[Dịch]Vương Phi Nàng Thật Biến Thái - Sưu tầm
Chương 13 : TẾ KIM SANG
.
“Sinh Tử Kiếm”bước vào phòng thấy nàng đang chùi Sinh Tử Kiếm
trên bàn Hàn Thiên thoáng giật mình.
“Chàng đừng hét ầm lên để ta kể cho chàng nghe” sau khi kể lại
cho Hàn Thiên nghe chàng cũng không ngờ nàng lại có thể chọn một loại binh khí
mà cả trăm năm nay không ai có thể sử dụng được và cũng hầu như là không ai còn
thấy về nó trừ nhưng bức họa mà chàng nhìn thấy người xưa vẽ lại vì Sing Tử Kiếm
là một loại đệ nhất binh khí nên có nhiều người vì muốn đoạt lấy nó mà phải chết
chàng cũng thoáng nhận thấy được nương tử của mình còn nhiều điều mà chàng
không thể nào biết được.
…Ba ngày sau tại bìa rừng…
“Ngươi tới đúng giờ lắm”
trên vai ả đeo một lại binh khí được dùng vải bọc lại còn Sinh Tử Kiếm
thì nàng dấu chúng trong thắc lưng vì Sinh Tử Kiếm có khả năng uốn dẻo rất tốt
người không biết sử dụng thì kiếm chỉ được xem như phế vật.
Lúc này ả cũng tháo miếng vải bọc quanh binh khí.
“Cái gì Trường Kích sao?” cả Hàn Thiên cùng Hứa Linh cũng
không thể nào một cô nương như ả ta lại dùng một loại binh khí đứng hạng 4 trên
giang hồ cơ chứ. Đến lúc giới thiệu các loại thần binh rồi Hạng nhất thì có
Sinh Tử Kiếm, hạng 2 Trường Đao, hạng 3 là Trường Xà Kiếm, hạng 4 là Trường
Kích là loại mà ả đang cầm. Tất cả những người giữ các loại binh khí này đều đã
lên sàn chờ ngày hội ngộ thôi, họ hoàn toàn không hề biết người bên cạnh mình đều
là những cao thủ võ lâm.
“Đúng, các người sợ ta rồi sao, thậm chí còn không mang theo
cả binh khí cho mình”.
Kim Sang đang rất tự mãng nàng cũng không cố ý cắt đứt khoảng
cách sung sướng của nàng ta nhưng vì quá tự mãng chưa đánh mà nghĩ rằng ta đây
giỏi nhất khiến nàng khá bực. Chỉ trong chớp mắt nàng đã cầm Sinh Tử Kiếm trên
tay khiến ả xanh mặt nín luôn cả cười.
“Sinh Tử Kiếm, ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại có loại binh
khí đó” nàng ta thấy khiếp sợ khi nhìn thấy Sinh Tử Kiếm trên tay nàng và sự
thay đổi ánh mắt của nàng quá tàn nhẫn khi nhìn mình.
Chỉ trôi qua tích tắc nàng ta đã thấy cổ mình lành lạnh thì
ra Kiếm của Hứa Linh đã nằm trên cổ mình. Nàng ta cũng đâu chịu thua vung Kích
của mình ra bắt đấu chiến đấu, tiếng Kiếm và Kích vang lên, cứ như thế mỗi lần
vung Kiếm là nàng lại để một đường kiếm trên thân cây đối diện. Nàng cũng không
muốn chơi đùa với Kim Sang nên đả thương nàng ta rồi đáp xuống đất nhẹ nhàng.
“Sao ngươi không giết ta?” nàng vừa nói vừa phun ra một ngụm
máu tươi.
“Ngươi về tập luyện đi ta không muốn Trường Kích trở thành phế
vật trong tay ngươi” nói rồi nàng cùng Hàn Thiên phi thân bay đi mất.
“Rồi một ngày nào đó ta sẽ đánh bại ngươi Hứa Linh” rồi ả cầm
Trường Kích phi thân đi mất
“Không ngờ một thần binh mà lại rơi vào tà giáo thì chỉ là bại
hoại giang hồ” nàng khẽ thở dài lắc đầu rồi thu kiếm về.
“Chiêu thức của ả rất độc ra tay nham hiểm một chiêu của ả
vung ra đều không muốn đối phương sống sót, sau này ta cần luyện tập nhiều hơn
rồi có ngày ả ta sẽ trở lại rữa mối nhục hôm này,… ta về thôi”
Từ hôm đó trở về sau Sang phi có lời đồn là đã chết con lí do
thì không ai biết. Thực chất nàng ta đã trở về U Minh Cốc cùng sư phụ để luyện
võ công.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện