[Dịch]Vương Thiếu, Mau Xin Lỗi - Sưu tầm
Chương 7 : Lý Tử Yên
.
Tại Tây Phòng
-" Tiểu thư người uống chén canh nóng này sẽ khoẻ lại thôi!"- Linh Du hai tay cẩn thận bưng chén canh đặt lên bàn, sau đó lon ton chạy đến giường đỡ Thiên Ngư xuống.
-" cảm ơn muội.."
-" Nhìn sắc mặt tiểu thư kỳ lạ quá...người còn hoảng sợ chuyện lúc sáng à?"- Linh Du thấy sắc mặt thẩn thờ của Thiên Ngư thì vô cùng lo lắng.
-" Không phải, nếu là vì chuyện đó thì khoẻ rồi.."- Thiên Ngư khẽ thở dài.
Tại sao từ lúc sáng đến giờ cứ nhớ đến cái cảm giác ôm hắn chứ, cái ánh mắt hắn nhìn mình là có ý gì...đúng là bị hắn ám rồi, thảm rồi..
Linh Du nghe Thiên Ngư nói tròn mắt, không hiểu:-" Tiểu thư người nói gì...em không hiểu"
Thiên Ngư hơi giật mình, ánh mắt bối rối, lúng túng bưng chén canh nóng lên húp một ngụm: -" à..không có gì.."
-" nhớ đến chuyện lúc sáng, em thật tức chết mà, hai người bọn chúng cả gan lại có ý xấu với tiểu thư, cũng may là có Doãn công tử nếu không thì xảy ra chuyện lớn rồi, muội nhất định méc phu nhân trị tội bọn họ thật nặng"
-" thôi, chuyện này em đừng nói với phu nhân, nói ra e rằng chỉ làm phu nhân khó xử"- Thiên Ngư vội bịt miệng Linh Du lại
Ta là khách đến đây đã làm phiền người ta, nay còn xảy ra chuyện này, lại là chỗ thâm tình, phu nhân lại tốt với ta như vậy , thôi thì đành cho qua.
-" tiểu thư...."- Linh Du chu mỏ không đồng ý
-" à, tại sao Thiếu Doãn lại biết ta ở đó vậy, Xuyến Thu Đài ở hậu hoa viên rất xa phòng của hắn mà"
Đây cũng chính là điều mà ta thắc mắc, tại sao hắn lại trùng hợp đến mà cứu ta chứ? Hắn theo dõi ta sao?
Linh Du nghe Thiên Ngư hỏi đến chuyện Thiếu Doãn thì vô cùng hào hứng
-" lúc nảy em có gặp A Sung hắn bảo là do mấy hôm nay bị tiểu thư làm phiền nên Doãn công tử đến Xuyến Thu đài để tránh tiểu thủ làm phiền, ai ngờ cùng lúc vừa đến liền gặp chuyện như vầy, trong lòng có chút thất vọng..."- vừa nói Linh Du vừa che miệng nén cười.
-" hả..thất vọng...."
Tức chết bổn tiểu thư, nữa giây trước ta còn cảm kích hắn, thế nhưng nửa giây sao bà đây làm muốn giết hắn ngay lập tức, cái gì mà thất vọng chứ? Hắn không chọc tức ta hắn ăn không ngon ngủ không yên sao.?
Đỗ Thiếu Doãn ta nguyền rủa ngươi..
********
Tại Đông phòng.
-" công tử ngủ sớm đi, nghe nói sáng mai lão gia về và muốn gặp công tử đó"- A Sung bưng thao nước vào đặt xuống chân giường cho Thiếu Doãn rửa chân.
-" có chuyện gì sao?"- Thiếu Doãn rất ít khi nói chuyện với cha mình, mọi chuyện nếu không cần thiết điều thông qua A Sung.
-" Hình như là có liên quan đến lễ mừng công tử tròn 20 tuổi đó"
-" ừ, ngươi đi nghỉ đi"
Đợi A Sung bước ra khỏi phòng, Thiếu Doãn khoác chiếc áo bước đến cửa sổ, ầu sầu nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, khẽ thở dài.
Thiếu Doãn hiểu được dụng ý của lão gia mà, ông muốn nhân dịp này tổ chức luôn hôn lễ của huynh, nhưng huynh nhất quyết..nương tử của huynh phải do huynh chọn..nhưng từ trước đến nay huynh chưa từng làm trái ý của cha mình, điều này khiến huynh vô cùng phiền muộn.
********
-" Nhanh lên lão gia về rồi"
-" ủa? Sao có thêm cái kiệu nữa vậy?"
-"Nghe nói lão gia có mời thêm một vị tiểu thư đến chơi"
Toàn thể gia nhân trong nhà đều tập hợp ở trước cửa phủ.
-" CUNG NGHÊNH LÃO GIA HỒI PHỦ" - cả đám đồng thanh hô to, chào đón lão gia về.
-" haha, tốt tốt"
-" phu nhân, mọi việc trong phủ đều ổn chứ?"- Đỗ lão gia bước đến nắm lấy tay phu nhân.
-" vâng ạ! Mọi việc đều tốt, à cha đã xuống giang nam rồi.."- Đỗ phu nhân dịu dàng nói.
-" a.. Vị tiểu thư này là.."- nhìn thấy vị tiểu thư lạ
đi theo sau chồng mình bà liền thắc mắc
-" A.. Tiểu thư đây là Lý Tử Yên, ái nữ của Lý Tể tướng, ta đã xin phép tể tướng mời Tử Yên đến nhà ta chơi ba ngày"
-" Làm phiền phu nhân"- Tử Yên lễ phép cúi chào.
Đỗ phu nhân khẽ nhìn Tử Yên một lượt từ trên xuống dưới, vẻ mặt có chút hài lòng, bà có nghe nói Lý Tử Yên là một trong tam đại tài nữ kinh thành, tuy tài sắc hơn người nhưng tính tình khiêm nhường, rất biết trước sau..
-" Thì ra là Lý tiểu thư, rất hoan nghênh, à phải rồi con gái của Đoàn học sĩ cũng đến chơi được mấy ngày rồi"
-" vậy ư? Thế thì tốt quá"
Tử Yên nghe phu nhân nói, ánh mắt có chút trầm ngầm, con gái của Đoàn học sĩ..phải chăng là Đoàn Thiên Ngư.
Đỗ phu nhân quay sang nắm tay Tử Yên -" Tử Yên, một lát ta sẽ giới thiệu hai người với nhau"
-" dạ"- Tử Yên khẽ mỉm cười. -" Tử Yên ngưỡng mộ danh tiếng của Đoàn tiểu thư đã lâu..nên rất muốn sớm gặp cô nương ấy.."
********
-" sao? Thượng thư đại nhân về rồi à?"- Thiên Ngư vừa chỉnh lại chiếc khuyên tai vừa nói.
-" dạ, phu nhân dặn giờ tỵ đến chính đường gặp mặt, chắc là có việc.."- Linh Du cài cây trâm hình bươm bướm lên đầu cho Thiên Ngư.
-" xong rồi..vẫn còn sớm ta với muội đi dạo một chút rồi ghé qua"
Mây hôm nay tâm tình ta vô cùng không tốt, phải ra hoa viên ngắm mấy bông hoa cho tâm hồn khoây khoả chút, sống là không được ngược đãi bản thân....đi ra hóng gió cho thổi bay cái hình ảnh ôm hắn mới được.
Nói rồi, Thiên Ngư cùng Linh Du ra hoa viên ngắm hoa
-" A Thiên Ngư tỷ tỷ, tỷ đang làm gì đó?"- Thiếu Kỳ không biết từ đâu chạy đến nắm tay Thiên Ngư, ngẩng đầu lên dùng ánh mắt ngây thơ nhất có thể:-" hôm nay không ôm sư huynh nữa hả?"
Tên tiểu quỷ, ta phát hiện anh em nhà này ai nấy đều là quỷ...quỷ một ổ quỷ..
-" đệ đi một mình à?"- Thiên Ngư vội đánh trống lãng.
-" tất nhiên là không! Có cả thần tượng của đệ nữa kìa"- Thiếu Kỳ chỉ tay về phía sau.
Thiên Ngư nhìn theo ngón tay của Thiếu Kỳ thì chợt hét lên...
-" Cái gì sao ngươi lại ở đây?"
Thần tượng cái gì chứ? Hắn đáng cho người ta thần tượng à? Mà sao cứ gặp hắn hoài vậy đúng là bị quỷ ám rồi..quỷ ám rồi
Thiếu Doãn thấy Thiên Ngư hét lên, mày có chút nhíu lại bất mãn lên tiếng: -" đây là nhà ta, sao ta không thể ở đây?"- cô ta đúng là ngông cuồng không coi ai ra gì mà, dám quản ta sao?
Ừ ha! Nhà hắn mà, thật mất mặt, tại sao luôn mất mặt trước mặt hắn như vậy?đáng ghét
Linh Du đứng bên cạnh khẽ lao mồ hôi,-" tiểu thư mình là kẻ ăn nhờ ở đậu mà"
-" phải đó nếu không ngoan sẽ bị sư huynh ôm đó"- Thiếu Kỳ nhìn Thiên Ngư ngây thơ nói.
Khoé miệng Thiên Ngư giật giật..
Khoé miệng Thiếu Doãn cũng giật giật...
Ngay lập tức đầu của kẻ ngốc nào đó vừa phát ngôn bị một nam một nữ đánh không thương tiếc.
'Bốp"
' oa oa' đánh trẻ nhỏ
Linh Du với A Sung chạy đến xoa xoa Thiếu Kỳ: -" Đừng nói bậy"- nói đúng hơn là đừng nói bậy trước mặt hai ác ma này.
*********
Tại chính đường
-" haha..Thiên Ngư thì ra ở kinh thành con nổi tiếng quá nhỉ"
-" Đại nhân người quá khen rồi!"- Thiên Ngư ngại ngùng che miệng.
Phải? Ta không nổi tiếng thì ai nổi tiếng đây chứ? Haha
-" Bên cạnh ta là Lý Tử Yên ái nữ của Lý tể tướng"- Đỗ lão gia chỉ vào Tử Yên
Ồ! Thì ra ra Tử Yên tiểu thư, thật là đẹp nha, gái đẹp gái đẹp,..ta thích.
-" Hân hạnh được gặp mặt"- Tử Yên mĩm cười nhìn Thiên Ngư.
-" ngưỡng mộ danh tiếng Đoàn tiểu thư đã lâu..hôm nay được gặp mặt quả là vinh hạnh"
Người ta đẹp như vậy, nổi tiếng như vậy, mà quan tâm tới mình, a quả thật sung sướng...
-" Không dám, Thiên Ngư cũng rất ngưỡng mộ tài sắc của tiểu thư"- Thiên Ngư mỉm cười đáp lại Tử Yên
Người ta xinh đẹp, người ta tài giỏi, người ta lại khiêm nhường như vậy,...mình đây bây giờ pảhi cẩn thận trong hành động, từng cử chỉ nếu không thì thua cô ta mất...cẩn thận...
-" hai con đừng quá khiêm nhường nữa, thật là.."- Đỗ phu nhân thấy cả hai cứ một khen, lại một thêm một không nhận, lại một khen...đến mà chóng mặt liền lên tiếng.
Thiếu Doãn nảy giờ chóng tay nhìn Thiên Ngư nói chuyện, có chút thích thú, cái dáng vẻ này là của cô sao? Uỷ mỵ, dịu dàng, hiền thục, từ tốn...sao lại khác xa với cáu kiểu lóc chóc, nhí nhảnh lúc bày trò phá huynh như vậy?khoé môi bất giác cong lên một chút.
-" Thiếu Doãn"- Đỗ lão gia nhìn cái dáng vẻ nhàm chán của Thiều Doãn thì khẽ gọi
-" Thưa, cha gọi con?"- nghe cha gọi, Thiếu Doãn chỉnh lại tư thế
-" Con cũng nên chào hỏi Tử Yên đi chứ"- ông hất mặt về phía Tử Yên.
Thiếu Doãn nhìn Tử Yên miệng hơi cười:
-"Chào Lý tiểu thư"
-" Chào Đỗ công tử"- Tử Yên cúi người thẹn thùng
-" Thiếu Doãn, Tử Yên ở lại ba ngày, con thay ta tiếp đãi khách nhé! Đừng làm ta thất vọng đấy."- Đỗ lão gia vút râu hài lòng, gật gật đầu.
Thiếu Doãn chợt liếc nhìn Thiên Ngư, rồi lại khôi phục cái bộ dạng lạnh lùng như ban đầu.
-" thưa cha, con hiểu rồi"
Sao cơ? Lời nói vừa rồi... Đỗ đại nhân muốn kết thành cho họ, có phải vậy không?!
A, sao ngực mình lại đau như vậy chứ?! Bọn họ kết hôn thì liên quan gì đến mình chứ?! Tại sao mình lại đau như vậy?!
Hay là.. mình thích hắn rồi?!
-Tố Ngư-
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện