[Dịch]Vương Gia Lạnh Lùng, Vương Phi Bướng Bỉnh - Sưu tầm

Chương 9 : Chương 9

Người đăng: 

.
Vương phủ trải qua một đêm dài tĩnh mịch, hôm sau mới sáng sớm tinh mơ, hạ nhân liền vội vàng chạy lại cửa thư phòng hớt hải bẩm báo :" Vương gia không xong rồi, không xong rồi ! " " Nói." " Dạ , Vương phi và trắc phi đang gây gổ ạ ." Mỗ vương gia nhắm hai mắt lại, cố gắng ổn định lại lửa giận trong lòng, nhất định là Liễu Thiên Lạc đó lại đi gây sự rồi, nghĩ đến lửa giận lại bừng bừng, bước ra khỏi thư phòng. Từ xa liền thấy một nữ tử cả thân y màu hồng phiêu giật trong gió, mồm lại đang lảm nhảm gì đó không rõ, mà bên cạnh một nữ tử thân lam y cả người như run run, lui dần về phía sau. " Liễu Thiên Lạc. " Gầm rống như mang hết tức giận truyền đến tiếng gầm, hôm qua đã làm hắn biết bao nhiêu là tức giận và xấu mặt, hôm nay lại đi khi dễ người , thật là rất quá đáng mà !! Liễu Thiên Lạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt kia , hơi nhăn mặt cho tay ngoắc ngoắc tai :" Vương gia ta nghe thấy được không cần phải gọi to như vậy đâu kẻo người ta lại hiểu nhầm." Đỗ Lan Nguyệt vừa nghe thấy tiếng của tên vương gia này, vội vàng nặn ra vài giọt nước mắt quay đầu nhìn vương gia, ủy khuất mở miệng nói:"Vương gia , ta . . . . " Thanh âm hiện rõ sự nhu nhược, làm người ta không đành lòng. Hiên Viên Sở Phong nhìn bộ dáng đáng thương đến tội nghiệp của nàng, rồi xem lại bộ dáng ung dung thản nhiên của Liễu Thiên Lạc, nhìn là biết là ai đang khi dễ ai rồi . " Ai có thể nói cho bổn vương biết là chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy ?" Khuôn mặt vẫn lạnh lùng không thay đổi . Nhìn bộ dáng không có gì liên quan của Liễu Thiên Lạc, cỗ tức giận lại càng nổi lên chỉ vào Đỗ Lan Nguyệt :" Nàng nói ." " Hức, Vương gia mới sáng sớm trời vẫn còn chưa sáng lắm, vương phi đột nhiên đến phòng của thiếp lật chăn và lôi thiếp vứt ra ngoài cửa, vương phi nói là muốn ngủ ở phòng này, thiếp cũng không nói gì, thiếp chưa từng có làm gì vương phi , vương phi liền tát thiếp một cái nói là nàng là vương phi nên phải nghe lời, thiếp liền nói phòng này là do vương gia chỉ định thì vương phi lại cho thiếp một cái tát, hức " Đỗ Lan Nguyệt đôi mắt đẫm lệ , uất ức kể nhưng gần như mang hết trách nhiệm đổ hết lên đầu của Liễu Thiên Lạc. Mọi người có mặt ở chung quanh vẫn giữ im lặng không phản bác lại lời nói của Đỗ Lan Nguyệt. Liễu Thiên Lạc ngáp một cái , thấy mọi người giữ im lặng liền biết không có người nào bên phía mình ! Trên thực tế là nàng thức trắng cả đêm qua vì thấy mình không hợp với căn phòng đó, trong phòng thì rất là thưa thớt đồ, giường thì cập kênh hại nàng nằm mà đau hết cả lưng, sáng dậy hỏi liền biết chỗ này là do vị trắc phi Đỗ Lan Nguyệt bày trí liền tìm nơi, vừa bước vào phòng liền thấy sự chênh lệch rất lớn thì nàng bảo người gọi Đỗ Lan Nguyệt dậy thì liền bị người trong phòng cáu gắt chửi bới nàng hơi tức liền tự đi vào phòng gọi và lôi ra khỏi phòng nàng ta còn cáu gắt vênh mặt nhìn lại nàng nói là vương phi thì thì có quyền gì khua nàng ta dậy, nàng tức quá liền xuống tay tát một cái . Hừ trông vẻ mặt lúc đó và bây giờ là biết nàng ta đang diễn trò rồi, chỉ là không muốn vạch trần, nàng đối với tên mỗ vương gia này chẳng có chút hứng thú, hắn thấy nàng thế nào, đều không sao cả. Nhưng lại nghe tới Đỗ Lan Nguyệt đem toàn bộ mọi chuyện đổ lên nàng, hừ dám đắc tội với Liễu Thiên Lạc này thì chắc chắn phải trả giá thật đắt đi ! " Hừ, chuyện nhỏ như vậy mà cũng phiền đến bổn vương sao, vương phủ nhiều phòng như vậy, các ngươi không thể tùy tiện chọn một phòng sao !" Hiên Viên Sở Phong mặt lạnh, hai mắt quét qua một người gương mặt vô cùng tội nghiệp còn một người đang ra vẻ không quan tâm nào đó. Liễu Thiên Lạc cực kì nghênh ngang mở miệng:" Bổn vương phi liền vừa nhìn qua phòng này liền ưng ! Ta mới là chính thất , chuyện vương phủ này sau này liền do ta quản lí , chuyện hậu viện cũng không chọc tới vương gia đây quan tâm , bổn vương phi sẽ giúp người quản lí thỏa đáng mọi việc , không cần bận tâm." " Chuyện phòng ở này thì thiếp cũng không cố ý cùng tỷ tỷ tranh giành, miễn là vẫn còn có thể hầu hạ bên cạnh người thì ở đâu cũng như vậy nhưng còn chuyện kia thì . . . . . . . . . . . . . . ." Đỗ Lan Nguyệt nhanh chóng đỡ miệng chỉ là vẻ mặt càng trở lên uất ức khi nói câu sau.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang