong nhà đều há hộc nhìn, có người sùi bọt mép vì bị sốc.
Còn hắn, đơ toàn tập.
"....."
Thay cho mình 1 bộ váy trắng ( bà này đặc biệt thích màu trắng, Thái Thiếu Hòa cũng thế.) Sin bước xuống nhà để ăn bữa tối.
Thấy Sin xuống bà Tâm (người quản lí và chỉ huy toàn bộ người làm trong biệt thự) cúi người ở 1 độ nhất định kung kính nói
- Đào phu nhân, bữa tối phải 1 tiếng nữa mới đến, nếu cô đói thì có thể ăn tạm 1 chút đồ ăn nhẹ._Bà Tâm nói bằng giọng đều và nhất mực tôn trọng Sin.
Sin bị đoán trúng, cười xòa:"Cháu thực là đói, trong nhà có đùi gà k cho cháu mấy cái."
Bà Tâm hơi sững lại, sau lễ phép đáp:"Sẽ có ngay ạ."
- À này bà Tâm....cháu với tên Phong Kỳ đó chưa có kết hôn, sau này bà gọi cháu là Sin đi._Sin nói.
- Tôi sẽ nghe theo._Bà Tâm nói r lùi lại đi vào trong bếp.
Sin hí hửng vô phòng khách định xem phim. Cô rất ư thích cái biệt thự này nha, đầy đủ thứ để phục vụ cho cô thảo mãn.
Sin đi vào phòng khách, cô chọn kênh có phim hoạt hình r để nó tự chạy, mình kiếm snack chén.
1 lúc sau đùi gà đến, Sin chén bay r lăn ra ngủ tại ghế sopha trong phòng khách, nước nhãi chảy ròng ròng, hình tượng đã sớm bị chôn vùi.
1 tiếng sau.
Hắn thay 1 bộ áo thun rộng rãi màu đen xuống nhà, trước hết là ghé vào phòng bếp.
- Cậu chủ._Bà Tâm kính cẩn chào.
- Con nhóc kia đâu?_Hắn hỏi.
- Dạ cô Sin đang ở trong phòng khách ạ_Bà Tâm gượng gạo nói.
- Sin? Cô ta thay tên đổi họ từ bao giờ thế?_hắn nhếch mép cười ỷ vị. nhanh chóng đi vào phòng khách.
Hiện lên trong đôi mắt lạnh lẽo là cảnh bừa bộn của gói snack và xương gà tung tóe trên bàn uống nước, còn cô nhóc kia k hiểu nghĩ gì lại úp cả đĩa thịt gà trống lên mặt ngủ ngon lành.
Hắn muốn chạy đến và cho con lợn kia vào nồi đến nhường nào.
- Phạm Dương Linh!!!!!
Nghe tiếng thét chói tai Sin bật dậy với đôi mắt ngái ngủ.
- Đến giờ ăn r sao?
Sin ngây thơ hỏi.
- PHẠM>>>>>DƯƠnG>>>>>>LINH
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện