[Dịch]Vương Phi Nàng Thật Biến Thái - Sưu tầm
Chương 18 : Ngày thứ nhất
.
"Tiểu thư giờ chúng ta phải làm sao?"
"Trở về được là hay rồi, còn là Vương phi cùa Hoàng Kim Quốc, ta sẽ cho nó nếm mùi vị cướp đi những thứ thuộc về ta"
"Vâng tiểu thư"
Đến buổi cơm trưa nàng được Hàn Thiên bồi thức ăn cho làm cho mọi người ngạc nhiên nhưng thấy vào đó có người dùng một ánh nhìn không có gì là tốt mấy nhìn hai người họ. Trong suy nghĩ đó 'Để xem các người bên nhau như thế đến khi nào?".
Hứa Linh muốn ăn trai cây mát để giải nhiệt trong cái mùa hè này nên Hàn Thiên đã đi đâu mất rồi chỉ còn Hứa Linh trong phòng ngồi lau lau 3 thanh kiếm kia.
Cửa phòng mở ra một tiếng nói quen thuộc vọng lại: "Tại sao ngươi lại có thể sử dụng những thứ đó?"
"Tỷ Tỷ à như vậy là không được, không gõ cửa không tiếng chào hỏi tự tiện vào phòng đã vậy còn quát lớn tỷ thật làm muội thất vọng" vẫn hành động nhẹ nhàng lên xuống không thèm cho Hoa Đổng lọt vào tròng mắt.
"Ngươi......" cứng họng không nói được gì quả thật bao nhiêu năm gặp lại Hoa Ngạn bậy giờ khó đối phó hơn xưa
"Muội có cần nhắc tên của mình cho tỷ nghe không?"
"Hoa Ngạn, ngươi câu dẫn nam nhi bằng thứ y phục đó sao, chẳng trách chỉ có 5 năm ngươi lại trở thành một Vương phi"
Nhắc tới y phục mới nhớ dạo gần đây nàng thấy trong Hoàng Kim Quốc có những loại y phục mà nàng thấy co phong cách của thế kỉ 21 cũng có phong cách của cổ xưa phối hợp nên nàng đã mua tất cả những y phục đó và hứa là nếu có thể để nàng là người duy nhất được mặt thì giá cả không thành vấn đề, và từ những hôm đó những mẫu y phục cực đẹp chỉ có nàng có thể có. Đã vậy còn có các phụ kiện như giày áo choàng và nhiều thứ khác cũng từ một người đó may ra. Và bây giờ hiện tại nàng chỉ mặc một cái yếm được thiết kế như một chiếc áo dây và chiếc váy lụa mỏng tạo sự mát mẻ cho người mặc.
"Tỷ tỷ cẩn thận lời nói" chớp mắt đã thấy Hứa Linh đứng trước mặt và Xà kiếm đang nằm yên vị trên cái cổ.
Hoa Đổng bỏ chạy nhưng cắm đầu chạy được một tí thì đụng phải một người chưa kịp mắng thì đã có một giọng nói ôn nhu và một bàn ta đỡ Hoa Đổng đứng dậy
"Nàng có sao không phải nhìn đường khi chạy chứ" Hoa Đổng ngẩn đầu lên thì thấy Hàn Thiên đang quan tâm mình mọi tức giận sợ hãi đều biến đâu mất. Hàn Thiên thấy Hoa Đổng nhìn mình không nói gì nên bước đi về phía phòng mình.
"Ta nhất định sẽ giành chàng từ tay ngươi" từng chữ Hoa Đổng rít trên từng kẻ răng.
"Nương tử dưa hấu và dưa gang đây" cả hai vui vẻ ăn trái cây rồi vỗ một giấc ngủ trưa đến chìu thì bị Hàn Thiên lôi dậy đi tắm rồi thay y phục để ăn cơm tối.
"Phụ thân tối nay cho chúng con đi dạo nha, ở nhà chán lắm" Hứa Linh nũng nịu
"Được được nhưng phải cẩn thận ta sẽ phái người bảo vệ con" Hạo Nghiên lo lắng sợ chuyện năm xưa lại xảy ra
"Dạ được chúng con đi" cả hai cùng đi xem kinh thành nhộn nhịp nào là thức ăn ngon nào là đồ đẹp, Hứa Linh hết sẹt qua chỗ này rồi lại sẹt quá chỗ kia làm Hàn Thiên phải chóng mặt. Gương mặt tuyệt sắc giai nhân cũng không tránh khỏi sự nhòm ngó, nàng đi đến đâu nơi đó lại xào xáo nhộn nhịp gấp bội. Nàng nghe nói trong một con hẻm có một quán tửu lâu hạng nhất cũng muốn xem nhưng nàng sực nhớ là có quên một món đồ nên phải quay lại, bảo Hàn Thiên và bọn người kia vào trước.
Trong con hẻm tối một đám hắc y bao vây lấy nàng.
"Nói với chủ tử của các ngươi ta không muốn ra tay" tuy đứng trong bóng tối nhưng nàng vẫn có thể toát lên vẻ lạnh lùng đầy sát khí kia. Nhưng sự cảnh báo của nàng bọn hắc y nhân không quan tâm lao vào giết nàng.
Keng......keng...... kĩ thuật rút kiếm cực nhanh và giết người cực độc vẫn chưa phát huy thì bọn hắc y đã chết sạch, trừ một tên "Nghe cho kĩ đây ta nói thì ta sẽ làm về nhà nói với chủ tử của ngươi đừng làm phiền ta nữa nếu con vẫn muốn giữ cái mạng thối...cút" tên hắc y chạy bán sống bán chết về nhà, vừa thuật lại câu chuyện xong tên hắc y đã chết với bộ dạng kinh tởm với những con bọ nhỏ li ti ăn mòn từng bộ phận cơ thể và sinh sản cực nhanh cho đế khi cơ thể không còn chổ trống và nỗ tung ra từng mãnh nhỏ, nhược điểm là khi những con bọ này tiếp xúc với không khí là sẽ chết ngay lập tức.
Đầu con hẻm là một người đứng đợi nàng.
"Nương tử hôm nay xử lý hơi bị lâu rồi nha phạt" cả hai cùng vào tửu lâu uống đến khuya Hứa Linh say mèm rồi được Hàn Thiên đưa vào phòng ngủ một giấc. Nhưng ai kia vẫn còn đang kiếp sợ với những gì Hứa Linh làm lúc nãy......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện